Thực ra Cố Sâm đã tỉnh từ rất lâu rồi, ôm cục tức to đùng thế sao mà hắn ngủ ngon được cơ chứ.
Nhìn bạn nhỏ đang nằm đưa lưng về phía mình, hắn không nói không rằng nhẹ nhàng ôm cậu về chỗ ngủ của mình, nhằm tạo hiện trường giả.
Chờ đợi một lúc cuối cùng Tô Gia Yến cũng tỉnh giấc, nghĩ ra cách trừng phạt bạn nhỏ không hiểu phong tình này, khóe miệng Cố Sâm chậm rãi nhếch lên.
Bàn tay không chút trở ngại sờ đến mông đào cong vểnh của cậu, xúc cảm trơn mịn truyền đến khiến thú tính ngủ say nhiều năm trong người hắn bộc phát.
Tô Gia Yến cảm nhận bàn tay sờ soạng trên mông mình, còn không nần ngại mà bóp thử vài cái khiến cả người cậu giật nảy.
Đáng sợ hơn là dường như có vật gì cứng rắn đang thân mật cọ vào chân cậu.
Cả người cậu cứng đờ, mặc kệ có làm Cố Sâm thức giấc hay không mà mạnh mẽ gạt phăng cánh tay hắn rồi chạy vội ra khỏi phòng.
Cố Sâm mở mắt thấy bạn nhỏ quần chưa kịp kéo lên hết đã chạy đi, nhịn cười đến nội thương.
Chỉ là nhìn đến "huynh đệ" mới sáng sớm đã bừng bừng sức sống ở giữa hai chân mình, Cố Sâm liền không cười nổi nữa, hắn vén chăn bước vào phòng tắm.
Thành công chạy thoát dưới mí mắt của Cố Sâm, Tô Gia Yến vuốt ngực thở phào một hơi, tự thôi miên bản thân rằng hắn vẫn còn đang say giấc.
Cậu ôm khuôn mặt đỏ bừng của mình vỗ vỗ vài cái cho tỉnh mộng, sự cố sáng nay chắc chắn cậu sẽ không truy cứu thêm, chỉ cất riêng trong lòng.
Bởi hết hôm nay cậu sẽ trở lại chung cư của mình nên cũng không muốn làm lớn chuyện.
Buổi sáng cậu vẫn đến công ty như thường lệ, đợi đến chiều tà về lại biệt thự với Cố Sâm.
Nam nhân đang cắt rau có chút khó hiểu khi bạn nhỏ cứ nhìn chằm chằm mình. Mọi hôm trong lúc đợi hắn nấu ăn, cậu đều ra phòng khách xem ti vi, nào có như tối nay ngồi ở bàn ăn chống cằm nhìn hắn.
"Chủ tịch...." Tô Gia Yến không biết mở lời ra sao ngập ngừng: "Căn chung cư của tôi không còn vấn đề gì rồi, ngay mai sẽ chuyển vào lại....."
Quả nhiên nghe xong khuôn mặt Cố Sâm thất thần vài giây, rất nhanh chuyển sang u ám.
Tô Gia Yến nhìn sắc mặt hắn không được tốt lắm, vội vàng bổ sung: "Ngài yên tâm, dù chỉ mới ở đây vài ngày nhưng tôi chắc chắn sẽ đóng tiền nhà không sót ngày nào...."
Cố Sâm càng nghe mặt càng đen lại, hắn nghiến răng ken két, tôi còn thiếu chút tiền lẻ kia của em sao?
Hắn tự nhủ bản thân phải thật bình tĩnh, không thể để cho bạn nhỏ sợ. Nhưng trước nay hắn rất dễ nổi giận, chuyện lần này cũng không ngoại lệ.
Hắn phát tiết vào đống rau trên thớt, biểu tình trên mặt lạnh lẽo, động tác càng lúc càng nhanh như muốn băm vụn đống rau này ra vậy.
Cuối cùng nhà bếp truyền ra tiếng hét giật mình đầy đau đớn của Cố Sâm.
Tô Gia Yến bật dậy chạy vội vào trong bếp liền thấy ngón tay hắn ướt đầm màu máu.
Trong khi cậu đang vội vàng lôi hắn ra sofa băng bó, Cố Sâm lại dửng dưng như người bị thương chẳng phải hắn.
Rửa sạch vết máu trên tay xong, cậu sát trùng miệng vết thương, vừa chấm bông vừa rất có tâm mà thồi phù phù vài cái.
Lát sau Tô Gia Yến hài lòng nhìn ngón tay đã được tỉ mỉ xử lý thì bắt gặp câu hỏi hết sức nhảm nhí của nam nhân.
"Em đang lo lắng cho tôi sao?"
Tô Gia Yến đơn thuần không chút chần chừ mà gật đầu: "Tất nhiên rồi!" Bàn tay này là dùng để ký hợp đồng đó, tất nhiên phải trân trọng.
Cố Sâm cho rằng bạn nhỏ đang lo lắng cho mình mà không hiểu ý tứ sâu xa trong lời nói của cậu, nếu hắn biết không chừng sẽ tức hộc máu mất.
Nhìn Tô Gia Yến mân mê bàn tay tinh xảo của mình, Cố Sâm nổi ý trêu chọc: "Em biết gì không?"
Tô Gia Yến dừng động tác: "Chuyện gì vậy?"
Cố Sâm đang ngồi đàng hoàng trên sofa bỗng nhiên chồm dậy đè lên thân thể nhỏ bé khiến Tô Gia Yến hoảng loạn: Chuyện quái gì mà phải áp sát thế hả??
Chỉ thấy nam nhân thì thầm vào tai cậu thứ âm thanh trầm thấp khiến cả người cậu ngứa ngáy.
"Nghe nói tay đàn ông mà to lớn thì thứ bên dưới chắc chắn cũng không hề nhỏ đâu! Em có muốn kiểm tra không?"
Tô Gia Yến còn đang ngơ ngác không hiểu "thứ bên dưới" trong lời Cố Sâm là thứ gì liền thấy tay mình bị nắm chặt, không sai không lệch chạm vào hạ bộ của hắn.
Sức nóng kinh người truyền đến làm cả người Tô Gia Yến đỏ chót, cậu giãy dụa lắp bắp: "Ngài..... Ngài làm gì vậy?"
"Làm gì sao?" Hơi thở của hắn ẩn ẩn sự tức giận không hề nhẹ, dùng giọng điệu trầm thấp lưu manh nói: "Tôi đang quyến rũ em đó, em một chút cũng không nhận ra sao?"
Nhìn bạn nhỏ đang nằm đưa lưng về phía mình, hắn không nói không rằng nhẹ nhàng ôm cậu về chỗ ngủ của mình, nhằm tạo hiện trường giả.
Chờ đợi một lúc cuối cùng Tô Gia Yến cũng tỉnh giấc, nghĩ ra cách trừng phạt bạn nhỏ không hiểu phong tình này, khóe miệng Cố Sâm chậm rãi nhếch lên.
Bàn tay không chút trở ngại sờ đến mông đào cong vểnh của cậu, xúc cảm trơn mịn truyền đến khiến thú tính ngủ say nhiều năm trong người hắn bộc phát.
Tô Gia Yến cảm nhận bàn tay sờ soạng trên mông mình, còn không nần ngại mà bóp thử vài cái khiến cả người cậu giật nảy.
Đáng sợ hơn là dường như có vật gì cứng rắn đang thân mật cọ vào chân cậu.
Cả người cậu cứng đờ, mặc kệ có làm Cố Sâm thức giấc hay không mà mạnh mẽ gạt phăng cánh tay hắn rồi chạy vội ra khỏi phòng.
Cố Sâm mở mắt thấy bạn nhỏ quần chưa kịp kéo lên hết đã chạy đi, nhịn cười đến nội thương.
Chỉ là nhìn đến "huynh đệ" mới sáng sớm đã bừng bừng sức sống ở giữa hai chân mình, Cố Sâm liền không cười nổi nữa, hắn vén chăn bước vào phòng tắm.
Thành công chạy thoát dưới mí mắt của Cố Sâm, Tô Gia Yến vuốt ngực thở phào một hơi, tự thôi miên bản thân rằng hắn vẫn còn đang say giấc.
Cậu ôm khuôn mặt đỏ bừng của mình vỗ vỗ vài cái cho tỉnh mộng, sự cố sáng nay chắc chắn cậu sẽ không truy cứu thêm, chỉ cất riêng trong lòng.
Bởi hết hôm nay cậu sẽ trở lại chung cư của mình nên cũng không muốn làm lớn chuyện.
Buổi sáng cậu vẫn đến công ty như thường lệ, đợi đến chiều tà về lại biệt thự với Cố Sâm.
Nam nhân đang cắt rau có chút khó hiểu khi bạn nhỏ cứ nhìn chằm chằm mình. Mọi hôm trong lúc đợi hắn nấu ăn, cậu đều ra phòng khách xem ti vi, nào có như tối nay ngồi ở bàn ăn chống cằm nhìn hắn.
"Chủ tịch...." Tô Gia Yến không biết mở lời ra sao ngập ngừng: "Căn chung cư của tôi không còn vấn đề gì rồi, ngay mai sẽ chuyển vào lại....."
Quả nhiên nghe xong khuôn mặt Cố Sâm thất thần vài giây, rất nhanh chuyển sang u ám.
Tô Gia Yến nhìn sắc mặt hắn không được tốt lắm, vội vàng bổ sung: "Ngài yên tâm, dù chỉ mới ở đây vài ngày nhưng tôi chắc chắn sẽ đóng tiền nhà không sót ngày nào...."
Cố Sâm càng nghe mặt càng đen lại, hắn nghiến răng ken két, tôi còn thiếu chút tiền lẻ kia của em sao?
Hắn tự nhủ bản thân phải thật bình tĩnh, không thể để cho bạn nhỏ sợ. Nhưng trước nay hắn rất dễ nổi giận, chuyện lần này cũng không ngoại lệ.
Hắn phát tiết vào đống rau trên thớt, biểu tình trên mặt lạnh lẽo, động tác càng lúc càng nhanh như muốn băm vụn đống rau này ra vậy.
Cuối cùng nhà bếp truyền ra tiếng hét giật mình đầy đau đớn của Cố Sâm.
Tô Gia Yến bật dậy chạy vội vào trong bếp liền thấy ngón tay hắn ướt đầm màu máu.
Trong khi cậu đang vội vàng lôi hắn ra sofa băng bó, Cố Sâm lại dửng dưng như người bị thương chẳng phải hắn.
Rửa sạch vết máu trên tay xong, cậu sát trùng miệng vết thương, vừa chấm bông vừa rất có tâm mà thồi phù phù vài cái.
Lát sau Tô Gia Yến hài lòng nhìn ngón tay đã được tỉ mỉ xử lý thì bắt gặp câu hỏi hết sức nhảm nhí của nam nhân.
"Em đang lo lắng cho tôi sao?"
Tô Gia Yến đơn thuần không chút chần chừ mà gật đầu: "Tất nhiên rồi!" Bàn tay này là dùng để ký hợp đồng đó, tất nhiên phải trân trọng.
Cố Sâm cho rằng bạn nhỏ đang lo lắng cho mình mà không hiểu ý tứ sâu xa trong lời nói của cậu, nếu hắn biết không chừng sẽ tức hộc máu mất.
Nhìn Tô Gia Yến mân mê bàn tay tinh xảo của mình, Cố Sâm nổi ý trêu chọc: "Em biết gì không?"
Tô Gia Yến dừng động tác: "Chuyện gì vậy?"
Cố Sâm đang ngồi đàng hoàng trên sofa bỗng nhiên chồm dậy đè lên thân thể nhỏ bé khiến Tô Gia Yến hoảng loạn: Chuyện quái gì mà phải áp sát thế hả??
Chỉ thấy nam nhân thì thầm vào tai cậu thứ âm thanh trầm thấp khiến cả người cậu ngứa ngáy.
"Nghe nói tay đàn ông mà to lớn thì thứ bên dưới chắc chắn cũng không hề nhỏ đâu! Em có muốn kiểm tra không?"
Tô Gia Yến còn đang ngơ ngác không hiểu "thứ bên dưới" trong lời Cố Sâm là thứ gì liền thấy tay mình bị nắm chặt, không sai không lệch chạm vào hạ bộ của hắn.
Sức nóng kinh người truyền đến làm cả người Tô Gia Yến đỏ chót, cậu giãy dụa lắp bắp: "Ngài..... Ngài làm gì vậy?"
"Làm gì sao?" Hơi thở của hắn ẩn ẩn sự tức giận không hề nhẹ, dùng giọng điệu trầm thấp lưu manh nói: "Tôi đang quyến rũ em đó, em một chút cũng không nhận ra sao?"