Thiên trạch năm 183 , phủ Quốc sư , Lưu đinh lâu
Ánh trăng phát một mảnh ngân quang , thanh âm gió nhẹ nhàng thổi qua thanh trúc , lá trục không ngừng va chạm , phát ra âm thanh hi hi ào ào , thật là dễ nghe , như cô gái cúi đầu khẽ ngâm , mấy phần khinh nhiêm , mấy phần nhu tình . Phủ Quốc sư có một mảnh khu rừng trúc nổi tiếng cả nước , nghe nói Quốc sư yêu trúc , muốn có được một mảnh mĩ luân mĩ hoán thanh trúc , chỉ ở đây mới có , không nơi nào có được
Có lẽ này phiến thanh trúc cũng không phải bởi vì nó mà mới có được danh khí này , mà là nhờ chủ nhân của nó , cũng chính là chủ nhân phủ Quốc sư ,là nhất mẫu đồng bào (cùng một mẹ) với đương kim Thánh thượng Hoàng đế , cửu hoàng tử Tiêu Thanh Hàn
Thiên trạch hoàng triều quốc họ Tiêu , đất rộng của nhiều , bởi vì Tiên hoàng cùng đương kim Thánh Thượng đều yêu dân , cho nên dân chúng an cư lạc nghiệp , tuy rằng nam có Đông thánh , bắc có Nhan quốc . Nhưng Thiên trạch là thực lực cường nhất , lãnh thổ rộng lớn nhất trong Tam quốc
Càng bởi vì Thiên trạch văn có quốc sư Thanh Hàn , mặc dù mới 20 tuổi , nhưng lại kinh tài tuyệt diễm , biết thiên văn , thượng thông ba ngàn, hạ biết năm trăm , tài hoa trác tuyệt , là thiên hạ đệ nhất tài tử . Còn có Huyền vũ đại tướng quân Lê Hân , nghe nói hắn dụng binh như thần , binh pháp lỗi lạc , đi bày binh bố trận như chiến thần thiên hạ , một người cũng đủ giữ quan ải ,danh xưng vạn phu đừng địch
Có một văn một võ này, đương kim Thánh thượng lại vì dân trị quốc , thực lực đương nhiên cao hơn hai nước kia , hơn nữa Đông thánh Ngũ công chúa năm trước hòa thân , được Thánh thượng phong làm quý phi , hai nước đã kết làm liên bang , Tuy rằng Nhan quốc có chút ý đồ , cũng không dám làm gì
Mặc dù nằm giữa hai nước nhưng Thiên trạch lại thái bình vô sự . Dân chúng cũng có thể hưởng hết an cư lạc nghiệp
Đại tướng quân Lê Hân tất nhiên không cần phải nói , mười ba tuổi liền theo phụ thân luyện qua binh quyền , tuổi tuy nhỏ , nhưng đã có phong độ một đại tướng quân , tác phong ngay thẳng không ngoa , quân kỷ nghiêm minh . Về phần cùng hắn nổi danh Cửu hoàng tử , nổi tiếng thiên hạ không chỉ năng lực cùng tài hoa của hắn . Còn có thân thế truyền kỳ của hắn
Nghe nói 20 năm trước ,ngự hoa viên trong Hoàng cung , bách hoa tề khai , trăm điểu tới chơi , một cảnh xuân tươi đẹp , Tiên hoàng cùng chúng phi tử đang ngắm hoa du ngoạn . Đột nhiêm trời sinh dị tượng ,nghe thấy một mùi liên hương kỳ dị , trong ngự hoa viên Ngàn âm hồ đột nhiêm trăm hoa đua nở , hương khí từ hoàng cung một đường bay thẳng tới dân gian , Trong hồ thạch bích sương khói lượn lờ , mọi người đều trợn mắt há hốc mồm nhìn hình ảnh như tiên cảnh này , chỉ chốc lát, thấy thạch bích sương khói tán đi , một chuổi tự thể (chữ) hiện ra , lại kinh người
Thiên Trạch trăm năm , ngàn liên nở rộ , Cửu tử quốc sư , Vân Long tướng tùy , Quốc sư chi thê , phách nguyệt đứng đầu , vân dạng trăng thủ , thiên hạ thái bình , vân nguyệt chia lìa , ma tinh hàng thế
Tự trên thạch bích trong chớp mắt liền biến mất vô tung vô ảnh , mà trong ngàn âm hồ hoa sen cũng trong lúc nhất thời toàn bộ héo tàn , nếu không phải ở chóp mũi còn có mùi liên hương như ẩn như hiện , thật đúng là giống như một giấc mộng , giống mộng lại không phải mộng , giống như thực lại như giả
Mà trên thạch bích chữ viết sau khi biến mất , lại khiến cho mọi người kinh hô lớn hơn nữa , trên thạch bích lưu lại một vòng tay khéo léo tinh xảo cực kì , căn bản không phải vật thế gian . Hai con rồng vờn quanh , 2 đầu giao nhau , ở giữa có một viên bảo thạch , ẩn ẩn có màu vàng vầng sáng lưu chuyển , giống như Long đang ở trong mây mù chuyển động , khí phách ẩn hiện trong đó làm cho người ta không dám nhìn thẳng
“Vân Long!” Mọi người trong đầu xuất hiện hai chữ này , Hoàng đế kinh hỉ(kinh ngạc+vui mừng) vạn phần , đây là trên trời ban thưởng Thiên trạch điềm lành , Hoàng thượng lúc ấy có 2 nam 6 nữ , lúc này chỉ có hoàng hậu mang thai trong người , ấn theo hàng thứ người này sau khi sinh là đệ 9 , cũng chính là trên thạch bích lời tiên đoán quốc sư
Đứa nhỏ này quan hệ đến toàn bộ thiên hạ , cho nên trong Hoàng cung mọi người cẩn thận cực kì , sợ không cẩn thận làm bị thương mẫu thân quốc sư tương lai ,là Thiên trạch Hoàng hậu nương nương . Sợ xúc phạm tới đứa nhỏ được định ra vận mệnh tiểu hoàng tử này
9 tháng sau Hoàng hậu quả thực sinh ra một cái khỏe mạnh hoàng tử . Trong cung người ta nói , kẻ này khi sinh ra ,[mùi] liên hương nồng đậm , tường vân đầy trời . Hoàng đế mừng rỡ, đối với kẻ này cực kì sủng ái , ban thưởng danh Thanh Hàn , cũng phong làm Quốc sư
Đến bây giờ, danh chấn thiên hạ
Bên ngoài rừng trúc xanh xanh , Lưu đinh lâu đèn đuốc cực kì nhu hòa , cái bàn làm bằng thanh trúc , thập phần lịch sự tao nhã , trúc cùng trúc thập phần xảo diệu , giống như thiên nhiên hình thành , màn che màu xanh như mây buông xuống , nhẹ nhàng theo gió đong đưa . Trong phòng truyền đến hương khí nhẹ nhàng , giống như mặc hương , lại giống như trúc hương , ngửi vào mũi , hít vào , tái thở ra , giống như đem trong cơ thể chuyết khí hô tẫn , cực thoải mái . Trên đỉnh giường có một viên Dạ minh châu lớn , trên bàn cũng có một cái , đồng dạng lớn nhỏ , đồng dạng ánh sáng , ôn nhuận chiếu sáng lên toàn bộ phòng , ánh sáng không đạm, cũng không ám
Một tuyết y (y phục trắng) công tử đứng trước cửa sổ ,thân thể cân xứng thon dài , tóc dài đen như mực thả ở bên hông , chỉ cần cử động một cái liền xuất hiện phong thái cao nhã , tuyết y nhẹ bay , lưng dựa vào cửa sổ . Trong tay cầm một chén bạch ngọc , ngón tay nam tử thon dài , khớp xương rõ ràng , so với ngọc càng trơn mịn hơn , cùng chén ngọc một chỗ , xinh đẹp không nói nên lời , cực mĩ , người như ngọc , ngọc giống như người
Ánh trăng chiếu vào gương mặt tinh xảo của hắn , mi mực như họa , mắt như trời sao , trong mắt giống như thu thủy tạo thành , mũi cao thẳng ,môi phấn nộn anh bào,làm cho người sợ hãi than là nam tử mi tâm (giữa 2 mi) lại có một chấm nhỏ chu sa* đỏ bừng như máu , dung mạo tuyệt mỹ như thế , giống như thần tiên, thật sự là có thể cho nam nhân ghen tị tới cuồng , làm cho nữ nhân điên cuồng chí tử
Nam tử bưng lên chén ngọc đặt bên miệng nhẹ uống một ngụm , hương trà nhẹ nhàng đi vào lòng người , khẽ cúi đầu , lông mi hơi hơi rung động , tạo nên một bức tranh cực mĩ , như Nguyệt thần hạ phàm , không dính một chút tục khí phàm nhân , hắn buông chén ngọc trong tay , sau đó giương mắt lên trời nhìn về hướng ánh trăng , lúc này là ngày mười lăm của tháng , trăng đã thực tròn
Nâng lên bàn tay bạch ngọc nhẹ nhàng bấm đốt ngón tay , sau đó khóe miệng lộ ra một chút cười cực đạm , giống như chờ mong , giống như đùa cợt
“Rốt cục đến đây…” Một tiếng nhẹ nhàng thở dài theo miệng nam tử truyền ra . Vô bi vô hỉ (không buồn không vui) giống như ánh trăng trên trời , không có một tia tình cảm
Thanh trúc khẽ lay , ánh trăng vẫn như cũ
Chương 6: Nha hoàn số khổ?
“Lôi ca ca….”
Cô gái thân thể gầy yếu đuổi theo bóng dáng cao lớn phía trước , sợi tóc bay loạn , chân không mang hài , lòng bàn chân bị đá vụn trát phá . Mỗi bước chạy dưới chân lưu lại vết máu , lưu lại một cái dấu chân màu đỏ , bốn phía nơi nơi là khói lửa , môt mảnh phế tích hoang tàn . Nơi này không có gió , không có ánh mặt trời , cũng không có….sinh mệnh
Cô gái vươn tay muốn bắt trụ cái gì đó , nhưng là ngón tay vừa đụng tới vạt áo nam tử , nam tử lại cách xa hơn , thủy chung là chạm không tới . Cô gái nóng nảy , phịch một tiếng , bị vấp vào một khúc cây trên mặt đất , cơ thể truyền đến một trận đau đớn . Mà thân ảnh phía trước lại hoàn toàn không hề có ý định dừng lại , càng ngày càng xa…..
“Không cần!” Nàng muốn đứng lên , thân thể vừa mới cử động lại lập tức ngã xuống “Lôi ca ca…..” Cô gái khóc nức nở gọi theo bóng lưng người phía trước , trong không khí truyền đến tiếng vang của nàng ……”Lôi ca ca…Lôi ca ca……” Một âm thanh bao hàm bi thường trầm trọng cùng với tưởng niệm tột cùng,. nhưng mà thân ảnh nam tử càng lúc càng mờ nhạt , rốt cuộc nhìn không thấy . Thế giới này trống trơn , chỉ còn lại một mình nàng….
“Tiểu thư Tiểu thư…..” một lục y (áo xanh) nữ tử trước giường khẽ vỗ nhẹ mặt cô gái , cô gái sắc mặt tái nhợt , trên mặt tràn đầy nước mắt , trên trán từng giọt mồ hôi không ngừng rơi xuống bên gối . Mi như trăng rằm gắt gao nhíu lại , tay lại ở trong không khí quơ loạn . Giống như phải nắm bắt được cái gì đó . Miệng vẫn gọi Lôi ca ca , cực kì thống khổ . Trước ngực không ngừng phập phồng , tiếng khóc càng ngày càng dồn dập , giống như muốn thở không nổi
Lục y nữ tử nắm chặt tay quơ loạn của nàng , một tay kia vỗ nhẹ thân thể nàng , tinh tế an ủi “Đừng sợ tiểu thư , Tử Y ở lại với người , đừng sợ , đừng sợ….”
Tiếng khóc cô gái chậm rãi nhỏ xuống , hô hấp cũng từ từ vững vàng hơn . Cuộn mình ở trong chăn , mày vẫn nhíu chặt như cũ , lông mi vẫn còn dính giọt nước mắt , như lá sen dính một giọt sương trong suốt , lông mi nhẹ nhàng run lên , theo hai má rơi xuống bên tai , nhập vào mái tóc , lưu lại một đường nước mắt lạnh như băng
“Ai……” một tiếng thở dài từ miệng Tử Y tuyền ra , nàng nhẹ vỗ về cái trán than oán , nàng thật sự là thiên hạ đệ nhất đáng thương nha hoàn a ! tự giễu một tiếng , gần đây số lần mình thở dài đã muốn bằng Lưu thẩm phòng bếp , này không phải chưa già đã muốn chết chứ . Không nên không nên , tuy rằng nàng Tử Y không phải quốc sắc thiên hương , không phải tiểu thư của người ta , nhưng tốt xấu gì cũng là nha hoàn của người ta đi , nàng còn chưa gả cho một cái lang quân như ý đâu ! Nhưng là lại thở dài một tiếng , tay nắm chặt bàn tay nhỏ bé của chủ tử hiện tại đang nằm trên giường Tiểu thư của nàng
Nàng có loại xúc động muốn ngửa mặt lên trời thét lớn , Tử Y nàng đời trước chắc chắn làm nhiều điều ác lắm , mới gặp được hai cái chủ tử như vậy , một cái là Vân phủ tam tiểu thư , Vân Tâm Nhược , một cái khác vẫn là Vân phủ tam tiểu thư , chính là hiện tại đang nằm trên giường giả dạng tiểu như nhà nàng , cái kia chân thực chủ tử , từ nhỏ không có mẹ , lão gia lại không quan tâm , chỉ có thể chịu cực không được sủng , nhưng là tiểu thư còn có chi phí ăn mặc , tuy rằng không được như Đại tiểu thư , nhưng là cũng được rồi , mà nói tiếp , nàng liền tức , nàng tức giận a , có loại cảm giác rèn sắt không thành thép
Vân tam tiểu thư , nàng còn chờ tiểu thư mang theo mình xuất giá , may ra còn tìm được một cái trẻ tuổi thành thật thú(cưới) mình a
Nói tới tiểu thư nhà nàng , lớn lên cũng coi như đẹp mặt đi , cho dù không được sủng ái cũng là một cái tiểu thư , nhất định có thể gả cho người tốt , Nhưng là nàng thế nhưng không thương tú tài , lại yêu mã phu . Đừng nói lão gia , chính khuôn mặt nhỏ nhắn của Tử Y nàng đều bị tiểu thư làm mất hết (ý nói làm mất mặt) cùng người khác bỏ trốn , nhìn xem , lưu lại nàng một cái nha hoàn đáng thương cùng cục diện rối rắm , lão gia nếu biết , không đánh gãy chân nàng mới là lạ
Cái này cũng coi như chưa quá lắm đi , chuyện càng quá đáng hơn là cái kia mã phu cùng tiểu thư không biết từ đâu lấy ra một cái nữ nhân , lớn lên cũng tiểu thư nhà nàng quả thực giống như đúc, mã phu đem nữ nhân này đặt lên giường liền vội vàng rời đi , ngay cả một câu đưa tiễn cũng không có , quên mất nha hoàn đáng thương là nàng, cùng một cái giả tam tiểu thư ngủ giống như lợn chết
Tử Y nàng mệnh sao lại khổ như vậy