- Đừng nghĩ nhiều, chưa tới ba năm nữa chính là đại hội bốn tộc. Chúng ta phải chuẩn bị cho tốt. Đại hội bốn tộc lần này phải xem vào chúng ta rồi.
Ánh mắt Huyền Kình lóe lên, giống như khiến cho người khác nhìn vào phải thuần phục. Không gian chung quanh trong lúc vô hình có chút ẩm ướt, trực tiếp khiến cho thuộc tính trong thiên địa biến hóa.
- Đúng vậy, nghe nói trong Bạch Hổ Hoàng tộc cũng có không ít người bất phàm.
Huyền Doanh nhíu mày, lại chuyển thành bộ dáng cao quý, lạnh lùng.
Sưu.
Thời gian trong tầng hai Thiên Trụ giới như cát chảy, khi Lục Thiếu Du lĩnh ngộ được hai tháng đột nhiên hắn dừng lĩnh ngộ. Hai mắt mở ra, ánh mắt thâm thúy lại sáng ngời giống như ngôi sao.
Trong tầng thứ nhất Thiên Trụ giới, thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện, lặng lẽ hiện lên trước mặt Bạch Linh.
Trong không gian tầng thứ nhất, lúc này đã trải qua nửa tháng, thương thế Bạch Linh dường như đã không còn gì đáng ngại.
Nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ đang nhắm chặt mặt. vẻ yêu mị, uy nghiêm khiến cho người khác không dám sinh ra tâm tư khinh nhờn này, Lục Thiếu Du có chút động tâm.
Sưu.
Dường như cảm nhận được sự có mặt của Lục Thiếu Du, Bạch Linh thu thủ ấn lại. Quang mang rút vào trong cơ thể. Hai mắt mở ra, quang mang thu liễm, vẻ ôn nhu chợt hiện lên trong mắt khiến cho người khác chỉ cần nhìn vào một chút cũng không tự chủ mà bị hãm sâu vào.
- Ngươi đã tới lâu chưa?
Bạch Linh từ từ đứng dậy, thân thể mềm mại, uyển chuyển hiện lên trong mắt Lục Thiếu Du. Một mùi hương nhàn nhạt bay vào trong mũi Lục Thiếu Du, giống như mùi hoa lan.
- Vừa mới tới, thương thế của nàng thế nào rồi?
Lục Thiếu Du hơi sững sờ, lúc này mới hồi phục tinh thần lại.
- Không còn gì đáng ngại, còn ngươi thì sao?
Bạch Linh nói, vừa rồi nàng cũng nhìn thấy Lục Thiếu Du sững sờ, không hiểu sao nàng lại cảm thấy vui vẻ.
- Ta không sao.
Lục Thiếu Du nhìn Bạch Linh rồi nói:
- Mau nhìn xem Huyết Độc trong tay nàng có biến hóa gì không.
Bạch Linh duỗi cánh tay phải ra, một cánh tay trắng như ngọc hiện lên, một đạo hắc tuyến trên bàn tay hiện ra.
- Đáng chết.
Lục Thiếu Du thấp giọng mắng, ánh mắt trầm xuống rồi kéo tay Bạch Linh. Nhìn đạo hắc tuyến trên tay Bạch Linh, hắc tuyến này vốn chỉ nằm ở giữa lòng bàn tay thế nhưng lúc này đã kéo tới gần đốt ngón tay, điều này chứng minh nó đã có một chút phản ứng, dường như phản ứng còn vô cùng nhanh.
- Lần này chịu một ít thương thế cho nên Huyết Độc mới lan nhanh như vậy.
Bạch Linh nhìn thấy vẻ mặt khẩn trương của Lục Thiếu Du, miệng khẽ nói:
- Yên tâm, không có việc gì, không cần lo lắng.
- Huyết Độc đã lan ra nhanh hơn, sao không thể lo lắng cơ chứ.
Lục Thiếu Du nói, Thiên Trụ giới này quả nhiên có tạo thành ảnh hưởng với Huyết Độc của Bạch Linh. Vốn Lục Thiếu Du cực kỳ lo lắng, cho nên mấy lần không định để cho Bạch Linh tiến vào bên trong Thiên Trụ giới.
Thời gian trong Thiên Trụ giới tuy rằng có một ít khác biệt với bên ngoài. Thời gian bên trong Thiên Trụ giới chỉ là thời gian gia tốc đơn thuần, không giống như thời gian biến hóa ở bên ngoài, thiên địa vạn vật sẽ biến hóa theo.
Thiên Trụ giới chỉ là một không gian mà thời gian gia tốc. Giống như đám người Niếp Phong, Bảo Nhi, Bối Nhi ở trong Thiên Trụ giới mấy năm, thế nhưng tuổi tác cũng không có biến hóa.
Trong tưởng tượng của Lục Thiếu Du, vốn hắn ôm may mắn hy vọng Bạch Linh không bị ảnh hưởng. Thế nhưng cẩn thận suy nghĩ lại cũng đúng. Huyết Độc vốn chậm rãi mở rộng trong cơ thể Bạch Linh. Không gian trong Thiên Trụ giới tuy rằng là một không gian độc lập, thế nhưng dù sao Bạch Linh cũng đã ở trong không gian này nửa tháng. Huyết Độc trong cơ thể trong nửa tháng này cũng đã khuếch tán.
- Nếu số trời đã định phải chết thì nhất định sẽ phải chết. Nếu không chết thì sẽ tự sẽ bình an vô sự.
Bạch Linh mỉm cười, nụ cười tươi như hoa, không có một chút miễn cưỡng nào. Cỗ tâm tình tu luyện lúc còn ở trong mật địa Vân Dương Tông đã khiến cho suy nghĩ của Bạch Linh ở phương diện này so với thường nhân còn nhẹ nhàng hơn không ít.
- Ta sẽ nghĩ biện pháp, nhất định nàng sẽ bình yên vô sự.
Lục Thiếu Du nói, bàn tay nắm chặt.
- Vậy ngươi có thể buông tay ra được không? Lại còn nắm mạnh như vậy.
Bạch Linh nhìn Lục Thiếu Du, cánh tay phải của nàng bị hắn nắm chặt, nàng có thể cảm nhận rõ ràng nhiệt độ của bàn tay hắn.
- Ta quên, ngại quá.
Lục Thiếu Du lập tức buông tay Bạch Linh ra, vừa rồi quả thực hắn không cố ý. Thế nhưng trong lòng Lục Thiếu Du lúc này vẫn còn dư âm khi nắm bàn tay mềm mại, trơn bóng kia.
- Ta không trách ngươi.
Bạch Linh nhìn Lục Thiếu Du, bàn tay thu lại trong ống tay áo.
- Dường như không giống như nàng khi trước. Đổi lại là lúc trước nàng cũng không dễ tính như vậy nha.
Lục Thiếu Du sững sờ, nếu là lúc trước, sợ rằng Bạch Linh đã sớm lườm hắn rồi.
- Chẳng lẽ ngươi thích ta hung hãn với ngươi một chút sao?
Bạch Linh trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, trong mắt hiện lên sự lạnh lùng, lại cực kỳ vũ mị.
- Đúng rồi, đây mới là nàng, chân chính là nàng.
Lục Thiếu Du mỉm cười, đây mới là Bạch Linh khi trước.
- Ngươi... Xem ra ta phải thu thập ngươi một chút.
Thân ảnh xinh đẹp của Bạch Linh lóe lên, lao thẳng về phía Lục Thiếu Du.
- Hiện tại nàng không bắt được ta đâu.
....
Một lát sau, trong tầng thứ hai Thiên Trụ giới, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi xuống, ánh mắt tràn ngập vẻ ngưng trọng. Huyết Độc của Bạch Linh đang nhanh chóng lan tràn. Vốn có thời gian một năm rưỡi, đến bây giờ nói không chừng không thể kéo dài tới một năm rưỡi. Nếu như ở bên ngoài thì hắn có thể chạy về cầu Nam thúc cùng sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn nghĩ biện pháp hỗ trợ. Thế nhưng bây giờ hắn đang ở trong Thiên Trụ giới, căn bản không thể ra ngoài, lúc này quả thực phiền toái lớn.
Tất cả sự việc xảy ra bên ngoài hiện tại Lục Thiếu Du cũng không biết. Hắn cũng không có cách nào dò xét bên ngoài, cũng không có cách nào biết được tình huống của Tiểu Long hiện tại. Không biết nó đã bị bắt hay chưa, hay còn tiếp tục ở trong mật địa truyền thừa của Huyền Vũ nhất tộc.
Lục Thiếu Du phỏng đoán, sợ rằng hơn phân nửa Tiểu Long đang ở trong mật địa truyền thừa. Cho dù nếu bị bắt, Tiểu Long cũng đã thông báo cho hắn.
Nghĩ tới việc Tiểu Long đang ở trong mật địa truyền thừa, trong lòng Lục Thiếu Du không khỏi nặng nề. Nơi này là mật địa truyền thừa của Huyền Vũ nhất tộc, Tiểu Long hơn phân nửa đang tiếp nhận truyền thừa a. Tiếp nhận truyền thừa là chuyện tốt, thế nhưng ở bên ngoài một tháng thì bên trong tầng thứ nhất của Thiên Trụ giới chính là gần một năm. Hiện tại không biết Tiểu Long đang tiếp nhận loại truyền thừa như thế nào.
Một khi tiếp nhận truyền thừa, nếu như Tiểu Long kéo dài nửa tháng vậy thì Bạch Linh sẽ gặp phiền phức lớn, Huyết Độc khi đó tuyệt đố sẽ bộc phát.
Trong mắt Lục Thiếu Du tràn ngập sự ngưng trọng cùng bất đắc dĩ. Hiện tại cũng chỉ có thể đợi. Tính toán thời gian, tốc độ lan tràn của Huyết Độc trên người Bạch Linh đã nhanh hơn không ít. Thế nhưng tốt xấu gì cũng có thời gian hơn năm. Trong tầng thứ hai của Thiên Trụ giới hắn cũng có thời gian hai năm. Trong hai năm, hắn phải nghĩ ra biện pháp.
Ánh mắt Huyền Kình lóe lên, giống như khiến cho người khác nhìn vào phải thuần phục. Không gian chung quanh trong lúc vô hình có chút ẩm ướt, trực tiếp khiến cho thuộc tính trong thiên địa biến hóa.
- Đúng vậy, nghe nói trong Bạch Hổ Hoàng tộc cũng có không ít người bất phàm.
Huyền Doanh nhíu mày, lại chuyển thành bộ dáng cao quý, lạnh lùng.
Sưu.
Thời gian trong tầng hai Thiên Trụ giới như cát chảy, khi Lục Thiếu Du lĩnh ngộ được hai tháng đột nhiên hắn dừng lĩnh ngộ. Hai mắt mở ra, ánh mắt thâm thúy lại sáng ngời giống như ngôi sao.
Trong tầng thứ nhất Thiên Trụ giới, thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện, lặng lẽ hiện lên trước mặt Bạch Linh.
Trong không gian tầng thứ nhất, lúc này đã trải qua nửa tháng, thương thế Bạch Linh dường như đã không còn gì đáng ngại.
Nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ đang nhắm chặt mặt. vẻ yêu mị, uy nghiêm khiến cho người khác không dám sinh ra tâm tư khinh nhờn này, Lục Thiếu Du có chút động tâm.
Sưu.
Dường như cảm nhận được sự có mặt của Lục Thiếu Du, Bạch Linh thu thủ ấn lại. Quang mang rút vào trong cơ thể. Hai mắt mở ra, quang mang thu liễm, vẻ ôn nhu chợt hiện lên trong mắt khiến cho người khác chỉ cần nhìn vào một chút cũng không tự chủ mà bị hãm sâu vào.
- Ngươi đã tới lâu chưa?
Bạch Linh từ từ đứng dậy, thân thể mềm mại, uyển chuyển hiện lên trong mắt Lục Thiếu Du. Một mùi hương nhàn nhạt bay vào trong mũi Lục Thiếu Du, giống như mùi hoa lan.
- Vừa mới tới, thương thế của nàng thế nào rồi?
Lục Thiếu Du hơi sững sờ, lúc này mới hồi phục tinh thần lại.
- Không còn gì đáng ngại, còn ngươi thì sao?
Bạch Linh nói, vừa rồi nàng cũng nhìn thấy Lục Thiếu Du sững sờ, không hiểu sao nàng lại cảm thấy vui vẻ.
- Ta không sao.
Lục Thiếu Du nhìn Bạch Linh rồi nói:
- Mau nhìn xem Huyết Độc trong tay nàng có biến hóa gì không.
Bạch Linh duỗi cánh tay phải ra, một cánh tay trắng như ngọc hiện lên, một đạo hắc tuyến trên bàn tay hiện ra.
- Đáng chết.
Lục Thiếu Du thấp giọng mắng, ánh mắt trầm xuống rồi kéo tay Bạch Linh. Nhìn đạo hắc tuyến trên tay Bạch Linh, hắc tuyến này vốn chỉ nằm ở giữa lòng bàn tay thế nhưng lúc này đã kéo tới gần đốt ngón tay, điều này chứng minh nó đã có một chút phản ứng, dường như phản ứng còn vô cùng nhanh.
- Lần này chịu một ít thương thế cho nên Huyết Độc mới lan nhanh như vậy.
Bạch Linh nhìn thấy vẻ mặt khẩn trương của Lục Thiếu Du, miệng khẽ nói:
- Yên tâm, không có việc gì, không cần lo lắng.
- Huyết Độc đã lan ra nhanh hơn, sao không thể lo lắng cơ chứ.
Lục Thiếu Du nói, Thiên Trụ giới này quả nhiên có tạo thành ảnh hưởng với Huyết Độc của Bạch Linh. Vốn Lục Thiếu Du cực kỳ lo lắng, cho nên mấy lần không định để cho Bạch Linh tiến vào bên trong Thiên Trụ giới.
Thời gian trong Thiên Trụ giới tuy rằng có một ít khác biệt với bên ngoài. Thời gian bên trong Thiên Trụ giới chỉ là thời gian gia tốc đơn thuần, không giống như thời gian biến hóa ở bên ngoài, thiên địa vạn vật sẽ biến hóa theo.
Thiên Trụ giới chỉ là một không gian mà thời gian gia tốc. Giống như đám người Niếp Phong, Bảo Nhi, Bối Nhi ở trong Thiên Trụ giới mấy năm, thế nhưng tuổi tác cũng không có biến hóa.
Trong tưởng tượng của Lục Thiếu Du, vốn hắn ôm may mắn hy vọng Bạch Linh không bị ảnh hưởng. Thế nhưng cẩn thận suy nghĩ lại cũng đúng. Huyết Độc vốn chậm rãi mở rộng trong cơ thể Bạch Linh. Không gian trong Thiên Trụ giới tuy rằng là một không gian độc lập, thế nhưng dù sao Bạch Linh cũng đã ở trong không gian này nửa tháng. Huyết Độc trong cơ thể trong nửa tháng này cũng đã khuếch tán.
- Nếu số trời đã định phải chết thì nhất định sẽ phải chết. Nếu không chết thì sẽ tự sẽ bình an vô sự.
Bạch Linh mỉm cười, nụ cười tươi như hoa, không có một chút miễn cưỡng nào. Cỗ tâm tình tu luyện lúc còn ở trong mật địa Vân Dương Tông đã khiến cho suy nghĩ của Bạch Linh ở phương diện này so với thường nhân còn nhẹ nhàng hơn không ít.
- Ta sẽ nghĩ biện pháp, nhất định nàng sẽ bình yên vô sự.
Lục Thiếu Du nói, bàn tay nắm chặt.
- Vậy ngươi có thể buông tay ra được không? Lại còn nắm mạnh như vậy.
Bạch Linh nhìn Lục Thiếu Du, cánh tay phải của nàng bị hắn nắm chặt, nàng có thể cảm nhận rõ ràng nhiệt độ của bàn tay hắn.
- Ta quên, ngại quá.
Lục Thiếu Du lập tức buông tay Bạch Linh ra, vừa rồi quả thực hắn không cố ý. Thế nhưng trong lòng Lục Thiếu Du lúc này vẫn còn dư âm khi nắm bàn tay mềm mại, trơn bóng kia.
- Ta không trách ngươi.
Bạch Linh nhìn Lục Thiếu Du, bàn tay thu lại trong ống tay áo.
- Dường như không giống như nàng khi trước. Đổi lại là lúc trước nàng cũng không dễ tính như vậy nha.
Lục Thiếu Du sững sờ, nếu là lúc trước, sợ rằng Bạch Linh đã sớm lườm hắn rồi.
- Chẳng lẽ ngươi thích ta hung hãn với ngươi một chút sao?
Bạch Linh trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, trong mắt hiện lên sự lạnh lùng, lại cực kỳ vũ mị.
- Đúng rồi, đây mới là nàng, chân chính là nàng.
Lục Thiếu Du mỉm cười, đây mới là Bạch Linh khi trước.
- Ngươi... Xem ra ta phải thu thập ngươi một chút.
Thân ảnh xinh đẹp của Bạch Linh lóe lên, lao thẳng về phía Lục Thiếu Du.
- Hiện tại nàng không bắt được ta đâu.
....
Một lát sau, trong tầng thứ hai Thiên Trụ giới, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi xuống, ánh mắt tràn ngập vẻ ngưng trọng. Huyết Độc của Bạch Linh đang nhanh chóng lan tràn. Vốn có thời gian một năm rưỡi, đến bây giờ nói không chừng không thể kéo dài tới một năm rưỡi. Nếu như ở bên ngoài thì hắn có thể chạy về cầu Nam thúc cùng sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn nghĩ biện pháp hỗ trợ. Thế nhưng bây giờ hắn đang ở trong Thiên Trụ giới, căn bản không thể ra ngoài, lúc này quả thực phiền toái lớn.
Tất cả sự việc xảy ra bên ngoài hiện tại Lục Thiếu Du cũng không biết. Hắn cũng không có cách nào dò xét bên ngoài, cũng không có cách nào biết được tình huống của Tiểu Long hiện tại. Không biết nó đã bị bắt hay chưa, hay còn tiếp tục ở trong mật địa truyền thừa của Huyền Vũ nhất tộc.
Lục Thiếu Du phỏng đoán, sợ rằng hơn phân nửa Tiểu Long đang ở trong mật địa truyền thừa. Cho dù nếu bị bắt, Tiểu Long cũng đã thông báo cho hắn.
Nghĩ tới việc Tiểu Long đang ở trong mật địa truyền thừa, trong lòng Lục Thiếu Du không khỏi nặng nề. Nơi này là mật địa truyền thừa của Huyền Vũ nhất tộc, Tiểu Long hơn phân nửa đang tiếp nhận truyền thừa a. Tiếp nhận truyền thừa là chuyện tốt, thế nhưng ở bên ngoài một tháng thì bên trong tầng thứ nhất của Thiên Trụ giới chính là gần một năm. Hiện tại không biết Tiểu Long đang tiếp nhận loại truyền thừa như thế nào.
Một khi tiếp nhận truyền thừa, nếu như Tiểu Long kéo dài nửa tháng vậy thì Bạch Linh sẽ gặp phiền phức lớn, Huyết Độc khi đó tuyệt đố sẽ bộc phát.
Trong mắt Lục Thiếu Du tràn ngập sự ngưng trọng cùng bất đắc dĩ. Hiện tại cũng chỉ có thể đợi. Tính toán thời gian, tốc độ lan tràn của Huyết Độc trên người Bạch Linh đã nhanh hơn không ít. Thế nhưng tốt xấu gì cũng có thời gian hơn năm. Trong tầng thứ hai của Thiên Trụ giới hắn cũng có thời gian hai năm. Trong hai năm, hắn phải nghĩ ra biện pháp.