• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn chai nước hoa trên bàn, nghĩ lại dù sao chai này cũng là được tặng nên Kiều Lạc từ chối không giao nộp. Đồng nghiệp thấy vậy thì tỏ ý muốn mượn....

- Kiều Lạc! Hay là cho mình mượn nộp đi, khi nào nhận quà mình sẽ trả lại.

Nghe vậy thì Kiều Lạc do dự, đồng nghiệp dỗ ngọt cô rồi cầm lấy chai nước hoa viết tên mình rồi đem nộp. Thư kí cầm chai nước hoa rồi nhìn cô ta với vẻ mặt đầy hoài nghi, nhưng vẫn im lặng không nói gì.

Tan làm, Kiều Lạc chuẩn bị ra về, lúc này điện thoại có tin nhắn đến nên cô vừa đi vừa xem.

"Cậu về chưa? Mình đến công ty đón cậu nhé!"

Thấy người gửi là Ninh Phong nên cô cũng trả lời lại.

"Vừa tan làm!"

"Vậy cậu có muốn ghé quán lẩu hôm trước ăn không?"

Đi đến thang máy, cô mải mê xem điện thoại nên không để ý xung quanh, vào trong thang máy cô vẫn tiếp tục gửi tin nhắn. Thiên Khôi đứng ở đằng sau nhìn thấy cô thì không quan tâm, do khoảng cách khá gần nên anh ngửi được mùi hương hoa hồng kia. Đúng lúc thang máy vừa mở ra, cô liền đi ra ngoài, anh đuổi theo sau thì thấy có người ở bên ngoài đang đợi cô.

Ninh Phong lúc này đã là giảng viên của trường đại học, dáng vẻ chửng chạc đứng đợi. Kiều Lạc vui vẻ chạy đến hỏi....

- Đợi lâu không?

Thấy họ thân mật với nhau nên Thiên Khôi nghĩ rằng họ đang yêu đương, vì vậy anh hụt hẫng trở lại phòng làm việc.

Ninh Phong lái xe Rolls Royce đưa Kiều Lạc đến quán ăn gần đó, đến nơi cả hai bước xuống xe vào trong quán. Sau khi gọi món thì anh tò mò hỏi....

- Kiều Lạc, hôm qua chụp ảnh thế nào rồi?



- À.... chuyện này....

Kiều Lạc lúng túng không biết trả lời sao, anh thấy dáng vẻ kia của cô nên lo lắng hỏi....

- Xảy ra chuyện gì sao??

- Hôm qua đang chụp thì có nhóm người đến quấy rối....nên buổi chụp hình bị phá hỏng!

Ninh Phong nghe vậy thì hơi nhíu mày, cô liền an ủi....

- Mình không sao cả, hôm khác sẽ chụp lại bộ ảnh hoàn chỉnh hơn!

Đợi một lúc, nhân viên đi ra đặt đồ ăn trên bàn, sau đó là vài chai bia. Kiều Lạc thuần thục khui nắp rồi rót vào ly, Ninh Phong gằn giọng nhắc nhở....

- Uống ít thôi, ngày mai còn đi làm!

- Hihi, biết rồi!

Đang ăn nửa chừng thì đột nhiên thấy một người đi vào quán ngồi gần đó, Kiều Lạc khó chịu nhìn sang Ninh Phong ra hiệu. Anh thấy là Hạ Vy đi ăn cùng với ai đó khiến cho anh cũng giật mình, không ngờ sau bao nhiêu năm lại gặp nhau vào lúc này.

Kiều Lạc nhìn thấy Hạ Vy đã thay đổi rất nhiều so với lúc trước, thân hình nóng bỏng quyến rũ hơn, cô cũng từng nghe nói sau này Hạ Vy sẽ kết hôn với Thiên Khôi vì cả hai nhà đều môn đăng hộ đối với nhau. Bàn tay cô vô thức sờ lên bụng mình, đôi mắt rưng rưng như sắp khóc, Ninh Phong thấy vậy nên đi đến an ủi....

- Đừng buồn nữa, không phải tại cậu đâu!

Vừa nói anh vừa ôm lấy cô vào lòng, cô nhớ lại lúc trước khi sinh đứa bé, kết quả bác sĩ nói rằng đứa bé đã bị chết ngạt không còn sống nữa. Nghe tin này như con dao đâm vào tim cô vậy, chỉ vì muốn giữ lại đứa bé mà cô đã hy sinh tương lai của mình, ba mẹ biết tin cô sinh con thì liền bay về nước. Ninh Phong sau khi tìm được cô liền điều tra mọi chuyện, sau đó an ủi vỗ về cô. Không ngờ rằng sau bao nhiêu năm thế mà giờ lại chạm mặt với kẻ thù trước mặt, Kiều Lạc nhìn anh với dáng vẻ cầu xin nói....

- Đưa mình về đi! Huhuhu....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK