• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phỉ Y Hân bắt đầu có lại kɧoáı ©ảʍ, ở tư thế này, mỗi cú va chạm của hắn đều chạm đến nơi sâu nhất, thật sự còn có chút không vừa với kích cỡ này của hắn, quá to đi!

"Aa... Chậm lại... Tôi không chịu nổi!"

"Hừ... Không thích!" Hoắc Đông Thần vừa nói vừa đánh một cái lên mông cô, hiện tại đã bắt đầu đỏ lên rồi.

Phỉ Y Hân không còn cách nào chỉ có thể ngâm nga tiếng rên của mình.

Mật dịch chảy ra quá nhiều, tinh hoa lúc nãy của hắn vẫn còn ở bên trong, hiện tại nhìn cự long của hắn đều đã trắng xóa, máu nóng của hắn càng tăng lên.

Hắn đưa tay cởi chiếc áo sơ mi của cô ra, phải kiềm chế lắm mới khiến hắn nhẹ nhàng cởi chứ không xé rách nó!

Hoắc Đông Thần tiếp tục cởi váy của cô, hiện tại trên người cô lúc này chỉ còn chiếc áo ngực bó sát.


Hoắc Đông Thần hạ thân vẫn không ngừng luật động, nhưng người trước đang ép sát lên lưng cô, hai tay vòng ta trước ngực, luồng vào áo trong mà chơi đùa khối mềm mại của cô.

"Á... Aa nhẹ một... một chút!"

Phỉ Y Hân đột nhiên cảm thấy mình thật yếu đuối cùng nhỏ bé, cả người bị hắn đè lên, còn để hắn vô lại bóp ngực của mình thành đủ hình dạng. Mặc dù khiến cô kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn bao giờ hết, nhưng mà... nhưng mà... cô không cam tâm!

"Y Hân... Thật tuyệt, chưa có người phụ nữ nào khiến tôi khao khát như em!"

"Hừ... Chặt quá! Đâm chết em!"


Phỉ Y Hân bị những lời nói dâʍ đãиɠ của hắn làm cho xấu hổ vô cùng, tại sao bình thường hắn đứng đắn như thế, mà lên giường lại...

Hoắc Đông Thần hết xoa nắn bộ ngực cô, lại chuyển đến cặp mông đầy đặn, không ngừng ra sức mà bóp lấy, cũng không ngừng kéo cả thân thể cô va đập cùng hắn.

"Aa... Nhẹ một chút!... ư...aaa"

Hai chân cô sắp mềm nhũn ra cả rồi, hắn thật dai sức, mạnh mẽ ra vào nãy giờ không dứt!

"Sướиɠ không Tiểu Hân?"

"Sướиɠ... Aa..."

"Em có muốn cùng tôi thường xuyên giao hợp không?"

"Aa... muốn, sâu quá, sâu quá đi..."

Phỉ Y Hân nói mà như khóc đến nơi, nam căn của hắn thật cứng, cứ đâm vào lại lấy ra, hoa huy*t của cô bị hắn làm cho sắp hư rồi!

"Ư.... Aa... Tôi sắp không chịu nổi rồi!"

Hoắc Đông Thần lại đánh lên mông cô một cái, giọng nói khàn đυ.c:

"Không được! Chờ tôi cùng ra!"

"Hức... Không thể... Aaaa...."

Phỉ Y Hân bị hắn làm cho điên đảo, thét lên một tiếng liền đạt cao trào.

Hoắc Đông Thần bị cô ép chặt, không thể cùng cô ra hắn có chút luyến tiếc, nhưng vẫn là như thế, tiếp tục cường hãn trong cô.

Hắn nâng một chân cô lên, ở tư thế này càng khiến hắn dễ dàng thao túng, cứ thế mà ra vào trong cô không ngừng nghỉ!

Phỉ Y Hân không còn sức lực, chỉ có thể nằm yếu ớt trên giường mặc hắn giày vò cho đến khi hắn mạnh mẽ bắn vào...

-------------------

"Chụt"

Sau đợt cao trào, hắn thỏa mãn bắt cô nằm bên cạnh mình, cưỡng éo hôn lên mặt cô.

Phỉ Y Hân vô cùng mệt mỏi, nhưng vẫn cố đánh hắn một cái:

"Ai cho phép anh hôn tôi!"

Hoắc Đông Thần không buồn bực mà càng yêu dáng vẻ xù lông này của cô:

"Lúc nãy làm em sướиɠ như thế, bây giờ lại lật lọng sao?"

Phỉ Y Hân đỏ mặt tía tai, nếu còn sức lực sẽ không ngần ngại mà nhào vào đánh hắn, nhưng hiện tại chỉ có thể dùng miệng nói chuyện:

"Ăn nói không đứng đắn!"

"Một lần nữa không?" Thật sự hắn ngay bây giờ muốn thử thêm tư thế khác!

Phỉ Y Hân nhéo mạnh vào ngực hắn, đợi hắn nảy người than đau mới lại nói:

"Đừng hòng! Cũng may anh không xé quần áo tôi, nếu không thì biết!"

Lúc nãy hắn hung hăng như thế cứ tưởng quần áo cô thê thảm rồi chứ!

Hoắc Đông Thần vui vẻ vuốt ve ngực cô được vài cái thì bị cô hất tay ra, thấy cô muốn đứng lên mặc quần áo, hắn liền không cho, ép cô nằm xuống lần nữa:
"Em suy nghĩ đến đâu rồi?"

Phỉ Y Hân nghe vậy thì yên lặng suy nghĩ một lúc. Thật sự thì kỹ thuật của hắn rất tuyệt, cô hiện tại lại mắc cái chứng gì không biết, cứ nhớ đến mấy lúc hoan ái cùng hắn mãi. Để tình trạng này tiếp diễn thật không hay tý nào.

Hoắc Đông Thần hỏi là hỏi vậy, nhưng trong lòng tin chắc cô sẽ đồng ý. Xuân dược trong nước hoa của hắn đúng là hữu hiệu mà!

Nếu không để cô chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cô sẽ không dễ mà cùng hắn phát sinh quan hệ ngày hôm nay.

Đó là loại xuân dược chỉ ảnh hưởng đến nữ giới, còn về phần tại sao Như Mộng cùng cô gái kia không bị ảnh hưởng là do ở khoảng cách quá xa hắn, cô thì tiếp xúc với hắn gần nhất, cũng là lâu nhất, còn va chạm xá© ŧᏂịŧ, đương nhiên là ảnh hưởng nặng nhất!


Sau một hồi, rốt cuộc cô cũng cho hắn một câu trả lời đúng như ý nguyện:

"Được! Tôi đồng ý!"


------------------------


Chủ nhật mới có tiếp nhé!



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK