Mục lục
Truyện Ẩn Long - Trần Viễn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chủ nhân!”

Vừa nhìn thấy Trần Viễn xuất hiện, âm thanh của Agat lập tức vang lên. Trần Viễn hơi xoay người, đưa mắt nhìn về phía đối phương.

“Ừm?!”

Nhưng mà, lúc này ánh mắt của Trần Viễn lại chú ý đến một thân ảnh ở cách nó đó không. Thân ảnh này hoàn toàn bị bao phủ trong một lớp áo choàng màu đen. Hơn nữa, đối phương còn đeo lấy mặt nạ, anh cũng không có cách nào nhìn ra được thân phân của kẻ đó là ai. Thế nhưng, hình dáng bên ngoài của người này lại để cho anh cảm giác hết sức quen thuộc.

Cảm nhận được ánh mắt của Trần Viễn rơi lên trên người của mình, Tôn Như Nguyệt không khỏi quay đầu nhìn lại. Chỉ là, vẻ mặt của Tôn Như Nguyệt cũng không có bất kỳ biến hóa gì, bà ta chỉ hơi đưa mắt nhìn về phía Trần Viễn một chút, sau đó liền không có tiếp tục để ý đến ánh nũa, mà vô cùng chăm chú, nhìn về phía người đàn ông trẻ tuổi, đang đứng ở phía trước.

Thấy một màn này, trong lòng Trần Viễn càng thêm trở nên nghi hoặc. Thế nhưng, hiện tại cũng không phải là lúc để anh để ý đến những việc này, tập trung ở đây thật sự có không ít khí tức vô cùng cường đại. Cho dù là Trần Viễn, vẫn cảm giác hơi có mấy phần áp lực.

Huống hồ, phần lớn đám người chạy đến đây đều là mang binh mang người. Trong khi đó, bản thân của anh chỉ hành động một mình. Cho dù trước đó một nhóm binh sĩ ma tộc đã bị anh khống chế, thu phục. Nhưng đám ma tộc này Trần Viễn cũng không có quá nhiều cảm giác tin cậy.

Hơn nữa, đây là con át chủ bài của anh, chỉ trong lúc người khác không có phòng bí, đưa ra một kích bất ngờ mới là mục đích chủ yếu của Trần Viễn.

“Ha ha ha, món thần khí này chính là của ta, đám rác rưởi các ngươi đều cút hết cho ta!”

Ngay vào lúc này, một trận cười to bất ngờ vang lên, để cho ánh mắt của mọi người đều không khỏi tập trung quay sang, nhìn về phía một góc hướng tây bắc của chiến trường.



Không biết từ lúc nào, một đám binh sĩ ma tộc đang vô cùng điên cuồng, hướng về phía một nhóm tượng đá công kích. Hơn nữa, vị trí trung tâm của tượng đá, còn đặt lấy một bộ chiến giáp màu huyết hồng, phía trên tản mát ra một cỗ khí tức vô cùng cường đại.

Nhất thời, tất cả đám người ở đây đều không khỏi hít vào một hơi thật mạnh, có một số người cũng đã bắt đầu rục rịch chuyển động.

“Bộ chiến giáp này, quả thật là có chút lai lịch bất phàm. Hơn nữa, nhìn bộ dáng bên ngoài của nó, hơi có mấy phần tương tự với Huyền Thiên Chiến Giáp, một trong thập đại Thần khí của Thần tộc, đã từng lưu lại ở bên trong sách cổ!”

Âm thanh của tàn hồn thánh nữ từ trong Tiên Cung vọng ra. Lúc này, mấy nhóm người vây ở xung quanh của Trần Viễn đã lần lượt lao tới, muốn đem bộ Huyền Thiên Chiến Giáp kia đoạt đi.

Thế nhưng, đám binh sĩ ma tộc cũng không phải kẻ thiện lương, vừa nhìn thấy có người muôn chạy đến đoạt bảo bối của bọn chúng, tất cả đều giống như là không hề sợ chết, liều mạng đem những kẻ xâm nhập tàn nhẫn đánh lui.

“Ha ha ha, tất cả bảo bối ở nơi này đều là của bản vương tử, lũ rác rưởi các ngươi đều cút hết cho ta!”

Vương tử Ared từ bên trong đám binh sĩ ma tộc điên cuồng cất tiếng cười to. Đồng thời, bên trong hốc mắt của hắn bắn ra một vệt huyết sắc, vậy mà trực tiếp đem một kẻ cướp đoạt ở gần đó đánh cho xuyên thấu. Chưa tới thời gian một hơi thở, kẻ này lập tức hóa thành huyết vụ, trực tiếp tan biến vào trong thiên địa.

Tức thì, tất cả những kẻ cướp đoạt còn lại đều không khỏi bị dọa sợ, ánh mắt lăm lăm nhìn về phía gã ma tộc mập lùn, bộ dáng mang theo mấy phần xấu xí, đang đứng ở ngay vị trí trung tâm.

“Lực lượng này, thật sự là đáng sợ?!”

Trong lòng của những người còn lại đều mang theo mấy phần cảnh giác, đám người dự định xông đến đem chiến giáp cướp đoạt, lúc này cũng nhanh chóng lùi lại, giãn ra một đoạn khoảng cách rất xa.

Cho dù là Trần Viễn, vẻ mặt của anh lúc này cũng mang theo mấy phần nghiêm nghị.

“Thật sự không nghĩ đến, kẻ này vậy mà trở nên mạnh đến như vậy? Hơn nữa, loại lực lượng này thật sự rất quen thuộc. Chẳng lẽ là?!”

Trong lòng âm thầm suy nghĩ, ánh mắt của Trần Viễn cũng trở nên kỳ dị, chăm chú nhìn về phía thân ảnh của vương tử Ared.

Không chỉ là Trần Viễn, người thanh niên trẻ tuổi đang đứng bên cạnh của Tôn Như Nguyệt, cũng hơi liếc mắt nhìn về phía đối phương. Chỉ có điều, trong ánh mắt của người này lại mang theo mấy phần châm chọc. Dường như, hắn đối với hành vi của vương tử Ared thật sự là có chút xem thường. Thậm chí, cỗ lực lượng vừa rồi cũng không có cách nào để cho kẻ này khiếp sợ.

“Mau nhìn, đây là thứ đồ vật gì?!”



Ngay vào lúc này, một trận âm thanh vô cùng kinh ngạc vang lên. Ngay sau đó, toàn bộ ánh mắt của mọi người, đều tập trung nhìn về phía vị trí mà ngươi kia chỉ tay hô lên.

Một cột huyết sắc đột nhiên từ phía chân trời xuyên thẳng vào trong tầng mây. Ngay sau đó, một trận hào quang rực rỡ phát tán ra bốn phương tám hướng. Cuối cùng, qua một hồi lâu ánh sáng mới chậm rãi tán dần, hiện ra ở trước mặt của mọi người lúc này là một tòa tháp cao hơn trăm tầng, phía bên dưới còn có một dãy bậc thang, kéo dài đến hơn trăm dặm.

“Đây là? Thông Thiên Tháp?!”

“Trời ạ, đây chính là Thông Thiên Tháp ở trong truyên thuyết. Nghe nói, chỉ cần có thể thông qua được chín vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín bậc thang, tiến vào bên trong Thông Thiên Tháp, thì có thể xuyên qua chín mươi chín tầng trời, phi thăng đi lên Thiên Giới. Vốn dĩ, ta chỉ cho rằng đây là truyền thuyết, còn không có thực. Hiện tại, xem ra truyền thuyết quả nhiên là có thật, tổ tiên còn không có lừa gạt chúng ta! Ha ha ha!”

Không biết là một lão quái vật nào đó, có được kiến thức vô cùng sâu rộng, vừa nhìn thấy tòa tháp cao kia xuất hiện, lập tức đoán ra lai lịch của nó. Đồng thời, đối phương còn tỏ ra vô cùng kích động, đắc ý cười to một tiếng.

Nhưng mà, tiếng cười của đối phương còn chưa có dứt, phía trên bầu trời bỗng dưng hiện lên lôi quang. Đồng thời, một cỗ khí tức vô cùng kinh khủng, từ bên thiên không phóng thẳng xuống, trực tiếp đem dãy bậc thang thông thẳng hướng Thông Thiên Tháp toàn bộ phá hủy.

Nhìn thấy một màn này, người kia không khỏi ôm đầu hét lớn.

“Không thể nào?! Thông Thiên Lộ tại sao lại bị phá hủy? Chẳng lẽ, tất cả chúng ta đều không có cách nào phi thăng Thiên Giới được nữa hay sao? A a a…”

Người này giống như là bị phát điên, không ngừng ôm đầu, tức giận gào thét. Nhưng lúc này, đám người còn lại cũng không có để ý đến đối phương. Ngược lại, ánh mắt của bọn họ đều chăm chú, nhìn về phía vô số ánh sáng, đang từ bên trong Thông Thiên Tháp bắn ra bên ngoài.

“Mau nhìn, đây chính là Thông Thiên Lệnh, chỉ cần nắm giữ được nó, chúng ta có thể trực tiếp tiền vào bên trong Thông Thiên Tháp, tìm kiếm cơ duyên để đi đến Thiên Giới!”

Rất nhanh, liền có người đem ánh sáng từ bên trong Thông Thiên Tháp bắn ra bắt lại. Ngay sau đó, đối phương tỏ ra vô cùng kích động, hướng về phía đồng bọn đứng ở bên cạnh của mình, hô lên.

Nghe vậy, đám người còn lại đều không có cách nào bình tĩnh. Cho dù là Trần Viễn, lúc này cũng muốn hướng về phía chùm sáng ở gần đó lao nhanh tới.

“Nhanh, đừng để cho bọn họ đoạt được Thông Thiên Lệnh. Vừa rồi ta đã kiểm tra qua, từ phía bên trong chỉ bắn ra mười tám vệ kim quang, tương ứng với mười tám khối Thông Thiên Lệnh.”

Có người dường như đã nhìn ra được thứ gì, không khỏi gấp gáp, hướng về phía đồng bọn của mình hô lên. Nhưng lúc này, đám người hầu như đã bắt đầu điên cuồng. Cho dù là mấy người Tôn Như Nguyệt, lúc này cũng bị cuốn vào bên trong tranh đoạt.

Thế nhưng, đám ma tộc lại không có bất kỳ phản ứng gì. Nhất là vương tử Ared, hắn lúc này tỏ ra vô cùng khinh bỉ, liếc mắt nhìn lấy từng người đang vì Thông Thiên Lệnh mà đánh nhau đến vỡ đầu chảy máu.



“Thật là một lũ ngu xuẩn, những thứ này thì có thể lấy về để làm gì? Chỉ cần có Thần khí ở trong tay, ta chính là vô địch! Ha ha ha!”

Trong lòng đắc ý cười to lên một trận, vương tử Ared cũng không có tiếp tục để ý đến đám người ở xung quanh, mà ánh mắt của hắn vô cùng chăm chú, nhìn về phía pho tượng đá khổng lồ, đang sừng sững đứng ở ngay trước mặt.

Vừa rồi, thông qua binh sĩ ma tộc dọn dẹp, toàn bộ tượng đá ở xung quanh đều bị bọn chúng phá hủy. Hiện tại, lưu lại chỉ có một tòa tượng đá duy nhất này. Hơn nữa, đây cũng là tòa tượng đá lớn nhất, phía trên càng là lưu giữ một bộ chiến giáp, phát ra huyết hồng sắc, để cho vương tử Ared cảm giác trái tim của mình dường như đều đang đập mạnh.


“Ha ha ha, thần khí này chính là của ta!”


Rốt cuộc cũng không cách nào kiềm chế được xúc động ở trong lòng, vương tử Ared lúc này điên cuồng cười to lên một trận. Ngay sau đó, hắn nhanh chóng theo hướng bậc thang, vội vàng đi nhanh tới, muốn đem chiến giáp lấy vào trong tay.


Thế nhưng, còn không đợi cho vương tử Ared leo đến bậc thang cuối cùng. Lúc này, không biết từ nơi nào bay đến một con chim lửa, thân hình của nó chỉ lớn khoảng chừng hơn nửa nắm tay người lớn. Bình thường, ai cũng sẽ không để ý đến nó. Nhưng mà, đúng vào lúc này nó vậy mà hướng về phía chiến giáp lao nhanh tới. Sau đó, ở ngay trước vẻ mặt có chút sững sờ của vương tử Ared, con chim lửa cứ như vậy nhẹ nhàng, đem chiến giáp gắp đi.


Cuối cùng, hai cánh của nó vỗ mạnh, thân hình của nó lúc này giống như một vệt hỏa quang, cấp tốc từ trên không trung bay vút đi.


“Không… không thể nào?! Mau, đem con chim khốn kiếp kia ngăn lại cho ta!”


Lúc này, vương tử Ared chỉ cảm giác đầu óc của mình trở nên đình trệ. Đồng thời, một trận hỏa khí từ trong lồng ngực của hắn bốc cháy lên, để cho khuôn mặt xấu xí của hắn càng thêm trở nên dữ tợn, không ngừng quát to.


Nhưng mà, đợi cho đám binh sĩ ma tộc có thể kịp thời phản ứng lại, thân ảnh của con chim lửa đã từ phía trên không trung, biến mất không thấy gì nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK