• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thuần Vu Yến bị bỏ lại, bất đắc dĩ chậm chạp đi lại gần. Khóe mắt hắn liếc tới cái đầu màu đỏ rực của Hiên Viên Dạ, mí mắt hắn giật giật. Cái gì vậy, Hiên Viên thiếu gia thành phố S rảnh rỗi đi thành phố A cược ngọc?

Thuần Vu Yến lóe vài ý tưởng, hắn đi tới gần Hiên Viên Dạ, vỗ vai cậu nhóc.

Thuần Vu Yến cười: "Hiên Viên Dạ, giỏi lắm nha. Trốn nhà đi bụi?"

Hiên Viên gia và Thuần Vu gia đều ở thành phố S, bọn họ là thế giao với nhau. Mẹ của Thuần Vu Yến chính là Hiên Viên Mộng, dì của Hiên Viên Dạ. Hiên Viên Dạ còn phải gọi hắn là anh họ nữa.

Hiên Viên Dạ giật bắn, lông toàn thân dựng thẳng lên luôn: "A-Anh Yến. Haha, thật là trùng hợp nha."

Hiên Viên Dạ cảm thấy như vậy không ngầu tẹo nào, cậu ta vỗ ngực: "Em không có đi bụi nha. Khó có dịp ông anh nhà em chịu đi chơi với con gái người ta. Em là đi theo xem á."

Thuần Vu Yến nhướng mày không tin: "Anh còn lạ gì nhóc nữa. Trộm đi theo rình mò anh trai mình hẹn hò luôn mới ghê."

Hiên Viên Dạ sốt ruột giảo biện: "Ấy, em không trộm đi theo, là tại ảnh không phát hiện ra chứ bộ."

Thuần Vu Yến từ bi tha cho: "Anh của em có bạn gái bao giờ, cậu ta đâu?"

Hiên Viên Dạ nhìn quanh, xụ mặt: "Bạn gái thì vẫn chưa, vẫn đang theo đuổi người ta. Mất dấu rồi!"

Cậu ta không dám đỗ thừa là tại Thuần Vu Yến làm cậu ta phân tâm được. Có cho mười lá gan cậu ta cũng không dám thách thức Thuần Vu Yến.

Thuần Vu Yến bị Hiên Viên Dạ u oán nhìn, cười tủm tỉm xoa rối đầu tóc cậu ta. Hắn nhìn đám đông càng lúc càng đông chỗ của Bạch Tiểu Nhung, giờ thì hay rồi, hắn chui không lọt.

Hắn nhìn thằng em hờ trong tay, cười cười: "Lại đây anh nhờ một chuyện, anh sẽ không nói lại với anh trai em chuyện em rình mò."

Hiên Viên Dạ chỉ số thông minh không cao lắm: "Được được! Miễn là anh đừng nói cho ảnh biết là được." Cậu không muốn tiền tiêu vặt tháng này bị cắt đâu.



Thuần Vu Yến chỉ chỉ đám đông: "Đằng kia thấy không? Bạn của anh, đang bị người Âu Dương gia vây đánh."

Bạn của ảnh? Hiếm thấy nha ta, Thuần Vu Yến vậy mà thừa nhận ai đó là bạn hắn. Hiên Viên Dạ hơi kinh ngạc.

Hắn cười nghiền ngẫm: "Âu Dương Minh Minh cũng có mặt."

Hiên Viên Dạ cũng không quen nhìn Âu Dương gia gièm pha, quyết định xung phong: "Cứ để đó cho em! Em nhìn không vừa mắt con nhỏ đó từ lâu rồi." Hiên Viên Dạ và Âu Dương Minh Minh từng có xích mích, nói ra thì dài dòng.

Thuần Vu Yến vẫy tay: "Cẩn thận nha."

Thế là Hiên Viên Dạ dạt ra đám người, hiên ngang lẫm liệt đi vào bên trong vòng vây, cứu nguy bọn Hà Thanh Trúc đúng lúc. Cậu ta hất lỗ mũi lên trời, cảm thấy mình thật là ngầu lòi gì đâu.

Đám Âu Dương gia không dám làm gì quá đáng với Hiên Viên Dạ, hai bên giằng co không ngừng.

Bạch Tiểu Nhung cảm thấy người này cứu nguy đúng lúc á, đỡ công cậu nhảy vào hứng đòn giùm. Cậu dọn sẵn tư thế ăn dưa, từ trong túi móc ra một bịt hạt hướng dương, chia đều cho Nạp Lan Hồng và Hà Thanh Trúc.

Bạch Tiểu Nhung cắn hạt hướng dương: "Trận drama này có vẻ to lắm. Đừng khách sáo nha, tôi còn một bịt hạt dưa nữa á."

Hà Thanh Trúc & Nạp Lan Hồng: "..." Đi tấu hề à? Đang căng thẳng mà còn làm việc riêng. Ăn hay không ăn?

Hiên Viên Dạ còn đang cự cãi với Âu Dương gia mấy người, trình độ ngữ văn phải nói là chuyên nghiệp.

Chuyển biến tốt liền thu, Hiên Viên Dạ không thú vị nhìn bọn họ một cái, xua xua tay như đuổi ruồi: "Đã hiểu rồi thì cút xa một chút, đừng làm bẩn mắt thiếu gia."

[ Ồ, thằng bé ngáo đá cũng đẹp trai lắm á!

Người ta đáng yêu vậy mà mày nói ngáo đá???



Solo đi!

Ê chưa coi đã mà, cho hít thêm tí drama đi!]

Đám người đột nhiên dạt sang hai bên, một tên hơi đẹp trai một tí đi vào, còn học tập người ta cầm quạt xếp nữa chứ.

Âu Dương Minh Minh kinh hỉ: "Anh cả!"

Âu Dương Hoằng xuất hiện, đám người tự động tránh ra hai bên cho gã đi vào trong. Âu Dương Minh Minh như đã thâm chịu ủy khuất nép vào lòng gã, không có hảo ý nhìn chằm chằm đám Bạch Tiểu Nhung.

Âu Dương Minh Minh rưng rưng nói: "Anh cả, là bọn họ bắt nạt em!"

Bạch Tiểu Nhung trong tay hạt dưa xém nữa cầm không chắc. Bà chằn lửa này nói gì cơ? Ai dám bắt nạt bả? Lúc nãy còn mắng chửi người rất hăng mà, sao bây giờ thành em gái nhu nhược rồi?

Âu Dương Hoằng đau lòng vuốt tóc cô ta, khinh thường nhìn Hiên Viên Dạ: "Lại là mày, thằng nhóc vắt mũi chưa sạch. Có cần tao phái người tiếp đón mày không?"

Hiên Viên Dạ chỉ dám giả ngầu chơi soái trước những người yếu thế hơn cậu ta thôi, chứ con cáo già Âu Dương Hoằng, lắm mưu nhiều kế khiến cậu ta không dám bốc đồng.

Hiên Viên Dạ mạnh miệng: "Chuyện con nít, người lớn mấy người cứ thích xen vào à?"

Âu Dương Hoằng cười lớn, thả cô ta ra: "Chuyện con nít? Tao thích làm vậy đó thì sao? Lần trước bị tao hành chưa thấm à?"

Gã ta nổi tiếng là ra tay đánh người không cần lý do, trưởng tử nhà Âu Dương, tính cách xấu xa của ông già nhà gã, gã học tới 8 phần.

Gã đột ngột ra tay, dùng sức đấm vào mặt Hiên Viên Dạ!

Trúng cú này, Hiên Viên Dạ xác định gãy xương mũi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK