Nhìn bóng lưng cô độc của Ảnh Quân khiến cô thật sự rất áy náy lẫn tự trách nhưng nếu cô không làm vậy thì sẽ khiến Ảnh Quân vẫn mãi nuôi hy vọng chỉ có thể làm tổn thương anh mới khiến anh dập tắt hy vọng trong lòng.
Mọi hành động và lời nói của hai người đều thu vào tầm mắt ra Âu Dương Phàm, tay anh nắm chặt thành quyền nghiến răng lẩm bẩm.
_ Lại là tên khốn Mặc Hàn Phong?
Âu Dương Phàm lấy lại bình tĩnh đi thật nhanh về phía em gái mình, Hàn Ân Ly vì cúi thấp đầu nên hơi giật mình vì sự xuất hiện của anh.
Nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe của cô khiến anh khẽ thở dài, dùng tay xoa đầu cô.
_ Anh biết em vẫn còn tình cảm với cái tên Mặc Hàn Phong đó. Nhưng mà Ân Ly à! đối với ái tình, nhất định phải dứt khoát em càng níu nếu kéo càng đau khổ, càng dây dưa thì càng dễ mắc sai lầm
_ Anh hai...
Hàn Ân Ly nghẹn ngào gọi Âu Dương Phàm, Khẽ thở dài một tiếng sau đó anh ôm chầm lấy cô vỗ vỗ lưng mà vỗ về.
_ Nếu em không quên được quá khứ thì hãy để mình bận rộn, muốn nhớ lại một ngày nào đó thì hãy ngắm bình minh
Hàn Ân Ly khẽ gật đầu gục mặt vào ngực Âu Dương Phàm, có anh trai tâm lý như vậy thì cô rất yên tâm.
...
Buổi sáng sớm, Hàn Ân Ly với chiếc áo Gile len cổ V chất dày dặn nhiều màu Vintage bên trong kèm áo sơ mi trắng phối với quần bò đen.
Lúc cô đi xuống dưới thì thấy Âu phu nhân đang ngồi trong phòng khách thưởng thức ly trà nóng, vừa nghe thấy tiếng bước chân bà khẽ quay nhìn, Thấy con gái bé bỏng của mình bà liền nở nụ cười tươi.
_ Tiểu Ly, con chuẩn bị đi đâu à? Hay là đi hẹn hò với Ảnh Quân chăng?
_ Mẹ à, không phải con đi hẹn hò với anh ấy mà là con đi gặp bạn của con ạ
Trên mặt Âu phu nhân thoáng chốc thất vọng nhưng nhanh chóng thay đổi sắc mặt vui tươi.
_ Ồ, vậy con mau đi đi nhớ về nhà sớm nhé
_ Vâng ạ
Trước khi đi Hàn Ân Ly còn không quên hôn nhẹ lên má Âu phu nhân một cái khiến bà càng vui vẻ hơn, con gái bé bỏng của bà đôi lúc rất đáng yêu nhưng chỉ tiếc cho Ảnh Quân vì chưa nhận được tình cảm từ cô, Âu phu nhân thở dài một tiếng sau đó nhâm nhi ly trà.
Điểm hẹn mà Hàn Ân Ly đến chính là một tiệm hoa nhỏ, cách đó không xa một cậu nhóc với gương mặt mập mạp bầu bĩnh hết sức đáng yêu ra sức vẫy tay với cô.
Cô mỉm cười đi thật nhanh về phía cậu nhóc đó, nhìn vào gương mặt mập mạp này của cậu khiến cô rất muốn hôn, nghĩ là làm cô khẽ hôn khắp mặt cậu khiến cậu nhóc hơi nhột mà bất cười khanh khách.
_ Haha...nhột...Mẹ Ly, con nhột quá
Cậu nhóc choàng tay qua ôm lấy cổ Hàn Ân Ly, cô như hiểu ý liền nhấc bổng người cậu lên sau đó đi vào trong tiệm hoa, vừa bước vào thì đã nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp đang chăm chú chăm sóc hoa, cô vờ ho một tiếng cô ấy nhanh chóng quay mặt lại.
_ Ân Ly, cậu đến rồi
_ Ừm, chúng ta nói chuyện một chút nhé
Nghiên Dương khẽ gật đầu sau đó cùng cô vào ghế ngồi, Hàn Ân Ly thả cậu nhóc xuống để cho cậu chơi đâu đây sau đó chủ động lên tiếng trước.
_ Bây giờ tớ sẽ kể lại mọi chuyện cho cậu nghe nhé
_ Được
Nghiên Dương gật gù lắng nghe câu chuyện của Hàn Ân Ly sắp kể, thật ra thì cô nàng mới gặp Hàn Ân Ly vào ngày hôm qua lúc đầu cô nàng rất bất ngờ khi biết cô vẫn còn sống, sau đó cô nàng nghe cô chỉ kể sơ qua mà hôm nay rảnh nên hai người mới có dịp kể chuyện cho nhau.
Chuyện của Nghiên Dương thì cô đã biết qua lời kể của cô nàng, còn bây giờ thì cô sẽ kể lại mọi chuyện việc cô được cứu sau trận cháy vào bốn năm trước.
Ngay lúc cô cùng hành lý đang ở trạm xe đợi xe buýt đến, Từ xa xa Âu Dương Phàm vừa thấy cô định sẽ chạy xe đến chỗ cô nhưng không ngờ xe của bọn A Đồ nhanh hơn anh nên họ đã bắt cô đi, Âu Dương Phàm biết là cô bị bắt cóc nên đã lái xe chạy theo.
Ngay khi đến nhà hoang Âu Dương Phàm tìm một góc khuất sau nhà hoang sau đó ra lệnh cho trợ lý A Tứ phái thuộc hạ đến, còn anh thì ở một chỗ quan sát lối đi vào để cứu cô, Âu Dương Phàm ngay khi nghe toàn bộ đối thoại giữa Mặc Hàn Phong và A Đồ khiến anh không khỏi tức giận muốn một phát đấm vào mặt Mặc Hàn Phong, nhưng anh vẫn phải kiềm chế lại đợi thuộc hạ của mình đến.
Ngay trong lúc A Đồ tàn nhẫn ném điếu thuốc xuống và lửa dần bốc cháy lúc đó Âu Dương Phàm rất hoảng hốt và cũng lúc đó thuộc hạ của anh đi đến trong sự cẩn thận, anh chỉ thị thuộc hạ lẻn vào phía cửa đằng sau, sau đó thành công cứu được cô nhưng lúc cô đang trong tình trạng ngất xỉu.
Trên đường đi Hàn Ân Ly lờ mờ tỉnh lại, và sau đó biết được Âu Dương Phàm đã cứu cô thì không khỏi cảm kích anh, Còn Âu Dương Phàm sau khi kêu A Tứ điều tra về đời tư của cô thì càng nghi hoặc, anh lúc đó vô tình hỏi vài câu với cô và được cô kể lại cuộc sống từ nhỏ của mình, nghe xong Âu Dương Phàm trở nên kích động mà đề nghị cô cùng anh đi làm gián định.
Hàn Ân Ly lúc đó có chút lưỡng lự như sợ cô không phải là em gái của anh, nhưng lần này cô lại quyết định thử. Sau khi nhận được kết quả, cả cô và Âu Dương Phàm đều bật khóc nức nở khi biết hai người là anh em ruột thịt, có lẽ người vui vẻ nhất vẫn là cô.
Sau ngày hôm đó, Hàn Ân Ly quyết định cùng Âu Dương Phàm đi Mỹ đến thăm Âu phu nhân và định cư ở đó luôn, một phần là vì cô muốn quên đi nơi đau thương đó và quên đi người đàn ông tệ bạc đó.