Chương 424 Thiên địa cao bao nhiêu, Phu tử cao bấy nhiêu (2)
Huyền Ngọc phi hít sâu một hơi.
Cường giả cỡ này tồn tại bên người, cho dù là bị quy tắc hạn chế, cũng khiến khỉêh người ta ăn không ngon, ngủ không yên, huống chi Hạ Hoàng còn là bậc tồn tại vồ thượng.
■’Thái Tử này Cuối cùng cũng làm nên
được một chuyện.”
Huyền Ngọc phi cười cười, trên mặt hiện lên mấy phần vũ mị.
“Dời Tắc Hạ Học Cung khỏi thành Thiên An, mượn việc này bức Hạ Hoàng ra, nhưng hắn ta biết đâu rằng, Hạ Hoàng còn Ước gì Tắc Hạ Học Cung rời khỏi Đế kinh”
Huyền Ngọc phi khẽ duổi người, duỗi cái lười eo, thân hình mặc áo gấm rộng thùng thình nhưng lại lộ ra đường cong thân thể mềm mại kinh người.
“Nhưng, La Hồng kia dựa vào cái gì
mà có thế được Phu tử coi trọng như vậy?”
“Vì sao Phu tử lại coi trọng hắn?”
Núi Vô Lượng, Vọng Xuyên Tự.
Một dòng chính khí mênh mông chợt xuất hiện, nháy mắt đánh tan tầng mây đen dày đặc trên trời.
Bầu trời quang đãng, sáng sủa.
Các vị cao thú Nhất phấm kỉnh hãi vạn phần, vào lúc chính khí cuồn cuộn vắt ngang, mọi người đều sổn cả tóc gáy, không aỉ dám cử động.
Kể cả Nhất phẩm Thiên bảng cũng bất động ngước lên nhìn.
Trên vòm trời, Thiên môn cao cao tại thượng lắc lư ấn hiện trong nhân gian, một đám tiên nhân lúc ấn, lúc hiện tạo thành những cái bóng mờ ảo, ngay lúc chính khí mênh mông hiện lên thì chạy mất dạng.
Tại một khoảnh khắc này Phật âm của Vọng Xuyên Tự dường như cũng chậm lạỉ.
Pháp La đại sư ngẩng đầu, vé kinh ngạc hiện rõ trên nét mặt của ông.
Lúc này, ba vạn tăng nhân phía sau óng đều đang tụng niệm Phật hiệu, Phật niệm bùng phát hóa thành dòng Phật tự kim sắc lan tỏa trong không gian.
Nhưng, chính khí cuồn cuộn như thác nước lao thẳng xuống, tại thời điểm chính khí
chạm đất, đại Phật lại không có cách nào ngăn cản.
Mấy ngàn năm Phật vận cùng võ vận của Vọng Xuyên Tự không có biện pháp nào cản lại chính khí mênh mông.
Pháp La đại sư hít sâu một hơi, chắp tay hành lễ, vô cùng chăm chú.
Chẳng qua, trong lòng ỏng đang nhảy dựng lên.
Phu tử cũng đã tới rồi
Rốt cuộc trong bí cảnh đã xảy ra chuyện gì?
Phật tâm của lão nạp hơi rét lạnh đó nha.
Cùng lúc đó.
Cửa vào bí cảnh Địa Tạng, miệng Đế Thính vẫn đang rộng mở.
Hết đạo thân ảnh này đến thân hình khác sắc mặt trẳng bệch chen chúc ra, họ đều là Tam phẩm Huyền bảng, trên mặt toát lên vé kinh hãi.
Bọn họ vừa ra bí cảnh đã bị một đống Phật vận và Võ vận bắn bay khỏi núi Vô Lượng, ngã thẳng xuống chân núi.
Sắc mặt của rất nhiều cao thủ Nhất phẩm khẽ biến, ngẩn ra.
Sao lại thê’ này?
Mới mổ bí cảnh còn chưa được hai ngày sao đã có người chạy ra rồi?
Chẳng lẽ bí cảnh sắp đóng lại rồi sao?
Bây giờ mới được hai ngày thôi
Thời gian hai ngày có thể có chuyện gì xảy ra trong bí cảnh?
Nhưng, rất nhiều cao thủ Nhất phẩm nhanh tay nhanh mắt, thấy được tu sĩ Huyền bảng của các vương triều đã hăng hái ra tay kéo bọn họ lên.
Các Nhất phẩm này đều muốn nhanh chóng biết được trong bí cảnh đã xảy ra chuyện gì.
Bọn họ dò hỏi mấy vị Tam phẩm đều là cường giả lưu danh trên Huyền bảng, giờ phút này sắc mặt của những Tam phẩm này đều trắng bệch, trong mắt hãy còn toát ra sợ hãi vô tận, bọn họ đã phải trả giá quá lớn mới ra được khỏi bí cảnh.
“Đã chết, chết hết rồi .”
“Địa giáp thi quá mạnh, mạnh như Nhất
phẩm Thiên bảng, Nhị phấm Địa bảng bị giết chết rất nhiều, khắp nơi đều là máu của Nhị phấm! Rất đáng sợ!”
“Địa Tạng Bồ Tát muốn song tu với La Hồng!”
“Địa Tạng Bồ Tát hiện thế, lấy tu vỉ tán ngàn năm ngưng tụ thành xá lợi Bồ Tát, truyền thừa cho La Hồng Địa Tạng Kinh và Địa Tạng kiếm!”
Từng tén Tam phẩm Huyền bảng mờ miệng kế lại mọi chuyện cho Nhất phẩm phe mình nghe.
Rất nhiều cao thủ Nhất phẩm đều ngây ra.
Mẹ khiếp!
Địa Tạng Bồ Tát muốn song tu với La Hồng?
Kích thích thế cơ à?
Hóa ra bí cảnh này lại tồn tại kích
thích đến vậy?!
Một số cao thủ Nhất phẩm giật hết cả mình, vỏ cùng kỉnh hãi.
Mà rất nhiều Tam phấm Huyền bảng bị Nhất phẩm của thế lực nhà mình làm cho
phát ngốc, trọng điếm mà các ngươi chú ý lại là cái này sao?
Không phảỉ nên chú ý tới tin vô số cao thủ Nhị phẩm thương vong sao?
Không phải là nên chú ý tới xá lợi Bồ Tát, Địa Tạng kinh, Địa Tạng kiếm được truyền thừa b cho La Hồng sao?!
Bên dưới.
Dù mắt của Viên hạt tử không nhìn thấy, nhưng lỗ tai siêu cấp linh hoạt, ông dựng lồ tai, da mặt run lên.
Tuy rằng Triệu Tinh Hà và Tư Đồ Vi nghe thấy một ít, nhưng, bọn họ chỉ có thể nghe thấy tiếng rất nhiều cao thủ Nhất phẩm kinh hồ hai chữ “Song tu”.
“Quả nhiên cỏng tử nhà ta phúc vận thống thiên, quả nhiên chính là người chính nghĩa, vận khí không quá kém Nhưng cái
quỷ gì vậy!”
Viên hạt tử nắm gậy trúc trong lòng bàn tay, tay đầy mồ hỏi, trén trán cũng có mồ hõi chảy ròng ròng.
Ông nhìn về phía Triệu Tinh Hà và Tư Đồ Vi, khàn khàn nói: “Nhị vị, không bằng chúng ta rời đi trước ”
“Lão phu cảm thấy nếu không đi, chúng ta, những hộ đạo giả của công tử có khả năng sẽ bị đánh chết.”
Viên hạt tử nói.
Tư Đồ Vi nghĩ nghĩ, nói: “Viên lão đầu, chỉ có ngươi là hộ đạo giả của La Hồng, chúng ta Không phái nha”
Triệu Tỉnh Hà bày ra vẻ mặt nghiêm túc, gật gật đầu.
Ngay lập tức, Viên hạt tử cảm giác trái tim mình bị đâm cho một cái.
Địa Tạng song tu, xá lợi tám ngàn năm kết tỉnh, Địa Tạng kỉnh, Địa Tạng kiếm
Đây là công tử đang độc chiếm cơ duyên Địa Tạng sao?
E là Viêm hạt tử ông cũng không đỡ nổi bí cảnh cỡ này.
Ông cảm nhận được rất nhiều cao thủ nhất phẩm chung quanh đang dần phục hồi tinh thần từ trong trạng thái bát quái, đột nhiên hô hấp cúa bọn họ dồn dập, còn có từng đôi mắt không chút hảo ý đảo qua.
Bỗng nhiên Viên hạt tử cảm thấy thật mệt mỏi.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK