Mục lục
Truyện: Chàng rể đại gia - Chu Dương (full) (Chàng rể xuất chúng) – Tác giả: Linh Vân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Chương 437: Giang Hành Nguyên đắc ý

Hai người Trương Luân và Trương Anh với tư cách là người dẫn đoàn lần này, cũng lần lượt tiến lên chào hỏi.

Một đoàn người Trương gia cũng học theo Trương Luân, nhanh chóng chào hỏi Chu Dương, sau đó mọi người cùng lên tầng.

Cảnh tượng này không ít người trong đại sảnh chứng kiến, nhất thời vô cùng kinh ngạc.

Vài người bọn họ có thể chưa hiểu rõ về Chu Dương, thậm chí còn không biết đến sự tồn tại của Chu Dương.

Nhưng họ sinh sống mấy chục năm ở Tương Tây, đã rất quen thuộc với người của Trương gia.

Người Trương gia trước kia cao ngạo, bây giờ lại khiêm tốn trước mặt một người trẻ tuổi như vậy khiến không ít người mở rộng tầm mắt.

Thậm chí không ít người vội vàng nhắn tin, gọi điện hỏi thăm tất cả tin tức liên quan đến Chu Dương.

Vì vậy, tin tức Trương gia phái người đến đàm phán bí mật với Chu Dương đã truyền khắp Trường Sa, còn các nơi khác của Tương Tây thì tin tức truyền đi hơi chậm một chút.


Nhưng Dư gia, Đỗ gia và Đường gia đều nhận được tin tức sớm nhất, cũng rất nhanh chóng chú ý đến việc này.

Dù sao thì đối với việc Trương gia và Chu Dương sẽ bàn bạc những gì, bọn họ cũng rất tò mò, cơ bản không biết tình hình.

Ngược lại, lúc này Giang gia lại không căng thẳng như ba gia tộc còn lại, mà khá nhẹ nhõm.

Ở phòng khách Giang gia.

Lần này, gia chủ Giang Phàm Lưu không hề có mặt.

Ba anh em Giang Hành Phương, Giang Hành Nguyên, Giang Hành Quảng đang bàn chuyện cùng một số người trong Giang gia.

Bọn họ đang bàn bạc chuyện trước mắt Trương gia đến Trường Sa đàm phán bí mật với Chu Dương.

Đối với việc Trương gia đến Trường Sa, mọi người trong Giang gia đều đã sớm biết.

Tin tức này, thậm chí họ còn biết sớm hơn đại đa số người ở Trường Sa.

“Anh hai, tin tức này của anh có chính xác không?”

Lúc này, phía trong phòng khách, dường như ánh mắt tất cả mọi người đều hướng về phía Giang Hành Nguyên.

Trừ Giang Hành Phương.

Dù sao tin tức Trương gia sẽ đến Trường Sa đàm phán bí mật với Chu Dương, lúc mới đầu chính là Giang Hành Nguyên nói ra.

Hơn nữa nguồn tin, Giang Hành Nguyên chỉ nói ông ta có nguồn tin tức đặc biệt, còn đảm bảo tính xác thực.

“Ha ha, thế nào, chú ba? Bây giờ vẫn còn nghi ngờ tôi à? Phải biết rằng, trước đây, tin tức Trương gia muốn phái người đến Trường Sa đàm phán bí mật với Chu Dương tôi đã biết trước rồi, lúc đó nói với mọi người, cũng chẳng ai tin, nhưng bây giờ thế nào?”

Giang Hành Nguyên liếc nhìn Giang Hành Quảng, thản nhiên nói.

Trong tiếng cười, ngoài tràn đầy đắc ý còn hơi khinh thường.

Giống như việc nói chuyện với Giang Hành Quảng đã khiến Giang Hành Nguyên tự hạ thấp mình.

Vốn dĩ ba anh em Giang gia thân phận gần như nhau, địa vị ở Giang gia vì có sự áp chế của gia chủ Giang Phàm Lưu nên cũng không khác nhau lắm.

Nhưng từ khi Giang Bắc bị Chu Dương đánh tàn phế, Giang Hành Phương mất đi tư cách cạnh tranh chức gia chủ, phe phái trước đây từng ủng hộ ông ta bây giờ bắt đầu phản bội, phân hóa ra ủng hộ Giang Hành Nguyên và Giang Hành Quảng.

Khách quan mà nói, Giang Hành Nguyên có tài nguyên nhiều hơn, thực lực cũng ngày càng được củng cố vững chắc hơn.

Mơ hồ, quyền phát ngôn của Giang Hành Nguyên ở Giang gia đã có thể vững vàng áp chế Giang Hành Quảng.

Vì vậy bây giờ, Giang Hành Nguyên cảm thấy mình hơi phí lời khi giải thích với Giang Hành Phương chuyện này, giải thích như vậy hơi hạ thấp bản thân.

Cho nên sau khi chặn họng Giang Hành Quảng bằng câu đó thì không thèm chú ý đến ông ta nữa.

Dù sao tất cả đều dựa theo sự thật mà nói, bản thân đã tự dẫn đầu tiết lộ tin tức Trương gia muốn phái người đến Trường Sa gặp Chu Dương, bây giờ tin tức đã được chứng thực, vậy thì chứng tỏ nguồn tin tức của ông ta là đáng tin cậy.

Vì vậy bây giờ ông ta nói ra tin tức thứ hai, mục đích Trương gia đến đàm phán bí mật với Chu Dương, thì độ tin cậy sẽ vô cùng cao.

“Đúng vậy, trước đây Giang Hành Nguyên đã nói hôm nay Trương gia sẽ phái người đến Trường Sa đàm phán bí mật với Chu Dương, bây giờ chuyện đã được chứng thực.”

“Xem ra nguồn tin tức của Giang Hành Nguyên là đáng tin cậy.”

“Nhưng điều ông ấy vừa nói cũng thật sự khó tưởng tượng, phải biết là, giữa Chu Dương và Trương gia không phải là quan hệ hợp tác sao?”

“Cái này cũng khó nói, nói không chừng bọn họ vì điều gì đó mà nảy sinh bất đồng thì sao?”

“Hay là chúng ta cứ đợi bên kia kết thúc đàm phán bí mật đã, dẫn đến nhiều sự chú ý như vậy, bọn họ cũng phải có một lời giải thích hợp lý với bên ngoài chứ?”



Mọi người lập tức thảo luận, họ cũng không hoài nghi tin tức trước kia Giang Hành Nguyên nói, nhưng đối với tin tức Gianh Hành Nguyên vừa nói này lại cảm thấy hơi nghi ngờ.

Thật sự là tin tức Giang Hành Nguyên vừa nói khiến người ta quá mức ngạc nhiên.

Trương gia đến Trường Sa đàm phán bí mật với Chu Dương là vì giữa bọn họ có hiềm nghi, lần này Trương gia tới là để giải thích rõ ràng với Chu Dương, mà lý do của sự nghi ngờ này rất có thể có liên quan đến dự án chi nhánh gần đây của công ty Danh Dương.

Nhưng tất cả mọi người trong Giang gia đều biết dự án chi nhánh đó là sự hợp tác giữa Trương gia và công ty Danh Dương của Chu Dương.

Nói cách khác, dự án đó cũng có thể coi là một hạng mục của Trương gia.

Như vậy thì, hai bên bọn họ có lợi ích giống nhau, sao lại có thể nảy sinh mối nghi ngờ?

“Ha ha, mọi người không nên ngạc nhiên như vậy, ở xã hội bây giờ, chuyện hợp tác làm ăn, cho dù là giữa anh em ruột cũng sẽ xảy ra chuyện lừa người, huống hồ quan hệ giữa Chu Dương và Trương gia cũng không đáng tin như vậy.”

Giang Hành Nguyên tự tin mỉm cười, nhưng như đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, sắc mặt bỗng trầm xuống.

“Còn nữa, mọi người đừng quên, trước đây ở bữa tiệc của chúng ta, lúc chúng ta vây đánh Chu Dương, Trương gia lại khoanh tay đứng nhìn, tôi nghĩ có thể từ lúc đó Chu Dương đã bất mãn với Trương gia rồi, cho nên bây giờ hai bên nghi ngờ lẫn nhau cũng là bình thường.”

Giang Hành Nguyên không chút kiêng kị nói ra chuyện bữa tiệc tối hôm đó của Giang gia, dù người khác có nghi ngờ đi nữa, lúc này cũng không thể không nghiêm túc nghĩ khả năng sự việc này là đúng.

Dù sao thì Trương gia sẽ không thể vô duyên vô cớ đến Trường Sa tìm Chu Dương, hơn nữa còn là Trương Luân, Trương Anh đi cùng nhau, bí mật đến, trước đó không hề có một chút tin tức gì tiết lộ ra ngoài.

Nếu không phải Giang Hành Nguyên có nguồn tin biết sớm từ trước, sợ là bây giờ cũng vừa biết được giống như những người khác.

Mà không phải như bây giờ, có đủ thời gian để đối mặt với chuyện có khả năng đã xảy ra giữa Chu Dương và Trương gia.

Huống hồ, về việc đàm phán bí mật lần này của họ, Giang Hàng Nguyên đã nói ra một vài lý do, điều này rõ ràng giúp Giang gia nắm được quyền chủ động nhiều hơn.

“Vậy anh nói xem, lần này chúng ta nên làm gì?”

Có người lập tức hỏi.

Những người khác cũng không hẹn mà cùng nhìn về phía Giang Hành Nguyên.

Dù sao thì với tư cách là người tuyên bố tin tức, chắc chắn Giang Hành Nguyên còn có nhiều tin tức nội bộ đáng tin hơn.

Mà tin tức nội bộ này, Gianh Hành Nguyên chưa chắc đã nói ra.

“Lần này, theo nguồn tin mà tôi biết được, vì hạng mục chi nhánh ở thành phố Liễu gặp phải bọn côn đồ yêu cầu phí bảo kê năm triệu tệ một năm, Chu Dương nghi ngờ đằng sau việc này có bàn tay của Trương gia, Trương gia lại muốn phủi sạch mối liên quan cho nên phái người đến giải thích với Chu Dương”.

Giang Hành Nguyên nhìn mọi người, từ từ nói.

Thực ra lúc mới nhận được tin tức này, ông ta cũng vô cùng chấn động.


Dù sao không ai ngờ được, vào thời gian vốn nên là đỉnh cao hợp tác giữa Chu Dương và Trương gia, lại xảy ra chuyện nghi ngờ lẫn nhau.


Mà cái này, đối với Giang gia chắc chắn là một cơ hội tốt.


Bất kể là đối phó với Chu Dương hay đối phó với Giang gia.


———————–

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK