"Ngự Thần Long, ngươi thật lớn mật, thế mà dám cường công Hỏa Vân lĩnh ta, ngươi không sợ phá hư quy củ hay sao?"
Trên Hỏa Vân lĩnh, đệ tử Cự Giao môn tranh nhau giết tới, đệ tử Hỏa Vân lĩnh không ngăn cản nổi nữa, đã bắt đầu bị bọn hắn chiếm cứ những trụ cột của đại trận. Khi bọn hắn đang muốn nhất cổ tác khí chiếm trọn cả Hỏa Vân lĩnh này, chỉ thấy trên sườn núi có một bóng người vọt ra, hai tay chấn động, đánh bay vô số đệ tử Cự Giao môn ra ngoài. Sau đó hắn đứng trên đỉnh của một tòa đình các, ngưng trọng hét lớn xuống dưới núi.
Chúng đệ tử Hỏa Vân lĩnh nhìn lên, cảm thấy hơi an lòng, là Đại trưởng lão Hỏa Vân lĩnh Lý Long Ngư.
"Sưu!"
Vị môn chủ Cự Giao môn Ngự Thần Long kia chân đạp Độc Giác Cự Mãng trồi lên từ lòng đất, xông thẳng về phía trước.
Hắn cười lạnh một trận: "Lý Long Ngư, tên gia nô ba họ nhà ngươi trước đó chủ động đầu phục ta, muốn mượn lực lượng của Cự Giao môn ta để âm mưu cơ nghiệp của Hỏa Vân lĩnh. Thậm chí mấy cây đinh được cắm trong Hỏa Vân lĩnh cũng đều là do ngươi âm thầm thu mua giúp ta. Nhưng ai có thể ngờ được, ngay tại thời điểm sắp sửa động thủ, ngươi lại cam nguyện làm gia nô của người khác, vậy mà còn không biết xấu hổ lừa gạt ta?"
"Cũng may là ta không một mực tin ngươi, những cây đinh mà ta thu mua cũng không chỉ có mấy người như vậy!"
Ngự Thần Long nhìn thấy sắc mặt của Hỏa Vân lĩnh Lý trưởng lão liên tục biến đổi thì lại càng đắc ý cười lớn: "Ngươi âm thầm ám sát và cầm tù những người trong Hỏa Vân lĩnh đã đầu phục ta, ngược lại khiến cho những người khác cảnh giác, đã sớm âm thầm truyền về hết thảy tin tức cho ta biết. Lúc đầu ta còn muốn chờ cho ngươi bố trí xong hộ sơn đại trận, sau đó lại đến tước chiếm cưu sào, nhưng bây giờ tình thế khẩn cấp, chúng ta đành phải cấp cho các ngươi một kinh hỉ nho nhỏ!"
Sau khi Đại trưởng lão Hỏa Vân lĩnh Lý Long Ngư ký huyết khế thì hắn đã tâm tính đại biến, không cần để ý tới mặt mũi gì đó nữa.
Dù cho bị Ngự Thần Long mỉa mai như thế, khuôn mặt hắn vẫn không đổi sắc.
Hắn chỉ cười lạnh, nói: "Trong giới tu hành, tấn công sơn môn của người khác chính là tối kỵ. Ngự Thần Long, ngươi thật đúng là quá mức cuồng vọng, còn rất tự tin với thực lực của mình như vậy. Người cho rằng sau khi lão môn chủ của Hỏa Vân lĩnh ta tọa hóa thì sẽ không có người nào có thể trị được ngươi hay sao?"
Lúc nói đến đây, pháp lực của hắn chợt rung động, ba đạo khí cơ sau lưng hắn xông thẳng lên trời, chiếu rọi cả một khoảng trời.
Tu vi tam mạch Trúc Cơ của hắn được hiển lộ ra một cách rõ ràng.
Cùng lúc đó, thiếu môn chủ của Hỏa Vân lĩnh hiện tại Hứa Thanh Doanh cũng bước ra, trên người nàng cũng có hai đạo pháp lực Kim Mộc hiển lộ ra. Mặc dù nàng là thiếu môn chủ Hỏa Vân lĩnh, nhưng nàng lại không mượn nhờ Địa Mạch của Hỏa Vân lĩnh để Trúc Cơ, mà phụ thân của nàng lúc ấy đã hao tốn vô số đại giới để giúp nàng đoạt được cơ duyên lưỡng mạch Trúc Cơ ở một địa phương khác.
Sau lưng bọn họ là mấy vị trưởng lão khác của Hỏa Vân lĩnh. Bọn họ đều là nhất mạch Hỏa hành Trúc Cơ hoặc đan dược Trúc Cơ, lúc này đều đang trầm mặc không nói gì.
Thiếu môn chủ và cả bốn vị trưởng lão đều ở đây, thực lực của Hỏa Vân lĩnh lúc này tất nhiên là không thể khinh thường được!
Thế nhưng môn chủ Cự Giao môn Ngự Thần Long hiển nhiên đã sớm có đối sách, vì vậy hắn chỉ cười lạnh, nói: "Ngự mỗ nếu đã dám đến thì sao lại phải sợ đá, các ngươi liều mạng cơ chứ. Chỉ là mấy tên nhất mạch Trúc Cơ phế vật, ngoài ra còn có một vị thiếu môn chủ Trúc Cơ tầng hai, nhiêu đó thì có đáng là gì?"
Khi hắn nói chuyện, trong khoảng tối bên cạnh hắn đột ngột xuất hiện mấy đạo nhân ảnh.
Trong đó, ngoại trừ ba vị trưởng lão Trúc Cơ cảnh uy chấn tứ phương của Cự Giao môn ra thì lại bất ngờ có thêm hai người mặc áo choàng đen.
"Lão tiên sinh, chúng ta . ."
Ngự Thần Long nhìn về phía một trong hai người mặc áo choàng đen, thấp giọng hỏi.
"Đừng nói nhảm nhiều như vậy, tiểu chủ tử không thể chờ được nữa..."
Người mặc áo choàng đen kia lạnh giọng trả lời.
Ngự Thần Long vội vàng gật đầu một cái, nói: "Người đâu, mau tóm gọn cả Hỏa Vân lĩnh này cho ta!"
Sau khi hắn hét lớn một tiếng như thế, hắn và ba vị trưởng lão Trúc Cơ cảnh kia hung hăng xông về phía trước, đạo đạo pháp khí được tế lên giữa không trung.
Thấy bọn hắn đã hành động, một đám đệ tử tinh anh của Cự Giao môn sau lưng hắn cũng theo hắn xông về phía trước.
Trong lúc nhất thời, một hồi chiến đầu ác liệt nhất trên Hỏa Vân lĩnh đã khai màn.
Nhưng chỉ vừa giao thủ một lần, tất cả trưởng lão Hỏa Vân lĩnh liền cảm thấy áp lực tăng lên gấp bội.
Ngoại trừ Đại trưởng lão Lý Long Ngư và thiếu môn chủ Hứa Thanh Doanh có đủ sức đánh một trận ra, mấy vị trưởng lão nhất mạch khác vốn không thạo chiến đấu, chỉ lấy việc xử lý sự vụ trong tông môn làm chủ. Bây giờ trong lúc chính diện ác chiến, bọn họ nhanh chóng bị mấy vị trưởng lão Cự Giao môn chế trụ, còn Đại trưởng lão Lý Long Ngư thì lại bày ra bộ dạng liều mạng, pháp thuật linh quang ngập trời nghênh tiếp môn chủ Cự Giao môn.
Thế nhưng môn chủ Cự Giao môn ngoài thực lực mạnh mẽ ra thì còn có đầu Linh thú Độc Giác Cự Mãng kia tương trợ. Chỉ trong vòng mấy chiêu, hắn đã đẩy Lý Long Ngư xuống thế hạ phong, phần lưng còn lãnh đủ một cú quật đuôi của cự mãng. Khi chiến đấu với môn chủ Cự Giao môn Ngự Thần Long, hắn rõ ràng không thể nào địch lại được!
"Lý thúc đừng vội, ta đến giúp ngươi!"
Hứa Thanh Doanh ở một bên thấy thế thì cảm thấy lo lắng. Nàng hét vang một tiếng, một sợi thanh đằng phá đất mà lên quấn lấy Cự Giao.
"Hừ, một chút thủ đoạn nhỏ mà cũng dám khoe khoang!"
Thế nhưng một trong hai lão già đi theo môn chủ Cự Giao môn lại bất chợt cười lạnh.
Hắn cong ngón búng ra, một đạo linh quang liền bay thẳng về phía sợi thanh đằng kia.