“Thật là toan tính kín đáo. Dụng tâm cay độc. Bố trí lâu dài”
Trong lòng Hà Viên Nguyệt không ngừng lặp lại ba câu này.
“Lấy oán niệm của phượng huyết làm dẫn, vẩy lên mặt tiền xu, tinh nguyên tệ chính là tiền tệ chính thức được dùng phổ biến trong cả đế quốc Viêm Võ. Thậm chí có thể nói rằng, tinh nguyên tệ này chính là niền tảng lập quốc của đế quốc Viêm Võ”
“Lấy phượng huyết nhuộm quốc bản, lại mượn trận thế đặc biệt, tương đương với tụ hợp toàn bộ lực lượng giang sơn xã tắc của đế quốc Viêm Võ, trấn áp tất cả khí vận của tập đoàn Mộng Thị và gia tộc Ninh 'Thị không thể cựa quậy nối, đấy là thứ nhất”
"Lấy phượng huyết nhuộm quốc bản, xâm nhập vào trung tâm hồ nước ngọt - nguồn gốc sinh mệnh, cũng là trấn áp nguồn gốc sinh mệnh bằng lực lượng giang sơn xã tắc. Lúc trận cục thành hình, bất kể gia tộc Mộng Thị và gia tộc Ninh Thị có dùng thủ đoạn gì, thì dù ngươi ở đâu đi chăng nữa, chỉ căn còn trong phạm vi đại lục Tinh Hồn thì sẽ vĩnh viễn không còn sinh mệnh mới được sinh ra nữa. Đây là thứ hai”
“Hai điểm trên đã có thể coi là cay độc đến cực điểm rồi. Nhưng mới chỉ là bắt đầu thôi”
“Cũng là phượng huyết nhuộm quốc bản, thôi động văn thủy chảy ngược; sáu đồng tiền xu định vị thực chất là một tầng trận pháp khác, rút hết Phượng Mạch lực đã bị Mộng Thị và Ninh Thị chặn dòng và đánh cắp về, còn trắng trợn hấp thụ khí vận dự trữ của hai nhà này. Từ đó vẽ sau, phàm là thế cục do tài sản nghìn tỷ tập đoàn Mộng Thị tạo thành mở ra khí vận liên quan đều sẽ vào tay Tả Tiểu Niệm”
“Khí vận mấy ngàn năm của gia tộc Ninh Thị, tổ tông phủ hộ, người của gia tộc Ninh Thị cũng không còn được hưởng thụ nữa, đều sẽ bị rút đi từng chút một, hóa thành Phượng Hoàng chỉ lực”
"Lấy địa thế dòng chảy của sông núi cùng với tổ mạch nội tình của một gia tộc vạn năm và khí vận của một nhà tài phiệt tạo thành thế cục, bề ngoài có vẻ là thất tinh âm dương đoạt vận cục, nhưng cái khung bên trong lại không phải”
“Bởi vì ở giữa xen lẫn vận mệnh quốc gia, thất tình đối ứng tỉnh tượng... Mà đáng sợ nhất là hộp tiền tiết kiệm trong tay Tả Tiểu Niệm, đây chính là tích lũy của người thừa kế Hỏa Long chỉ mạch, đồng thời lây nhiễm quốc vận và phượng huyết... trong hộp cũng không phải chỉ có một hai đồng. Chỉ cần bên trong quá ba đồng chính là chu thiên tinh đấu chỉ cách, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật.”
“Đây là thiên địa cục”
“Thiên địa âm dương đoạt vận sát cục."
“Chỉ căn cục này còn tồn tại ngày nào, Tả Tiểu Niệm sẽ được hưởng lợi ngày đó, đoạt vận sát cục, bảy phần khí vận cho Tả Tiểu Niệm, ba phần phân tán ở thành Phượng Hoàng...”
“Vậy thì cho dù Phượng Mạch Xung Hồn thất bại, Tả Tiểu Niệm chết đi nhưng hai nhà Ninh Mộng cũng chẳng được ích lợi gì, khí vận sẽ dần dần khô kiệt, cả nhà tiêu vong trở thành kết cục đã định”
“Mà khí vận sẽ không ngừng phụng dưỡng cho thành Phượng Hoàng. Không có Tả Tiểu Niệm thì cũng như vậy. Mặt khác, nếu Tả Tiểu Niệm Phượng Mạch Xung Hồn thất bại, vậy dưới sự ảnh hưởng của cục này, thành Phượng Hoàng không đến hai trăm năm sẽ lại nghênh đón một lăn Phượng Mạch Xung Hồn mới..."
Hà Viên Nguyệt không nén được cười khổ.
Cục này của Tả Tiểu Đa thật sự ứng với một câu nói: Dù sau này ta chết đi, không thể chiếm được bất cứ thứ gì, thì hai nhà Ninh Mộng các ngươi cũng đừng hòng có được lợi ích gì. Ta có chết cũng phải kéo các ngươi chết chung,.
Truyện đề cử: Hậu Duệ Kiếm Thần
Tất nhiên, ta còn sống các ngươi vẫn phải chết
Các ngươi càng cố gắng đấu tranh thì sẽ càng bồi dưỡng thêm cho Tả Tiểu Niệm mà thôi.
“Từ nay về sau, thành Phượng Hoàng không còn Ninh gia, cũng không còn Mộng gia nữa."
Hà Viên Nguyệt thở dài thật khẽ: “Mà chẳng lẽ trận thế này chỉ ảnh hưởng như vậy thôi sao, có lẽ ta còn chưa nhìn thấy những gì ẩn giấu bên trong..."
“Tả Tiểu Đa, Tả Tiểu Đa... Tả Tiểu Niệm... Tả Tiểu Niệm...”
Hà Viên Nguyệt thở dài.
“Mong các ngươi có thể như rồng bay phượng múa, bay lượn chín tăng trời, tuy ta không thể nhìn thấy ngày đó, nhưng vẫn mong mỏi... Tận tâm tận lực, giúp đỡ các ngươi trải xong con đường này”
“Tên nhóc Tả Tiểu Đa này, tâm tính...”
Hà Viên Nguyệt lẩm bẩm: "Tà đạo ma tâm... Giờ tà đạo còn chưa biểu lộ ra điều gì, nhưng ma tâm này... cũng đã thành hình..."
“Không chửa lối thoát như vậy, sau này tiền đồ sẽ lâm chông gai, thằng nhóc này...”
...
Hà Viên Nguyệt lòng đầy sầu lo.
Mà người khiến nàng rầu rĩ giờ đang ngoan ngoãn ngồi trong lớp nghe giảng.
Tiết đầu tiên của ngày hôm nay.
Tân Phương Dương dáng vẻ sinh long hoạt hổ xuất hiện trong phòng học, sự buồn rầu hồi sáng dường như đã biến mất tăm.
“Tiết này không căn chiến đấu, không cần luyện công, các ngươi chỉ cần ngồi im lặng nghe ta giảng”
Tân Phương Dương đứng trên bục giảng.
“Ta nói trước, tiết này rất quan trọng đấy nhé.”
Vừa nghe thấy Tân Phương Dương nói vậy, bốn mươi tám học sinh trong lớp đều đồng loạt xốc lại tỉnh thần.
Ừm, cả lớp bốn tám người đều đến đông đủ.
Vốn là lớp mười chín cũ có bốn mươi tám người, lúc trước đã chết mất sáu người khi đi rèn luyện, đám Tả Tiểu Đa được xếp bổ sung vào sáu ghế trống cho nên vẫn là bốn mươi tám người, đáng nói là Chu Tiểu Mã không trở thành tàn tật vì được chữa trị kịp thời.
“Đêm qua ta vô tình phát hiện ra Tả Tiểu Đa đã bắt đầu đột phá cảnh giới Tiên Thiên rồi.”
Tần Phương Dương cất giọng nặng nề: “Ta cắt đứt ngăn hẳn đột phá, các ngươi có biết vì sao ta lại ngăn lại không?”
Cả lớp đều nhìn vẽ phía Tả Tiểu Đa đang ngõi trên ghế đầu, tỏ vẻ mơ hồ lắc đầu. Trong mắt rất nhiều người đều toát ra vẻ hâm mộ.
Tên này mới đột phá Vũ Sư được mấy ngày mà đã bước lên cảnh giới Tiên Thiên rồi à?
Nhất là đám người Long Vũ Sinh, Lý Thành Long, đều gãi đầu gãi tai tự hỏi chẳng lẽ chúng ta đã bị Tả đại ca bỏ rơi luôn rồi?
Thế này không được... chúng ta phải cố gắng, càng cố gắng hơn!
Lúc này đám Long Vũ Sinh cũng đã đến Vũ Sư đỉnh phong, chỉ là chưa có cảm giác đột phá mà thôi
“Tối qua nếu không phải ta ngăn lại, Tả Tiểu Đa chắc đã đột phá thành công rồi.”
Tần Phương Dương thở dài khe khẽ. Nét mặt chuyển sang nặng rề: “Các ngươi cũng biết, trong cảnh giới võ học, thường nhắc đến chiến đấu vượt cấp. Ví dụ như một võ giả cảnh giới Thai Tức có thể vượt cấp chiến thẳng tông sư Đan Nguyên cảnh. Thậm chí có thể chiến thắng tông sư Đan Nguyên cảnh trung cấp.”
Trong lòng Hà Viên Nguyệt không ngừng lặp lại ba câu này.
“Lấy oán niệm của phượng huyết làm dẫn, vẩy lên mặt tiền xu, tinh nguyên tệ chính là tiền tệ chính thức được dùng phổ biến trong cả đế quốc Viêm Võ. Thậm chí có thể nói rằng, tinh nguyên tệ này chính là niền tảng lập quốc của đế quốc Viêm Võ”
“Lấy phượng huyết nhuộm quốc bản, lại mượn trận thế đặc biệt, tương đương với tụ hợp toàn bộ lực lượng giang sơn xã tắc của đế quốc Viêm Võ, trấn áp tất cả khí vận của tập đoàn Mộng Thị và gia tộc Ninh 'Thị không thể cựa quậy nối, đấy là thứ nhất”
"Lấy phượng huyết nhuộm quốc bản, xâm nhập vào trung tâm hồ nước ngọt - nguồn gốc sinh mệnh, cũng là trấn áp nguồn gốc sinh mệnh bằng lực lượng giang sơn xã tắc. Lúc trận cục thành hình, bất kể gia tộc Mộng Thị và gia tộc Ninh Thị có dùng thủ đoạn gì, thì dù ngươi ở đâu đi chăng nữa, chỉ căn còn trong phạm vi đại lục Tinh Hồn thì sẽ vĩnh viễn không còn sinh mệnh mới được sinh ra nữa. Đây là thứ hai”
“Hai điểm trên đã có thể coi là cay độc đến cực điểm rồi. Nhưng mới chỉ là bắt đầu thôi”
“Cũng là phượng huyết nhuộm quốc bản, thôi động văn thủy chảy ngược; sáu đồng tiền xu định vị thực chất là một tầng trận pháp khác, rút hết Phượng Mạch lực đã bị Mộng Thị và Ninh Thị chặn dòng và đánh cắp về, còn trắng trợn hấp thụ khí vận dự trữ của hai nhà này. Từ đó vẽ sau, phàm là thế cục do tài sản nghìn tỷ tập đoàn Mộng Thị tạo thành mở ra khí vận liên quan đều sẽ vào tay Tả Tiểu Niệm”
“Khí vận mấy ngàn năm của gia tộc Ninh Thị, tổ tông phủ hộ, người của gia tộc Ninh Thị cũng không còn được hưởng thụ nữa, đều sẽ bị rút đi từng chút một, hóa thành Phượng Hoàng chỉ lực”
"Lấy địa thế dòng chảy của sông núi cùng với tổ mạch nội tình của một gia tộc vạn năm và khí vận của một nhà tài phiệt tạo thành thế cục, bề ngoài có vẻ là thất tinh âm dương đoạt vận cục, nhưng cái khung bên trong lại không phải”
“Bởi vì ở giữa xen lẫn vận mệnh quốc gia, thất tình đối ứng tỉnh tượng... Mà đáng sợ nhất là hộp tiền tiết kiệm trong tay Tả Tiểu Niệm, đây chính là tích lũy của người thừa kế Hỏa Long chỉ mạch, đồng thời lây nhiễm quốc vận và phượng huyết... trong hộp cũng không phải chỉ có một hai đồng. Chỉ cần bên trong quá ba đồng chính là chu thiên tinh đấu chỉ cách, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật.”
“Đây là thiên địa cục”
“Thiên địa âm dương đoạt vận sát cục."
“Chỉ căn cục này còn tồn tại ngày nào, Tả Tiểu Niệm sẽ được hưởng lợi ngày đó, đoạt vận sát cục, bảy phần khí vận cho Tả Tiểu Niệm, ba phần phân tán ở thành Phượng Hoàng...”
“Vậy thì cho dù Phượng Mạch Xung Hồn thất bại, Tả Tiểu Niệm chết đi nhưng hai nhà Ninh Mộng cũng chẳng được ích lợi gì, khí vận sẽ dần dần khô kiệt, cả nhà tiêu vong trở thành kết cục đã định”
“Mà khí vận sẽ không ngừng phụng dưỡng cho thành Phượng Hoàng. Không có Tả Tiểu Niệm thì cũng như vậy. Mặt khác, nếu Tả Tiểu Niệm Phượng Mạch Xung Hồn thất bại, vậy dưới sự ảnh hưởng của cục này, thành Phượng Hoàng không đến hai trăm năm sẽ lại nghênh đón một lăn Phượng Mạch Xung Hồn mới..."
Hà Viên Nguyệt không nén được cười khổ.
Cục này của Tả Tiểu Đa thật sự ứng với một câu nói: Dù sau này ta chết đi, không thể chiếm được bất cứ thứ gì, thì hai nhà Ninh Mộng các ngươi cũng đừng hòng có được lợi ích gì. Ta có chết cũng phải kéo các ngươi chết chung,.
Truyện đề cử: Hậu Duệ Kiếm Thần
Tất nhiên, ta còn sống các ngươi vẫn phải chết
Các ngươi càng cố gắng đấu tranh thì sẽ càng bồi dưỡng thêm cho Tả Tiểu Niệm mà thôi.
“Từ nay về sau, thành Phượng Hoàng không còn Ninh gia, cũng không còn Mộng gia nữa."
Hà Viên Nguyệt thở dài thật khẽ: “Mà chẳng lẽ trận thế này chỉ ảnh hưởng như vậy thôi sao, có lẽ ta còn chưa nhìn thấy những gì ẩn giấu bên trong..."
“Tả Tiểu Đa, Tả Tiểu Đa... Tả Tiểu Niệm... Tả Tiểu Niệm...”
Hà Viên Nguyệt thở dài.
“Mong các ngươi có thể như rồng bay phượng múa, bay lượn chín tăng trời, tuy ta không thể nhìn thấy ngày đó, nhưng vẫn mong mỏi... Tận tâm tận lực, giúp đỡ các ngươi trải xong con đường này”
“Tên nhóc Tả Tiểu Đa này, tâm tính...”
Hà Viên Nguyệt lẩm bẩm: "Tà đạo ma tâm... Giờ tà đạo còn chưa biểu lộ ra điều gì, nhưng ma tâm này... cũng đã thành hình..."
“Không chửa lối thoát như vậy, sau này tiền đồ sẽ lâm chông gai, thằng nhóc này...”
...
Hà Viên Nguyệt lòng đầy sầu lo.
Mà người khiến nàng rầu rĩ giờ đang ngoan ngoãn ngồi trong lớp nghe giảng.
Tiết đầu tiên của ngày hôm nay.
Tân Phương Dương dáng vẻ sinh long hoạt hổ xuất hiện trong phòng học, sự buồn rầu hồi sáng dường như đã biến mất tăm.
“Tiết này không căn chiến đấu, không cần luyện công, các ngươi chỉ cần ngồi im lặng nghe ta giảng”
Tân Phương Dương đứng trên bục giảng.
“Ta nói trước, tiết này rất quan trọng đấy nhé.”
Vừa nghe thấy Tân Phương Dương nói vậy, bốn mươi tám học sinh trong lớp đều đồng loạt xốc lại tỉnh thần.
Ừm, cả lớp bốn tám người đều đến đông đủ.
Vốn là lớp mười chín cũ có bốn mươi tám người, lúc trước đã chết mất sáu người khi đi rèn luyện, đám Tả Tiểu Đa được xếp bổ sung vào sáu ghế trống cho nên vẫn là bốn mươi tám người, đáng nói là Chu Tiểu Mã không trở thành tàn tật vì được chữa trị kịp thời.
“Đêm qua ta vô tình phát hiện ra Tả Tiểu Đa đã bắt đầu đột phá cảnh giới Tiên Thiên rồi.”
Tần Phương Dương cất giọng nặng nề: “Ta cắt đứt ngăn hẳn đột phá, các ngươi có biết vì sao ta lại ngăn lại không?”
Cả lớp đều nhìn vẽ phía Tả Tiểu Đa đang ngõi trên ghế đầu, tỏ vẻ mơ hồ lắc đầu. Trong mắt rất nhiều người đều toát ra vẻ hâm mộ.
Tên này mới đột phá Vũ Sư được mấy ngày mà đã bước lên cảnh giới Tiên Thiên rồi à?
Nhất là đám người Long Vũ Sinh, Lý Thành Long, đều gãi đầu gãi tai tự hỏi chẳng lẽ chúng ta đã bị Tả đại ca bỏ rơi luôn rồi?
Thế này không được... chúng ta phải cố gắng, càng cố gắng hơn!
Lúc này đám Long Vũ Sinh cũng đã đến Vũ Sư đỉnh phong, chỉ là chưa có cảm giác đột phá mà thôi
“Tối qua nếu không phải ta ngăn lại, Tả Tiểu Đa chắc đã đột phá thành công rồi.”
Tần Phương Dương thở dài khe khẽ. Nét mặt chuyển sang nặng rề: “Các ngươi cũng biết, trong cảnh giới võ học, thường nhắc đến chiến đấu vượt cấp. Ví dụ như một võ giả cảnh giới Thai Tức có thể vượt cấp chiến thẳng tông sư Đan Nguyên cảnh. Thậm chí có thể chiến thắng tông sư Đan Nguyên cảnh trung cấp.”