Mục lục
Thần Cấp Kẻ Phản Diện - La Hồng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 427 Chém một đường ánh sáng (1)
“Nhìn cái gì? Tiểu La ngu xuẩn, Chỉ (1) là sự tồn tại rất cao mà ngươi mãi mãi cũng không thể chạm tới.”
(1) Chỉ: cách tự xưng của tà thần.
Hư Ảnh Tà Thần nói.
“Phàm nhân phải duy trì sự kính sợ nên có với Chỉ, nếu không Chí sẽ để cho ngươi hiểu rõ cái gì gọi là sức mạnh đáng sợ.”
“Tiểu La ngu xuẩn đã hiếu chưa?”
Khóe miệng La Hồng giật giật.
Đến rồi, tên Tà Thần rẻ tiền này lại đến nữa rồi.
La Hồng cảm thấy vẩn là nên trấn an Tà Thần mạnh mẽ này đã.
Cho nên cơ thế La Hồng trôi nối trong tinh thần, bỗng nhiên vươn tay giơ ngón tay cáì lên.
“Trời không sinh Tà Thần, tà đạo muôn thuớnhưđêm dài!”
La Hồng nói.
Tà Thần:
Một lúc sau uy áp kinh khủng giữa trời đất đột nhiên dâng lên mạnh hơn.
“Tiếu La ngu xuẩn! Ngươi lại dám xem thường Chỉ? Lại dám mắng Chỉ?!”
“Chỉ là tồn tại mà trời có khả năng sinh ra?”
Giọng nói của Tà Thần ầm vang rung động làm cho ba ngọn phật đăng cũng gần như sắp bị hủy diệt, tượng Thiên Thủ Tà Phật thì lại run rầy trốn ờ một bên.
La Hồng:
La Hồng cũng lười nói chuyện với tên Tà Thần có mạch não thần kỳ này, hắn không thèm quan tâm tới tên Tà Thần này nữa.
Dù sao thì hắn không chơi lại Tà Thần này, nếu như Tà Thần muốn chơi chết hắn, La Hong cảm giác mình không có khả năng phản kháng thành còng.
Cho nên, La Hồng rất bình tĩnh, rất bình thản.
Trên thực tế, La Hồng cũng đã suy đoán dù sao Hư Ảnh Tà Thần cũng được trao đối từ sách da người, theo La Hồng phỏng đoán hẳn là một loại quy tắc trao đổi đồng giá, cho nên
sự tồn tại của kẻ này hẳn là sẽ không có hành động quá khích với chú nhân là hắn.
Hư Ảnh Tà Thần phát hiện La Hồng không để ý tớì mình nên cũng từ từ bình tĩnh lại.
Tiếp tục nâng cao lổ mũi quan sát La Hồng.
Tiểu La nhỏ bé mà ngu xuấn, sớm hay muộn gì thì ngươi cũng sẽ biết được sự lợi hại cúa Chỉ!
Trên biển tinh thần ý chí, khỏng ngừng cho thấy thực lực kinh khủng của La Hồng sau khi được ý chí Phu tử phụ thể.
Một kích xoá bỏ Thiên giáp thi.
Đối mặt với sự xuất hiện của Thi Vương, La Hồng đang được Phu tử phụ thế cười nhạt, có mấy phần tiêu sái, có mấy phần bình tĩnh.
Gõ tay một cái thì đã đánh lui loại tồn tại đáng sợ kia.
La Hồng hít vào một hơi.
Lúc này, Hư Ảnh Tà Thần cũng có chút ghen tỵ mỡ miệng.
“Phàm nhân này quả thật là rất mạnh, nhưng mà… Có mạnh hơn nữa thì hẳn ta cũng
chỉ là phàm nhân, dựa vào cơ thể phàm nhân mà sánh vai thần minh, nhưng cuối cùng hắn ta vẫn chỉ là phàm nhân, không thế thoát khỏi số mệnh và quỵ tắc của phàm nhân”
Hư Ánh Tà Thần nói.
“Huống hồ, nếu như bản thế của Chí xuất hiện… Hắn ta sẽ không ngăn cản được.”
La Hồng lườm HưẢnh Tà Thần một cái.
Bên trong đôi mắt không khỏi toát ra vẻ khinh bỉ.
Ngươi cũng đã nói Phu tử là phàm nhân, Tà Thần ngươi thế mà lại so với phàm nhân, cầu xin ngươi hãy biết xấu hổ một chút đi có được không.
Dường như cảm ứng được suy nghĩ trong lòng La Hồng, Hư Ảnh Tà Thần tức giận, giận đến nỗi ba ngọn phật đáng lại bắt đầu sẽ chớp tắt, tượng Thiên Thú Tà Phật run lẩy bấy.
“Hừ,”
“Tiểu La ngu xuẩn, cuối cùng rồi sẽ có một ngày, ngươi sẽ hiếu rõ Chỉ mạnh như thế nào.
Một lúc sau Tà Thần an tĩnh lại nâng mũi nói.
La Hồng lại ngưng mắt, tiếp tục xem cuộc chiến đấu ớ bên ngoài.
Tà Thần nói là phàm nhân?
Nhưng đây thật sự là phàm nhân sao?!
Uỳnh!
Toàn bộ thủy triều hắc ám chìm xuống dưới lòng đất một trăm mét, một màn này quả thực làm người ta kinh hãi.
Rất nhiều tu sĩ vẩn còn ờ lại trên Phật lộ hai chân đẫ sớm như nhũn ra, cho dù là cao thủ Nhị phẩm có thể mượn lực của trời đất để dùng cũng nằm bò trên Phật lộ.
Tiêu Nhị Thất rơi xuống trên mặt đất, gã nhìn La Hồng phóng lên tận trời với vẻ mặt ghen tị, ghen tị gần như sôi sục.
Gã từng mộng tưởng đeo đao đì xa tận chân trời, nhưng làm sao có thể so sánh được với việc thoải mái tự do kiêu ngạo cười trong thế giới quá ngắn ngủi này?
Quá mạnh!
“Phu tử… Phụ thể của La Hồng chính là phu tử!”
Tiêu Nhị Thất hưng phấn đến nỗi khuôn mặt đỏ bừng, gã nhìn chằm chằm chính khí
Trường Hà, lúc này dường như ẩn ngộ ra điều gì đó.
Ngộ ra được một loại đao pháp.
Chính khí Trường Hà của phu tử có thế xé rách cả bầu trời, ngày bình thường làm sao có thể nhìn thây.
Mà lần này có thế quan sát ở khoảng cách gần làm cho Tiêu Nhị Thất vô cùng chấn động.
Tiêu Nhị Thất cũng được coi như là học sinh trong học cung, lúc này trong lòng có cảm giác tự hào bành trướng đến nổi sắp nổ tung.
“Phu tử, lão SƯ của Tiêu Nhị Thất ta!”
Tiêu gia không có một đại lão nào, vậy thì Tiêu Nhị Thất sẽ kéo một đại lão đế ôm đùỉ!
“Đi thôi, thiếu gia mau đi thôi!”
“Chúng ta không thế bị cuốn vào trận chỉêh tiếp theo, một khi bị cuốn vào thì hậu quả sẽ bị lan rộng, chúng ta cũng sẽ không thế bảo vệ được thiếu gia.”
“Thiếu gia người không có ý chí phụ thế, nơi này không phải là nơi chúng ta nên dừng lại, đi thôi!”
Nhóm Nhị phẩm của Tiêu gia bị dọa sợ.
Trước đó khi Thiên giáp thi xuất thế, họ tường rằng họ sẽ phải chết.
Kết quả Thiên giáp thi dề dàng bị diệt mất, mà bên trong thủy triều hắc ám vẫn còn có sự tồn tại càng thềm đáng sợ, dường như ngưng trệ tất cả mọi thứ trong thiên địa.
Sự tồn tại mạnh mẽ như vậy thế mà bị phu tử dề dàng trấn áp!
Trong đám đại lão này, chẳng một ai là người họ có thể trêu vào.
Cho nên nhóm Nhị phẩm của Tiêu gia bỏ chạy.
Họ khiêng Tiêu Nhị Thất thuận theo Phật lộ chạy trở về thành Tân Quảng ngay trong đêm.
Họ phi nước đại ờ trong thành Tân Quảng, rốt cuộc cũng đi tới trước cửa thành của thành Tần Quảnq.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK