Bộ đồ mang đúng có 4' phim, cho tiểu bạch kiểm lên sóng hẳn 3 hình, hơn chục chap.
__________
2 - 45
Thịnh Đô - Đường phố Thịnh Đô.
Nhân vật: Trần Hiền, Tiềm Long Vệ, Người đi bộ.
Một đội Tiềm Long Vệ phong trần mệt mỏi, giục ngựa mà đến.
Thống lĩnh đầu lĩnh (Trần Hiền) thân hình mạnh mẽ, thoạt nhìn rất là trầm ổn.
Dân chúng nhìn trang phục thống nhất cùng tuấn mã mập mạp cường tráng của bọn họ, vẻ mặt sùng bái mà tự hào.
Dân chúng A: Nhìn kìa, là Tiềm Long Vệ của Lục điện hạ!
Dân chúng B: Lục điện hạ tự mình thống lĩnh binh đúng là nhìn khác biệt.
2 - 46
Nhân vật: Chung Thái, Trần Hiền, Tiềm Long Vệ, người đi đường
Phủ đệ của Tiêu Lẫm, rộng rãi tinh xảo, nhưng không xa hoa.
Nhóm Tiềm Long vệ chạy như bay đến, xuống ngựa trước cửa phủ đệ Tiêu Lẫm.
Chung Thái đi ra đón, hành lễ với Trần Hiền.
Chung Thái: [ Trần thống lĩnh, Tiềm Long Vệ không phải còn ở ngoài thành huấn luyện sao, ngươi đột nhiên vào thành, là có việc gì gấp? ]
Trần Hiền: [ Ngoại ô có yêu quái, một câu không thể nói rõ, Chung Thái huynh đệ, ta có thể gặp mặt điện hạ hay không? ]
Chung Thái gật đầu.
2 - 47
Thịnh Cung - Đường nhỏ
Nhân vật: Đạm Đài Tẫn, Lê Tô Tô, thanh niên nội thị, cung nữ
Lê Tô Tô một thân lễ phục, cùng Đạm Đài Tẫn cũng thay lễ phục sóng vai mà đi, đi trên cung đạo tường đỏ thật dài.
Lê Tô Tô nhìn cảnh tượng quen thuộc, không khỏi xuất thần.
Lê Tô Tô: [ Chính là nơi này......]
⊿ [Hồi tưởng 1 - 18]
Tường cung cao chót vót, ánh sáng sâu thẳm. Một huyền y thiếu niên tái nhợt gầy yếu đang cúi đầu, lẻ loi độc hành.
Lê Tô Tô nhìn về phía Đạm Đài Tẫn bên cạnh, hắn lớn hơn trong hình vài tuổi, sương mù u ám và bóng tôi trong cung vẫn còn ám đạm lên người hắn.
Lê Tô Tô (O.S.): “ Ma Thần chính là từ trong thâm cung này mà được nuôi dưỡng, Đạm Đài Tẫn quá khứ đến tột cùng đã trải qua cái gì, lại lớn lên như thế nào..”
Một thanh niên nội thị đối diện đi tới, hành lễ.
Thanh niên nội thị: [ Diệp nhị tiểu thư, Thánh Thượng hôm nay chỉ gặp Đạm Đài điện hạ, ngài nếu là nhàn rỗi, không bằng đi bồi Thái hậu nương nương tán gẫu. ]
Lê Tô Tô cười khoát tay.
Lê Tô Tô: [ Không sao không sao, trong cung ta rất quen thuộc, tùy tiện đi một chút là được. Ta đợi ngươi ở cửa cung điện. ]
Đạm Đài Tẫn nhìn nàng một cái, theo nội thị đi xa.
Lê Tô Tô lập tức nhìn chung quanh, bắt lấy một cung nữ đi ngang qua, nhét một viên bạc cho nàng.
Cung nữ: (kinh ngạc) [ Diệp nhị tiểu thư. ]
Lê Tô Tô: [ Vị tỷ tỷ này, ngươi có biết Đàm Đài Tẫn trước kia ở nơi nào hay không? ]
2-48
Thịnh Cung - Tẩm cung của Thịnh Vương
Nhân Vật: Đạm Đài Tẫn, Tiêu Dật Thịnh Vương, Ngô Tổng Quản
Trong tẩm điện, Đạm Đài Tẫn hành lễ quỳ lạy.
Thịnh vương ẩn sau tầng tầng rèm, không thấy rõ diện mạo. Trong tay hắn loay hoay một phong thư.
Thịnh vương: [ Đạm Đài Tẫn, nơi này có một phong thư của Cảnh quốc, là trong cung gửi tới, ngươi muốn xem không. ]
Đạm Đài Tẫn: [ Không muốn.]
Thịnh Vương nhìn hắn chằm chằm, thần sắc khó nắm bắt.
Thịnh Vương: [ Muốn nghe tin tức của người thân, là chuyện thường tình, nói không muốn, ngược lại dối trá.]
Đạm Đài Tẫn: [ Cảnh quốc đối với ta, cách xa ngàn dặm, cuộc đời này ta không thể đặt chân tới, Cảnh vương đối với ta, cũng đã cách xa hai mươi năm, cuộc đời này không gặp lại, người lạ, tha hương, ta không quan tâm, cũng không cần quan tâm.]
Thịnh Vương cười gượng, nửa tin nửa ngờ nhìn hắn.
Thịnh Vương: [ Này Đàm Đài Tẫn, ngươi nên biết những việc viết trong thư này, vì vậy hôm nay ta mới gọi ngươi đến.]
Đạm Đài Tẫn: [ Vâng.]
Thịnh vương: [ Cảnh vương Đạm Đài Vô Cực sắp bệnh chết, huynh trưởng Đạm Đài Minh Lãng của ngươi được phong làm thái tử. ]
Đạm Đài Tẫn: [ Hiểu rồi. Đa tạ bệ hạ.]
Thịnh Vương: [ Ngươi không có gì muốn hỏi sao? ]
Đàm Đài Tẫn: [ Bệ hạ cho rằng ta nên hỏi cái gì? ]
Thịnh Vương: [ Nếu không có gì bất ngờ, tương lai trưởng huynh Đạm Đài Minh Lãng của ngươi sẽ kế vị. Trẫm nghe nói hắn dã tâm bừng bừng, vẫn lực chủ dụng binh đối ngoại, nửa năm trước biên cảnh Thịnh Cảnh có chút giao chiến, chính là hắn đích thân lĩnh chiến... Hắn nhiều lần gây chiến, ngược lại chưa bao giờ bận tâm đến tình cảnh của đệ đệ ngươi, cũng không sợ Trẫm giết ngươi tế kỳ. ]
Khẩu khí Thịnh vương bỗng nhiên lạnh xuống, sắc mặt Đạm Đài Tẫn không hề thay đổi.
Đạm Đài Tẫn: [ Đạm Đài Minh Lãng đối với ta mà nói, bất quá là người xa lạ có danh phận huynh đệ, hắn tự nhiên sẽ không thương tiếc ta. Ta thân như bồng bềnh, xa quốc lâu ngày, vô luận là vương tử hay là thái tử, đều đã sớm không liên quan đến ta, không có gì để hỏi.]
Thịnh Vương: [ Ồ? Ngươi không có nghĩ tới có ý muốn trở về Cảnh Quốc, lấy lại tất cả thuộc về ngươi? Đạm Đài thị lập tức chiếm được thiên hạ, như thế nào lại ở nơi này cam chịu kiếp sống bình thường như thế?]
Đạm Đài Tẫn: [ Mỗi người đều có mệnh, vương vị và thiên hạ, đều có người khác đi tranh giành, mệnh ta nên như thế, cẩu quyền một đời là đủ rồi. ]
Thịnh vương từ sau rèm nhìn Đạm Đài Tẫn, khinh miệt cười nhạo một tiếng.
Thịnh Vương: [ Đã như thế, ngược lại là trẫm làm điều dư thừa. Ngươi quay về đi. ]
Đạm Đài Tẫn hành lễ rời đi.
Thịnh Vương liếc mắt nhìn nội thị tổng quản bên cạnh.
Thịnh vương: [ Người này tâm là đá cụi, khó trách năm đó Đạm Đài lão nhân không chút tiếc nuối, đưa hắn tới Đại Thịnh. Mấy năm nay ở trong cung, lại bị hành hạ mất hết tâm khí. Nghe nói ca ca của hắn Đạm Đài Minh Lãng, bạo ngược có thừa, khoan dung không đủ, cũng khó thành đại khí. Tương lai thiên hạ này, tất là của Tiêu gia chúng ta, là Lẫm Nhi. ]
Nội thị tổng quản bên cạnh gật đầu đồng ý.
Ngô tổng quản: [ Bệ hạ thánh minh. ]
Trong đôi mắt buông xuống của nội thị tổng quản lộ ra vẻ tính toán.
2- 49
Thịnh Cung - Mặt trời nắng gắt
Nhân vật: Lê Tô Tô, đi ngang qua cung nữ
Một lãnh cung rách nát, cửa cung mục nát, kết đầy mạng nhện.
Lê Tô Tô xách váy, cẩn thận đi vào.
__________
2 - 45
Thịnh Đô - Đường phố Thịnh Đô.
Nhân vật: Trần Hiền, Tiềm Long Vệ, Người đi bộ.
Một đội Tiềm Long Vệ phong trần mệt mỏi, giục ngựa mà đến.
Thống lĩnh đầu lĩnh (Trần Hiền) thân hình mạnh mẽ, thoạt nhìn rất là trầm ổn.
Dân chúng nhìn trang phục thống nhất cùng tuấn mã mập mạp cường tráng của bọn họ, vẻ mặt sùng bái mà tự hào.
Dân chúng A: Nhìn kìa, là Tiềm Long Vệ của Lục điện hạ!
Dân chúng B: Lục điện hạ tự mình thống lĩnh binh đúng là nhìn khác biệt.
2 - 46
Nhân vật: Chung Thái, Trần Hiền, Tiềm Long Vệ, người đi đường
Phủ đệ của Tiêu Lẫm, rộng rãi tinh xảo, nhưng không xa hoa.
Nhóm Tiềm Long vệ chạy như bay đến, xuống ngựa trước cửa phủ đệ Tiêu Lẫm.
Chung Thái đi ra đón, hành lễ với Trần Hiền.
Chung Thái: [ Trần thống lĩnh, Tiềm Long Vệ không phải còn ở ngoài thành huấn luyện sao, ngươi đột nhiên vào thành, là có việc gì gấp? ]
Trần Hiền: [ Ngoại ô có yêu quái, một câu không thể nói rõ, Chung Thái huynh đệ, ta có thể gặp mặt điện hạ hay không? ]
Chung Thái gật đầu.
2 - 47
Thịnh Cung - Đường nhỏ
Nhân vật: Đạm Đài Tẫn, Lê Tô Tô, thanh niên nội thị, cung nữ
Lê Tô Tô một thân lễ phục, cùng Đạm Đài Tẫn cũng thay lễ phục sóng vai mà đi, đi trên cung đạo tường đỏ thật dài.
Lê Tô Tô nhìn cảnh tượng quen thuộc, không khỏi xuất thần.
Lê Tô Tô: [ Chính là nơi này......]
⊿ [Hồi tưởng 1 - 18]
Tường cung cao chót vót, ánh sáng sâu thẳm. Một huyền y thiếu niên tái nhợt gầy yếu đang cúi đầu, lẻ loi độc hành.
Lê Tô Tô nhìn về phía Đạm Đài Tẫn bên cạnh, hắn lớn hơn trong hình vài tuổi, sương mù u ám và bóng tôi trong cung vẫn còn ám đạm lên người hắn.
Lê Tô Tô (O.S.): “ Ma Thần chính là từ trong thâm cung này mà được nuôi dưỡng, Đạm Đài Tẫn quá khứ đến tột cùng đã trải qua cái gì, lại lớn lên như thế nào..”
Một thanh niên nội thị đối diện đi tới, hành lễ.
Thanh niên nội thị: [ Diệp nhị tiểu thư, Thánh Thượng hôm nay chỉ gặp Đạm Đài điện hạ, ngài nếu là nhàn rỗi, không bằng đi bồi Thái hậu nương nương tán gẫu. ]
Lê Tô Tô cười khoát tay.
Lê Tô Tô: [ Không sao không sao, trong cung ta rất quen thuộc, tùy tiện đi một chút là được. Ta đợi ngươi ở cửa cung điện. ]
Đạm Đài Tẫn nhìn nàng một cái, theo nội thị đi xa.
Lê Tô Tô lập tức nhìn chung quanh, bắt lấy một cung nữ đi ngang qua, nhét một viên bạc cho nàng.
Cung nữ: (kinh ngạc) [ Diệp nhị tiểu thư. ]
Lê Tô Tô: [ Vị tỷ tỷ này, ngươi có biết Đàm Đài Tẫn trước kia ở nơi nào hay không? ]
2-48
Thịnh Cung - Tẩm cung của Thịnh Vương
Nhân Vật: Đạm Đài Tẫn, Tiêu Dật Thịnh Vương, Ngô Tổng Quản
Trong tẩm điện, Đạm Đài Tẫn hành lễ quỳ lạy.
Thịnh vương ẩn sau tầng tầng rèm, không thấy rõ diện mạo. Trong tay hắn loay hoay một phong thư.
Thịnh vương: [ Đạm Đài Tẫn, nơi này có một phong thư của Cảnh quốc, là trong cung gửi tới, ngươi muốn xem không. ]
Đạm Đài Tẫn: [ Không muốn.]
Thịnh Vương nhìn hắn chằm chằm, thần sắc khó nắm bắt.
Thịnh Vương: [ Muốn nghe tin tức của người thân, là chuyện thường tình, nói không muốn, ngược lại dối trá.]
Đạm Đài Tẫn: [ Cảnh quốc đối với ta, cách xa ngàn dặm, cuộc đời này ta không thể đặt chân tới, Cảnh vương đối với ta, cũng đã cách xa hai mươi năm, cuộc đời này không gặp lại, người lạ, tha hương, ta không quan tâm, cũng không cần quan tâm.]
Thịnh Vương cười gượng, nửa tin nửa ngờ nhìn hắn.
Thịnh Vương: [ Này Đàm Đài Tẫn, ngươi nên biết những việc viết trong thư này, vì vậy hôm nay ta mới gọi ngươi đến.]
Đạm Đài Tẫn: [ Vâng.]
Thịnh vương: [ Cảnh vương Đạm Đài Vô Cực sắp bệnh chết, huynh trưởng Đạm Đài Minh Lãng của ngươi được phong làm thái tử. ]
Đạm Đài Tẫn: [ Hiểu rồi. Đa tạ bệ hạ.]
Thịnh Vương: [ Ngươi không có gì muốn hỏi sao? ]
Đàm Đài Tẫn: [ Bệ hạ cho rằng ta nên hỏi cái gì? ]
Thịnh Vương: [ Nếu không có gì bất ngờ, tương lai trưởng huynh Đạm Đài Minh Lãng của ngươi sẽ kế vị. Trẫm nghe nói hắn dã tâm bừng bừng, vẫn lực chủ dụng binh đối ngoại, nửa năm trước biên cảnh Thịnh Cảnh có chút giao chiến, chính là hắn đích thân lĩnh chiến... Hắn nhiều lần gây chiến, ngược lại chưa bao giờ bận tâm đến tình cảnh của đệ đệ ngươi, cũng không sợ Trẫm giết ngươi tế kỳ. ]
Khẩu khí Thịnh vương bỗng nhiên lạnh xuống, sắc mặt Đạm Đài Tẫn không hề thay đổi.
Đạm Đài Tẫn: [ Đạm Đài Minh Lãng đối với ta mà nói, bất quá là người xa lạ có danh phận huynh đệ, hắn tự nhiên sẽ không thương tiếc ta. Ta thân như bồng bềnh, xa quốc lâu ngày, vô luận là vương tử hay là thái tử, đều đã sớm không liên quan đến ta, không có gì để hỏi.]
Thịnh Vương: [ Ồ? Ngươi không có nghĩ tới có ý muốn trở về Cảnh Quốc, lấy lại tất cả thuộc về ngươi? Đạm Đài thị lập tức chiếm được thiên hạ, như thế nào lại ở nơi này cam chịu kiếp sống bình thường như thế?]
Đạm Đài Tẫn: [ Mỗi người đều có mệnh, vương vị và thiên hạ, đều có người khác đi tranh giành, mệnh ta nên như thế, cẩu quyền một đời là đủ rồi. ]
Thịnh vương từ sau rèm nhìn Đạm Đài Tẫn, khinh miệt cười nhạo một tiếng.
Thịnh Vương: [ Đã như thế, ngược lại là trẫm làm điều dư thừa. Ngươi quay về đi. ]
Đạm Đài Tẫn hành lễ rời đi.
Thịnh Vương liếc mắt nhìn nội thị tổng quản bên cạnh.
Thịnh vương: [ Người này tâm là đá cụi, khó trách năm đó Đạm Đài lão nhân không chút tiếc nuối, đưa hắn tới Đại Thịnh. Mấy năm nay ở trong cung, lại bị hành hạ mất hết tâm khí. Nghe nói ca ca của hắn Đạm Đài Minh Lãng, bạo ngược có thừa, khoan dung không đủ, cũng khó thành đại khí. Tương lai thiên hạ này, tất là của Tiêu gia chúng ta, là Lẫm Nhi. ]
Nội thị tổng quản bên cạnh gật đầu đồng ý.
Ngô tổng quản: [ Bệ hạ thánh minh. ]
Trong đôi mắt buông xuống của nội thị tổng quản lộ ra vẻ tính toán.
2- 49
Thịnh Cung - Mặt trời nắng gắt
Nhân vật: Lê Tô Tô, đi ngang qua cung nữ
Một lãnh cung rách nát, cửa cung mục nát, kết đầy mạng nhện.
Lê Tô Tô xách váy, cẩn thận đi vào.