Mục lục
Siêu Thần Yêu Nghiệt - Vân Phi Dương (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vũ Hoàng lăng mộ xuất thế mấy tháng trước, không phải bởi vì tính toán kỹ mà hết thảy vì Mục Oanh, do nàng cảm giác được lăng mộ tồn tại.

Nhưng.

Lăng mộ xuất hiện bởi vì Vân Phi Dương!

Bời vì ảo ảnh Tiêu Dao Hoàng đã từng nói, nhất định phải có người Linh Niệm siêu phàm mới có thể kích động lăng mộ xuất thế.

Rất hiển nhiên.

Vân Phi Dương là người có Linh Niệm siêu phàm.

Kiếp trước đến Thần Quân, mặc dù bị trấn áp vạn năm, Thần Cách vỡ vụn, tu vi không có, nhưng Linh Niệm vẫn mạnh hơn rất nhiều người.

Nếu không.

Làm thế nào có thể lấy một người chống lên phòng ngự đại trận của một tòa thành.

Linh Niệm càng mạnh, tư duy càng mạnh.

Sau một tháng lĩnh hội, Vân Phi Dương dựa vào cường đại tư duy thôi diễn, thuận lợi cải ánh sáng trong trận, lực phòng ngự tăng lên diện rộng, đồng thời còn dung nhập Ngự Lôi Trận vào trong, nắm giữ công kích không tầm thường.

Mà tên này còn dung nhập Phong Linh trận - ngũ phẩm trận pháp tối đỉnh trong 32 Kỳ Môn trậnvào trong!

Phong Linh trận có nghĩa, nếu Võ giả thân ở trong trận pháp, sẽ bị khí tức đặc thù xâm nhập, cảnh giới bị áp chế, thuần linh hạch sẽ bị phong ấn, trở thành người bình thường.

Đây là đỉnh cấp ngũ phẩm trận pháp, dù Vũ Vương đỉnh phong ở bên trong cũng khó chống cự được khí tức nhập thể.

Kết quả không nói cũng biết, sẽ trở thành người bình thường bị thi pháp giả đùa bỡn trong lòng bàn tay!

Một tháng.

Lấy Tụ Quang Phòng Ngự Trận làm chủ thể, lại dung nhập hai trận pháp khác, quả thật phi thường khủng bố!

Nếu Tiêu Dao Hoàng biết, 32 trận Kỳ Môn mình sáng tạo lại được tiểu tử này vận dụng như thế, nhất định sẽ mỉm cười toại nguyện.

Quả nhiên, Mình tìm đúng người!

Người có Linh Niệm siêu phàm như thế mới có tư cách kế thừa y bát Tiêu Dao Hoàng ta, mới có thể phát huy 32 trận Kỳ Môn!

Ba trận hoàn mỹ dung hợp.

Vân Phi Dương thu hồi Linh Niệm, lảo đảo lui lại cuối cùng đặt mông ngồi xổm xuống, toàn thân giống như bị rút khô.

Hắn nằm rạp trên đất, gian nan cười rộ lên.

Một tháng trầm tư suy nghĩ, hao phí vô số tế bào não, rốt cục sáng tạo ra một cái liên hoàn đại trận hoàn mỹ như vậy.

Cường độ hiện tại của Tụ Quang Phòng Ngự Trận, đừng nói 20 tinh hạch máy ném, lại nhiều thêm 20 cái cũng có thể chịu nổi!

Địch quân công vào thành?

Không có vấn đề.

Chỉ cần có trận pháp tại, đến bao nhiêu, Ngự Lôi Trận sẽ oanh bấy nhiêu!

Vũ Vương cường giả đến tìm phiền toái, Ngự Lôi Trận oanh không chết? Không có việc gì, chỉ cần đi vào nội thành, lão tử ép cảnh giới ngươi xuống, một ngón tay có thể bóp chết!

Có đại trận pháp bao phủ, hắn là Chúa Tể Thiết Cốt Thành, Vũ Vương cường giả tiến đến cũng phải như ba ba rụt đầu!

Ngự Lôi Trận và Phong Linh trận bên trong Tụ Quang Phòng Ngự Trận, mặc dù nắm giữ năng lực bá đạo, nhưng đồng dạng như Chủ Trận, cần phải hấp thu ánh sáng của nhật nguyệt.

Mà vấn đề phải có ánh sáng mặt trời hoặc mặt trăng này, Vân Phi Dương tạm thời không có năng lực giải quyết.

Bất quá.

Sau khi được cải tạo, Tụ Quang Phòng Ngự Trận có thể kéo dài năng lượng năm ngày.

Điều này đã rất không tệ.

Trừ phi trời muốn ta vong, mưa liên tục cả tuần, nửa tháng.

Qua một đêm tu dưỡng, Vân Phi Dương hơi chút khôi phục, không kịp chờ đợi gọi Tương Cần đến.

Hắn cười nói.

- Có thể thả tin tức Vũ Sư Đan ra rồi.

- Ngài chắc chắn?

Tương Cần nghiêm túc hỏi lại.

Uy lực liên hoàn trận, nàng hôm qua cũng đã tận mắt thấy và cảm nhận được.

Nhưng.

Mình và đại đa số Võ Giả trong nội thành đều chỉ có tu vi Vũ Sư cùng Vũ Tông, một khi thả ra tin tức, có thể sẽ đưa tới cường giả Vũ Vương.

Đến lúc đó, trận pháp có thể chịu nổi hay không?

Vân Phi Dương tự tin nói:

- Chỉ cần không phải Vũ Hoàng tiến đến, ta có lòng tin, sau khi bọn hắn vào thành, từng tên phải trung thực hẳn lên.

Ba trận liên hoàn rất mạnh.

Nhưng hắn tự hiểu lấy mình, nếu đối mặt với Vũ Hoàng, sợ sẽ không có tác dụng gì.

Tương Cần cười nói:

- Vũ Hoàng cường giả ngày thường rất ít xuất hiện, làm sao lại đến đây.

Vũ Hoàng, Vũ Thánh, Vũ Thần.

Cường giả đứng đầu Vạn Thế Đại Lục, những người đạt đến cảnh giới này như thần long thấy đầu không thấy đuôi.

Vũ Sư Đan mặc dù nghịch thiên, lại khó kinh động đến bọn hắn.

Vân Phi Dương cười nói:

- Cho nên, nhanh chóng tuyên bố đi.

- Tốt thôi.

Tương Cần nói:

- Phòng đấu giá Vân gia đã trang trí hoàn tất, tháng sau cử hành đấu giá.

- Tháng sau?

Vân Phi Dương có chút chờ không nổi, muốn nhanh tổ chức.

Tương Cần nói:

- Vạn Thế Đại Lục lớn như vậy, truyền tin tức sẽ rất chậm, tổ chức sớm quá sợ rất nhiều người tới không kịp.

- Đúng thế.

Vân Phi Dương cười nói:

- Việc đấu giá này, cô hiểu hơn ta nhiều, toàn quyền phụ trách đi.

Tên này am hiểu vung tay làm chưởng quỹ cơ.

- Được.

Tương Cần nói.

- Cô sao không đi Đông Lăng thành chắp nối để những gia tộc danh tiếng lâu năm ở đó vào Thiết Cốt Thành ta, thành lập Đan Phường, tiệm vũ khí các kiểu đi.

Vân Phi Dương cười nói tiếp.

- Nếu ta tự mình tới thì không được?

"Phốc."

Tương Cần che miệng cười đáp.

- Ngài cho rằng chơi nhà chòi à, nói mở thì mở? Chuyện này dính đến nhân lực cùng vật lực, ngài có sao?

Vân Phi Dương trầm mặc.

Thành lập Đan Phường, tiệm vũ khí, cần Luyện Đan Sư cùng vũ khí sư, cần đại lượng tài liệu, chuyện này rất phiền phức.

Gia tộc thương nghiệp như Thôi gia khẳng định có thể hệ hoàn chỉnh, có tồn kho phong phú, chỉ cần vào ở, sau khi chọn địa phương tốt thì có thể thành lập cửa hàng, rất nhanh thể khai trương buôn bán.

Tương Cần đưa ra ý kiến.

- Trước lôi kéo các cửa hàng vào ở rồi thu thuế, như thế còn có thể cho bách tính nội thành công ăn việc làm.

- Không tệ!

Vân Phi Dương đồng ý.

Hắn thân nhất thành chi chủ, chỉ cần thu thuế, thì sẽ có tiền đến tay, cũng phải hút chút máu của đám thương nhân chứ!

Tương Cần nói tiếp.

- Cửa hàng vào ở Thiết Cốt Thành tại cần thanh toán năm mươi vạn lượng lệ phí vào thành.

Vân Phi Dương khẽ giật mình, nói.

- Với tình huống bây giờ của Thiết Cốt Thành, đi cầu bọn họ còn không biết họ có vào ở không nữa kìa, lại lại thu năm mươi vạn lượng lệ phí, chắc chắn sẽ ai tới đâu.

- Sẽ có.

Tương Cần tự tin nói:

- Một khi Vũ Sư Đan truyền ra, chắc sẽ hấp dẫn rất nhiều Võ Giả. Huống hồ, chúng ta tổ chức định kỳ. Đến lúc đó, thanh danh Thiết Cốt Thành lan xa, hấp dẫn càng nhiều Võ Giả chạy đến.

- Võ Giả càng nhiều, sẽ sinh sản ra chức nghiệp hơn.

Nàng cười nói:

- Thương nhân thông minh sao bỏ lỡ cơ hội buôn bán tốt như vậy. Đến lúc đó, đừng nói 50 vạn, 100 vạn cũng bỏ được ra.

- Đúng đúng!

Vân Phi Dương giơ lên ngón cái, khen.

- Vẫn là Tương tỷ có kiến giải, tiền ta đưa ra thuê không có phí a.

- Vân thành chủ, ta đi trước chuẩn bị đây.

Tương Cần hành lễ muốn rời khỏi.

- Chậm đã.

Vân Phi Dương cười nói:

- Tương tỷ, ở lại ăn bữa cơm rau dưa.

Chuyện đấu giá cần nhờ nàng chủ trì, tự nhiên phải bồi dưỡng tình cảm thật tốt, nếu như có thể phát triển thành nữ nhân của mình, lương tháng có thể miễn đi rồi!

Tương Cần cười nói:

- Vân thành chủ, ta còn có rất nhiều chuyện cần phải xử lý.

Vân Phi Dương có chút khó chịu nói:

- Ta đây đưa đối đãi với cô như tỷ tỷ, cô lại xưng Thành chủ, có phải quá khách khí.

- Vậy nên xưng hô như thế nào?

Tương Cần cười hỏi lại.

Nữ nhân này không hổ tinh anh buôn bán, đối mặt với Vân Đại Tiện Thần, còn có thể chuyện trò vui vẻ như thế.

- Lấy tỷ đệ mà xưng đi.

Vân Phi Dương cười nói:

- Cô có thể gọi ta Vân đệ đệ, hoặc Phi Dương đệ đệ.

Lời này thật buồn nôn.

Không thể phủ nhận, đây mới thực sự là không biết xấu hổ, đây mới thực sự là tán gái!

- Tốt thôi.

Tương Cần hơi khom người, nói:

- Đông Gia, ta đây đi trước tên.

"Phù phù."

Vân Phi Dương chật vật ngã xuống đất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK