• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Thành Hy thu hồi dáng vẻ cười đùa hí hửng, quay đầu lại nói: "Em nói là em đã về được mấy ngày rồi mà chị dâu vẫn chưa đãi tiệc tẩy trần cho em, nên em mới bảo chị ấy mời em ăn một bữa cơm!"

"Thế à? Cô đồng ý rồi?" Lâm Thành Thông sửa lại ống tay áo một chút, nhíu mày nhìn Lưu Yến Thanh.

"Đúng vậy! Tôi đã đồng ý với cậu ấy!"

"Đi đầu ăn? Tôi cũng đi!"

... Tiếng nói vừa dứt, hai người bốn mắt quay phắt người sang, đồng thời liếc mắt!

Giờ người không muốn cho tham gia nhất chính là anh thì có! Anh chỉ biết phá hỏng không khí là hay!

"Không ra ngoài ăn, làm ở nhà luôn!"

Lâm Thành Thông liếc mắt một cái, "Cô biết nấu cơm?"

Lưu Yến Thanh hừ một tiếng, mi mắt hiện lên thần sắc đắc ý khiến Lâm Thành Hy cười to, "Dĩ nhiên! Tay nghề bổn tiểu thư cũng thuộc loại có hạng đấy!"

Lâm Thành Thông tựa hồ tâm trạng rất tốt, nheo mắt, "Có thể đừng nói mạnh miệng vậy không, ngược lại người mất mặt cũng không phải là tôi!"

Lưu Yến Thanh trợn mắt nhìn hắn một cái.

"Haizzz, chị dâu không phải chị nói máy vi tính của chị xảy ra vấn đề trục trặc gì sao? Tôi đi lên giúp chị xem một chút nhé!" Lâm Thành Hy nhìn hai người, bỗng nhiên lên tiếng.

"Đúng nhỉ! Thiếu chút nữa quên mất! Đi đi nào!" Lưu Yến Thanh lập tức kịp phản ứng, kéo Lâm Thành Hy đi lên lầu.

Hai người vừa nói vừa cười, thẳng thừng đem vứt bỏ Lâm Thành Thống lại phòng khách.

Lâm Thành Thông trợn mắt nhìn hai người bỏ đi, sờ lỗ mũi một cái.

Cô cùng Thành Hy tựa hồ ở chung với nhau rất hợp thì phải... ?!

Lâm Thành Hy cùng Lưu Yến Thanh lên lầu, đóng cửa phòng lại. Lưu Yến Thanh vội vàng chạy đến trước bàn đọc sách mở ngăn kéo ra, cầm tài liệu đã chuẩn bị xong.

"Cậu xem qua một chút."

Lâm Thành Hy nhận lấy, con người khẽ đảo qua, hơi cau mày.

"Chị dâu, những thông tin chị cung cấp quá yếu kém, thiếu sót đủ thứ! Chị không chỉ không biết thành phố chỗ anh ta ở, ngay cả bệnh viện mà anh ấy nhập viện lần đầu tiên cũng không biết, cái này có khác gì mò kim đáy biển đâu? !"

Lưu Yến Thanh nhíu mi mắt, "Tôi biết tin tức tôi cung cấp rất ít, nhưng là tôi đã đem toàn bộ những gì tôi biết chỉnh lý và sắp xếp lại rồi!"

"Thành Hy, cậu giúp thì giúp tôi cho trót được không? Nghĩ cách điều tra giúp tôi một chút, dù là... Nhưng chỉ sợ là không tra ra được cái gi, lúc đó..."

Lâm Thành Hy thở dài, không đành lòng tổn thương cô, thấp giọng nói: "Tôi chỉ có thể cố gắng hết sức! Cô nhất định phải chuẩn bị tinh thần cho tình huống xấu nhất!"

Tình huống xấu nhất... Lưu Yến Thanh cúi đầu.

Hai người trầm mặc đi xuống lầu, đã không thấy bóng dáng Lâm Thành Thông đâu nữa.

"Vậy tôi đi trước, tôi đi đến chỗ người bạn bàn bạc một chút." Lâm Thành Hy nói.

Lưu Yến Thanh gật đầu một cái, đặt mông ngồi phịch xuống sofa.

Quán bar.

Trong không khí tràn ngập khói thuốc và mùi rượu trộn lẫn, âm nhạc tối đa, ầmĩ cơ hồ muốn điếc lỗ tại, trai gái trong sàn nhảy ai nấy đều điên cuồng lắc nẩy hông cùng uốn éo thân thể, phụ nữ ăn mặc bốc lửa vặn vẹo theo tiếng nhạc, xen lẫn bọn đàn ông ánh mắt hau háu, huýt sáo tục tĩu.

Ở một góc quầy rượu, mấy người đàn ông tướng mạo tuấn mỹ ngồi túm tụm một chỗ.

Một người đàn ông trong đó sắc mặt lạnh lùng ngồi vắt chân, trong tay lắc lắc thứ chất lỏng màu đỏ tươi đẹp, trong quán rượu huyên náo hắn vẫn tỏ ra lạnh tanh như một tảng băng.

Thiên Phong đi tới trước mặt Lâm Thành Thông, cúi đầu xuống, ghé vào bên tại hắn nói: "Thiếu gia, có tung tích sợi dây chuyền kia rồi!"

Lâm Thành Thông nhấc mi mắt, đứng dậy đi ra bên ngoài, Thiên Phong cũng theo ra.

Gió lạnh trên đỉnh tòa nhà đập ầm ầm vào vách kính, áo quần người đàn ông bị tốc ngược lên.

"Nói đi."

"Ngày hôm đó toàn bộ những người đàn bà từng bước lên du thuyền đều đã thống kê, sau khi kiểm tra sàng lọc từng người một, cuối cùng chỉ còn lại những người này." Thiên Phong đưa qua một tờ danh

sách.

Con người Lâm Thành Thông đen sâu thẳm nhanh chóng lướt qua, mấy cá tên quen thuộc đập vào måt hån.

Nhanh chóng suy nghĩ một chút, Lâm Thành Thông cong khóe môi mỏng dính, nói với Thiên Phong: "Tôi biết rồi," dừng một chút, lại nói tiếp: "Đừng để cho Lưu Yến Thanh biết!"

Thiên Phong gật đầu.

Lâm Thành Thông dựa lưng vào lan can, đốt một điếu thuốc, rít một hơi thật dài.

Trong lòng vừa khó hiểu vừa có chút phiền não, nếu tìm được người mà tim mình luôn tâm niệm, vậy thì Lưu Yến Thanh phải làm sao đây?

Lâm Thành Thông bỗng nhiên sửng sốt, tại sao mình lại cân nhắc đến cô? Nếu mình tìm được người đàn bà kia, hẳn phải để cho Lưu Yến Thanh nhìn thấy mình cùng cô ấy ngọt ngào hạnh phúc! Để cho một mình cô thống khổ mới đúng!

Lâm Thành Thông trở lại phòng bao, nốc xuống một hớp rượu lớn!

Mãi đến buổi sáng hôm sau Lâm Thành Thông mới trở về nhà. Uống rượu suốt đêm, bây giờ đầu

nhức đến sắp nứt ra!

Lưu Yến Thanh mặc bộ áo ngủ khá thoải mái, phơi bày đôi chân trần trắng nõn đi tới đi lui trong phòng khách.

Lâm Thành Thông thu hồi mệt mỏi trong mắt, ánh mắt lạnh lẽo, châm chọc nói: "Ban ngày cô ăn mặc như vậy muốn tằng tịu với ai?"

Lưu Yến Thanh quay đầu, trợn to mắt nhìn Lâm Thành Thông vẻ mê mang không hiểu.

Hắn sao lại trở về vào lúc này...

"Tôi.." Cô há miệng một cái, không biết nên nói như thế nào.

Cô bất quá là mới vừa tỉnh ngủ, mặc quần áo ngủ xuống tìm chút đồ ăn có được không!

Lâm Thành Thông sải bước đi đến chỗ cô, thân người cao lớn đè xuống, vây khốn cô vào trong gọng

kìm sắt.

"Sao hả? Mới một buổi tối tôi không có ở đây, cô đã cảm thấy cô đơn đến nỗi ăn mặc như vậy đi khắp nơi lẳng lơ với người khác?" Hắn vừa nói vừa cúi người xuống gặm cắn cổ cô.

Lưu Yến Thanh khẽ run rẩy, hắn cảm thấy người trong ngực bắt đầu nổi phản ứng.

"Thật đúng là phóng đãng, không hổ là người đàn bà lẳng lơ dâm loạn, nhanh như vậy đã có phản ứng. Nhưng kịch hay vẫn chưa bắt đầu đâu!"

Đôi mắt Lâm Thành Thông trầm xuống, người đàn bà này luôn có thể đốt lửa ham muốn của hắn bất cứ lúc nào!

Lưu Yến Thanh căm hận nhìn hắn, hắn đơn giản chỉ là một tên khốn kiếp! Có thể hứng tình bất cứ

lúc nào bất cứ nơi đâu!

Lâm Thành Thông thô bạo xé quần áo cô, Lưu Yến Thanh cả người run rẩy, nếu không phải có tay hắn níu lại, e rằng cô đã sớm trợt ngã trên đất.

Cảm thấy cơ thể mát rượi, cặp mắt mù sương của Lưu Yến Thanh nửa mở nửa khép, hai tay túm thật chặt cổ áo hắn, thở gấp: "Không muốn... Ở đây!"

".." Lâm Thành Thông nheo mắt lại, nhìn dáng vẻ sắp khóc lên của cô, hít một hơi, bèn không nói không rằng ôm ngang hông cô trở về phòng.

Cô tựa vào trong ngực hắn, hai gò má đỏ ửng, hơi thở gấp gáp hào hển...

Nửa giờ sau, Lâm Thành Thông thở hổn hển trượt trên người cô xuống.

Tựa vào đầu giường, đôi mắt thâm thúy nhìn chằm chằm Lưu Yến Thanh.

Lưu Yến Thanh trong đáy mắt thoáng qua một tia áo não: Mình thật vô dụng! Mỗi lần đều bị hắn ăn đến xương cốt không còn!

"Ngày hôm qua không phải cô nói muốn mời Thành Hy ăn cơm sao? Vậy thì làm ngay hôm nay đi! Nếu muốn cô cũng có thể mời bạn cô đến!"

"A?" Lưu Yến Thanh mở to hai mắt nhìn hắn.

Lâm Thành Thông mím chặt môi, liếc cô một cái không nói gì.

Lưu Yến Thanh bỗng nhiên lấy lại tinh thần, hắn nói là để cho bạn có tới dùng cơm?

Lâm Thành Thông đầu óc ăn phải cháo lú đến tức cười rồi sao?

Lưu Yến Thanh kinh ngạc nhìn hắn, Lâm Thành Thông không nhịn được liếc có một cái: "Có mời hay không tùy cô!"

Cô nheo lại mắt, cong thành một mảnh trăng khuyết.

Mời chứ! Cô dĩ nhiên sẽ mời rồi!

Trước đây Nhân Nhân cói hỏi cô lúc nào có thể đưa cô tới biệt thự tham quan một chút, nhưng cô ngại Lâm Thành Thông, nên cũng chưa cho Nhân Nhân một câu trả lời khẳng định!

Bây giờ xem ra lại là cơ hội tốt!

Lát nữa sẽ nhờ Chú Lại chuẩn bị nguyên liệu làm mấy món ngon!

Lâm Thành Thông nhìn dáng vẻ cười trộm của cô không khỏi thất thần, Lưu Yến Thanh... Cô cũng

không phải người làm cho tôi chán ghét như vậy!

Hắn đưa tay ra, muốn vuốt ve mặt cô, nhưng trong nháy mắt thu về!

Lâm Thành Thông mày đang làm gì vậy!? Cô ấy là con gái kẻ thù của mày! Ngươi cưới cô ta bất quá là vì báo thù! Tuyệt đối không phải để yêu thương.

Làm sao có thể động lòng trắc ẩn với cô? Đàn bà giống như cô căn bản không cần thương yêu! Không cần mày thương hại!

Lâm Thành Thông cố gắng bình tĩnh lại, lúc mở mắt ra lần nữa trong mắt tràn đầy hoang mang run. ray.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK