Cánh môi mềm mại nhạy cảm chợt bị hàm răng cắn lấy thấy đau đớn, đau đớn gấp mấy lần chợt kéo tới, lúc này Mịch Nhi mới phản ứng kịp, gò má ửng hồng, đôi mắt màu tím không còn tức giận, mà nhất thời ngây dại.
Bây giờ Mịch Nhi mới phát hiện ra, sức nặng toàn thân mình đều đã đè lên người anh Tiểu Bạch, bộ dạnh anh Tiểu Bạch rất đẹp trai, gương mặt hoàn mĩ gần trong gang tấc, hô hấp của anh thở lên chóp mũi cô bé, khiến cho cô bé cảm thấy ngưa ngứa.
Nhưng không thể tưởng tượng nổi nhất chính là, đôi môi của cô bé dán chặt lên đôi môi của cậu, cánh môi cứ như vậy bị cạu ngậm trong hàm răng, bị cậu dùng sức cắn!
Ô, đây là– bị cắn sao? !
Hơn nữa lại bị cắn ở môi!
Sau năm giây trống rỗng, Mịch Nhi kêu rên một tiếng, ô ô, mẹ ơi, thật là đau!
Anh Tiểu Bạch giống như con thú cắn cô bé, cảm giác ở trên môi truyền tới sự tức giận của anh. Mịch Nhi cảm thấy hàm răng vẫn còn không ngừng cắn chặt cánh môi cô bé, giống như muốn cắn xuống một miếng thịt vậy, quyết chí thề không bỏ qua!
Trời sanh cảm giác đau đớn của Mịch Nhi khác với người thường liền nhất thời nước mắt lưng tròng, ô ô, cô bé biết nhất định là trên miệng bị cắn rất sâu, có thể còn chảy máu nữa. . . . . .
“A! Đau — ô ừm. . . . . . Anh, ô. . . . . .” Mịch Nhi kịch liệt vùng vẫy, cô bé ậm ờ nức nở, dùng đôi mắt đáng thương hướng anh Tiểu Bạch cầu xin tha thứ.
“Hừ!” Tiểu Bạch dùng mũi hừ một tiếng, sợ mình bị đôi mắt màu tím của Mịch Nhi làm mềm lòng, cậu lại tiếp tục nhắm mắt thề không dao động.
Hừ, cô bé cũng biết đau sao, vừa nãy còn cắn cậu hung hăng lắm mà, bây giờ cũng biết cầu xin tha thứ sao!
Thấy bộ mặt mình bị cắn đầy dấu răng, Tiểu Bạch càng dùng thêm sức cắn lấy Mịch Nhi, thề phải trả lại thù cũ hận mới.
Cậu vừa mới nhắm mắt cắn lên trên mặt Mịch Nhi, thật sự không có chú ý mình cắn vào đâu, nhưng nếu có thể để cho Mịch Nhi đầu hàng nhanh như vậy, thì thấy chỗ cậu đã chọn thật sự rất tốt!
Nhưng càng cắn, Tiểu Bạch càng cảm thấy cảm xúc trên răng hết sức tốt đẹp, càng thấy được phần môi Mịch Nhi giống như đang ăn thạch hoa quả ngon nhất, mềm mại trơn nhẵn, hương vị ngọt ngào, thậm chí còn có mùi vị mê người hơn thạch hoa quả, khiến cho cậu có chút yêu thích cái miệng này, lại càng không chịu nhả ra.
Mịch Nhi suýt chút nữa khóc lên, cảm thấy hàm răng quyết không buông ra, giống chủ nhân của chúng, giống như anh Tiểu Bạch, cứ giữ khư khư không buông lỏng! Anh không chỉ không có nhả ra, mà càng ngày càng dùng sức!
Cảm giác đau đớn liên tục chuyền tới, Mịch Nhi đưa tay ôm lấy đầu Tiểu Bạch, muốn đẩy hàm răng trên mặt mình ra.
Nhưng hơi sức của đứa bé bốn tuổi làm sao hơn hơi sứccủa Tiểu Bạch tám tuổi, cô bé không có cách nào ngăn lại sự tàn ác, trong lòng vừa đau vừa vội.
Ôi, lúc mới bắt đầu, cô bé chỉ muốn thương lượng một chút cùng anh Tiểu Bạch mà thôi, muốn xin anh đồng ý một chuyện, thế nhưng tại sao lại trở thành bộ dạng này!
Chương 4: Anh đừng có mà lấy cớ!Mịch Nhi cố gắng nghĩ lại ban nãy xảy ra chuyện gì, lúc này mới thành như vậy, nguyên nhân mà bọn chúng đánh nhau, phải nói về nửa tiếng trước. . . . . .
“Anh Tiểu Bạch, em cũng đã gọi anh là anh rồi, tại sao anh vẫn không chịu đồng ý chứ? Không cần hẹp hòi như vậy mà, em chỉ muốn được tham ra vào bộ phim Bách Bảo mà thôi, muốn được ở chung một chỗ với Bách Tiểu Muội, anh, anh đồng ý cho em được không. . . . . .”
Mịch Nhi kéo lấy cánh tay Tiểu Bạch, không ngừng lắc lắc cầu xin, mà khiến cho cô bé không ngừng ăn nói khép nép như vậy, là vì cô bé rất yêu thích bộ phim thiếu nhi — Bách Bảo.
Bách Bảo là một tác phẩm đứng đầu toàn cầu, do tập đoàn FL thiết kế, kể từ tám năm trước ra đời, nó đã giành được toàn bộ sự yêu thích của các người bạn nhỏ. Mà bốn năm trước, Bách Bảo đã được thay đổi, nhân vật trong gia đình Bách Bảo không ngừng tăng thêm, cũng nhanh chóng có thêm em trai Hắc Tiểu Đệ và em gái Bách Tiểu Muội, mà hai nhân vật mới này, đã chiếm được rất nhiều sự ái mộ của mọi người, vô số người đã điên cuồng yêu thích!
Từ nhỏ, Mịch Nhi đã bắt đầu xem Bách Bảo mà lớn lên, hơn nữa cô bé lại rất yêu thích Bách Tiểu Muội, đối với Bách Tiểu Muội vừa đáng yêu thì càng ngày càng yêu thích!
Mịch Nhi cố gắng nghĩ lại ban nãy xảy ra chuyện gì, lúc này mới thành như vậy, nguyên nhân mà bọn chúng đánh nhau, phải nói về nửa tiếng trước. . . . . .
“Anh Tiểu Bạch, em cũng đã gọi anh là anh rồi, tại sao anh vẫn không chịu đồng ý chứ? Không cần hẹp hòi như vậy mà, em chỉ muốn được tham ra vào bộ phim Bách Bảo mà thôi, muốn được ở chung một chỗ với Bách Tiểu Muội, anh, anh đồng ý cho em được không. . . . . .”
Mịch Nhi kéo lấy cánh tay Tiểu Bạch, không ngừng lắc lắc cầu xin, mà khiến cho cô bé không ngừng ăn nói khép nép như vậy, là vì cô bé rất yêu thích bộ phim thiếu nhi — Bách Bảo.
Bách Bảo là một tác phẩm đứng đầu toàn cầu, do tập đoàn FL thiết kế, kể từ tám năm trước ra đời, nó đã giành được toàn bộ sự yêu thích của các người bạn nhỏ. Mà bốn năm trước, Bách Bảo đã được thay đổi, nhân vật trong gia đình Bách Bảo không ngừng tăng thêm, cũng nhanh chóng có thêm em trai Hắc Tiểu Đệ và em gái Bách Tiểu Muội, mà hai nhân vật mới này, đã chiếm được rất nhiều sự ái mộ của mọi người, vô số người đã điên cuồng yêu thích!
Từ nhỏ, Mịch Nhi đã bắt đầu xem Bách Bảo mà lớn lên, hơn nữa cô bé lại rất yêu thích Bách Tiểu Muội, đối với Bách Tiểu Muội vừa đáng yêu thì càng ngày càng yêu thích!
Nhìn Bách Bảo càng ngày càng mới lạ, Mịch Nhi cũng giống như những người yêu thích khác mà ảo tưởng, nếu như cô bé cũng có thể xuất hiện trong Bách Bảo, thì có thể ở chung một chỗ với Bách Tiểu Muội, như vậy thì tốt biết bao!
Vì mơ ước từ nhỏ đến lớn, nên bằng bất cứ giá nào Mịch Nhi cũng phải cầu xin anh Tiểu Bạch!
Mà tiểu chinh thái tám tuổi này, chính là nhân vật Bách Bảo, là con trai của Liên Hoa, tổng giám đốc tập đoàn FL, càng có thể kiểm soát bộ phim, nắm giữ quyền hành trong phim Bách Bảo!
Mịch Nhi lặng lẽ nắm chặt quả đấm nhỏ, cô bé đã ở nhà họ Triển hơn ba tháng, cũng rất quen thuộc với anh Tiểu Bạch, mà nhất định hôm nay cô bé phải khiến cho anh đồng ý, phải cho cô bé vào phim Bách Bảo! Cô bé cũng đã nghĩ kĩ rất lâu, vì có thể ở chung một chỗ với Bách Tiểu Muội, để trở thành người nhà của Bách Tiểu Muội, nhất định cô bé phải xin anh Tiểu Bạch cho cô bé được gả cho nhân vật Bách Bảo!
“Tại sao không được, chỉ vì em muốn gả cho Bách Bảo thôi sao, tại sao lại không được!” Mịch Nhi vểnh lên cánh môi đỏ mọng hồng hào, cô bé đã cầu xin rất lâu, nhưng anh Tiểu Bạch thật đáng ghét, rõ ràng có thể thỏa mãn tâm nguyện của cô bé, nhưng tại sao lại không chịu đồng ý!
Tiểu Bạch đưa ra khuôn mặt nhỏ nhắn đẹp trai, kiên trì lắc đầu: “Không phải anh vừa mới nói sao, nếu em muốn trở thành một nhân vật trong Bách Bảo, việc này không có vấn đề, nhưng em muốn gả cho Bách Bảo, thì tuyệt đối không được!”
“Rốt cuộc tại sao không được? Hừ, anh đừng có mà lấy cớ, chẳng qua là anh không muốn cho em ở chung một chỗ với Bách Tiểu Muội!” Mịch Nhi bị cậu nghiêm túc chối bỏ, nhất thời có chút tức giận, cô bé giống như con thú nhỏ, đưa tay đánh vào Tiểu Bạch, đôi mắt màu tím cũng bắt đầu dâng lên một ngọn lửa không chịu khuất phục.
“Này, Mịch Nhi, em muốn làm gì!”
Nhìn Bách Bảo càng ngày càng mới lạ, Mịch Nhi cũng giống như những người yêu thích khác mà ảo tưởng, nếu như cô bé cũng có thể xuất hiện trong Bách Bảo, thì có thể ở chung một chỗ với Bách Tiểu Muội, như vậy thì tốt biết bao!
Vì mơ ước từ nhỏ đến lớn, nên bằng bất cứ giá nào Mịch Nhi cũng phải cầu xin anh Tiểu Bạch!
Mà tiểu chinh thái tám tuổi này, chính là nhân vật Bách Bảo, là con trai của Liên Hoa, tổng giám đốc tập đoàn FL, càng có thể kiểm soát bộ phim, nắm giữ quyền hành trong phim Bách Bảo!
Mịch Nhi lặng lẽ nắm chặt quả đấm nhỏ, cô bé đã ở nhà họ Triển hơn ba tháng, cũng rất quen thuộc với anh Tiểu Bạch, mà nhất định hôm nay cô bé phải khiến cho anh đồng ý, phải cho cô bé vào phim Bách Bảo! Cô bé cũng đã nghĩ kĩ rất lâu, vì có thể ở chung một chỗ với Bách Tiểu Muội, để trở thành người nhà của Bách Tiểu Muội, nhất định cô bé phải xin anh Tiểu Bạch cho cô bé được gả cho nhân vật Bách Bảo!
“Tại sao không được, chỉ vì em muốn gả cho Bách Bảo thôi sao, tại sao lại không được!” Mịch Nhi vểnh lên cánh môi đỏ mọng hồng hào, cô bé đã cầu xin rất lâu, nhưng anh Tiểu Bạch thật đáng ghét, rõ ràng có thể thỏa mãn tâm nguyện của cô bé, nhưng tại sao lại không chịu đồng ý!
Tiểu Bạch đưa ra khuôn mặt nhỏ nhắn đẹp trai, kiên trì lắc đầu: “Không phải anh vừa mới nói sao, nếu em muốn trở thành một nhân vật trong Bách Bảo, việc này không có vấn đề, nhưng em muốn gả cho Bách Bảo, thì tuyệt đối không được!”
“Rốt cuộc tại sao không được? Hừ, anh đừng có mà lấy cớ, chẳng qua là anh không muốn cho em ở chung một chỗ với Bách Tiểu Muội!” Mịch Nhi bị cậu nghiêm túc chối bỏ, nhất thời có chút tức giận, cô bé giống như con thú nhỏ, đưa tay đánh vào Tiểu Bạch, đôi mắt màu tím cũng bắt đầu dâng lên một ngọn lửa không chịu khuất phục.
“Này, Mịch Nhi, em muốn làm gì!”