• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tối hôm qua, sau khi ăn uống no nê, Hạ Cảnh Đình trực tiếp nhảy lên giường Diệp Thanh nằm, đuổi thế nào cũng không đi, còn mặt dày nói muốn làm ấm giường cho cô. Diệp Thanh chỉ đành bất lực để anh ôm ngủ.

Mà sáng hôm nay, khi Diệp Thanh thức dậy đã không thấy Hạ Cảnh Đình đâu, tên này lại một lần nữa “ăn” xong chuồn đây mà.

Liếc mắt lên tủ đầu giường, Diệp Thanh nhìn thấy một cốc sữa, bên dưới còn có một mẩu giấy nhỏ, Diệp Thanh cầm lên đọc.

Vợ ơi, anh có việc đột xuất nên phải đi trước, nhưng thực tình anh không muốn xa vợ đâu! Anh sẽ xong sớm rồi về sớm với em. Yêu vợ!!!

Mà bên dưới còn vẽ thêm mấy cái trái tim, Diệp Thanh bật cười, tên này vừa sến súa vừa trẻ con. Nhưng cũng đáng yêu đấy chứ.

Diệp Thanh vệ sinh cá nhân xong mới cầm đến điện thoại. Nhưng vừa bật lên, có hàng tá thông báo tin nhắn của Vân Du gửi đến, còn có một đường link, nói cô phải xem ngay lập tức.

Diệp Thanh thở dài, cô nhóc này chỉ được cái bắt sóng nhanh, không biết lần này là đem đến tin tức gì.


Vừa nhấn vào đường link, đập vào mắt Diệp Thanh.

#Vương_tử_nước_A_Mặc_Hàn_Lâm_chính_thức_đính_hôn_cùng_nữ_minh_tinh_Khúc_Tử_Yên#

Tin tức này trực tiếp bị đẩy lên top 1 hotsearch, trên trang nhất bài báo, trở thành tin tức gây chấn động toàn cầu.

Diệp Thanh nhìn vào màn hình điện thoại, có chút ngạc nhiên đến không nói lên lời.

Rất lâu trước đó tin tức vương tử thực sự của nước A đã quay trở về, chỉ là không ngờ người giúp Mặc Hàn Lâm đoàn tụ với cha mẹ không phải là Đường Bích Vân mà là Khúc Tử Yên, Diệp Thanh đã hiểu ra, chính Khúc Tử Yên đã cướp đi nhân khí của Đường Bích Vân, lợi dụng tin tức biết từ kiếp trước, sớm đi nhanh hơn một bước để trở thành vương phi của Mặc Hàn Lâm.


Có điều Mặc Hàn Lâm đã có tình cảm với Đường Bích Vân, vì sao còn đồng ý cưới Khúc Tử Yên? Chắc chắn Khúc Tử Yên đã làm gì đó rồi. Không ngờ, Khúc Tử Yên và Đường Bích Vân trong nguyên tác là bạn, hiện tại lại trở mặt thành thù rồi. Không biết sau khi nhìn thấy tin tức này, Đường Bích Vân sẽ có loại biểu cảm gì.

Diệp Thanh đoán chắc sở dĩ Khúc Tử Yên phải nhanh chóng tìm ra chỗ dựa vững chắc, là để đối đầu với cô, muốn đấu lại Diệp gia và Hạ gia, phải có thế lực lớn hơn, cho nên mục tiêu là Mặc Hàn Lâm - vương tử của một đất nước. Nhưng Mặc Hàn Lâm là quân tử liêm chính, tuyệt đối sẽ không giúp Khúc Tử Yên làm chuyện xấu.

Ngoài chút kinh ngạc nhất thời, Diệp Thanh cũng chẳng còn biểu cảm gì khác, cô chậm rãi tắt điện thoại đi, thay trang phục rồi xuống dưới sảnh, lên chiếc xe đã được đoàn phim chuẩn bị sẵn từ trước, tới trường quay.

" Em không cần phải giấu nữa, tưởng chị không nhìn ra sao? Em có ý với Phó Nghê, cho nên Hạ Cảnh Đình lấy cậu ta làm điều kiện trao đổi? "

" Sao…sao chị biết? " gương mặt nhỏ xíu của Vân Du lập tức đỏ bừng như bạch tuộc luộc.

" Quan sát một chút thì biết thôi. "

" Em cảm thấy chị nên làm thám tử thay vì làm diễn viên thì hơn! Thôi, em đi đây, chị nghỉ ngơi đi! "

Chuồn cũng nhanh ha.

Diệp Thanh sau khi trang điểm xong, tay cầm điện thoại ngồi trên ghế.

Một lúc sau, Khúc Tử Yên hoàn thành cảnh quay với nam chính, đi vào phòng trang điểm, trông thấy Diệp Thanh, Khúc Tử Yên quan sát Diệp Thanh một lượt từ trên xuống dưới, mỉm cười hòa nhã: " Diệp Thanh, lát nữa đến cảnh quay của chúng ta, nhớ làm cho tốt! "

Diệp Thanh chỉ ngồi ở một bên cúi đầu vuốt vuốt điện thoại, lờ cô ta đi, để Khúc Tử Yên phiền muộn cùng không cam lòng thế nào cũng không phát tiết ra được. Tin tức cô ta mang tới gây chấn động toàn cầu một phen, không phải là Diệp Thanh chưa nhìn thấy đấy chứ?
" Cô đã xem tin tức rồi phải không? " Khúc Tử Yên tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Diệp Thanh.

" Ừ. "

" Cảm giác kẻ thù của mình đứng cao hơn mình một bậc thế nào hả? Có phải rất khó chịu đúng không? Ha, tôi biết mà, cô cứ đi mà dành Hạ Cảnh Đình, dù sao anh ta cũng chỉ là người đứng đầu của vài tập đoàn lớn thôi mà. Còn tôi ấy à, thay vì là phu nhân của chuỗi tài sản ấy, tôi lại thích làm chủ của một đất nước hơn! " Khúc Tử Yên thao thao bất tuyệt, nói không muốn ngừng: " Mặc Hàn Lâm của tôi nha, đẹp trai hơn, nhiều tiền hơn, cũng có quyền thế hơn!"

" Nói xong chưa? Xong rồi thì giữ sức để làm việc đi! Đừng có nói mấy chuyện vớ vẩn! " lời nói rõ ràng rành mạch, nhưng căn bản đều là những lời xã giao. Diệp Thanh biểu cảm thản nhiên, không lộ rõ đang ghen ghét hay là tức giận.
Bị Diệp Thanh chẹn họng, biểu cảm gương mặt có đôi phần cứng đờ, cuối cùng đành làm bộ dạng thong dong, không biết làm sao, quay đầu đi nơi khác.



“Cắt! Diễn rất tốt! Hôm nay đến đây thôi, mọi người nghỉ ngơi đi!” Bộp, Đạo diễn đóng sách lại.

Diễn xuất của Khúc Tử Yên rất tự nhiên, cho dù đối mặt với Diệp Thanh mà cô ghét nhất, cô cũng có thể mặt không đổi sắc làm được.

" Diễn xuất của tôi tốt chứ? Suy cho cùng, năng lực của chúng ta cũng không thể sếp chung một bậc! " nói xong liền mỉm cười với Diệp Thanh.

Diệp Thanh chỉ lạnh lùng nhìn nụ cười giả tạo trên mặt Khúc Tử Yên.

" Hình như cô rất muốn nhìn thấy vẻ mặt tức giận của tôi nên mới không ngừng kɧıêυ ҡɧí©ɧ nhỉ?" Diệp Thanh không thèm cho Khúc Tử Yên săc mặt hòa nhã, cô thờ ơ quay đạo cụ trên tay nói.
Khúc Tử Yên bị nói trúng tim đen, nụ cười trên mặt cứng lại.

" Nhưng phải để cô thất vọng rồi, ngoài cái biệt danh nữ hoàng hotsearch ra, tôi từng được biết đến là cái máy vô cảm đó! " Diệp Thanh nói xong, để lại Khúc Tử Yên một mặt vừa khó hiểu, một mặt vừa tức giận.

Diệp Thanh đi tới chỗ Đường Bích Vân đang đứng.

Từ lúc Diệp Thanh đến, toàn thấy Diệp Thanh đứng duy nhất một chỗ, hơi nheo mắt lại, nhìn sâu vào Diệp Thanh một cái rồi lập tức cúi đầu, giả vờ làm người trong suốt.

Diệp Thanh đi tới đứng bên cạnh, uể oải ngáp một cái, lơ đãng nói: " Đã xem tin tức rồi sao? Thấy cô hôm nay không có tâm trạng."

" Tôi… tôi không có, thấy Tử Yên có thể hạnh phúc… cũng tốt."

" Đừng dối lòng! Cô sống cùng Mặc Hàn Lâm lâu như thế, khẳng định đã nảy sinh tình cảm với anh ta! "
Đường Bích Vân sửng sốt, phải mấy phút sau mới lại hỏi: " Cô… làm sao biết…"

" Làm sao tôi biết Mặc Hàn Lâm từng được nhà cô nhận nuôi ư… mà chuyện đó không phải trọng điểm. " Diệp Thanh trả lời giống như một chuyện rất bình thường: " Nhưng mà cô có tình cảm với Mặc Hàn Lâm mà! Không lẽ cam tâm để người mình thích lấy người phụ nữ khác? "

" Tôi… nhưng Tử Yên là chị em tốt của tôi, cô ấy hạnh phúc thì tôi cũng hạnh phúc, với cả cô ấy chính là người giúp Hàn Lâm tìm về với gia đình của anh ấy. Còn Hàn Lâm, tôi đúng là thích anh ấy, nhưng anh ấy không có tình cảm với tôi, tuy anh ấy chỉ mới gặp Tử Yên không lâu nhưng đã bị thu hút bởi cô ấy, còn đính hôn với Tử Yên…" Đường Bích Vân dừng lại một chút rồi nói tiếp, giọng nói trở nên nghẹn ngào hơn: " Đúng là tôi rất buồn khi biết anh ấy sẽ đến với Tử Yên…nhưng nhìn thấy anh ấy vui vẻ cùng người con gái anh ấy yêu… tôi cũng mãn nguyện rồi! " Đường Bích Vân sắc mặt không quá tốt.
" Cô đang dối lòng! Có điều, chắc gì Mặc Hàn Lâm đã không có tình cảm với cô! " Diệp Thanh miệng khẽ cong lên, mang theo vài phần ý tứ không rõ.

Đường Bích Vân bất đắc dĩ lắc lắc đầu: " Không thể nào đâu! Nếu anh ấy thích tôi, sẽ không đồng ý đính hôn với Tử Yên! "

" Cô đúng là ngây thơ! Có những điều chúng ta không muốn nhưng vẫn bắt buộc phải làm, bởi vì phải chịu tác động từ bên ngoài! "

" Ý cô là… anh ấy bị gia đình ép? "


" Cô cũng không quá ngốc như tôi nghĩ! "


" Chắc không phải đâu…"


" Được thôi! Vậy cứ chờ xem, rồi thời gian sẽ trả lời tất cả! "



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK