• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hạ Như Ân vẫn còn mãi mê làm việc trên máy tính, Phong Thần Vũ không cách nào điện được trong cô, liền muốn la lên, nhưng anh nhớ lại giờ đã tối còn là kí túc xá nữ không làm phiền được

Phong Thần Vũ bắt đầu thành nghề, anh xoắn tay áo lên bắt đầu leo trèo lên ấy, anh từng đi thi cuộc thi leo núi, đã dành hạng nhất nên lầu hai đối với anh không có gì khó.

Hạ Như Ân cuối cùng cô đã thiết kế xong chiếc váy, cô vương vai, mà rên nhẹ, anh đi từng đằng sau cô đi rất nhẹ nhàng không hề phát ra tiếng động, cô chả biết có người đằng sau mình

Phong Thần Vũ đứng ôm từ phía sau cô, cô liền giật mình mà dẫm lên chân anh một cái mạnh, cô định đánh anh bằng bình nước trên tay..

"A, em mưu sát chồng em à..

"Là anh à, sao lại vào được đây

"Tôi trèo vào đấy, gọi mãi em không bắt máy..

Hạ Như Ân hốt hoảng kiểm tra điện thoại mình, thì thấy có rất nhiều cuộc gọi nhỡ từ anh..

"Trèo vào á, có bị thương hay trầy ở đâu không, anh có biết nguy hiểm lắm không" Hạ Như Ân lo lắng liền kiểm tra khắp người anh xem có bị thương không

Phong Thần Vũ thấy dáng vẻ lo lắng của cô trong lòng liền cười

"Tôi không sao, em lo cho tôi hả..

"Ai thèm lo cho anh chứ

Cả hai đứng đối diện nhau, anh ôm lấy eo mặt sát lại gần cô..

"Sao lại không về nhà mà lại về kí túc..

"Anh còn nói nữa à, người nào hồi sáng bảo chiều sẽ đến đón tôi.

"Tôi bận giải quyết công việc, cả người tôi đều mệt em không thấy sao..

"Hay là đi với em nào

"Không có, trong lòng tôi chỉ có Hạ Như Ân thôi không còn ai cả.." Phong Thần Vũ liền giải thích với cô, nhưng ngừoi chồng giải thích với ngừoi vợ

Hạ Như Ân ngửi thấy mùi lạ lạ trên người anh, cô liền ghé sát mũi lại ngửi trên áo và cổ anh

"Mùi nước hoa nữ rõ ràng.." Hạ Như Ân liền chỉ tay nói

"Thật sự không có mà..

Vì vừa nảy Cao Hạ Diệp có đứng kế anh mùi nước hoa của cô ấy rất nồng

"Đừng có xạo, có nói thật hay là sao

"Thật sự lúc nảy có gặp lại một người bạn cũ

"Trai hay gái

"Là gái, nhưng tôi chỉ lạnh nhạt nói chuyện với cô ta vài câu là rời khỏi công ty rồi

"Tạm tin..

Hạ Như Ân ngồi xuống bàn làm việc lưu lại bản thiết kế, anh ngồi xuống nhấc ngừoi cô ngồi lên đùi anh, Dâu anh tựa vào vai cô, ngửi lấy mùi thơm nhẹ nhẹ trên cổ cô

"Em vẫn chưa làm xong à..

"Xong rồi, để tôi lưu lại đã, còn phải thiết kế một bộ đồ nam nữa..

"Bé nhà tôi giỏi thế.." Hạ Như Ân lưu xong bản thiết kế, cô bấm thoát phần mềm xuống vô tình Phong Thần Vũ lại thấy ảnh nền laptop..

"Này này, ai đây.." Nảy giờ cô ghen anh đủ rồi, giờ lại tới lượt anh..

"Cái này là đàn anh cũ của tôi..

"Đàn anh kiểu gì mà nhìn em bằng ánh mắt ấy, nảy giờ mới để ý, laptop của ai

"Của anh ấy cho tôi mượn, thì anh ấy xem tôi như em gái thôi

"Em gái mưa à" Phong Thần Vũ một khi đã ghen còn ghen hơn cả cô..

"Anh vô duyên, ai bảo anh xem trang wed đen làm gì, tôi sợ làm phiền nên không mượn laptop của anh..

"Tôi không có xem mà, vừa mở lên là em đã vào rồi, có kịp xem gì đâu

"À nếu tôi không vào thì vẫn xem đúng khônh..

"Không dám

Hạ Như Ân lấy USB ra lưu lại bản thiết kế, cô đưa cho anh

"Không sử dụng laptop của anh ấy nữa, chỉ sự dụng laptop của anh thôi, cầm đi, về nhà tôi làm tiếp" Hạ Như Ân quay người lại hai tay chạm má anh mà dỗ

"Được " Phong Thần Vũ vui vẻ trả lời

Phong Thần Vũ nhìn lấy đôi môi đỏ mọng căng mịn của cô, anh liền hôn lấy nó, nụ hôn của anh rất nhẹ nhàng, chiếc lưỡi của anh tha chiếc lưỡi của cô, cả hai chiếc lưỡi quấn quýt lấy nhau không rời, đến lúc cô khó thở, anh mới luyến tiếc buông đôi môi cô ra

"Ưm…..không được đâu..

"Tại sao?

"Ở đây là kí túc xá nữ đó, phòng cách âm không tốt

"Vậy về nhà với tôi nhá..

"Vâng..

Hạ Như Ân bận áo khoác mang dép vào, mở cửa rón rén nhẹ nhàng không phát ra tiếng động..

"Anh đi nhẹ thôi.." Hạ Như Ân nắm lấy tay anh mà nhẹ nhàng, đang đi từ từ xuống cầu thang, cô bảo vệ kí túc xá nữ đi kiểm tra, Hạ Như Ân thấy ánh đèn liền kéo anh nép sang một góc

Hạ Như Ân bịt lấy miệng anh, kiểm tra xem cô bảo vệ đã đi hay chưa, Phong Thần Vũ kéo tay coi xuống hôn lên đôi môi cô

"Ưm… chờ về nhà đã" Hạ Như Ân đẩy anh ra, anh bế cô lên, cô ôm chặt lấy cổ anh

"Về thôi nào..

"Lỡ ai thấy thì sao..

"Thì kệ chứ sao..

Phong Thần Vũ bế cô xuống xe, anh cẩn thận che chắn lại đầu cô


Về tới nhà, anh xuống mở cửa xe cho cô, chân của cô vẫn còn hơi đau, nó lại lên cơn nhức nhối ngay chân khiến cô cau mài, trán cô phủ một lớp mồ hôi


"Em sao vậy.." Phong Thần Vũ thấy điều bất thường từ cô liền cúi người xuống hỏi..


"Chân tôi lại đau..


"Tôi bế em vào nhà." Phong Thần Vũ liền bế cô vào nhà..


"Dạ Lão Đại và Phu Nhân mới về ạ


"Gọi bác sĩ Lâm tới đây gấp


"Vâng

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK