"Ba...ba như vậy...không được...quá cao so với năng lực của con, không được, ba có thể đổi yêu cầu khác được không ba... còn có Anh Trạch Vũ, anh ấy luôn đứng đầu...không thể giành nổi. BA!"
Ngư Dật giật chân lại đá vai của Ngư Cẩm Chi ra, tức giận đứng lên chỉ tay vào mặt cô ta quát.
"Mày phải đứng đầu, giành lấy bằng được cho tao, tao muốn nó phải thua, phải thua, nhất định phải thua. Nếu mày không làm được thì cút ra khỏi nhà này cho tao, nhà này không chứa 1 đứa vô dụng. CÚT!"
Nói xong, xoay người rời đi, mặc cho Ngư Cẩm Chi cầu xin thảm khiết ra sao cũng không quay đầu.
Hừ!!! Bấy lâu nay, thị trường cạnh tranh gây gắt, khó khăn lắm ông ta mới dành lấy được 1 phần, vậy mà ở đâu ra tên tiểu tử Ngao Trạch Vũ nhảy vào chỉ trong vào 1 tuần đã có được 1 nữa thị trường trong tay. Ngao Trạch Vũ chiếm lĩnh hết, chiếm luôn cả 1 phần mà ông ta còng lưng cực khổ mới có được. Việc này đã làm cho ông ta cực kỳ gai mắt Ngao Trạch Vũ, luôn tìm cách để hạ gục Anh. Nhưng hắn ta luôn có Ngao Gia vững chắc chống lưng phía sau, nên rất khó để hạ thủ với Ngao Trạch Vũ. Đối với Ngao Gia, Ngao Trạch Vũ chính là viên ngọc quý, là con cưng của Ngao Sở Viêm, chỉ cần hạ được Ngao Trạch Vũ, thì cả Ngao Gia sẽ lập tức suy sụp theo.
Nhưng mà hạ được hắn là 1 điều vô cùng gian nan đối với ông.
Thật là tức chết ông đây. Đã thế trong trường, con gái ông lại 1 lần nữa thua hắn! Chết tiệt! Ông đây sẽ lấy lại những gì thuộc về ông đây. Tên tiểu tử thối, mày đợi ngày tao cho mày bài học dám tranh giành với tao, tao sẽ lóc xương mày ra. Hừ!!!!!
Ngư Cẩm Chi ngồi dưới sàn, cuộn chặt tay thành nắm đấm, gương mắt lạnh lẽo nhìn bóng lưng của ba mình, ánh mắt trở nên sắt bén, thâm độc.
Lòng tham của ông thì ra đã ấp ủ nhiều đến như thế, đến đứa con gái này cũng chẳng cần nữa. Vậy.....
"Nếu ông đã muốn như vậy...ha! Thì tôi sẽ làm BẰNG ĐƯỢC cho ông"
Đời người là như thế đấy. Chỉ vì những thứ mang tên là "Lợi ích" và "sĩ diện" mà liền đánh mất những thứ còn quý giá hơn. Mẹ của Ngư Cẩm Chi là một ví dụ điển hình. Chỉ vì ông ta ghi thù 1 vị doanh nhân họ La liền lập kế hoạch gây ra tai nạn xe hãm hại người ta nhưng đã bị ông chủ họ La phát hiện trước. Kết quả, trong trận tai nạn đó, mẹ Ngư Cẩm Chi đã ra đi mãi mãi, mẹ cô ta chỉ vì muốn khuyên Ngư Dật chớ hành động ngu xuẩn, thế mà ông ta không nghe còn xô ngã mẹ cô (Ngư Cẩm Chi), mẹ của cô ta liều mạng đứng trước đầu xe đặt tính mạng mình vào ông, nhưng ông ta vì lòng tham và sự hận thù đã không nghĩ đến mẹ cô đã thẳng chân tăng tốc độ, đụng văng mẹ cô lên không trung. Do đó, trong trận hỗn loạn kinh hoàng ấy, vậy mà Ngư Dật 1 mình.... chuồn đi mất. Bỏ mặc mẹ cô nằm lạnh lẽo, máu nhuộm cả người. Mắt...còn luôn nhìn về bóng dáng người chồng máu lạnh vô tâm của mình.1
Cả đời hy sinh tất cả, đến phút cuối cùng còn không nhận lại được ánh mắt của người gọi là Chồng suốt mấy chục năm chăn gối!
Ngư Cẩm Chi luôn luôn tự hỏi "Ba mình...thực sự là 1 con robot không tim không tri giác có phải không?"
Ông ta luôn miệng bảo "Ba làm tất cả vì con vì gia đình này!"
Nực cười!
Thật nực cười!!!
"Làm tất cả mà lại cướp mất người mẹ trước mặt con mình. Thật điên rồ!"
Ngư Cẩm Chi gạt đi những nước mắt đã đẫm trên khuôn mặt. Lạnh lùng nói 1 câu.
"Lần này...tôi...thực sự không coi ông là ba mình nữa. NGƯ DẬT, cả đời tôi hận ông,vì ông mà mẹ tôi...mẹ tôi ra đi mãi mãi. TÔI HẬN ÔNGGGGG!"
Phải! Ông ta đã coi mình là quân cờ, thì hà khắc gì mà mình phải coi con người tàn ác vô tâm đó là người chung dòng máu. Hừ!
Từ giờ...
Tôi...chỉ có mẹ, không có ba!
__________
Hôm nay, Đường Giả Nhi khoác lên người bộ đầm sang trọng lộng lẫy màu hồng phấn nhẹ nhàng mà cao quý. Tay điệu đà những món trang sức bắt mắt lấp lánh làm thu hút nhiều ánh nhìn. Cầm nhẹ chiếc ví đính hạt lấp lánh màu trắng. Gương mặt được trang điểm sắc xảo, tóc được bới cao gọn gàng càng tôn lên xương quai xanh gợi cảm.
Bước chân đi ra khỏi nhà. Ngoài cổng đã có 5-6 chiếc xe sang xịn mịn dừng lại trước cổng.
Bước chân ra đã thu hút được sự chú ý của mọi người. Nhất là các cậu con trai được mời đến dự, hò hét trêu chọc Đường Giả Nhi đến đỏ mặt.
Lý Tố Tố ngồi trong xe cùng Uyển Hi hạ cửa xuống thò đầu ra khen nức nở.
"Giả Nhi, hôm nay cậu xinh quá điii mất, mà đây là...."
Lý Tố Tố đưa tay chỉ căn hộ phía sau lưng Đường Giả Nhi.
"À, mình quên nói với mọi người. Mình ra ở riêng rồi, đây là ba mình mua cho mình đó"
Cả đám ồ lên.
Có người nói trong sự hâm mộ: "Sướng nhất Giả Nhi rồi nha, căn nhà chỗ này không rẻ đâu"
"Đúng vậy, chỗ này rất khó mua mà cậu ấy lại được nguyên căn nhà"
"Đúng là con gái cưng của Thượng Gia"
Đường Giả Nhi ngại ngùng, vén lọn tóc xoăn.
"Đi thôi mọi người, mình đã đặt bàn trước ở Cẩn Hồ rồi. Hôm nay mọi người chơi thoải mái. Mình khao!!!!"
"YEAHHHHHH HÚ HÚ HÚ HÚ"
Cả đám ồn ào 1 lát rồi lái xe rời đi mất. Đường Giả Nhi đi chung xe với Lý Tố Tố cùng Uyển Hi.
Mặc dù đi chung xe nhưng cô ta lại cảm thấy rất khó chịu, cứ như không xe, phải đi nhờ người khác, bức bối quá đi. Sau này mình sẽ xin Ba mua cho mình 1 chiếc, cho bọn ngu ngốc này loé mắt.
_____________