Ngay khi vừa ra khỏi phòng Hạ Băng, Triệu Phong Vũ đã quay qua chỗ Tạ Uyển Ân mà hỏi chuyện mấy năm nay cô sống thế nào..
Tạ Uyển Ân nghe y hỏi xong cũng không vội trả lời mà chỉ nhìn đồng hồ xem đã mấy giờ. Cô thấy giờ cũng đã quá trưa rồi, lại nhớ đến lượng công việc hôm nay cũng đã làm xong nên nhất quyết rủ Triệu Phong Vũ đi ăn trưa cùng. Sẵn tiện hàn huyên đôi điều sau vài năm xa cách.
..
Tại nhà hành Mandala lúc này.
Lạc Tử An một thân tây trang màu đen bước vào, phục vụ vừa thấy anh đã nhanh chóng đến gần để hướng dẫn chỗ ngồi nhưng lại bị anh từ chối..
“Cô không cần giới thiệu. Hôm nay tôi đến đây là có hẹn nên đã có phòng trước rồi.”
“Vâng. Vậy cho hỏi tiên sinh có hẹn ở phòng bao nhiêu?”
Phục vụ thấy Lạc Tử An cự tuyệt việc cô giới thiệu phòng bởi đã có phòng rồi thì cũng rất chuyên nghiệp mà đổi chủ đề về phòng anh muốn lên..
Ban đầu Lạc Tử An tính tự đi tìm căn phòng mà Đường Hoa Linh đã nhắn qua tin cho mình nhưng thấy phục vụ đã có ý hỏi thì anh cũng không rảnh để tự đi tìm mà nói luôn số phòng cho người phục vụ..
“Tôi muốn lên phòng số 411.”
“Dạ thưa tiên sinh, ngài chỉ cần lên tầng ba rồi rẽ phải. Căn phòng đầu tiên chính là phòng ngài cần tìm.”
Lạc Tử An nghe phục vụ chỉ rõ tường tận như vậy thì cũng theo phép lịch sự mà nói câu cảm ơn..
“Cảm ơn cô.”
Nữ phục vụ nãy giờ còn thầm cảm thán trong lòng về nhan sắc của người đàn ông trước mặt này. Giờ lại đột nhiên được cảm ơn thì cũng có chút ngại ngùng mà nói..
“Không có gì. Đó là nhiệm vụ của người làm phục vụ chúng tôi. Không biết tiên sinh còn có điều gì cần chúng tôi giúp đỡ không?”
Cũng vì cảm tình mà Lạc Tử An tạo ra cho nữ phục vụ khá lớn nên cô cũng nhiệt tình với anh hơn mọi khi. Chỉ tiếc một người có trái tim sắt đá như Lạc Tử An lại không hề cảm nhận được tâm tình của người khác. Anh thẳng thắn cự tuyệt lại câu nói của nữ phục vụ..
“Không cần!”
Nữ phục vụ nghe Lạc Tử An nói vậy cũng có chút xấu hổ. Bản thân cô là nhân viên mà lại hỏi nhiều quá. Mấy việc ấy vẫn là chờ khách hàng cần thì yêu cầu sau thì tốt hơn..
Nữ phục vụ cũng vì có chút ngượng do câu trả lời của Lạc Tử An gây ra nên câu nói tiếp theo cô nói có phần sượng hơn..
“Vậy thì không làm phiền tiên sinh nữa. Chúc ngài có một bữa ăn ngon miệng.”
Lạc Tử An nghe nữ phục vụ nói vậy cũng không đáp lại nữa mà chỉ gật đầu rồi đi thẳng lên lầu ba, nơi mà phục vụ chỉ khi nãy..
..
Đứng trước căn phòng có số 411, Lạc Tử An đưa cánh tay lên gõ nhẹ vài lần. Ngay sau đó, cánh cửa phòng đã được mở ra. Đối diện với anh lúc này không ai khác chính là Đường Hoa Linh..
Lông mày Lạc Tử An lúc này có hơi nhíu lại. Sự xuất hiện của Đường Hoa Linh khiến anh có chút không vui.
Vốn định chỉ bàn việc với Đường Gia Bảo nhưng bây giờ xem chừng buổi gặp mặt này không được đơn giản như anh nghĩ..
“Lạc tổng đến rồi sao? Nào, Hoa Linh còn không mau mời ngài ấy vào đây với chúng ta.”
Đường Gia Bảo tuy đang ngồi trong phòng nhưng thấy con gái ra mở cửa mà không nói gì thì xem chừng người tới chỉ có Lạc Tử An. Dù sao lần này chiếu cố cho anh như vậy cũng là do con gái bảo bối của ông nói đỡ rất nhiều. Nếu không Đường Gia Bảo cũng sẽ không đồng ý giúp đỡ Lạc Tử An.
Việc lần này cơ bản bên ông ta cũng có lợi nhưng rất ít. Chỉ có bên Lạc Tử An lợi ích thu được không biết có nhiều không nhưng lại thấy anh nhất quyết không bỏ kế hoạch này.
Ban đầu Đường Gia Bảo cũng không hiểu lý do vì sao Lạc Tử An làm vậy nhưng một hôm ông vô tình đi ngang qua phòng con gái và nghe thấy cô lẩm bẩm điều gì đó.
Đến lúc đó, Đường Gia Bảo mới biết được lý do chính xác.
Đến cuối cùng Lạc Tử An lao lực như vậy cũng chỉ vì muốn hại một người. Đến cả ông ta bây giờ cũng có chút coi thường Lạc Tử An bởi vì lý do đó..
Ông ta đúng là một người tâm địa khó đoán, luôn muốn hãm hại người khác, đạp lên người khác để đứng vững. Nhưng ít nhất những cái đó đều có lợi cho tập đoàn của ông ta..
Còn Lạc Tử An thì sao? Kế hoạch lần này chưa chắc phía bên Lạc thị đã nhận được lợi ích. Bởi cơ bản lý do Lạc Tử An bắt đầu kế hoạch này là bởi vì muốn báo thù, không liên quan đến việc phát triển của công ty..
Đường Gia Bảo nhìn con gái khổ tâm vì một tên đàn ông không xứng như Lạc Tử An thì rất buồn phiền. Dù ông ta khuyên Đường Hoa Linh bao lần rồi cũng không được. Cuối cùng đành phải chiều theo ý của con..
Hiện tại trong thâm tâm của Đường Gia Bảo ông cũng chỉ coi Lạc Tử An là một người kém cỏi, đến cuối cùng cũng bị phụ nữ xoay cho mòng mòng, hành động một cách thiếu suy nghĩ..