Chương 261:
“Mọi người đã lâu không thấy.”
“Ha hả.”
“UInn Một đám người làm cho có lệ, nhìn thẫy Tô Thịnh Quốc và Tô Khuynh Tình đi vào, cũng ngậm miệng.
Tô Khuynh Tình gây ra chuyện kia vân chưa công bồ ra, cho nên ở trong mắt hội đồng quản trị, mọi người vẫn cảm thấy cô ta là đại diện cho Tô Tè, cho nên nhìn thấy Tô Khuynh Tình đều là vẻ mặt dịu dàng, chênh lệch quá lớn.
Chỉ có Tô Thịnh Quốc nhìn Tô Thính Ngôn nói ta: “Tới rồi.
*Ừ”
Tô Thính Ngôn lại rất có lệ với ông ta.
Sau đó mọi người bắt đầu nói lên hướng phát triển gần đây của Tô Tè, nghiệp vụ linh tinh.
Nhưng là gần đây Tô Tề ngày càng sa sút, tương lai không lạc quan.
Tô Khuynh Tình chuẩn bị hồi lâu, nói: “Tôi cảm thầy chúng ta có thể học theo Trường Linh khai thác một chút ngành khác, ví dụ như nghiên cứu chế tạo một ít thương hiệu thuốc.”
“Có đạo lý, Trường Linh có thể làm, sao chúng ta lại không làm được.”
Tô Thính Ngôn hừ một cái, nói: “Các người nghiên cứu như thê nào?
Không có nhân viên nghiên cứu, cũng không thân với các viện nghiên cứu, ai nghiên cứu cho mây người? Bác sĩ Tô Khuynh Tình chuẩn bị tự mình nghiên cứu sao? “
Tô Khuynh Tình đỏ mặt lên: “Tôi…
Tôi cũng không phải không thê…”
“A… Tôi đây rất mong đợi đấy. “
Người của hội đồng quản trị thầy Tô Thính Ngôn nói mát, lập tức nói: “Vậy không bằng cô đi làm đi, thật là, toi cảm thây Khuynh Tình nói rất có đạo lý, ít nhật người ta nỗ lực SUY nghĩ, không giống cô chỉ chiếm cô phân trên danh nghĩa.
“Đúng vậy, cc cầm cô phần coa làm chuyện gì không? Nếu cô tới hội đồng quản trị, không làm cái gì tỏ vẻ một chút sao?”
Tô Khuynh Tình ở phía sau nhìn, lại to gab mở miệng nói: “Chị, chị và Trường binh quan hệ nhìn không tôi, không bằng chị đên nêu đi lây kinh nghiề ở Trường Linh?”
Tô Thính Ngôn nghe xong, ngắng đầu nhìn đồ ngu này.
Thật đúng là tự mình tìm tới cửa.
Tô Thính Ngôn nói: “Thật ra nói như vậy, chúng ta cũng có thê dùng thuốc mà Trường Linh sản xuất ra, chúng ta bây giò đang dùng thuốc của nhà nào, hợp tác với bọn họ đã bao nhiêu năm rồi? Nếu hợp tác lâu như vậy nhà sản xuất thuốc vẫn không có tương lai gì, không bằng thay đổi sang Trường Linh đi?”
Người đằng sạu hừ lạnh nói: “Cô có thê học chút rôi hãng đến đây, Trường Linh không phải là tủy tiện bệnh viện đều cũng sẽ cung cập, hàng g, cũng có bệnh viện lớn muôn hợp tác vỏi bọn họ, bọn họ chỉ nguyện ý đưa ra một ít thuốc, còn lại đêu là cho bệnh viện tư của mình dùng, cô có thê làm cho Trường Linh cung cấp thuốc cho chúng ta?”
“Thật sự khó khăn sao.” Tô Thính Ngôn nói.
“THất sử Mọi người đều cảm thấy Tô Thính Ngôn thật quá ngốc, quá kiêu ngạo.