" Bây giờ chắc chắn phép của vị pháp sư kia mất hết tác dụng rồi chắc hắn đang kiếm con đó " dì lo sợ nói với cô.
" Tại sao lại như vậy " cô nói
" cho nên con ở nhà một mình nhớ cẩn thận đấy " dì Hoa Như
Cô gật đầu " Dạ " một tiếng
Dì đứng dậy đi về nhà. Cô nhìn dì Hoa Như rời đi.
Xế chiều.
Cô tắm rửa xong tranh thủ vào bếp nấu cơm, trong bữa ăn của cô chỉ có rau là chủ yếu vì vườn trong nhà cô rau rất tốt.
Ăn xong bữa cô trèo lên giường đi ngủ. Còn chuyện kia cô không nghĩ tới nữa đành gác lại qua một bên.
...—————-...
Sáng hôm sau.
Cũng như mọi hôm cô chạy đi tìm chị Khuê Khuê và Uyển Uyển để đi chơi, nhưng không may chị Uyển Uyển đi tới nhà ông bà ngoại trên thành phố rồi bây giờ chỉ còn chị Khuê Khuê nhưng chị ấy đi chợ rồi cô chán nản đi bộ về, đang đi được giữa đường làng cô gặp ngay lúc trẻ đang chơi trò chơi ở góc đường cô đi lại gần hỏi
" Các em đang chơi trò gì vậy "
Bọn nhỏ trả lời " Dạ! Tụi em đang chơi cầu cơ ạ "
Cô nhíu mày thắc mắc hỏi " Cầu cơ là gì vậy "
Bọn nhỏ ngước lên nhìn cô " Chị không biết cầu cơ là gì à "
Cô lắc đầu " không biết "
" Vậy các em có biết cầu cơ là gì không "
Bọn nhỏ trả lời " Dạ! Cầu cơ là trò gọi hồn ạ "
Cô thấy cũng khá thú vị và xin bọn nhỏ cho chơi cùng " Vậy cho chị chơi với "
Bọn nhỏ gật đầu
Cô ngồi vào chỗ mình và rồi bắt đầu chơi
Tay của cô và hai đứa nhỏ đặt vào đồng xu trắng, những đứa còn lại ngồi vòng quanh xem.
Ba người cùng đi chuyển đồng xu, trong đó có một đứa trẻ nói
" Charlie,chảlie chúng ta có thể chơi không "
Và chiếc đồng xu tự di chuyển nó dừng lại chữ " Yes "
Đứa trẻ " vậy hãy trả lời cho tôi biết ngươi là Thần hay Quỷ "
Và nó chỉ chữ " Quỷ "
Mọi người giật bắn mình "😰"
Nhưng vì đây là quy luật chơi nên không bỏ chạy
Mọi người lại tiếp tục chơi
Đứa trẻ hỏi " vậy ngươi là nam hay nữ "
Nó lại đi chuyển " Nam "
Mấy đứa trẻ đằng sau nhìn nhau xì xào " thì ra là Quỷ nam à, tưởng nữ chứ "
Còn 3 người vẫn chơi " vậy chúng tôi có thể dừng trò chơi lại nhé "
Quỷ nam " Không "
Mọi người bắt đầu cảm thấy sợ hãi có linh cảm không tốt bầu trời lại âm u không còn màu xanh dương nắng nhẹ như lúc trước nữa những cơn gió kì lạ cứ lướt qua làm mọi người không khỏi rùng mình. Nhưng họ không thể nào rời khỏi nơi này được vì nó không cho phép ai được đi kể cả những người không chơi.
Đứa trẻ " thôi chúng ta cứ chơi nốt thôi, không thể dừng lại được "
Mọi người đồng thanh gật đầu
...———————...
Mãi lâu sau mới kết thúc trò chơi mọi người thứ dọn đồ đạc đứng lên đi về bọn trẻ lại đi chơi trò khác rồi. Cũng đã xế chiều rồi cô ra về tắm rửa nấu cơm ăn đang đi qua nhà dì Hoa Như thì tình cờ cô gặp chị Khuê Khuê đang ngồi nhặt rau cô liền đi vào ngồi xuống trò chuyện với chị
Cô " Chị Khuê Khuê "
Chị Khuê Khuê " Ủa là Mạn Mạn à "
" Vâng " cô
" Em vừa đi đâu về vậy " chị Khuê Khuê hỏi
" Dạ! Em vừa đi chơi với tụi nhỏ trong làng vừa về " cô nói
" Vậy hả " chị cười nói
" Vâng! Tại vì hôm nay tới định rủ hai chị đi chơi nhưng chị Uyển Uyển đi tới thăm ông bà ngoại vài ngày rồi, còn chị mỗi chị nhưng mà hôm nay chị đi chợ nên em đi tới giữa làng thì gặp bọn nhỏ đang chuẩn bị chơi nên em xin vào chơi luôn " cô cười tươi đáp
" Vậy bọn em chơi trò gì đấy " chị hỏi
" Dạ là trò cầu cơ ạ " cô cười lè lưỡi ra 😜.
" Ồ là trò đó sao! Hồi trước bọn chị cũng chơi trò này rồi " chị đáp
" Hôm nay bọn em chơi trời cứ âm u kiểu gì á lúc trước khi bọn em chơi bầu trời không còn xanh dương và nắng nhẹ nữa bây giờ vẫn âm u dày đặc hơn " cô nói
Chị đáp " À hôm nay người ta dự báo đêm nay bão đấy gió cũng to có chớp đấy, mưa to lắm đấy "
Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của Tamlinh247.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!
Hãy quay lại ủng hộ Website Tamlinh247.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !