"Ta cũng không có nói như thế." Ôn Bình trả lời.
"Vậy thì tại sao vừa rồi Ôn tông chủ lại thở dài?" Nàng đã dành hết tất cả hy vọng lên người Ôn tông chủ, bởi vì Ôn tông chủ là Tuyền Qua thần tượng duy nhất có thủ đoạn có thể phân biệt ma thạch một cách đơn giản mà nàng được biết.
Ôn Bình ngây người một lúc, bấy giờ mới ý thức được ban nãy mình thở dài cũng không phải là tự nói ở trong lòng, lên tiếng: "Thói quen thường ngày mà thôi."
"May quá."
Tử Nhiên lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Ôn Bình thì nói tiếp: "Tử Nhiên đại sư, ta xem qua tay của ngươi. Thời gian mười năm thì bệnh đã trở nên nguy kịch, muốn trừ bỏ cũng là một chuyện đơn giản. Ta có biện pháp, nhưng con người ta xưa nay chưa bao giờ làm chuyện không có lợi, ta phải được một thứ gì đó tượng trưng tư ngươi..."
"Ôn tông chủ không ngại nói thẳng, nếu như là bạch tinh thì cứ nói ra số lượng." Nghe thấy Ôn Bình mở miệng đã nói ngay ra chuyện mười năm, nàng không hề chần chờ. Hơn nữa là một tam tuyền Tuyền Qua thần tượng, kiếm bạch tinh là chuyện hết sức dễ dàng, vì tay của mình, tiêu tốn chút bạch tinh, cho dù dốc hết tất cả cũng là chuyện đương nhiên.
"A..." Ôn Bình đang muốn ra một số lượng nhất định thì bỗng nhiên giật mình, hắn bỗng nhiên nghĩ tới, hệ thống nhắc tới tầm quang trọng của Kiến Mộc Thụ Diệp cùng Sinh Mệnh Xì Gà thì hiển nhiên bạch tinh không hề quan trọng ở trước mặt Tử Nhiên như thế được, nếu thế chả khác gì kéo thấp giá trị của Kiến Mộc Thụ Diệp xuống, "Bạch tinh thì thôi... Cần nhiều lắm, sợ rằng Tử Nhiên đại sư không bỏ ra nổi, ta lại có cảm giác thua thiệt."
"Vậy..."
"Giúp ta làm một tấm tam tuyền Tuyền Qua Đồ, thấy sao?"
"Ôn tông chủ quả thật nhân nghĩa... Nếu như tay ta có thể bình phục, Ôn tông chủ chỉ cần tìm ta, lão thân tất nhiên sẽ chế tác tam tuyền Tuyền Qua Đồ cho tông chủ." Nàng cảm thấy Ôn Bình có thể mở miệng đòi 1000, thậm chí 2, 3000 viên bạch tinh, đồng thời nàng cũng nhất định sẽ cho, thế nhưng Ôn Bình lại lựa chọn không cần mà chỉ đưa ra một yêu cầu như thế.
Cho dù là làm Tuyền Qua Đồ cả đời cho Ôn Bình thì cũng làm sao?
"Được, một lời đã định."
Ôn Bình vui mừng.
Quả nhiên, không cần bạch tinh thu hoạch lớn hơn.
Đúng rồi.
Ôn Bình bỗng nhiên nghĩ tới một chuyện.
Tử Nhiên tại sao không nhắc tới chuyện Phong thuộc tính?
Sự xuất hiện của nó, hẳn là một viên đạn hạt nhân trong giới Tuyền Qua thần tượng a?
Hay nói cách khác, Hô Lan căn bản không nói chuyện này cho Tử Nhiên.
Sau khi hàn huyên dăm ba câu nữa, Tử Nhiên vẫn như cũ không nhắc tới chuyện này, Ôn Bình biết rõ, Hô Lan thật sự chưa nói tới.
Có thể hắn có tư tâm của mình ở bên trong.
Sau khi thôi nghĩ ngợi, Ôn Bình lên tiếng: "Vậy chuyện này cứ quyết định như thế đi, ta trước đi thành trì lân cận một hồi, mua chút thiên tài địa bảo làm linh thiện cùng mua vật liệu làm Tuyền Qua Đồ."
Nói xong, lập tức chuẩn bị ôm quyền rời đi.
Thời gian quá gấp.
Ôn Bình thậm chí không có đi tới uống ly trà ở trên bàn kia.
Cho dù nó tỏa ra một hương thơm ngạt ngào mê người.
Đúng lúc này, Tử Nhiên vội vàng mở miệng: "Ôn tông chủ, không cần vội. Ở chỗ ta có rất nhiều thiên tài địa bảo, muốn thứ gì cứ mở miệng nói ra là được, thành thị gần đây nhất cũng cách tới vạn dặm, tới lui cũng tốn không ít thời gian. Về phần vật liệu làm linh thiện, lão thân giao cho đệ tử là được, nàng có thể nhanh chóng đi mua về."
"Việc này..."
"Ôn tông chủ, đệ tử kia của ta chỉ cần một ngày là có thể vừa đi vừa về, có việc giao cho nàng, rất nhanh."
"Cũng được."
Nói xong, Ôn Bình lấy ra danh sách trước kia đã chuẩn bị sẵn.
Nhưng sau khi Tử Nhiên nhận xem thì ngây ngẩn cả người.
Không phải nói rõ thứ ghi ở trên đó hiếm có khó kiếm bao nhiêu. Mà là giá của những thứ đó quá rẻ, cộng hết lại cũng chỉ có giá bảy tám viên bạch tinh.
Quý nhất cũng chỉ có lá của Nguyệt Quang Phụ.
Nhưng với nàng thì mấy viên bạch tinh thực sự quá ít —— Không thể sánh bằng thương tích của nàng được.
Nàng lập tức liếc nhìn Ôn Bình, lên tiếng hỏi: "Ôn tông chủ, đây là?"
"Mua không được?"
"Không... Những thứ này, xác định là sử dụng để chữa trị tay của lão thân?"
"Chẳng lẽ không phải?" Ôn Bình hỏi ngược lại một câu, rốt cục cũng rảnh rỗi bưng chén trà ở trên bàn lên, nhấp một ngụm.
Tử Nhiên lại lần nữa nhìn hai mắt Ôn Bình, thu hồi ánh mắt tò mò, sau khi nói hai câu liền rời khỏi phòng, không có mấy bước đã biến mất ở phía cuối con đường trong rừng.
Thời gian rất trân quý.
Nàng không dám chậm trễ.
...
Bên hồ.
"Sư phụ? Ngài nghiêm túc chứ?"
Bách Niệm Hương liếc mắt nhìn bọn người Lâm Khả Vô ở cách đó không xa vài lần, nàng thực sự đã dẫn những người này du ngoạn Hải Long sơn.
Hiện tại lại bảo nàng làm chân chạy.
Chẳng lẽ muốn mình làm tất cả những chuyện mà mười năm này mình chưa bao giờ làm?
Tử Nhiên không biết Bách Niệm Hương hiện tại lại có cảm xúc này, nói tiếp: "Đây là dùng để trị tật ở tay của vi sư, đi nhanh về nhanh!"
"Được, nếu như vì sư phụ thì ta đi. Thế nhưng... Sư phụ, ta là vì ngươi chứ không phải thật sự là chân chạy..." Tiếp nhận danh sách, Bách Niệm Hương bỗng nhiên móc ra một chiếc còi, thổi một hơi!
Một tiếng giòn tang nhộn nhạo lên.
Ở trong bước bỗng nhiên phát ra động tĩnh rất lớn.
Một con hắc sắc ngư đột ngột nhảy ra khỏi mặt nước, hóa thành một nam nhân trung niên chỉ mặc một chiếc quần cộc quỳ gối ở trước mặt Tử Nhiên.
"Tử thư, Tử Nhiên đại sư."
Tử Nhiên khẽ gật đầu, biểu thị là bản thân đang chào hỏi, hàn huyên hai câu xong thì nàng liền rời đi.
Bách Niệm Hương rất tự nhiên nói ra hai câu: "Mang ta đi Bình Hải thành."
"Vâng."
Ngư yêu trả lời, lại lần nữa trở lại trong nước hiện ra yêu thân.
"Sư phụ, ta vì ngươi mới... Không phải là chân chạy cho người khác." Bách Niệm Hương liếc nhìn sang phía thác nước, sau đó lại nhìn bọn người Lâm Khả Vô, "Đừng có chạy lung tung... Các ngươi lúc đến gặp phải Tạc Xỉ rất táo bạo, Thần Huyền cảnh đều sợ, không nên đi trêu chọc nó, trông thấy nó nằm rạp trên mặt đất là được rồi."
Nằm sấp đại biểu cho thần phục!
Gâu gâu!
Chó săn sủa lên hai tiếng, biểu thị trả lời.
Trông thấy bọn người Lâm Khả Vô không để ý tới mình, Bách Niệm Hương quay đầu lại, cũng lười khuyên bảo.
Thầm nghĩ: Bị nện chết thì bị bện chết đi, đều là một đám người không nghe khuyên bảo, rõ ràng mạnh nhất mới chỉ có Thông Huyền hạ cảnh.
"Đi."
Ra lệnh một tiếng, Bách Niệm Hương biến mất ở trên mặt hồ.
Mà đoàn người La Mịch đi ở trên đường, thực sự đi không nổi nữa.
Bởi vì Lâm Khả Vô hai người ở phía sau lưng một mực nói ngon nói ngọt không ngừng, thực sự khiến người ngột ngạt.
"Chúng ta cứ đi đi."
"Lan thúc, chúng ta đi."
Nói xong, La Mịch hai người lôi kéo Lan Bằng chạy đi.
Tới khi Lâm Khả Vô phát hiện ra chỉ có hai người bọn họ ở bên hồ thì đã là ban đêm.
Đương nhiên, chuyện này nói sau.
Sau khi bọn người La Mịch rời đi, cả ba lập tức trở lại căn phòng nhỏ tìm Ôn Bình.
Nhưng mà bây giờ Ôn Bình đã không còn ở trong căn phòng nhỏ kia.
Nếu như muốn làm linh thiện, tự nhiên phải đi tới phòng bếp, hơn nữa nhất định phải là phòng bếp tốt nhất.
Căn phòng nhỏ kia không thể làm linh thiện được.
Ở sau lưng hòn đảo này, hóa ra còn một căn lầu, xây dựng dựa lưng núi, trông khá hùng vĩ.
Phòng bếp này, vừa vặn phù hợp.
Cứ như thế, qua một đêm, tới chạng vạng tối ngày thứ hai, Bách Niệm Hương rốt cục cũng trở lại.
Chỉ là, nàng rất khó chịu!
"Hắc thúc, ngươi nói sư phụ sao lại như thế... Đây nhất định không phải thứ sư phụ muốn, sư phụ sao lại muốn những thứ rẻ mạt như thế này, tổng cộng chỉ có 8 viên bạch tinh... Khẳng định là của người tên là Ôn tông chủ kia... Sư phụ lại muốn ta làm chân chạy cho hắn." Bách Niệm Hương tức giận thở phì phò, dẫm chân xuống hắc ngư ở phía dưới.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
10 Tháng hai, 2022 11:13
hay quá
10 Tháng hai, 2022 08:19
Truyện cuốn quá! Tuyệt vời!
08 Tháng hai, 2022 06:32
càng lúc càng hay
08 Tháng hai, 2022 01:02
đúng quả ra vả thần bí kiểu cười không nói nhưng quay mặt lại đòi tiền. vô sỉ thì vô mé đi còn bày đặt. chai mặt đòi tiền còn ra vẻ đạo mạo
08 Tháng hai, 2022 00:57
nói thật chứ main bộ này kém quân thường tiếu quá xa. chẳng trách 1 bộ nổi còn 1 bộ chìm
08 Tháng hai, 2022 00:56
sao t cảm giác như nhai cơm sượng ấy
07 Tháng hai, 2022 19:30
nhờn
07 Tháng hai, 2022 12:57
hay
06 Tháng hai, 2022 19:13
thì ra *** chọn cái chết
06 Tháng hai, 2022 13:10
Được sống đã là may mắn rồi, cứ thích tự sát để làm gì
04 Tháng hai, 2022 13:17
:-!
03 Tháng hai, 2022 12:07
.
02 Tháng hai, 2022 10:14
đầu năm tặng cvt cục gạch để xây tổ ấm
01 Tháng hai, 2022 22:39
đọc sắp đến 1k2 chương rồi mới để ý cái hồi sinh thuật của con kị sĩ làm ra để làm gì mà ko dùng đến
01 Tháng hai, 2022 19:39
Nhớ 2,3 năm trước đọc bộ này bên web cũ hay cực.Lúc mới ra khoảng 2,3 trăm chương gì đấy hot cùng thời với bộ vạn cổ đệ nhất tông.Sau đó dính mấy quả drop nên bỏ rồi truyện cũng chìm luôn.Giờ vạn cổ 2k chương end r bộ này vẫn chả đâu vào đâu.
01 Tháng hai, 2022 14:39
Lão tác bên Trung viết chậm vãi...ngày ru ru 1c chán méo đở đc
31 Tháng một, 2022 10:42
hmmm
31 Tháng một, 2022 07:39
Lão tác k về quê mà cũng 1c mỗi ngày thế thì toi
29 Tháng một, 2022 11:20
Cvt đang trên đường về quê ăn tết...quá tết mới có chương lại nhé
28 Tháng một, 2022 13:52
chưa drop luôn:)) nhớ k lầm thì truyện này lâu rồi mà:))
27 Tháng một, 2022 21:56
Đọc tới chap 60 nhịn không được ý kiến vài lời . Tìm người kinh mạch đứt lại chả tạo ra , tông mông bá đạo như vậy chỉ cần không phải người 1 lòng 2 dạ cũng là thiên tài ._.
27 Tháng một, 2022 06:40
hay
24 Tháng một, 2022 10:24
có 1 ông hối kinh khủng
23 Tháng một, 2022 12:10
ném cho ad cục gạch ????????????
23 Tháng một, 2022 12:08
đọc đc đọc k đc next
BÌNH LUẬN FACEBOOK