Dọc đường trở về, Kiều Lạc thẫn thờ suy nghĩ nên không để ý đến xung quanh. Thợ chụp tò mò hỏi....
- Cô Lạc, tôi mạo muội muốn hỏi một chút! Mối quan hệ giữa cô và cậu Ninh Phong là gì vậy??
- Chỉ là bạn thôi!
Cô lạnh lùng trả lời lại, nét mặt không thay đổi, thợ chụp tỏ vẻ tiếc nuối nói....
- Thế thì tiếc quá, cô và cậu ấy đẹp đôi thế mà....
Thời gian trôi nhanh đến ngày mừng thọ, Ninh Phong sai người gửi đồ đến cho Kiều Lạc. Cô mặc một chiếc váy trắng thiết kế riêng, trang điểm tỉ mỉ bước ra vào trong xe của anh.
- Hôm nay cậu xinh lắm!
- Cảm ơn!!
Ninh Phong nghe vậy thì gượng cười tiếp tục lái xe đến nhà họ Ninh, chiếc xe nhanh chóng chạy đến đó.
Ở sảnh nhà họ Ninh, Hạ Vy cùng ba mẹ đến đây để chúc mừng ông Ninh. Rất nhiều doanh nhân nổi tiếng và quyền lực đến, có cả Mai Thiên Khôi cùng với thư kí đến để giao lưu.
Khoảnh khắc Kiều Lạc khoác tay Ninh Phong bước vào từ cửa chính, thu hút sự chú ý của tất cả những người có mặt ở đó. Hạ Vy nhìn sang Thiên Khôi thấy anh bị Kiều Lạc hớp hồn khiến cho cô tức giận tay nắm chặt lại.
- Ông nội, cháu đến rồi!
Nghe vậy, Hạ Vy bất ngờ vì Ninh Phong cũng là con cháu của nhà họ Ninh. Nhân lúc Kiều Lạc đứng một mình, cô cầm ly rượu đi đến cà khịa...
- Thì ra là em gái Kiều Lạc à? Không ngờ đến em lại có thể câu dẫn được con cháu nhà họ Ninh nha.
- Chị Hạ Vy quá lời rồi!
Kiều Lạc mỉm cười nói, Hạ Vy tức giận với bộ dạng đắc ý kia của cô nên đi đến gần khoe....
- Tôi sắp kết hôn với đại thiếu gia họ Ninh rồi đấy!
- Thế thì tôi phải chúc mừng cho chị nhé!
Thấy không thể hạ gục được cô, Hạ Vy gằn giọng nói nhỏ bên tai Kiều Lạc....
- Nếu như cô muốn biết sự thật về vụ việc 5 năm trước thì phải nghe lời tôi!
- 5 năm trước?? Chị đang nói gì vậy???
- Haha, chắc em vẫn còn nghĩ rằng đứa bé kia đã mất rồi chứ??
Kiều Lạc nghe câu này thì trở nên kích động, tay nắm lấy bàn tay Hạ Vy tra hỏi....
- Chị nói cái gì???
Hạ Vy cười tươi đắc thắng nhìn cô, sau đó tự mình ngã xuống đất nhằm để người khác nghĩ rằng bản thân bị Kiều Lạc đẩy.
- Kiều Lạc à, chị xin lỗi....chị không cố ý làm em giận đâu....
Kiều Lạc biết bản thân rơi vào bẫy nên đành im lặng. Ninh Phong vội đi tới chỗ Kiều Lạc tò mò hỏi nhỏ....
- Đã xảy ra chuyện gì???
- Tôi....tôi không đẩy chị ta!
Mai Thiên Khôi đi đến dáng vẻ lo lắng hỏi Kiều Lạc....
- Đã xảy ra chuyện gì???
Hạ Vy đứng dậy liền tỏ vẻ chịu ấm ức, giọng nói an ủi....
- Không có gì đâu, có lẽ Kiều Lạc không thích mình nên lỡ tay thôi!! Cậu đừng trách em ấy.
Nói xong, Hạ Vy quay sang ôm lấy cánh tay Thiên Khôi. Kiều Lạc chán không muốn nói nên nhìn Ninh Phong, giọng nói mệt mỏi....
- Mình không khoẻ trong người nên về trước nhé!
- Tôi sẽ đưa cậu về!
Ninh Phong vội vàng dẫn Kiều Lạc ra ngoài, trông thấy cảnh này nhiều người xì xầm bàn tán khiến cho ba Hạ Vy tức giận nắm chặt ly rượu trên tay.
Tan tiệc trở về nhà, vừa bước vào trong thì ba Hạ Vy nổi giận đùng đùng mắng....
- Đồ vô dụng, mày cố ý đúng không?
- Con...con không có.....
Vừa dứt lời, ba Hạ Vy tát một cái mạnh khiến cho cô ngã xuống đất. Cả người không ngừng run rẩy nhìn ông, mẹ Hạ Vy vội chạy đến can ngăn...
- Ông à, có chuyện gì thì từ từ nói!
- Đồ ăn hại, ngay cả thằng đàn ông cũng không giữ được thì làm nên được trò trống gì???
- Cô Lạc, tôi mạo muội muốn hỏi một chút! Mối quan hệ giữa cô và cậu Ninh Phong là gì vậy??
- Chỉ là bạn thôi!
Cô lạnh lùng trả lời lại, nét mặt không thay đổi, thợ chụp tỏ vẻ tiếc nuối nói....
- Thế thì tiếc quá, cô và cậu ấy đẹp đôi thế mà....
Thời gian trôi nhanh đến ngày mừng thọ, Ninh Phong sai người gửi đồ đến cho Kiều Lạc. Cô mặc một chiếc váy trắng thiết kế riêng, trang điểm tỉ mỉ bước ra vào trong xe của anh.
- Hôm nay cậu xinh lắm!
- Cảm ơn!!
Ninh Phong nghe vậy thì gượng cười tiếp tục lái xe đến nhà họ Ninh, chiếc xe nhanh chóng chạy đến đó.
Ở sảnh nhà họ Ninh, Hạ Vy cùng ba mẹ đến đây để chúc mừng ông Ninh. Rất nhiều doanh nhân nổi tiếng và quyền lực đến, có cả Mai Thiên Khôi cùng với thư kí đến để giao lưu.
Khoảnh khắc Kiều Lạc khoác tay Ninh Phong bước vào từ cửa chính, thu hút sự chú ý của tất cả những người có mặt ở đó. Hạ Vy nhìn sang Thiên Khôi thấy anh bị Kiều Lạc hớp hồn khiến cho cô tức giận tay nắm chặt lại.
- Ông nội, cháu đến rồi!
Nghe vậy, Hạ Vy bất ngờ vì Ninh Phong cũng là con cháu của nhà họ Ninh. Nhân lúc Kiều Lạc đứng một mình, cô cầm ly rượu đi đến cà khịa...
- Thì ra là em gái Kiều Lạc à? Không ngờ đến em lại có thể câu dẫn được con cháu nhà họ Ninh nha.
- Chị Hạ Vy quá lời rồi!
Kiều Lạc mỉm cười nói, Hạ Vy tức giận với bộ dạng đắc ý kia của cô nên đi đến gần khoe....
- Tôi sắp kết hôn với đại thiếu gia họ Ninh rồi đấy!
- Thế thì tôi phải chúc mừng cho chị nhé!
Thấy không thể hạ gục được cô, Hạ Vy gằn giọng nói nhỏ bên tai Kiều Lạc....
- Nếu như cô muốn biết sự thật về vụ việc 5 năm trước thì phải nghe lời tôi!
- 5 năm trước?? Chị đang nói gì vậy???
- Haha, chắc em vẫn còn nghĩ rằng đứa bé kia đã mất rồi chứ??
Kiều Lạc nghe câu này thì trở nên kích động, tay nắm lấy bàn tay Hạ Vy tra hỏi....
- Chị nói cái gì???
Hạ Vy cười tươi đắc thắng nhìn cô, sau đó tự mình ngã xuống đất nhằm để người khác nghĩ rằng bản thân bị Kiều Lạc đẩy.
- Kiều Lạc à, chị xin lỗi....chị không cố ý làm em giận đâu....
Kiều Lạc biết bản thân rơi vào bẫy nên đành im lặng. Ninh Phong vội đi tới chỗ Kiều Lạc tò mò hỏi nhỏ....
- Đã xảy ra chuyện gì???
- Tôi....tôi không đẩy chị ta!
Mai Thiên Khôi đi đến dáng vẻ lo lắng hỏi Kiều Lạc....
- Đã xảy ra chuyện gì???
Hạ Vy đứng dậy liền tỏ vẻ chịu ấm ức, giọng nói an ủi....
- Không có gì đâu, có lẽ Kiều Lạc không thích mình nên lỡ tay thôi!! Cậu đừng trách em ấy.
Nói xong, Hạ Vy quay sang ôm lấy cánh tay Thiên Khôi. Kiều Lạc chán không muốn nói nên nhìn Ninh Phong, giọng nói mệt mỏi....
- Mình không khoẻ trong người nên về trước nhé!
- Tôi sẽ đưa cậu về!
Ninh Phong vội vàng dẫn Kiều Lạc ra ngoài, trông thấy cảnh này nhiều người xì xầm bàn tán khiến cho ba Hạ Vy tức giận nắm chặt ly rượu trên tay.
Tan tiệc trở về nhà, vừa bước vào trong thì ba Hạ Vy nổi giận đùng đùng mắng....
- Đồ vô dụng, mày cố ý đúng không?
- Con...con không có.....
Vừa dứt lời, ba Hạ Vy tát một cái mạnh khiến cho cô ngã xuống đất. Cả người không ngừng run rẩy nhìn ông, mẹ Hạ Vy vội chạy đến can ngăn...
- Ông à, có chuyện gì thì từ từ nói!
- Đồ ăn hại, ngay cả thằng đàn ông cũng không giữ được thì làm nên được trò trống gì???