Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Không.

- Trả lời nhanh thế? Không phải suy nghĩ à?

- Không cần.

- Cái đồ lạnh lùng. Trong thời gian tao đi trồng răng, mày còn chẳng thèm nhắn tin hỏi han tao.

- Sao tao phải nhắn?

- Phép lịch sự tối thiểu chứ còn sao nữa? Dù gì cũng là chỗ quen biết, tao đau yếu mà mày lại ngó lơ, thật chẳng có lương tâm gì hết!

- Gớm! Có đi trồng cái răng thôi mà mày làm như sắp chết đến nơi không bằng. Đúng là cái dạng công tử bột.

- Đừng khinh thằng công tử bột này nha! Rồi có ngày nó cua được mày thì lại ối dồi ôi!

- Thách!

Kiểu lúc đó em chỉ nói cho vui miệng thôi chứ không ngờ thằng này nó triển khai thật. Nó kiên trì dã man luôn á các chị ạ. Cuối tuần nào nó cũng đem hoa hồng và nến thơm tới ký túc xá, tỏ tình với em liên tục trong suốt ba tháng liền. Bọn bạn cùng phòng em thấy tội nó nên cứ nói ra nói vào suốt thôi.

- Nhận lời nó đi! Mày không kiếm được thằng nào ngon trai hơn đâu.

- Bọn thiếu gia toàn hẹn hò chân dài thôi, chẳng qua thằng này bị hấp nó mới yêu mày. Không chộp nhanh nó đi yêu con khác thì lại khóc.

- Nó còn là sinh viên mà đã lái xe Porsche là biết gia thế không phải dạng vừa rồi. Mày lấy được nó thì hai bà cháu mày đổi đời.

Vâng, chắc là đổi đời thật, đổi sang làm bảo mẫu cho thằng trẻ ranh đấy luôn. Chị em phụ nữ chúng mình làm việc cật lực, mong có cuộc sống tốt hơn mà xong lại vớ phải thằng chồng lười chảy thây, không có tí chí hướng tiến thủ nào thì cũng chán đời, các chị nhể? Em chẳng phải tiên nữ không màng vật chất mà õng ẹo kêu tao không thèm lấy chồng giàu. Chồng có kinh tế hiển nhiên là cái phúc của gia đình. Có người vợ nào lại không muốn con cái ấm no? Theo quan điểm của em, đã là vợ chồng thì nương tựa vào nhau mà sống chứ không có chuyện ai nhờ ai mà đổi đời.

- Đứa nào thích đổi đời thì cứ việc, tao ứ có nhu cầu. Tao đói rồi. Tao đi ăn đây!

Ký túc xá Tâm An có hai khu lớn, khu A dành cho sinh viên quốc tế và khu B dành cho tụi em. Trong khu B lại chia làm mười khu nhỏ từ B1 tới B10. Em ở B6 nhưng toàn sang B7 mua cơm thôi, tại cô bán cơm bên đó quý em lắm nha, mua có hai nghìn tiền cơm và năm nghìn tiền đậu sốt cà chua thôi mà cô cũng bán. Sống trên đời muốn vui thì tốt hơn hết nên tránh xa mấy đứa bẩn tính suốt ngày kiếm chuyện với mình, cứ chọn nơi có người thương mình mà lui tới. Ơ nhưng mà đôi khi thực tế nó lại hơi khác quan điểm của em các chị ạ, hôm nay thế nào mà cái thằng hay thích gây sự với em nó lại hi sinh thân mình làm lá chắn cho em mới hài hước chứ. Kiểu em đang thơ thẩn cầm hộp cơm đi về ký túc xá thì thằng Tú từ đâu xông ra đẩy em qua một bên, còn nó thì hứng trọn cả chậu thau nước bẩn chị Diễm Hương hắt từ trên tầng ba xuống. Thề với các chị là “đờ ra mà” y như phim, khiến em có chút nghi ngờ.

- Tú! Có phải mày cá cược với hội bạn là sẽ tán đổ tao không? Nếu vậy thì cứ thẳng thắn bảo tao, mình giả bộ hẹn hò cho nó nhanh, tiền thắng cược cưa đôi. Chứ tối ngày mày cứ bày trò mèo thế này tao mệt mỏi lắm.

Em vừa dứt lời thì chị Hương vọng xuống chửi:

- Con nặc nô đáng ghét kia! Hên cho mày là có thằng ngơ nó đỡ hộ thau nước bẩn nha! Lần sau hẹn chị mày đi ăn mà cho chị leo cây nữa thì xác định em ạ!

- “Chin nhỗi” chị yêu. Đêm qua đi làm về muộn quá, em ngủ quên xừ mất.

- Quẳng cái quên của mày cho chó gặm đi! Mới tí tuổi đầu đã hay quên, cẩn thận sau này về già lại ăn muối thay cơm đấy!

Em cười hề hề. Thằng Tú gào ầm lên:

- Đấy! Nghi oan cho tao xong cũng không thèm xin lỗi. Xin lỗi người khác thì được vậy mà nhất định không chịu xin lỗi tao! Bố khỉ con mất dạy!

Nó dỗi, bỏ về luôn không lời từ biệt. Mãi đến hôm bà ngoại em bị cảm lạnh, em mới gặp lại nó. Chẳng biết nó moi được tin từ con nào trong phòng em nữa, lái xe về tận bệnh viện thị trấn. Buổi đêm, hai đứa ngồi ngoài hành lang, em nom con muỗi nhe nhởn chích lên gò má trắng mịn của nó, tự dưng thấy áy náy quá chừng. Em vả nó cái bốp, em thương nên đập muỗi hộ đấy. Nhưng khổ nỗi con muỗi đã sớm cao chạy xa bay, chỉ còn nó đau khổ chịu đòn. Nó lườm em rồi gằn giọng hỏi:

- Bố mày rụng một cái răng còn chưa đủ hay sao?

Em cười cười. Nó cáu điên:

- Xin lỗi mau.

- Thì xin lỗi, được chưa?

- Chưa, không có miếng chân thành nào hết.

- Vẽ chuyện.

- Hẳn là vẽ chuyện, vẽ chuyện nên mới lo cho mày.

- Tao làm sao mà phải lo?

- Thì bà mày ốm đó. Nhà mày chỉ có mỗi hai bà cháu, tao sợ mày suy sụp.

- Mày cũng điều tra kỹ ghê!

- Chả kỹ thì thôi à? Cua gái chứ có phải ra chợ mua ghẹ đâu mà qua loa cuống quýt.

- Ồ! Thì ra là mày nghiêm túc.

Thằng Tú vả nhẹ vào má em rồi cởi áo ngoài ra khoác cho em. Hơi giống ngôn tình các chị nhờ? Mỗi tội em chả có miếng rung động nào hết, em trả lại áo cho nó luôn. Đến nửa đêm, thấy nó cứ run cầm cập, em dìu nó vào bên trong, khoác cho nó thêm cả cái áo của em nữa. Thế nào mà sáng hôm sau, bà em được bác sĩ cho về nhà thì nó lại lăn đùng ra ốm. Em phải ở lại bệnh viện chăm nó thêm một ngày nữa rồi mới về thành phố. Chín giờ sáng có tiết của thầy Tâm, em sợ trễ nên không dám ăn sáng, ngoan ngoãn đi thẳng lên giảng đường. Thằng Tú hâm cũng lẽo đẽo bám theo em. Trong giờ, nó cứ nằm ườn ra bàn ngắm em mới tức chứ.

- Hôm nay, mày không có tiết hả?

Em thắc mắc. Nó thản nhiên đáp:

- Có. Nhưng tao cúp học vì mày. Lãng mạn không?

- Lãng mạn cái thằng bố nhà mày! Sinh viên năm hai mà mày làm như trẻ con mẫu giáo không bằng! Cút về trường học đi!

- Không thích. Không có mày, buồn, học không vào.

- Bố khỉ cái loại không có chí hướng, đàn ông như mày thì vứt, ứ bao giờ có cửa cua tao, nghe chửa?

Em xin thật thà thừa nhận rằng ở trong thực tế em không dùng từ “ứ” đâu ạ. Nó là một từ rất bậy, và em điên quá nên em cũng buột miệng nói rất to. Bọn lớp em cười hí ha hí hố. Thầy Tâm thì không hề cười các chị ạ. Em sợ kinh khủng khiếp. Em ngay lập tức đứng dậy nhận lỗi:

- Em lỡ lời. Em biết sai rồi. Em xin lỗi thầy ạ.

Thầy Tâm không trách gì cả. Thầy chỉ nhẹ nhàng bỏ bút xuống bàn rồi lại nhẹ nhàng bảo:

- Không sao. Cả lớp trật tự cho hai bạn tâm sự xong rồi chúng ta học tiếp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK