• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lúc đó, tại xóm Làng Chài

Trận chiến ở xóm nghèo giữa Tâm “ma xó” và bọn đàn em của Huy “long” cũng sắp đến hồi kết thúc ! Có lẽ Thành “ba tai” sẽ không bao giờ tin được rằng lần này hắn tiếp tục thất bại trước Tâm dù đã mang theo đến 7 người, những cú ra đòn của Tâm mỗi lúc một nhanh hơn và mạnh mẽ hơn khiến máu của hắn và bọn đàn em dính đầy trên chiếc nhị khúc côn của Tâm. Lúc này chỉ còn lại duy nhất Thành ba tai và một tên đàn em, 6 tên còn lại đã bị đo ván sau khi phải nhận những cú đánh rất mạnh vào mặt. Nhưng ở bên kia chiến tuyến, Tâm “ma xó” cũng đã bắt đầu thấm mệt và dần cảm nhận được những vết thương ở trên cơ thể mình, tuy nhiên gã vẫn đủ sức để giải quyết nốt tên sát thủ Nam Định. Ném chiếc côn qua một bên, Tâm nhặt lại con dao găm quen thuộc của mình, ý định sẽ chơi solo với Thành ba tai.



“Đéo dùng sức được với mày thì tao sẽ dùng mưu … để rồi xem”, Thành “ba tai” cũng lầm lỳ xách kiếm ngồi dậy, tên đàn em đứng sát bên cạnh, lo lắng :



– Bây giờ sao anh ? Hay là… em đi gọi thêm người ?



– Mày sợ à ? Nó bắt đầu mệt rồi, tao với mày cùng xông vào một lúc là nó toi ngay… Lên đi !



Thành ba tai và tên đàn em cứ thế lững thững bước lên phía trước, 2 con kiếm dài vẫn đang kéo lê trên mặt đất, trong khi đó Tâm “ma xó” không chút e sợ, hiên ngang chờ đợi bọn chúng xông vào. Con dao găm được gã cầm ngay trước ngực…



Nhưng khi 2 bên chỉ còn cách nhau vài ba mét, bất ngờ Thành ba tai đạp thật mạnh vào lưng tên đàn em khiến tên này mất đà lao người về phía trước, toàn bộ mặt của tên này nhằm thẳng vào con dao găm của Tâm… hành động khốn nạn của Thành ba tai khiến Tâm vô cùng sững sờ, gã vội thu con dao lại rồi dùng tay quăng tên này qua một bên, nhưng khi còn chưa kịp định hình lại chuyện gì vừa diễn ra thì từ đằng sau lưng tên đàn em, Thành ba tai đã xuất hiện rất nhanh, con kiếm trên tay hắn chém một đường rất nhanh từ trên cao xuống trúng vào bả vai của Tâm… đường chém mạnh đến nỗi làm cho máu từ vết thương phụt lên thành từng dòng !



Tâm gục hoàn toàn xuống đất, cánh tay không còn chút sức lực nào và làm rơi mất con dao găm, nhưng gã ma xó vẫn cố gắng dùng tay trái, cố để với lấy con dao, chỉ có điều Thành “ba tai” đã xuất hiện, dẫm chặt vào tay Tâm:



– Mày chỉ được cái sức giỏi, còn về mưu thì mày còn kém tao rất xa con ạ !



Tâm không nói gì, hành động bất nhân của Thành, có lẽ cả đời Tâm cũng không làm được…



Thành xoay gầm giầy, xoáy thật mạnh vào vết thương trên cổ tay Tâm, miệng gằn lên từng tiếng :



– Mẹ kiếp ! Mày tưởng mày là ai ? Cho mày chết, cho mày chết này…



Cứ sau mỗi lần tên đầu trọc Nam Định nói cái câu “cho mày chết” là một lần hắn sút vào ngực, vào mặt và vào bụng của Tâm… cho đến khi thấy Tâm hoàn toàn gục hẳn, hắn mới cười nhếch mép :



– Tao chưa cho mày chết dễ dàng vậy đâu ! Mở mắt ra đi nào…

Vừa nói hắn vừa nắm tóc Tâm kéo lê thật mạnh trên mặt đất !!!



Tên đàn em lúc nãy thoát khỏi con dao găm của Tâm, giờ mới hoàn hồn trở lại, hắn đứng trơ trơ nhìn cảnh Thành “ba tai” đang hành hạ Tâm “ma xó” mà thấy lạnh toát cả người…



Nhặt con dao găm của Tâm lên, Thành ba tai quyết định sẽ kết liễu đối thủ lớn nhất của mình, nhưng trước khi làm việc này, theo thói quen hắn sẽ phải cắt một bên tai của Tâm để ghi lại thành tích…



Tên đàn em bây giờ thì đã đứng khoanh tay và chờ đợi cảnh tượng Tâm “ma xó” chuẩn bị đền mạng cho đại ca Huy Long !



– Giết nó đi anh Thành… giết nó trả thù cho đại ca !!!



Thành ba tai nhìn vào gương mặt bê bết máu của Tâm rồi hắn ngước mắt lên nhìn trời cười sảng khoái… con dao găm được giơ lên cao !!!



Nhưng khi hắn chưa kịp làm gì thì tiếng xe máy ở đâu đã xuất hiện và chỉ chưa đầy vài giây sau, đèn xe đã làm chói mắt gã sát thủ Nam Định khiến hắn phải đưa một tay lên che mắt, từ cái ngõ nhỏ dẫn vào xóm nghèo, Quân “quế” lao vụt xe vào giữa sân bóng khiến tên đàn em phải vội vàng né tránh, cú lao mạnh đến nỗi khiến Thành “ba tai” cuống quýt nhẩy sang một bên và đánh mất cơ hội xử lý Tâm “ma xó”… Chiếc xe mất đà, đổ ầm xuống đất, Quân quế lao vội ra ngoài, lăn lộn mấy vòng trên không trước khi rơi mạnh xuống bãi cỏ, nhưng ngay lập tức gã đã bật dậy rồi lao về phía Tâm…



Hai tay đỡ đàn anh dựa vào mình để ngồi dậy, Quân “quế” giật tung chiếc áo sơ mi, vo tròn lại rồi cầm máu vết chém ở trên bả vai của Tâm…



Những cú đá liên tiếp của Thành “ba tai” cũng đã khiến gương mặt Tâm bầm tím, dù rất đau nhưng sự lỳ lợm vẫn giúp gã “ma xó” gượng dậy được, hé mở đôi mắt, Tâm cười trừ khi nhìn thấy gương mặt đầy lo lắng của Quân :



– Chú mày sao thế ? Anh đã chết đâu mà sợ ?



Nghe được mấy lời từ Tâm nói, Quân cũng phần nào bớt đi sự lo lắng, nhưng khi còn chưa kịp cất lên lời nào thì Thành “ba tai” đã ở đâu đằng đằng sát khí xách dao xông lại định xử lý cả hai anh em.



Tâm “ma xó” giật tay Quân ra, đỡ lấy chiếc áo đang thấm máu cho vết thương của mình, hiểu ý đàn anh, Quân vùng dậy, nhặt một con dao nằm trên bãi cỏ, miệng hét lớn rồi xông về phía Thành “ba tai”



– CON MẸ MÀY !!!! VÀO ĐÂY !!!



Âm lượng cực khủng từ Quân “quế” bất chợt khiến tên sát thủ Nam Định có đôi chút ke tay, hắn vung dao lên chém một nhát thật mạnh xuống đầu Quân, ngay lập tức Quân cũng quét một đường từ dưới lên khiến 2 con dao va vào nhau kêu cái CHOANG một phát…



Thành ba tai dừng lại đôi chút, ngắm nhìn thật kỹ địch thủ mới của mình, dù mới 17 tuổi nhưng Quân “quế” trông rất cứng cáp và mạnh mẽ, nhìn cách Quân dùng dao và đang đọ sức cùng hắn, Thành “ba tai” biết được tên mới đến này cũng thuộc dạng chẳng phải vừa…



Nhưng dẫu sao hắn cũng là sát thủ máu lạnh, lại giàu kinh nghiệm chiến đấu nên biết cách để chơi lại những tên ngựa non máu chiến kiểu như Quân “quế”…



Không đọ sức bằng cách ghì dao vào nhau nữa, Thành bất ngờ thu đồ lại khiến Quân có đôi chút loạng choạng, không để cho đối phương có thời gian trấn tĩnh, Thành ba tại tung ra một cú đá cực nhanh vào thẳng bên sườn của Quân, cú đá có lực khiến Quân ngã dúi dụi, con dao trên tay vì thế cũng bị văng ra ngoài.



Thấy mình đang thắng thế, Thành ba tai liền vác dao xông tới, nhằm thẳng đầu Quân chém một đường rất mạnh, Quân không còn cách nào khác đành giơ tay lên chịu đòn.



Nhưng khi mũi dao còn chưa kịp chém xuống thì Thành ba tai đã nhận ngay một vật nặng vào đầu, lại là Tâm “ma xó” và vẫn là cú ném gạch giải nguy của gã…



Dính đòn một cách bất ngờ, Thành ba tai đổ ầm xuống đất, cú ném mạnh và chính xác khiến tên sát thủ Nam Định cuối cùng cũng đã đổ máu, nhân cơ hội này Quân quế đã ngay lập tức bật dậy…



Tên đàn em khi nãy bây giờ mới xông vào giải cứu đàn anh, hắn nhằm thẳng vào Tâm “ma xó” đang một tay giữ chặt vết thương và mỏi nhừ với cú ném vừa rồi, nhưng khi còn chưa kịp làm gì thì hắn đã bị Tâm tung cú đá trúng vào cổ tay làm con dao rơi xuống đất, đang ngơ ngác chưa biết chuyện gì vừa diễn ra thì hắn ăn thêm một cú đạp vào giữa ngực, và cuối cùng là một đòn kết liễu lạnh lùng với cú sút vào mặt như kiểu cầu thủ sút bóng.



Tay trái di di vào vết thương đang rất đau ở trên đầu, Thành “ba tai” gầm gừ đầy hung dữ khi nhìn thấy bàn tay mình dính đầy máu, hắn rít lên qua từng khẽ răng rồi mặc cho máu cứ thế tuôn ra xối xả, cầm dao lao thẳng về hướng Tâm “ma xó”, từ bên trái, Quân quế thấy vậy cũng lao theo đối phương…



Đối đầu với tên đàn em khi nãy thì dễ, nhưng bây giờ là Thành ba tai, Tâm lại đang bị thương nên không dám chắc mình sẽ làm được gì, mặc dù vậy gã ma xó vẫn đầy bản lĩnh hiên ngang giữa trời chờ đợi đối thủ, tay phải vẫn bắt chéo lên vai ôm chặt vết thương của mình.



Tốc độ của Thành ba tai là rất nhanh vì thế dù đã rất cố gắng nhưng Quân quế vẫn chậm hơn hắn vài bước chân, không thể ứng cứu kịp cho đàn anh, Quân chỉ có thể hét lên một câu trước khi chứng kiến những điều tuyệt diệu sắp diễn ra:

– ANH TÂM !!!





Tâm “ma xó” chờ cho Thành đến gần, rồi bất ngờ vứt chiếc áo dính đầy máu của Quân quế ra phía trước, cú ném của gã nhanh đến nỗi Thành ba tai chỉ còn biết làm theo phản xạ, nghiêng đầu sang một bên để né tránh, và cũng ngay trong tích tắc ngắn ngủi ấy, Tâm ma xó đã dùng hết sức vung cánh tay trái đầy máu đấm rất mạnh vào mặt của Thành ba tai, tốc độ di chuyển của tên sát thủ Nam Đinh cộng với cú đấm đầy uy lực của Tâm đã tạo ra một lực cộng hưởng mạnh mẽ khiến Thành gục hoàn toàn xuống đất ! Toàn thân hắn rung lên rồi nằm bất động…



Trong khi đó, Quân quế hai tay đang chống xuống đất sau cú phi nhanh bị trượt ngã, đang ngước mặt lên há hốc mồm kinh ngạc trước pha ra đòn quá mạnh của đàn anh…



Sau cú đấm ấy, Tâm thấy toàn thân mình tê dại, đôi chân không còn trụ vững nữa, gã cũng đổ ầm xuống bãi cỏ…



Quân quế lao vội về phía đàn anh, mọi chuyện có vẻ như đã kết thúc, một mình Tâm đã trụ vững trước 7 tên đàn em và cả tên sát thủ đầu trọc Thành ba tai, trước đó Trung “quay” cũng đã giải nguy thành công cho Nam “lùn”, dù cái giá phải trả không nhỏ là vết thương của anh Cu Tú và một số anh em canh giữ bên ngoài phòng !



Quân thở phảo nhẹ nhõm, lững thững bước lại phía Tâm, bây giờ hắn mới cảm nhận được vết đau sau khi nhận cú đá mạnh của Thành ba tai, nhưng bỏ qua cú đá đó, điều hắn cần làm lúc này là nhanh chóng đưa Tâm lên bệnh viện…



Thế nhưng ngay sau khi Quân “quế” nâng được Tâm dậy và dựa vào vai mình để đưng lên… cả sân bóng đã sáng choang với ánh đèn xe ô tô, có một chiếc xe đang lừ lừ tiến vào sân bóng, Quân giật mình, thầm nghĩ “nếu đó là bọn Huy “long” hắn và anh Tâm “ma xó” sẽ chết chắc”…



Bất chợt chiếc xe dừng lại ngay sát cạnh hai anh em, lúc này Tâm và Quân đã quá mệt và chẳng còn chút sức lực nào để mà chạy trốn.



Chiếc cửa xe mở ra, Quân quế từ từ quan sát, trên xe có tổng cộng 4 người, tên tài xế vẫn ngồi nguyên trong xe. Từ cửa sau hai tên mặt mũi cô hồn bước ra trước tiên, bọn này trông mặt mũi dữ dằn, chắc chắn không phải là người tốt. Ngay sau đó, từ cửa trước, một người đàn ông đã lớn tuổi bước xuống, có vẻ như lão này là đàn anh của mấy tên kia vì Quân thấy hai thằng này có vẻ nhún nhường và lùi lại một bước cho lão tiến lên, lão ta diện bộ đồ Trung Quốc màu ghi, trên miệng vẫn ngậm một chiếc tẩu, quan sát mọi thứ xung quanh một lát, cuối cùng lão cũng cất tiếng hỏi :



– Đứa nào ở đây tên là Tâm ?



Biết có sự chẳng lành, Quân “quế” tiến lên đứng chắn người ở phía trước, lúc này dù không ai nói gì thì tất cả cũng đều hiểu, kẻ đứng phía sau hắn chính là Tâm. Gã ma xó giờ đây đang mệt lừ vì vết chém ở vai, vẫn một tay ôm vết thương, Tâm gạt Quân “quế” sang một bên, hiên ngang bước lên phía trước :



– Anh Tâm !! Anh…

– Chú không che được cho anh đâu !



Đoạn, Tâm quay sang liếc mắt với Quân “quế” nói nhỏ vào tai gã đàn em “Nếu có cơ hội, cứ chạy trước, nghe chưa…”



Một bên mắt của Tâm sưng húp cộng với việc đèn xe chiếu sáng choang khiến hắn không thể nhìn kỹ những người đối diện là ai, Tâm chỉ trông thấy mờ mờ, dường như chúng có tất cả 3 người và chưa rõ có phải là đàn em của Huy “Long’ hay không. Chỉ biết chắc một điều, với sức lực bây giờ Tâm biết rõ mình chẳng thể đánh nổi dù chỉ là một con chó chứ chưa nói gì đến 3 tên trước mặt.



Lão đại ca ngậm tẩu thuốc ngó nghiêng nhìn Tâm một lát rồi hạ lệnh :



– Bắt lấy nó đem lại đây xem nào.



Ngay lập tức 2 gã mặc áo đen xông về phía trước, thấy đối phương ra tay, Quân “quế” cũng nhanh không kém gạt Tâm sang một bên, lao lên quyết ăn thua đủ với bọn này… nhưng ngay sau đó Quân đã khựng lại, không dám nhúc nhích di chuyển dù chỉ là một bước chân vì trước mặt hắn lúc này là một họng súng đang chĩa thẳng vào mặt, khẩu Colt 6 viên được một tên áo đen rút ra, tên này gằn giọng đe dọa :



– Mẹ kiếp, ranh con ! Mày muốn chết à…



Biết đụng phải thú dữ, Tâm hiểu cẩn phải làm gì lúc này :



– Đứng yên đi Quân, cái bọn nó cần là anh ! Cứ để xem chúng định giở trò gì, bọn này không phải bọn Huy “long” đâu.



Lão đại ca thấy vậy liền lên giọng quát mắng bọn đàn em :



– Cất súng mau ! Mày làm cái trò gì vậy ?



Tên này từ từ thu khẩu súng vào trong áo vest, không quên đánh mắt lườm đểu Quân một cái, sau đó hắn tiếp tục công việc của mình là áp giải Tâm “ma xó” về cho đại ca.



Trong đầu Tâm hỗn loạn với một mớ suy nghĩ, gã không thể tìm ra cách để chạy trốn cũng như bảo vệ cho Quân, ngoài ra Tâm cũng không biết bọn này là bọn nào và mục đích của chúng là gì.



Lúc này Tâm chỉ còn cách lão già đại ca có một vài bước chân, lão ném cái tẩu thuốc vào trong xe cho một tên đàn em, nhìn sơ qua Tâm rồi cất tiếng hỏi:



– Đánh nhau với bao nhiêu thằng mà bị thương nặng vậy ?



Tâm không trả lời, một con mắt đau quá đã nhắm lại, con mắt kia vẫn mở trừng trừng nhìn thẳng vào lão giống như cách Tâm vẫn thường ghi nhớ kẻ thù để sau này nếu có cơ hội sẽ báo thù.



Lão già vừa hỏi xong thì cũng tự cho mình câu trả lời luôn sau khi quan sát xung quanh thấy la liệt bọn đàn em của Huy “long” đang nằm bất động.



– Anh hùng nhỉ, một mình chú mày mà xơi tái cả một đội thế này kia à !



Lão đưa tay vén mái tóc dài của Tâm lên để nhìn rõ gương mặt, từ trong xe tên tài xế khoảng 35 – 40 tuổi cũng ngó mặt ra để quan sát, lão đại ca chăm chú nhìn một lát, thi thoảng lại nhăn mày, tặc lưỡi, đoạn hắn quay sang nói thầm gì đó với tên tài xế, tên này cũng gật gù ra điều đồng ý.



Trong mơ màng, Tâm nghe thấy tên tài xế có nói một câu :



– Nếu có cái bớt ở sau gáy nữa thì đúng là nó rồi…



Đoạn, lão già đại ca yêu cầu Tâm quay người lại, lão tiếp tục vén tóc gáy của Tâm lên, dưới ánh sáng của đèn xe, cả hai đều nhìn thấy rõ mồn một có một vết bỏng đã lành từ nhiều năm nằm ngay dưới gáy Tâm…



Lão đại ca mỉm cười, thở phảo nhẹ nhõm :



– Cuối cùng cũng tìm thấy nó…



Xoay người Tâm lại, lão túm chặt hai vai Tâm, đôi mắt rưng rưng, người đàn ông này là Phi “đen” – đàn anh một thời của ông Đức, bố ruột Tâm, sau khi ông Đức bế Tâm ra đi cách đây 19 năm, ông Phi đã mất liên lạc hoàn toàn với bố con Tâm, nhưng trong lòng lúc nào cũng cảm thấy day dứt và đã cho người đi tìm kiếm khắp nơi nhưng hoàn toàn không có bất kỳ một thông tin nào, may sao ngày hôm nay nhân chuyến về đám tang đàn em là Hải “khùng” – gặp gỡ Giang “tổng đài” và biết được một số chuyện về giang hồ nơi đây, lại nghe kể chuyện về một thanh niên tên Tâm năm nay 21 tuổi bằng tuổi với con trai ông Đức, sống mồ côi trong xóm nghèo, ông Phi đã sinh nghi liền hỏi cặn kẽ địa chỉ và quyết định tìm kiếm xem sao, thật không ngờ sau 19 năm lưu lạc, ngày hôm nay ông đã tìm thấy đứa con trai độc nhất của Đức “bầu” – đàn em thân thiết với ông thời xưa, người đã từ bỏ ông sau cái chết của vợ và quyết định rút lui khỏi giang hồ rồi biến mất không để lại bất kỳ một dấu tích nào.



– Tâm ! Nghe đây cháu, bác là Phi – anh trai của bố cháu ! Trời ơi ! Bác đã tìm bố con cháu suốt 19 năm qua, đã có những lúc tưởng như không còn bất kỳ một hy vọng nào, cứ nghĩ rằng bố con cháu đã chết, thật không ngờ ngày hôm nay lại tìm thấy cháu ở đây !



Quá bất ngờ trước những thông tin vừa được nghe, Tâm rõ ràng không hiểu chuyện gì đang diễn ra, chỉ biết lúc này cơ thể gã cảm thấy rất mệt, đầu óc choáng váng… và khi chưa kịp cất lời để hỏi một câu nào về bố ruột của mình thì Tâm đã đổ gục xuống, miên man…



Thấy đứa cháu bất ngờ đổ gục xuống ngay dưới tay mình, Phi “đen” cuống cuồng giục bọn đàn em vào xe để mang Tâm tới bệnh viện, tên lúc này chĩa súng vào người Quân quế bất chợt hỏi một câu :



– Mày có lên xe luôn không ?



Sau khi nghe toàn bộ câu chuyện, Quân mừng thầm trong bụng, thật may vì bọn này là bạn chứ không phải là thù, gã vội vàng chui lên xe rồi kéo chặt cửa. Chiếc xe hiệu Toyota 4 chỗ xoay đầu, nhằm thẳng hướng bệnh viện đa khoa tỉnh lao vút đi….



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK