Mục lục
Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục Dã vỗ hai tay, chậm rãi khom người.



Để bày tỏ cảm kích!



Đây là câu nói hán thích nghe nhất, cũng coi như tâm nguyện của hắn.



"Ta tiễn ngươi."



Nói xong, Ôn Bình để chén đũa xuống, đứng dậy.



Lục Dã khẽ gật đầu, cười nói: "Được Ôn tông chủ tiễn biệt, Lục Dã may mắn a."



Ôn Bình không có trả lời, lời khen này...



Có hơi hơi thoải mái!



Bởi vì Ôn Bình đứng lên nên những người còn lại cũng đứng cả lên. Ở chung với Lục Dã lâu như vậy, cũng coi như bằng hữu —— nói như thế mặc dù không ai sẽ tin.



Luyện thể cảnh cùng nửa bước Thần Huyền mà cũng coi là bằng hữu?



Nếu là bằng hữu thì hẳn nên tiễn biệt



"Thức ăn này của Ôn tông chủ ta quả thật nghe qua một lần thôi đã thèm nhỏ dãi, đi lần này, chỉ sợ không biết ngày nào mới được gặp lại. Đúng rồi..." Nói xong, Lục Dã từ trong ngực móc ra một tấm danh thiếp, đưa bằng hai tay cho Ôn Bình, "Ôn tông chủ, nếu như ngài có thể đến Tử Mạch hồ, hoan nghênh đến làm khách tại Bích Nguyệt gia chúng ta."



"Ừm."



Ôn Bình khẽ gật đầu, thu hồi danh thiếp.



Ở cửa phòng bếp, Bích Nguyệt Di đang đứng ở đó, thấy Ôn Bình đi xuống, liền vội vàng khom người hành lễ.



Hắn cũng không dám giữ lấy thân phận thiếu tộc trưởng Bích Nguyệt gia, dù sao hắn cũng muốn gia nhập Bất Hủ tông đến điên rồi, nếu không phải còn phải trở về phục mệnh, hắn thật muốn ở lại đây không đi đâu cả.



Khi đưa đến dưới ngàn bậc thềm, đám người phất tay tạm biệt.



Không nói có bao nhiêu quyến luyến, thế nhưng ly biệt luôn luôn thương cảm.



Trái lại Bích Nguyệt Phiêu Linh, hắn vậy mà không đến đưa tiễn, cũng không biết đi đâu.



Đưa mắt nhìn hai người Lục Dã cưỡi ngựa biến mất trong Thương Ngô thành, Ôn Bình mới quay người đi lên trên Vân Lam sơn.



Đang muốn quay người, tựu nghe có người đang thì thầm.



"Tần lão, đợi chút nữa cho ta một chén cơm."



"Không có vấn đề."



"Thiếu gia, ta cũng có thể cho ngài."



Ôn Bình không cần nhìn cũng biết là Tần Sơn, Tần Mịch và Diệu Âm đang nói chuyện.



Tần Sơn mặc dù bây giờ là trưởng lão Bất Hủ tông, thế nhưng suy cho cùng vẫn là người của Tần gia. Tần Mịch vẫn như cũ là thiếu chủ của hắn!



Diệu Âm cũng là như thế.



Ôn Bình lập tức mở miệng, "Tần Mịch, ghi nhớ ngươi bây giờ cùng mọi người đồng dạng cũng là đệ tử Bất Hủ tông. Nói lời như thế nữa, lần sau cơm này ngươi cũng không cần ăn."



"Tông chủ, ta sai rồi..."



Tần Mịch lập tức nhận sợ.



Rước lấy bọn người Dương Nhạc Nhạc ở bên cười ha hả.



Đặc biệt là Dương Nhạc Nhạc, cười tươi nhất, bởi vì hai ngày này Tần Mịch đều cười hắn.



Cười một tiếng còn cười một tiếng!



...



Bên ngoài Thương Ngô thành.



Một lão giả ngược lại cưỡi một thớt Hồng Mã chầm chậm đi đến Thương Ngô thành, ngựa rất đặc biệt, không giống Phong Lưu Mã cũng không phải loại ngựa bán diện kim trang không khác ngựa bình thường là bao, con ngựa này hoàn toàn không giống như ngựa bình thường.. Hồng sắc, bạch sắc điểm lấm tấm trải rộng toàn thân, trông giống như một con chó đốm.



Nếu như nhìn kỹ, sẽ phát hiện những điểm lấm tấm kia căn bản không phải da thịt, mà là một tầng lân giáp, bọn chúng sinh trưởng trên thân ngựa giống như phủ thêm một lớp chiến giáp cho con ngựa.



Đồng thời, ở đỉnh đầu của nó có một chiếc độc giác dài cỡ bàn tay.



Rất là quái dị.



Bỗng nhiên thấy loại quái mã này đi đến trong thành, người của Thương Ngô thành đang dọn dẹp phế tích chiến đấu nhao nhao ghé mắt nhìn lại, đa số người cũng là hiếu kỳ.



Nhưng con ngựa này lại quá nhỏ bé so với con cự yêu dài trăm thước trước kia.



Không ai sẽ đi sợ hãi.



Khi ngựa dừng ở trước mặt một lão hán đang đẩy xe đi ra ngoài, người trên lưng ngựa bỗng nhiên xoay đầu lại, "Đã đến Thương Ngô thành sao?"



"Đến."



Lão hán trả lời.



Không đợi hắn dịch bước rời đi, liền thấy người trên lưng ngựa đột nhiên ngồi thẳng, kẹp lại hai chân, xông vào trong Thương Ngô thành, thanh vệ ở hai bên cũng không kịp đi ngăn cản.



"Lão nhân này, chạy đi đầu thai a!"



Thành vệ ở sau hít bụi nhịn không được mắng một tiếng.



Lúc này, người của Di Thiên tông đang khiêng khối đá lớn ra ngoài thành lơ đãng liếc mắt thấy con ngựa kia, sửng sốt một chút, trong lòng hoảng hốt.



"Kia là 'Hắc Bạch Vô Thường'?"



"Phải... Ta từng thấy con ngựa này, lần trước một vị cường giả của Thiên Thần Học viện đến bái phỏng tông chủ, ta ở khoảng cách gần trông thấy 'Hắc Bạch Vô Thường' hắn."



"Hẳn có người mạnh hơn đến gây sự với Bất Hủ tông rồi?"



"Có lẽ thế."



"Vậy chúng ta không phải sẽ được giải thoát rồi?"



Mấy tên Thông Huyền thượng cảnh vui mừng, đứng ở đó hàn huyên.



Thành vệ trực tiếp đi qua, nổi giận nói: "Các ngươi có thể nhanh lên không, trò chuyện gì thế? Còn Thông Huyền cảnh, một buổi sáng còn không làm bằng ta làm."



Cứ như thế xuất hiện cảnh tượng một vị luyện thể thất trọng tu sĩ giận dữ mắng mỏ Thông Huyền thượng cảnh.



Cảnh tượng này, cho dù là ai mà bị nói như thế cũng không khác gì bị làm nhục.



Một vị Thông Huyền thượng cảnh nổi giận, lập tức liền bị người bên cạnh đè lại.



"Nhẫn!"



"Ngươi không muốn chết, tựu phải tiếp tục nhẫn."



Người kia có chút không cam lòng gật đầu, tiếp tục khiêng đá đi ra ngoài thành.



Bọn họ vừa đi, thành vệ thì nhẹ nhàng thở ra, bất quá chợt nở nụ cười.



Thầm nghĩ trong lòng: Đêm nay trở về ta phải nói cho tình nhân của ta trong thanh lâu một chút, lão tử cũng từng mắng qua Thông Huyền thượng cảnh.



Một bên khác, sau khi lão giả cưỡi ngựa vào thành, trực tiếp đi đến phía Bất Hủ tông. Hắn từng qua Bất Hủ tông, nhưng là chuyện của một trăm năm trước kia.



Đương nhiên, hắn chỉ là đi ngang qua.



Để hắn chờ ở nơi chật hẹp nhỏ bé này thì chẳng khác gì giết hắn.



Sau khi vào thành, nhìn xem bốn phía, lão giả cười thầm một tiếng, "Có chút ý tứ, nhiều Thông Huyền cảnh như thế bị luyện thể cảnh nhìn xem chuyển gỗ, đẩy xe gỗ."



Thông Huyền cảnh trong mắt hắn không mạnh, thế nhưng cũng không nên yếu đến mức như thế này a?



Vừa nhìn bốn phía chung quanh, vừa đi đến Vân Lam sơn lướt qua bọn người Lục Dã.



Lục Dã nhìn hắn, hắn cũng nhìn Lục Dã.



Khi hoàn toàn đi qua, lão giả có hơi tò mò mà thấp giọng thì thầm một câu, "Địa phương nhỏ như này cũng có nửa bước Thần Huyền? Tòa thành nhỏ này, có chút ý tứ."



Hắn chỉ định đến gặp Chiêm Đài Thanh Huyền một hồi, chứ không quan tâm nàng gia nhập tông môn nào. Vào thành lại thấy được những thứ lại khiến hắn sinh lòng tò mò về việc Chiêm Đài Thanh Huyền gia nhập tông môn.



Khi đến dưới chân Vân Lam sơn, vừa hay nhìn thấy đoàn người Chiêm Đài Diệp chuẩn bị trở về Bất Hủ tông.



"Tiểu Diệp!"



Lão giả trực tiếp mở miệng hô.



Chiêm Đài Diệp dừng bước, nhướng chân mày, chợt quay đầu nhìn xem người đến, cười trả lời, "Lương Bình gia gia, sao ngươi lại tới đây?"



Cơ Lương Bình cười từ trên lưng ngựa nhảy xuống, nói: "Đến thăm ngươi a."



Chiêm Đài Diệp cười trả lời, "Hắc hắc, ta không tin, ngươi đến tìm nãi nãi ta a?"



"Bé con nhà ngươi, nói cứ như ta với nãi nãi ngươi có quan hệ đặc biệt gì vậy. Nhưng cũng coi như thế đi, nãi nãi ngươi lưu lại tin cho ta, nếu như cần thì đến đây tìm nàng, đây không... Ta đến."



"Lương Bình gia gia, ngươi khả năng đến không phải lúc, nãi nãi nàng vừa bế quan."



"Không sao, ngươi đi gọi nàng, nàng nói qua ta tùy thời có thể đến tìm nàng."



"Lương Bình gia gia có việc gấp?"



"Đương nhiên."



"A, vậy ngài ở đây chờ đi, ta đi tìm tông chủ của chúng ta." Ôn Bình không mở miệng, nàng cũng không dám tùy tiện mang người lên Bất Hủ tông, huống hồ, còn là một vị cường giả Thần Huyền thượng cảnh.



Cơ Lương Bình khoát khoát tay, lạnh nhạt trả lời, "Không cần hắn đến đón tiếp ta, ta không có ý định gặp hắn, mang ta đi tìm nãi nãi ngươi là được rồi."



Hắn cũng không muốn sau khi gặp gỡ, người của tông môn này lại coi hắn thành thần hộ mệnh.



Hắn không phải chưa từng gặp qua, lần trước đi một cái nhất tinh tông môn, hắn cũng chỉ là tản bộ một vòng nghỉ chân một chút, không nghĩ đến liền thành Cơ Lương Bình hắn có quan hệ không tầm thường với tông môn kia.



Quả thực là bị tông môn kia mượn tên tuổi của mình phát triển thành nhị tinh tông môn.



Hắn cũng không muốn lại xuất hiện loại sự tình này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Dạ Thầnn
18 Tháng năm, 2022 09:08
truyện siêu giải trí mà tác ra chương như sắp drop, sầu.
Thường Hoàng
12 Tháng năm, 2022 11:33
Truyện này chắc 2k3x xong ????????????
Yang Mi
07 Tháng năm, 2022 23:48
Truyện đọc ok nhưng tốc độ ra c như ...
Nguyễn Hữu Đạt
06 Tháng năm, 2022 17:27
nv
Mike y
06 Tháng năm, 2022 10:44
t cảm giác độ dài của chưong bị ngắn đi rất nhiều thì phải
Nguyễn Hữu Đạt
04 Tháng năm, 2022 17:34
hay
Mike y
02 Tháng năm, 2022 18:05
truyện ra lâu quá. chẳng có tương tác luôn -))
Duyzb
25 Tháng tư, 2022 09:23
Nv
Nam Quang
25 Tháng tư, 2022 02:23
á đù, 1c/1 tuần... vào ngay bl đọc xem tác còn sống ko đã
Lâm Bá Nguyệt
24 Tháng tư, 2022 20:32
sắp nhập hố chỉ hỏi 1 câu "1v1 hay hậu cung vậy các đh"
Diễn Viên JAV
23 Tháng tư, 2022 10:08
mé dịch giả lừa ta hắn bảo đây là truyện về tông môn hay nhất mà hắn đọc nhưng hắn không bảo đây là lần đầu hắn đọc loại truyện này
Lon Za
23 Tháng tư, 2022 09:45
thế mới nói. truyện này từ năm 2017 tới giờ chưa xong.
PayToWin
22 Tháng tư, 2022 17:32
truyện hết rồi à
Phúc1125
21 Tháng tư, 2022 12:45
truyện ok
ohkehi
19 Tháng tư, 2022 22:35
gần tuần không có chương, vãi lều tác giả :v
Mike y
19 Tháng tư, 2022 10:41
lão tác lại bí chương à?
Đạo Hữu Tình
15 Tháng tư, 2022 22:06
.
Thường Hoàng
15 Tháng tư, 2022 11:44
Làm quả 3k chữ rồi nghĩ mây ngày. ????
Thang Nguyennni
14 Tháng tư, 2022 21:46
truyện khá nhảm, viết theo kiểu ko não
Cam360
14 Tháng tư, 2022 08:23
chậm thế
RoXkA73082
13 Tháng tư, 2022 21:33
Mướn mấy t đệ tử về suốt ngày nhảm l
Chiến Thiên Đại Đế
13 Tháng tư, 2022 11:06
cvt bộ này làm ăn chậm quá,
Nguyễn Hữu Đạt
12 Tháng tư, 2022 20:21
hay
Mike y
10 Tháng tư, 2022 16:44
dự đoán. 1 con yêu làm mồi cho trứng -)), 2 người 1 thằng chắc đi trồng cây. 1 thẳng làm thây ma -))
Lon Za
09 Tháng tư, 2022 19:29
5-6năm rồi chưa xong chuyện. haizz.
BÌNH LUẬN FACEBOOK