Mục lục
Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một người nhịn không được mở miệng, nuốt nước miếng một cái, hỏi chính mình cũng không dám nghĩ tin tưởng, "Đại ca, ngươi có hay không cảm thấy có một vài vấn đề? Chúng ta từ vừa rồi đến bây giờ, giống như không hề động qua."



"Nói hươu nói vượn."



Tôn Tây quát lạnh một tiếng.



Không nhúc nhích?



Hắn đều liên tục phi nước đại gần một khắc đồng hồ.



Lấy tốc độ Thông Huyền thượng cảnh của hắn, hẳn là muốn đến đỉnh núi, mặc kệ ngọn núi này cao bao nhiêu, luôn có điểm cuối cùng.



"Thế nhưng là, đại ca ngươi bản thân xem."



Người kia chỉ kiếm bi.



Nếu như nói chỉ là xem dưới núi quá không rõ ràng, như vậy kiếm bi tựu rất rõ ràng, nó ngay tại bậc đầu tiên.



Tôn Tây nhàn nhạt vừa quay đầu lại, không nhìn không biết, vừa nhìn liền giật mình.



"Cái này!"



Hắn muốn nói, kiếm bi này làm sao còn ở lại chỗ này?



"Đại ca, ngừng lại đi, nơi này thật tà môn, bằng không chúng ta không lên núi. Chỉ là một tiểu tông môn ở một địa phương hẻo lánh mà thôi, tha thứ bọn họ cũng không dám ăn nói linh tinh. Vẫn là rời đi trước đi, nếu không nửa bước Thần Huyền của Bích Nguyệt gia sắp đến."



Nửa bước Thần Huyền xác thực chẳng mấy chốc sẽ đến.



Thế nhưng để người của tiểu tông môn không dám ăn nói linh tinh? Tôn Tây không tin.



Áp lực khi đối mặt với tam tinh thế lực Bích Nguyệt gia khẳng định phải lớn hơn ngụy tam tinh thế lực bọn họ.



"Không được, chúng ta đã bị bại lộ, lúc này cùng quang minh chính đại nói cho Bích Nguyệt gia việc này là Tôn gia chúng ta làm cũng không khác gì nhau."



"Đại ca, vậy chúng ta làm sao bây giờ. Bên trên lại không thể đi lên, chúng ta phải chăng lâm vào trong mê trận?"



"Ngươi nói không phải không có đạo lý, chúng ta rất có thể lâm vào trong mê trận, tất cả mọi thứ trước mắt cũng là giả."



Tôn Tây gật gù, hắn không nói gì nữa.



Lúc ánh mắt mắt rơi vào đỉnh Vân Lam sơn, lộ ra một phần âm độc, trong lòng lập tức thầm nghĩ: Tiểu tông môn ở địa phương rách nát này, thậm chí lại có mê trận có thể vây khốn Thông Huyền thượng cảnh, còn bị bọn họ bắt gặp.



Quả thật không may!



Tôn Tây tay khẽ động, từ trong Tàng giới xuất ra một thứ hắn yêu quý, "Không sao cả, ta có một viên Mịch Trân Châu, chuyên môn khắc chế mê trận. Vốn nghĩ đến ngày sau gặp di tích sẽ dùng, xem ra hiện tại phải sử dụng rồi."



Gặp phải di tích lại dùng là thật.



Thế nhưng hiệu dụng của Mịch Trân Châu này là sử dụng để phá mê trận khốn nhiễu Thần Huyền.



Dùng tại đây quả thực chẳng khác gì dùng dao mổ trâu giết gà.



"Đại ca!"



"Quả thật gặp may mắn, hoàn hảo đại ca có Mịch Trân Châu, nếu không ba người chúng ta khả năng cũng không biết sẽ bị mê trận khốn bao lâu."



Hai người vui mừng.



Tôn Tây thì là một trận đau lòng.



Tuy nhiên vẫn là dùng tay bóp nát Mịch Trân Châu, chờ Mịch Trân Châu chỉ dẫn ra một con đường sống.



Ầm!



Huỳnh quang tỏ khắp.



Hai người bên cạnh Tôn Tây trông mong mong mỏi, mỉm cười nhìn quanh.



Thế nhưng huỳnh quang toàn bộ tan hết nhưng sinh lộ lại chưa từng xuất hiện.



Nụ cười của hai người cứng ngắt, tắt ngấm, rồi sau dần chìm trong trạng thái mộng bức.



"Đại ca, Mịch Trân Châu của ngươi sẽ không phải là hàng giả a?"



Tôn Tây cũng không nghĩ tới sẽ gặp phải loại tình huống này, lập tức ứng tiếng, "Ta dùng Hoàng cấp trung phẩm mạch thuật đổi lấy nó, hơn nữa còn là giao dịch trong đại sảnh của Bách Tông Liên Minh kia mà, không thể giả được."



"Vậy đây. . ."



Người nói chuyện chỉ chỉ hoàn cảnh chung quanh không hề thay đổi.



"Con mẹ nó."



Tôn Tây giận mắng một tiếng, hơn ba mươi vạn kim một viên Mịch Trân Châu cứ như thế lãng phí rồi? Một chút hiệu quả cũng không có.



"Đại ca, hay một viên không đủ?"



"Không đủ con bà ngươi, bớt nói nhảm, hiện tại lập tức đi tới trước dò đường."



Tôn Tây giận mắng một tiếng, một cước đá lên mông người bên cạnh, muốn nặng bao nhiêu tựu nặng bấy nhiêu.



Phát tiết phiền muộn khi bản thân lãng phí Mịch Trân Châu.



...



Vân Lam sơn.



Ôn Bình nhìn xem một màn này, biểu lộ lãnh đạm, lúc kéo thi thể Cường Tử lên núi vừa vặn bị Triệu Dịch đang quét dọn quảng trường thấy được.



Triệu Dịch vội vàng chạy đến trước mặt Ôn Bình, hỏi: "Tông chủ, đây là sao?"



Ôn Bình ứng tiếng, "Không có việc gì, ngươi ở đây trông hắn, nếu như đợi chút nữa có người đi lên, tựu đưa thi thể cho bọn họ, nếu có vấn đề, để cho bọn họ tới phòng bếp tìm ta. Xong xuôi ban thưởng ngươi miễn phí tiến nhập Thập tầng tháp một lần."



"Được."



Triệu Dịch vui mừng, vội vàng gật đầu.



Hắn muốn vào Thập tầng tháp từ lâu rồi, nhưng là vì tu luyện bình thường nên chỉ có thể bán danh ngạch của mình cho Lâm Khả Vô và Tần Mịch. Hiện tại trông coi thi thể lại có thể nhận được một lần miễn phí, quả thật chả khác gì bánh từ trên trời rơi xuống.



Sau khi giao Cường Tử cho Triệu Dịch, Ôn Bình trước hết đi đến phòng bếp tiến hành xử lý những vật liệu còn sót lại, sau đó đi hái hai mươi Kiến Mộc Thụ Diệp rồi đem những nguyên liệu còn dư lại trong Tàng giới ra, sau một hồi xử lý lại bắt nồi.



Sau khi xong xuôi tất cả mọi thứ, Ôn Bình đi tới Khu ký túc xá.



Mua!



Ngự Kiếm Thuật!



Sau khi mua thành công, Ôn Bình đi tới chỗ sâu trong Khu ký túc xá, khu vực chuyên môn dùng để truyền thụ Ngự Kiếm Thuật.



"Hệ thống, ta có đặc quyền sao?"



"Thăng cấp kiến trúc không có đặc quyền."



"Tốt a."



Không có đặc quyền thể hồ quán, Ôn Bình có chút thất lạc.



Chợt khoanh chân ngồi xuống, lập tức trải nghiệm lấy khẩu quyết lẫn pháp môn của Ngự Kiếm Thuật đột nhiên xuất hiện trong đầu.



"Kiếm?"



Vấn đề mấu chốt nhất tới.



Hắn không có kiếm.



Vũ khí duy nhất của hắn là Thiêu Hỏa Côn, Ác Linh kỵ sĩ mặc dù chiếm bội kiếm của Hàm Vân, thế nhưng là Ôn Bình để nó ném đi.



Chợt, Ôn Bình đem mục tiêu đặt ở trên người Vu Mạch.



Vu Mạch gia hỏa này, còn tại dưỡng thương tổn từ Minh Xà yêu độc, cho nên đang ở ngay trong Khu ký túc xá.



"Vu trưởng lão, ở đây sao?"



Đông đông đông!



Ôn Bình gõ gõ cánh cửa.



Vu Mạch đáp ứng âm thanh theo nhau mà đến, "Tông chủ, có chuyện gì sao?"



"Cho ta mượn Lãng Tử Kiếm của ngươi một chút."



Kẽo kẹt!



Cửa mở.



Vu Mạch đón Ôn Bình vào trong, vừa hỏi vừa đưa Lãng Tử Kiếm cho Ôn Bình, "Tông chủ, ngươi cũng muốn luyện kiếm?"



"Ừm."



"Vậy ta dạy ngài đi, mặc dù kiếm pháp của ta không bằng Hàm Vân, thế nhưng cũng xem là được. Kiếm pháp giảng cứu vững vàng, phải học từ kiếm thức cơ sở học lên, thẳng đến kiếm chiêu hoàn toàn hình thành phản xạ vô thức, sau đó lại tùy tình hình mà động."



"Không cần."



Nói xong, Ôn Bình đi thẳng, lưu lại Vu Mạch bộ dáng xum xoe sững sờ ngay tại chỗ.



Sau khi cầm được kiếm, Ôn Bình lập tức thử đọc khẩu quyết.



Ngự Kiếm Thuật cùng phi kiếm thuật khác biệt, Ngự Kiếm Thuật giảng cứu chữ ngự, cho nên không cần phi kiếm chân chính cũng có thể để kiếm bay lên.



Đáng tiếc, sau khi nếm thử một canh giờ, Lãng Tử Kiếm không nhúc nhích một chút.



Quả nhiên, không có thể hồ quán đỉnh gia trì, muốn nhập môn một môn pháp thuật quả thật không phải chuyện đơn giản.



Cùng lúc đó, Lục Dã lên núi.



Lúc lên núi, còn cả Bích Nguyệt Di lẫn Bích Nguyệt Phiêu Linh.



Bích Nguyệt Phiêu Linh được Lục Dã cõng ở sau lưng, cả người không chút động tĩnh, không biết ngủ thiếp hay do ngất đi.



Vừa lên núi, bọn họ tựu thấy ba người Tôn Tây.



Do che mặt nên ba người không nhận ra bọn người Tôn Tây.



Trái lại Tôn Tây, vừa nhìn thấy người của Bích Nguyệt gia thì biến sắc mặt.



Sợ điều gì sẽ gặp điều đó.



Thế nhưng đây chính là mê trận, Bích Nguyệt gia nửa bước Thần Huyền làm sao lại vô cớ đặt chân?



Tôn Tây nghĩ như vậy, lập tức nói: "Cẩn thận, mê trận biến ảo trận!"



Vừa nói xong, Bích Nguyệt Di ba người lập tức liền vượt qua trước mặt ba người Tôn Tây, cách không vượt qua gần trăm tầng bậc thang.



Bích Nguyệt Di cùng Lục Dã ngây ra một lúc.



Có chút kinh hãi!



Không rõ vừa mới xảy ra chuyện gì.



Mà Tôn Tây thấy cảnh này, thì là thở dài một hơi, "Quả nhiên là ảo giác, đi, tiếp tục tìm đường ra!"



"Đúng, đại ca!"



Hai người lớn tiếng trả lời.



Sau đó, ba người tựu tại trên thế giới nhìn chung quanh, vừa đi vừa nghỉ.



Bích Nguyệt Di nhìn xem ba người cổ quái này, nhịn không được đánh giá thấp một câu, "Những người này có bị bệnh không?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
lăng nhược ca
09 Tháng chín, 2022 00:26
chờ ra chương lâu quá chắc mấy nữa đọc lại từ đầu
PtEgN12063
03 Tháng chín, 2022 15:26
Đang đợi ra chương nhiều nhiều lại đọc một thể, nhưng tg lại bế quan luyện công rồi
Mike y
27 Tháng tám, 2022 02:20
lại chuẩn bị bế quan chờ chương tiếp à. t đột phá tới cực hạn luôn rồi á
PtEgN12063
26 Tháng tám, 2022 13:53
Nghỉ lâu vãi, đợi tụt ...
Ngưu Lão
24 Tháng tám, 2022 22:27
moá, cuối cùng cũng chờ được ra chương, ta rơi lệ ;((
lăng nhược ca
21 Tháng tám, 2022 23:32
14 ngày chưa ra chương mới
ynZTR05468
18 Tháng tám, 2022 19:08
hay mà lâu ra chương mới quá.
MOGbt66938
14 Tháng tám, 2022 01:05
sao đọc đoạn đầu thấy tính thằng main cứ lom dom thế nhỉ, chả giống chưởng môn j cả
Ngưu Lão
09 Tháng tám, 2022 21:20
drop à, vậy thì viết lm cc gì, mà drop cũng đc, càng về sau tác càng mất tập trung, chất lượng kém
lăng nhược ca
08 Tháng tám, 2022 10:22
1 tháng 1 chương đến bao giờ mới full đây
YTHbP94858
21 Tháng bảy, 2022 21:22
Chương ơi ra đi
aKai Walker
17 Tháng bảy, 2022 14:06
1 tháng ra 1 chương :)
ULaTroi
17 Tháng bảy, 2022 07:25
Drop tè văn le :)))
Mike y
14 Tháng bảy, 2022 19:05
chờ mòn mỏi cuối cùng cũng ra chương
ULaTroi
28 Tháng sáu, 2022 08:44
Droppppppp
Tiếp tục đừng drop
24 Tháng sáu, 2022 15:47
hình như đã drop
Bắc Hoài Đế
23 Tháng sáu, 2022 00:45
tác nó còn ra chương k nhạy các đạo hữu
aKai Walker
16 Tháng sáu, 2022 11:55
Truyện mở đầu khá hay mà sao ít ng đọc thế nhỉ
Kyubi
12 Tháng sáu, 2022 17:21
chuyện càng về sau càng cảm giác nhạt dần quá
Mike y
07 Tháng sáu, 2022 17:48
bùng nổ phát 4 chương luôn -))
Mike y
31 Tháng năm, 2022 13:10
lại drop rồi
KNgọc
30 Tháng năm, 2022 17:02
tên quốc chủ mà tên Cức ối dồi ôi cươif đau sốc hông=)))))
Bất Hủ Đại Đế
23 Tháng năm, 2022 16:42
Truyện này ta đọc cảm giác như th main nuôi đám hài tử thuê ấy, bọn đt vô dụng vãi ra, trừ nộp kim tệ lên thì k có tác dụng gì, hình dung đơn giản là ĐƯA TIỀN CHO MAIN RỒI ĐỂ NÓ MUA ĐỒ NÓ GÁNH
Bất Hủ Đại Đế
21 Tháng năm, 2022 15:53
Đọc đến đây, ta thấy trăm chương đầu Hoài Diệp, Vân Diêu có tí đất diễn, mà càng về sau càng ít, đến đây thì k thấy nói đến luôn. Mà công nhận cặp Dương NN vs Triệu Tình có đất diễn nhiều thật, cứ vài ba chương là nhắc đến
Mike y
19 Tháng năm, 2022 23:14
mấy cái kiểu tông môn, sư phụ, sư huynh này đọc giải trí ổn. Nhưng cái tốc độ ra chưong này hy vọng đừng drop. Theo bộ này cũng mấy năm rồi
BÌNH LUẬN FACEBOOK