Phường thị huyên náo dần dần an tĩnh lại, mấy trăm người tụ tập bên ngoài ngõ nhỏ, dồn dập thò đầu nhìn vào bên trong. Thật ra phường thị có thủ vệ chính là để phòng tránh phát sinh những sự kiện bạo lực.
Chiến đấu trong ngõ sâu kết thúc không lâu thì bọn họ xông đến, thật ra không phải tốc độ của bọn họ không nhanh, mà do chiến đấu kết thúc quá nhanh.
Lúc này, đứng trong ngõ hẻm có mười mấy người, dẫn đầu là một nam nhân mặc ngân giáp. Mày kiếm mắt sáng, mắt ngọc mày ngài, cả người trông hết sức sạch sẽ sáng sủa. Mắt nhìn vật cũng rất thanh tịnh.
Hắn chính là hộ vệ thống lĩnh của phủ thành chủ ở đây, Thần Huyền trung cảnh Bạch Hạo.
"Thống lĩnh đại nhân, đã tra ra nguyên nhân cái chết, là kiếm thương, xuyên qua tâm tạng." Một gã hộ vệ ngồi xổm bên cạnh Lưu Tái Thiên đứng dậy, biểu lộ ngưng trọng, "Đại nhân, xung quanh chỉ có những vết thương rất rất nhỏ."
Chết một người, mà chung quanh chỉ có vài mảnh tường bể vụn, hắn nghĩ sao cũng không rõ điểm này.
Bạch Hạo tiếp tục xem xét chung quanh, tìm lấy dấu vết xót lại, "Các ngươi có ai biết hắn là ai không?"
"Không biết." Đám người lắc đầu, một người trong đó lại nói: "Căn cứ theo những gì mà người trên phố nói, bọn họ cảm ứng được khí tức là Thần Huyền cảnh. Nhưng nếu như là Thần Huyền cảnh thì khẳng định có rất nhiều người biết, tùy tiện hỏi một người chắc chắn sẽ biết."
Thần Huyền cảnh tuy không phải là đại nhân vật gì ở Vân Hải chi đô, thế nhưng chắc chắc sẽ không phải là hạng người vô danh.
"Thống lĩnh đại nhân, ta biết." Một thanh niên ở bên ngoài ngõ hẻm bỗng dưng hô lên một tiếng, tiếp đó đẩy đoàn người sang một bên để Lưu Nguyên đi vào, "Lưu quản sự, tiểu tử kia chết ở bên trong."
Lưu Nguyên cười mỉm, nhưng lại tức khắc giấu đi, bởi hắn không muốn người khác nhận ra trận phong ba này là do bọn họ tạo ra. Tuy không gặp rắc rối lớn gì, nhưng vẫn sẽ không thiếu những nghi vấn được đặt ra.
"Làm không tệ." Lưu Nguyên vỗ vỗ lên bả vai của thanh niên bên cạnh.
Bạch Hạo thấy Lưu Nguyên đi vào, trên dưới dò xét hai mắt, hỏi: "Ngươi thật nhận biết người chết?"
"Khởi bẩm thống lĩnh đại nhân, nhận biết, hóa thành tro ta cũng biết." Nói xong, hắn đi đến phía trước với tư thái như người chiến thắng, đẩy những hộ vệ vây quanh trước thi thể kia ra, thế nhưng biểu lộ lập tức cứng ngắc, "Đây... Sao lại là Tái Thiên đại nhân!"
Nằm dưới đất, căn bản không phải như trong suy nghĩ của hắn, là chủ nhân của đại yêu giết người của Lưu gia, mà ngược lại chính là Thần Huyền cảnh của Lưu gia hắn!
Thần Huyền cảnh đánh lén một thiếu niên mà thôi, tại sao có thể như thế?
"Ngươi!"
Ba!
Lưu Nguyên quay người lại đi đến tát một tát lên mặt thanh niên ở bên cạnh, sau đó lại đá ra một cước, "Nói, rốt cục xảy ra chuyện gì?"
"Ta... Dẫn hắn đến đây... Hắn chỉ có một mình. Dựa theo kết hoạch của đại nhân... Lén... Lén đánh hắn... Ta liền đi gọi ngài." Nửa bên mặt của thanh niên cấp tốc sưng lên, hắn ấp úng giải thích.
Hắn cũng rất kinh hãi, vì sao người chết lại là Lưu Tái Thiên.
"Cần ngươi làm gì!"
Lưu Nguyên giận không nhịn nổi giơ tay, lại nghĩ tát một bạt tai.
Thế nhưng lại bị Bạch Hạo cắt đứt, "Đây là người của ngươi... Vậy thì mau mang về chôn."
Hắn xem như nghe rõ, hóa ra đánh lén không thành lại bị giết ngược. Vậy nên tâm tình điều tra của hắn cũng không còn.
"Lưu quản sự, nhất định là người khác. Tiểu tử kia chỉ có một mình, tu hành từ lúc còn trong bụng mẹ cũng không thể đánh lại Tái Thiên đại nhân, mà con chó kia lại không ở bên cạnh hắn. Khẳng định là có người làm hoàng tước!" Thanh niên cõng thi thể Tái Thiên đi ra ngoài.
Nghe hắn nói thế, Lưu Nguyên ở một bên lại lần nữa lên tiếng hỏi: "Ngươi xác định?"
"Xác định."
"Vậy rốt cục là ai, dám nhân dịp này động thủ? Chẳng lẽ là người của Mục gia?"
Đúng!
Rất có thể là người của Mục gia.
Ở tại Vân Hải chi đô, cũng chỉ hai nhà bọn họ có Thần Huyền đại chiến như thế.
Để hắn tin tưởng là thanh niên kia giết Lưu Tái Thiên, hắn đánh chết cũng sẽ không tin. Bởi vì người kia tuổi còn rất trẻ.
Mà con chó kia, xem như đến thật. Cũng không có khả năng vô thanh vô tức giết chết Lưu Tái Thiên, Thần Huyền sinh tử chiến, rất có thể trực tiếp phá hỏng cả phường thị. Chứ không phải như bây giờ, chung quanh vách tường gạch đá đều không có vỡ một khối.
"Thống lĩnh đại nhân, chuyện này là một âm mưu... Có người giết Thần Huyền cảnh của Lưu gia chúng ta."
Lưu Nguyên bỗng nhiên quay người, nhìn sang Bạch Hạo ở sau lưng.
...
Lại nói Ôn Bình.
Sau khi đi đến cổng phường thị chờ ba người Chiêm Đài Thanh Huyền trở lại, hắn chọn một con đường khác đi vào trong phường thị. Nhưng tin tức một vị Thần Huyền cảnh ngã xuống vẫn lan nhanh, trên đường đi Ôn Bình cũng có thể nghe được tiếng nghị luận.
Nhưng mà Ôn Bình cũng không có để ý nhiều.
Nào ngờ, ở chỗ cửa phường thị bỗng nhiên xuất hiện một phụ nhân trung niên.
Tướng mạo của mỹ phụ khoảng chừng bốn mươi tuổi, cụ thể bao nhiêu thì không rõ. Nhưng do dung nhan mỹ mạo nên lúc đi trên đường lại thu hút ánh mắt của rất nhiều người đi đường khác. Tuy nhiên, điều khiến người khác tò mò thật ra lại chính là thị nữ đi sau lưng nàng.
Thị nữ lớn lên trông rất thon thả, chỗ nên nở nang thì nở nang. Cùng phụ nhân thành một cái so sánh.
Thế nhưng, dáng người của nàng tuy đẹp nhưng tại sao không ai nhìn nàng?
Bởi vì nửa bên mặt của nàng trông hết sức kinh khủng dữ tợn, bắt đầu từ mũi, mãi cho đến lỗ tai cũng là bỏng. Mặc dù nàng dùng tóc chặn một chút bỏng, thế nhưng bị gió thổi qua cũng chẳng khác gì là không được che đậy.
"Nhanh lên!"
Phụ nhân bỗng nhiên quát khẽ một tiếng, thúc giục nữ hài sau lưng.
Nữ hài vội vàng chạy mấy bước, đuổi kịp bước chân của phụ nhân, thế nhưng cũng bởi vì nàng chạy nên khiến cho mấy chiếc hộp đang ôm trong tay trở nên chênh vênh, lung la lung lay, giống như sắp rơi xuống đến nơi.
"Ngươi thử nhìn lại ngươi xem, có tác dụng gì, bưng thứ gì cũng bưng không xong. Lúc trước không biết sao lại mua đồ vô dụng như ngươi nữa." Phụ nhân chán ghét liếc mắt nhìn nữ hài bên cạnh, "Cầm chắc, tùy tiện bán đi một món trong đó thôi ngươi cũng không đền nổi đâu."
"Vâng." Nữ hài khúm núm lên tiếng.
Nàng giống như một con chó ngoan ngoãn. Mặc kệ chủ nhân ghét bỏ đến đâu, nó dường như cũng không có lựa chọn gì khác. Chỉ có thể lựa chọn hoặc là đàng hoàng làm chuyện nên làm, hoặc là lựa chọn nịnh nọt lấy lòng chủ nhân của mình.
Hiển nhiên, nữ hài lựa chọn làm việc đàng hoàng.
Phụ nhân nói tiếp đi: "Ngươi chờ ta ở đây, ta đi phía trước mua ít đồ."
"Vâng." Nữ hài trả lời, đưa mắt nhìn phụ nhân đi vào một nhà cửa hàng, sau đó nàng lập tức muốn quay người nhìn xem chung quanh, bất ngờ lúc quay lại nàng va phải vai của người khác, thân thể nhỏ gầy mà hư nhược kém chút ngã xuống đất.
Mà người bị đụng này, dĩ nhiên chính là Ôn Bình.
Ôn Bình vội vàng dùng tay vịn chặt hộp sắp rơi xuống đất, và cả nữ hài tuổi tương tự như hắn.
Khi nắm kéo tay nàng, một cỗ cảm giác quen thuộc đập vào mặt.
"A!"
Nữ hài hét lên một tiếng, bỗng nhiên kéo nửa bên tóc của mình xuống, che lại nửa gương mặt bị bỏng kia.
"Ngươi là?" Ôn Bình chỉ cảm thấy nàng rất quen thuộc, quen thuộc đến mức nếu như chính mình nhìn khuôn mặt của nàng một chút nhất định sẽ nhận ra.
"Ngươi nhận lầm người!" Nữ hài lên tiếng, vội vàng bỏ chạy về một hướng, bộ pháp nhanh chóng.
Giống như trốn.
Mà nhìn xem phương hướng nữ hài đi xa, Ôn Bình rơi vào trong trầm tư.
Thật lâu sau, Ôn Bình kịp phản ứng lại.
"Là nàng!"
Nàng vậy mà không có biến mất theo Kháo Sơn tông.
Nếu như không chết, sao nàng không quay lại tìm hắn?
Sao nàng lại xuất hiện ở nơi xa xăm mấy vạn dặm như Vân Hải chi đô?
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
04 Tháng hai, 2024 09:58
xin truyện tông môn
02 Tháng một, 2024 07:54
truyện nl, tông chủ có hệ thống mà đi liếm con thi thi, nghỉ đọc tại đây
18 Tháng mười hai, 2023 17:18
drop luôn rồi
30 Tháng mười một, 2023 09:24
Bán bản dịch bộ này giá rẻ, ai cần liên hệ Zalo: 0867238352. truyện dịch chứ không phải convert ạ, file ebook đọc được trên Điện Thoại, Máy Tính, Ipad...vvv, giao diện đọc như các app phổ biến hiện nay
08 Tháng mười, 2023 00:56
drop cái nhẹ. chỉ được đoạn đầu mới lạ. sau tăng đệ tử là bắt đầu viết như vô não. nhất là đi đâu cũng có 2 lão kia bu theo. clm. gai mắt. xin đc thả lại 1 cục ... r đi ra
15 Tháng chín, 2023 04:14
truyện rất hãm ***. cứ đưa mấy cái tình tiết bắt cóc con tin, uy hiếp, giải cứu hãm ko thể tả.
07 Tháng bảy, 2023 12:16
trời ơi tên của nhân vật làm ơn đừng dịch dùm cái, cái gì mà Phong tiên chảy nghệ với vô vàng cái tên khác ... đọc phải tự bổ não cho đúng nữa
09 Tháng sáu, 2023 00:29
bố cục lẫn tình tiết đều hay, khẳng định!
mà lạ cái sao văn phong con tác khi đối thoại giữa các nhân vật mới nhau nó sượng sượng sao ấy.
21 Tháng tư, 2023 16:44
tại hạ đinh nhẩy hô vì thích truyên xây dưng thê lực cho tại hạ ? có dính gái k ạ có haream k ạ , đê tử nam có k ạ hay toàn nữ đê tại hạ nhẩy hố
07 Tháng tư, 2023 02:46
lại drop -))
25 Tháng ba, 2023 10:49
cho những ai kb thì bộ truyền này ra gần 6 năm rồi mà vẫn ở tân thủ thôn
27 Tháng hai, 2023 16:52
truyện này drop rồi không ra nữa đâu mn. tác nói viết sách mới rồi
22 Tháng hai, 2023 08:49
có dập khuân ko nhỉ
21 Tháng hai, 2023 08:21
.
13 Tháng hai, 2023 18:21
nhảy hố
08 Tháng hai, 2023 09:47
truyện 1300 chap rồi mới nổi lên ko chắc đến lúc kết truyện cũng chả biết
07 Tháng hai, 2023 10:55
Để lại tia thần niệm
05 Tháng hai, 2023 18:31
Không hayyy lắm
01 Tháng hai, 2023 08:24
Xin hỏi chút đệ tử nam nhiều ko,kinh nghiệm toàn nữ đệ tử chắc chắn ko hay
27 Tháng một, 2023 15:15
ÉO HIỂU TRUYỆN THỂ LOẠI GÌ NỮA. MAIN TẤM LÒNG BỒ TÁT À. ĐỌC TỪ CHƯƠNG 90-93 CÓ 2 THẰNG MUỐN GIẾT MAIN BẰNG MỌI THỦ ĐOẠN MÀ MAIN BẮT ĐC 1 THẰNG NHƯNG KO GIẾT. KỊ SĨ CHÓ CẢNH BẢO KÊ MÀ VỂNH ĐÍ.T ĐI VỀ CHỨ ÉO THÈM GIẾT MẤY ĐỨA GIẾT MÌNH LUÔN. ĐỌC MÀ BỰC MÌNH VC.L
27 Tháng một, 2023 12:44
vãi lon Autobot????
26 Tháng một, 2023 19:28
Đọc hơn 800c chất lượng cv tệ dần đều là sao ấy nhỉ ...
25 Tháng một, 2023 16:37
có hậu cung ko
24 Tháng một, 2023 14:02
Ẻtuhb
24 Tháng một, 2023 12:43
main có đạo lữ ko
BÌNH LUẬN FACEBOOK