• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tống Song, "Nàng ta tại sao lại tới. Ngươi còn gửi thiệp mời tới Đông cung?"

Ta cũng nghi hoặc, "Không có."

Ta kêu Bảo Châu đi tìm hiểu, Bảo Châu trở về liền bẩm báo, nói là An Vương thế tử mang nàng ta tiến Khương phủ.

Ta đã lâu không chú ý qua Khúc Anh, có chút ngoài ý muốn, "Nàng ta như thế nào cùng An Vương thế tử có qua lại?"



Tống Song một chút cũng không ngoài ý muốn, "Ngươi sao lại thế này, cả ngày buồn chán ở trong phủ cũng không biết làm gì, ngay cả tin tức đều lạc hậu như vậy. Nàng ta không chỉ có thông đồng cùng An Vương thế tử, còn thông đồng với cả Thịnh Vương. Thái Tử giống như càng ngày càng xa cách nàng ta, hơn nữa luôn bận rộn, cũng không có thời gian để ý tới."

Ta mới mặc kệ nàng ta cùng ai thông đồng, xách theo váy tiếp tục đi.

Khúc Anh nhìn thấy ta, động tác không thành thạo mà cùng ta hành lễ.

Xem ra nàng ta ở kinh thành lâu như vậy, cũng là học được vài thứ.

Tống Song nhìn từ trên xuống dưới đánh giá nàng ta vài lần, mặt biến sắc, lạnh giọng hỏi, "Ngươi một thân váy lụa, từ đâu mà có?"

Khúc Anh một thân váy dài dệt kim tím nhạt, đẹp đẽ quý giá lại tinh xảo, cực kỳ thu hút ánh mắt, ngược lại so với chính chủ lễ cập kê là ta ăn mặc còn gây chú ý hơn.

Nàng ta bị Tống Song lạnh giọng chất vấn, có chút sợ hãi, ấp úng mà giải thích, "Một tiệm quần áo ngoài cung đưa tới."

Tống Song, "Là Thái tử chuẩn bị cho ngươi mặc sao?". Tiên Hiệp Hay

Khúc Anh không biết làm sao, đúng sự thật trả lời, "Thái tử gần đây rời cung, hắn không biết gì cả. Thời điểm người tiệm trang phục kia đưa váy tới, ta cho rằng, ta tưởng tặng cho ta......"

Tống Song phản ứng quá lớn làm ta có chút nghi hoặc, tin tức của ta đã lạc hậu đến nỗi nhìn không ra một kiện váy có cái gì đáng để chú ý sao?


Vì thế ta hỏi ra miệng.


Tống Song cười lạnh, "Váy này, là Thái tử lúc trước còn chưa mất trí nhớ đặt làm, còn hỏi ta Hoài Nguyệt thích cái dạng gì, kêu ta không được để lộ cho ngươi biết. Hắn muốn vào lễ cập kê lễ của ngươi, tạo một cái kinh hỉ."


Ta dừng lại. Đúng thật có kinh nhưng vô hỉ.


Khúc Anh cũng kinh ngạc, mặt liền đỏ lên, "Thực xin lỗi, ta không biết váy này là đặt làm riêng cho ngươi."


Ta không nói gì, quản gia vội vội vàng vàng đi qua, nhìn thấy ta liền thông báo một tiếng, nói Thái tử trong lúc tiêu diệt sơn phỉ ngựa bị kinh hách, đầu đụng vào trên vách đá, người đã hôn mê.


Nói xong hắn vội vàng chạy vào bên trong báo tin với cha ta.


Hết chương 25

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK