- Lần này Vô Sắc thế giới cũng đủ bài danh trước mười, xem ra Vô Sắc thế giới cần quật khởi.
Mạc Kình Thiên cười nói.
Hai người trò chuyện thêm chốc lát, Mạc Kình Thiên mới quay lại đỉnh núi xa xa, chờ đợi Nguyên Cổ Linh Tinh thú xuất hiện.
Nghe nói Nguyên Cổ Linh Tinh thú ẩn thân ở địa phương vô cùng bí mật, không ai có thể tìm được, một khi kinh động sẽ được không bù nổi mất, hiện tại chỉ có thể chờ đợi nó xuất hiện, tới lúc đó phong ấn cửa động, cùng nhau vây quanh, cuối cùng ai lấy được phải xem bổn sự.
- Cường giả hội tụ, nhất định là một trận đánh nhau ác liệt!
Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi xuống, ánh mắt đảo qua những đỉnh núi xa xa.
- Lần này Vô Sắc thế giới cũng nên quật khởi, vì tài nguyên tu luyện cùng vinh dự của hàng tỉ sinh linh Vô Sắc trung thiên thế giới, vì vinh dự của gia tộc, mọi người nỗ lực lên!
Hoàng Sa nhìn quanh nói, trong mắt hướng tới, thực lực Niết Bàn sơ giai làm trong lòng hắn dâng lên cỗ hào khí.
- Ta sẽ làm cho Vô Sắc thế giới tự hào vì chúng ta, bất kể như thế nào chúng ta cũng là một phần tử đến từ Vô Sắc thế giới.
Tử Viêm nhìn mọi người nói.
- Nếu tới lúc đó chúng ta không thể bước lên Phong Thần đài, vậy Vô Sắc thế giới phải dựa vào mọi người.
Bạch Lang, Quỷ Oa nhìn Tử Viêm, Hoàng Sa cùng Tiết Mặc Kỳ nói.
- Ta nghĩ có đội trưởng ở đây, sẽ không có vấn đề gì, lần này bái tướng phong hoàng chắc chắn sẽ có tên của Vô Sắc thế giới, chúng ta sẽ chiến thắng trở về.
Tử Viêm nói xong, ánh mắt mọi người lại nhìn Lục Thiếu Du, trong lòng họ đều rõ ràng, tuy tu vi Lục Thiếu Du chưa tới Niết Bàn cảnh, nhưng thực lực chân chính đã sớm có thể giết chết Niết Bàn cảnh, lần này hi vọng lớn nhất tự nhiên cũng là hắn.
Lục Thiếu Du thản nhiên cười, không nói lời nào, trong lòng cảm thán, trong Vô Sắc thế giới các đại gia tộc tranh giành cấu xé lẫn nhau, nhưng khi đi vào Vạn Thế liệp tràng mọi người đều giúp đỡ cho nhau, đoàn kết nhất trí, vì danh dự của cả Vô Sắc thế giới cùng gia tộc của chính mình mà cố gắng.
- Nguyên Cổ Linh Tinh thú rốt cục có bộ dáng thế nào…
Sau một lát, Lục Thiếu Du nhìn thấy khe núi trong sơn cốc tràn ngập năng lượng nồng đậm, thiên địa năng lượng cực kỳ trong veo.
Mọi người lẳng lặng chờ đợi, cũng không thấy bên ngoài có người muốn vào, cho nên nhóm người Lục Thiếu Du cũng không cần đi ra ngăn cản.
Sắc trời vào đêm, tinh tú lóe sáng.
Một vầng trăng sáng chiếu vào sơn cốc, đỉnh núi xung quanh như phủ thêm một tầng lụa mỏng, phảng phất như một tầng sương mờ, mềm nhẹ động lòng người.
Ánh trăng vừa hiện, mọi người ngừng thở, gắt gao nhìn chằm chằm khe núi.
Ánh trăng dần dần lên đỉnh, ánh mắt mọi người khẩn trương nhìn chăm chú, ánh trăng bao phủ khắp cả mặt đất.
- Nguyên Cổ Linh Tinh thú, thích cắn nuốt ánh trăng đêm trăng tròn, bởi vì có ưu đãi cho sự tu luyện của nó.
Huyền Tuyết Ngưng đứng trên đỉnh núi, ánh mắt cũng nhìn chăm chú xuống khe nứt.
Xuy!
Lời của nàng vừa dứt, dao động đột nhiên lan tràn, dao động như hấp lực thật lớn, đem ánh trăng trên bầu trời ngưng tụ lại, sau đó hóa thành thực chất như dải lụa bắn xuống.
Oanh long!
Ánh trăng chói mắt rơi thẳng vào trong khe nứt, nơi đó giống như có hấp lực thật lớn đang cắn nuốt ánh trăng.
Chỉ tích tắc, cả sơn cốc bao phủ ánh trăng, như hình cung lan tràn khắp cả không gian.
- Có động tĩnh!
- Bảo vật sắp ra rồi!
Bên ngoài sơn cốc, mọi người ngẩng đầu nhìn lên trời cao, một đạo ánh trăng dải lụa chiếu xuống, ánh mắt họ đều run lên, từng thân ảnh lập tức đứng dậy, chân khí dao động lan tràn.
- Nguyên Cổ Linh Tinh thú xuất hiện!
Toàn bộ ánh mắt đều rơi xuống chỗ khe nứt, lẳng lặng chờ đợi, ở thời điểm khẩn yếu quan đầu mọi người đều thu liễm chân khí, không ai dám gây ra tiếng vang.
Xuy!
Một đạo bạch quang từ trong khe lan tràn ra ngoài.
Bạch quang lan tràn, khuếch tán trong sơn cốc, cả không gian tràn ngập khí tức làm người vui vẻ thoải mái vô cùng.
Từ trong khe nứt lộ ra một cái đầu giống lộc phi lộc, đôi mắt linh động cảnh giác nhìn quanh bốn phía, tựa hồ đang tìm kiếm gì đó.
- Mặc dù đầu Nguyên Cổ Linh Tinh thú này mở ra một ít linh trí, nhưng vẫn vô cùng ngu ngốc, thật không biết tại sao lại có đồ đần như vậy tồn tại.
Huyền Tuyết Ngưng thản nhiên nói, ánh mắt nổi lên dao động.
Lúc này đầu Linh Tinh thú vươn đầu ra, vùng cổ thon dài như linh lộc, thân hình hoàn toàn xuất hiện trong sơn cốc.
Đó là một sinh vật dài chừng ba thước, cao một thước rưỡi, cổ gáy thon thả, như lộc phi lộc, nửa thân dưới lại giống tượng phi tượng, toàn thân tuyết trắng, trên trán còn có cặp sừng thật dài, hình thái vô cùng duyên dáng.
Sinh vật kia trắng như tuyết, ánh mắt linh động, toàn thân tràn ngập chân khí dịu dàng, khí tức vô cùng thuần khiết, làm cho người ta cảm thấy thoải mái nói không nên lời.
Không gian nhất thời yên tĩnh, từng ánh mắt biến thành tham lam nóng cháy.
- Đó là Nguyên Cổ Linh Tinh thú sao?
Lục Thiếu Du nhìn chăm chú vào sinh vật kia, khí tức của nó so với Diễn Linh thiên quả cùng Niết Bàn Luân Hồi Tử cũng giống nhau, đều có tác dụng tẩy rửa linh hồn.
Ánh mắt sinh vật linh động nhìn chăm chú xung quanh, tựa hồ không phát hiện được gì, lập tức duỗi đầu há miệng, bắt đầu cắn nuốt ánh trăng trên cao.
Xuy!
Hào quang dao động, ánh trăng biến thành thực chất bị nó cắn nuốt vào trong miệng, sinh vật kia như động không đáy, đắm chìm trong việc cắn nuốt ánh trăng.
- Động thủ!
Một tiếng quát khẽ vang lên, từng luồng chân khí dao động lan tràn, thật nhiều thân ảnh nhảy xuống núi nhanh như chớp.
- Phong tỏa lối vào khe nứt, không cho nó thối lui!
- Có không gian áo nghĩa phong tỏa không gian.
- Có thời gian áo nghĩa ảnh hưởng thời không, đừng cho Nguyên Cổ Linh Tinh thú chạy thoát!
Từng tiếng quát vang lên, hơn mười thân ảnh nhảy ra, từng luồng chân khí dao động, Nguyên Cổ Linh Tinh thú nháy mắt bị kinh động.
Đôi mắt đen nhánh của Linh Tinh thú cả kinh, cấp tốc dừng lại việc hấp thu ánh trăng, thân hình lại muốn chui xuống khe nứt bên dưới.
- Hưu hưu…
Trong tích tắc, đông đảo lực công kích đồng thời đánh thẳng xuống khe nứt bên dưới.
- Oanh long long!
Đông đảo lực công kích thổi quét, mặt đất run rẩy, khe nứt nhất thời bị phong tỏa, lối vào hoàn toàn nứt vụn, Nguyên Cổ Linh Tinh thú không còn đường lui, cấp tốc bỏ chạy về phía trước.
- Phong tỏa không gian!
Hơn trăm thân ảnh nhất thời lao ra, cấp tốc bao phủ toàn bộ không gian nơi này, đem cả phiến hư không đều phong tỏa bên trong.
Thoáng chốc Nguyên Cổ Linh Tinh thú nhất thời bị bao vây, bị phong tỏa trong không gian sơn cốc.
- Ngao…
Nguyên Cổ Linh Tinh thú bị nhốt, nhất thời lộ ra diễn cảm kinh hãi, miệng phát ra tiếng rít gào trầm thấp, cũng không cách nào giãy thoát hơn trăm người bao quanh.
- Bên trong động thủ, bảo vật xuất thế!
- Mặc kệ, người có duyên có được, dựa vào cái gì bị bọn hắn độc chiếm, chúng ta nhiều người cùng tiến vào, bọn hắn có thể làm được gì, chẳng qua cùng bọn hắn liều mạng!
- Xông lên, bảo vật chỉ thuộc người hữu duyên!
Thật nhiều thân ảnh hóa thành lưu quang lao thẳng vào trong sơn cốc, mấy ngàn thân ảnh lướt qua trời cao, chân khí gào thét, cảnh tượng vô cùng rung động.
Mạc Kình Thiên cười nói.
Hai người trò chuyện thêm chốc lát, Mạc Kình Thiên mới quay lại đỉnh núi xa xa, chờ đợi Nguyên Cổ Linh Tinh thú xuất hiện.
Nghe nói Nguyên Cổ Linh Tinh thú ẩn thân ở địa phương vô cùng bí mật, không ai có thể tìm được, một khi kinh động sẽ được không bù nổi mất, hiện tại chỉ có thể chờ đợi nó xuất hiện, tới lúc đó phong ấn cửa động, cùng nhau vây quanh, cuối cùng ai lấy được phải xem bổn sự.
- Cường giả hội tụ, nhất định là một trận đánh nhau ác liệt!
Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi xuống, ánh mắt đảo qua những đỉnh núi xa xa.
- Lần này Vô Sắc thế giới cũng nên quật khởi, vì tài nguyên tu luyện cùng vinh dự của hàng tỉ sinh linh Vô Sắc trung thiên thế giới, vì vinh dự của gia tộc, mọi người nỗ lực lên!
Hoàng Sa nhìn quanh nói, trong mắt hướng tới, thực lực Niết Bàn sơ giai làm trong lòng hắn dâng lên cỗ hào khí.
- Ta sẽ làm cho Vô Sắc thế giới tự hào vì chúng ta, bất kể như thế nào chúng ta cũng là một phần tử đến từ Vô Sắc thế giới.
Tử Viêm nhìn mọi người nói.
- Nếu tới lúc đó chúng ta không thể bước lên Phong Thần đài, vậy Vô Sắc thế giới phải dựa vào mọi người.
Bạch Lang, Quỷ Oa nhìn Tử Viêm, Hoàng Sa cùng Tiết Mặc Kỳ nói.
- Ta nghĩ có đội trưởng ở đây, sẽ không có vấn đề gì, lần này bái tướng phong hoàng chắc chắn sẽ có tên của Vô Sắc thế giới, chúng ta sẽ chiến thắng trở về.
Tử Viêm nói xong, ánh mắt mọi người lại nhìn Lục Thiếu Du, trong lòng họ đều rõ ràng, tuy tu vi Lục Thiếu Du chưa tới Niết Bàn cảnh, nhưng thực lực chân chính đã sớm có thể giết chết Niết Bàn cảnh, lần này hi vọng lớn nhất tự nhiên cũng là hắn.
Lục Thiếu Du thản nhiên cười, không nói lời nào, trong lòng cảm thán, trong Vô Sắc thế giới các đại gia tộc tranh giành cấu xé lẫn nhau, nhưng khi đi vào Vạn Thế liệp tràng mọi người đều giúp đỡ cho nhau, đoàn kết nhất trí, vì danh dự của cả Vô Sắc thế giới cùng gia tộc của chính mình mà cố gắng.
- Nguyên Cổ Linh Tinh thú rốt cục có bộ dáng thế nào…
Sau một lát, Lục Thiếu Du nhìn thấy khe núi trong sơn cốc tràn ngập năng lượng nồng đậm, thiên địa năng lượng cực kỳ trong veo.
Mọi người lẳng lặng chờ đợi, cũng không thấy bên ngoài có người muốn vào, cho nên nhóm người Lục Thiếu Du cũng không cần đi ra ngăn cản.
Sắc trời vào đêm, tinh tú lóe sáng.
Một vầng trăng sáng chiếu vào sơn cốc, đỉnh núi xung quanh như phủ thêm một tầng lụa mỏng, phảng phất như một tầng sương mờ, mềm nhẹ động lòng người.
Ánh trăng vừa hiện, mọi người ngừng thở, gắt gao nhìn chằm chằm khe núi.
Ánh trăng dần dần lên đỉnh, ánh mắt mọi người khẩn trương nhìn chăm chú, ánh trăng bao phủ khắp cả mặt đất.
- Nguyên Cổ Linh Tinh thú, thích cắn nuốt ánh trăng đêm trăng tròn, bởi vì có ưu đãi cho sự tu luyện của nó.
Huyền Tuyết Ngưng đứng trên đỉnh núi, ánh mắt cũng nhìn chăm chú xuống khe nứt.
Xuy!
Lời của nàng vừa dứt, dao động đột nhiên lan tràn, dao động như hấp lực thật lớn, đem ánh trăng trên bầu trời ngưng tụ lại, sau đó hóa thành thực chất như dải lụa bắn xuống.
Oanh long!
Ánh trăng chói mắt rơi thẳng vào trong khe nứt, nơi đó giống như có hấp lực thật lớn đang cắn nuốt ánh trăng.
Chỉ tích tắc, cả sơn cốc bao phủ ánh trăng, như hình cung lan tràn khắp cả không gian.
- Có động tĩnh!
- Bảo vật sắp ra rồi!
Bên ngoài sơn cốc, mọi người ngẩng đầu nhìn lên trời cao, một đạo ánh trăng dải lụa chiếu xuống, ánh mắt họ đều run lên, từng thân ảnh lập tức đứng dậy, chân khí dao động lan tràn.
- Nguyên Cổ Linh Tinh thú xuất hiện!
Toàn bộ ánh mắt đều rơi xuống chỗ khe nứt, lẳng lặng chờ đợi, ở thời điểm khẩn yếu quan đầu mọi người đều thu liễm chân khí, không ai dám gây ra tiếng vang.
Xuy!
Một đạo bạch quang từ trong khe lan tràn ra ngoài.
Bạch quang lan tràn, khuếch tán trong sơn cốc, cả không gian tràn ngập khí tức làm người vui vẻ thoải mái vô cùng.
Từ trong khe nứt lộ ra một cái đầu giống lộc phi lộc, đôi mắt linh động cảnh giác nhìn quanh bốn phía, tựa hồ đang tìm kiếm gì đó.
- Mặc dù đầu Nguyên Cổ Linh Tinh thú này mở ra một ít linh trí, nhưng vẫn vô cùng ngu ngốc, thật không biết tại sao lại có đồ đần như vậy tồn tại.
Huyền Tuyết Ngưng thản nhiên nói, ánh mắt nổi lên dao động.
Lúc này đầu Linh Tinh thú vươn đầu ra, vùng cổ thon dài như linh lộc, thân hình hoàn toàn xuất hiện trong sơn cốc.
Đó là một sinh vật dài chừng ba thước, cao một thước rưỡi, cổ gáy thon thả, như lộc phi lộc, nửa thân dưới lại giống tượng phi tượng, toàn thân tuyết trắng, trên trán còn có cặp sừng thật dài, hình thái vô cùng duyên dáng.
Sinh vật kia trắng như tuyết, ánh mắt linh động, toàn thân tràn ngập chân khí dịu dàng, khí tức vô cùng thuần khiết, làm cho người ta cảm thấy thoải mái nói không nên lời.
Không gian nhất thời yên tĩnh, từng ánh mắt biến thành tham lam nóng cháy.
- Đó là Nguyên Cổ Linh Tinh thú sao?
Lục Thiếu Du nhìn chăm chú vào sinh vật kia, khí tức của nó so với Diễn Linh thiên quả cùng Niết Bàn Luân Hồi Tử cũng giống nhau, đều có tác dụng tẩy rửa linh hồn.
Ánh mắt sinh vật linh động nhìn chăm chú xung quanh, tựa hồ không phát hiện được gì, lập tức duỗi đầu há miệng, bắt đầu cắn nuốt ánh trăng trên cao.
Xuy!
Hào quang dao động, ánh trăng biến thành thực chất bị nó cắn nuốt vào trong miệng, sinh vật kia như động không đáy, đắm chìm trong việc cắn nuốt ánh trăng.
- Động thủ!
Một tiếng quát khẽ vang lên, từng luồng chân khí dao động lan tràn, thật nhiều thân ảnh nhảy xuống núi nhanh như chớp.
- Phong tỏa lối vào khe nứt, không cho nó thối lui!
- Có không gian áo nghĩa phong tỏa không gian.
- Có thời gian áo nghĩa ảnh hưởng thời không, đừng cho Nguyên Cổ Linh Tinh thú chạy thoát!
Từng tiếng quát vang lên, hơn mười thân ảnh nhảy ra, từng luồng chân khí dao động, Nguyên Cổ Linh Tinh thú nháy mắt bị kinh động.
Đôi mắt đen nhánh của Linh Tinh thú cả kinh, cấp tốc dừng lại việc hấp thu ánh trăng, thân hình lại muốn chui xuống khe nứt bên dưới.
- Hưu hưu…
Trong tích tắc, đông đảo lực công kích đồng thời đánh thẳng xuống khe nứt bên dưới.
- Oanh long long!
Đông đảo lực công kích thổi quét, mặt đất run rẩy, khe nứt nhất thời bị phong tỏa, lối vào hoàn toàn nứt vụn, Nguyên Cổ Linh Tinh thú không còn đường lui, cấp tốc bỏ chạy về phía trước.
- Phong tỏa không gian!
Hơn trăm thân ảnh nhất thời lao ra, cấp tốc bao phủ toàn bộ không gian nơi này, đem cả phiến hư không đều phong tỏa bên trong.
Thoáng chốc Nguyên Cổ Linh Tinh thú nhất thời bị bao vây, bị phong tỏa trong không gian sơn cốc.
- Ngao…
Nguyên Cổ Linh Tinh thú bị nhốt, nhất thời lộ ra diễn cảm kinh hãi, miệng phát ra tiếng rít gào trầm thấp, cũng không cách nào giãy thoát hơn trăm người bao quanh.
- Bên trong động thủ, bảo vật xuất thế!
- Mặc kệ, người có duyên có được, dựa vào cái gì bị bọn hắn độc chiếm, chúng ta nhiều người cùng tiến vào, bọn hắn có thể làm được gì, chẳng qua cùng bọn hắn liều mạng!
- Xông lên, bảo vật chỉ thuộc người hữu duyên!
Thật nhiều thân ảnh hóa thành lưu quang lao thẳng vào trong sơn cốc, mấy ngàn thân ảnh lướt qua trời cao, chân khí gào thét, cảnh tượng vô cùng rung động.