- Mọi người tới đây là chờ Cố Hiểu Linh sao?
- Đúng vậy. Chúng tôi tập trung ở đây hi vọng được nhìn thấy Hiểu Linh một chút. Mấy ngày nay tin tức trên báo mạng khiến chúng tôi rất lo lắng cho Linh tỷ. Hi vọng nhân viên trong trung tâm Tấm Lòng Việt sẽ báo tỷ ấy một chút. Chúng tôi biết Linh tỷ rất bận nên cũng không đòi hỏi nhiều lắm.. chỉ thấy tỷ ấy khỏe là tốt rồi.
- Mọi người nghĩ sao về tin tức mấy ngày qua về Cố tiểu thư?
- Đương nhiên là giả..
- Rõ ràng là giả mà… Một đại tiểu thư gia tài hàng tỷ đô, người thừa kế thứ hai của Cố thị đi đâu chẳng phải có vệ sĩ đi kèm, sao có thể dễ dàng bị bắt cóc chứ..
- Vậy còn nghi ngờ về trung tâm Tấm Lòng Việt thì sao?
- Làm ơn đi.. cái trung tâm này đáng giá bao nhiêu tiền? Người hảo tâm quyên góp được bao nhiêu tiền? Với khối tài sản của tỷ ấy, chút tiền đó đáng để tham ô sao? Còn vì sao Linh tỷ chưa đứng ra họp báo đính chính, bọn tôi tin là do tỷ ấy quá bận thôi.. SP Ent và Cố thị đã nói Cố chủ tịch bị thương mà, Linh tỷ chắc chắn là rất bận…
- Ài… tỷ ấy xưa nay lười như vậy, đột nhiên bận rộn đến choáng váng, thật lo lắng quá….
Đám phóng viên thật sự chẳng biết phải làm sao? Mấy người này bị Cố gia, Cố Hiểu Linh tẩy não hết rồi? Hoàn toàn tin theo một chiều, không chút nghi ngờ gì sao? Nhưng nhìn phúc lợi mà nhân viên trung tâm Tấm Lòng Việt cung cấp hỗ trợ cho những người này thì thật sự cũng không thể nói gì thêm. Bọn hắn đành ở đây thêm một lát xem có gì mới không, khả năng cao Cố tổng sẽ xuất hiện.
Mặc Nghiên từ văn phòng xuống xem xét tình hình thực tế bên ngoài thế nào. Hắn khá hài lòng khi nhân sự an bài mọi chuyện thỏa đáng. Nhưng đột nhiên, Mặc Nghiên nhận ra, nếu một lát Hiểu Linh đến, cô ấy phải nói sao để hơn ba trăm người ở đây có thể nghe rõ? Hắn để nhân sự mang thêm cả loa kéo và mic tới, đặt trước cửa trung tâm… để xem nào..
Mặc Nghiên bật mic, kết nối với loa rồi hướng về phía đám đông:
- Xin chào… mọi người nghe rõ tôi không?
Nhóm fanclub tuy nói không làm ồn áo phiền đến trung tâm nhưng cũng châu đầu vào với nhau nói chuyện nhỏ to. Đột nhiên nghe thấy một giọng nói mát lạnh được phóng to cảm giác như một làn nước chảy qua đầu làm dịu cái nóng oi ả thì đều vô thức ngước lên nhìn. Cả đám lại được một phen hít hà khi nhìn ra người đó còn là một nam thần với nụ cười nhẹ. Một vài người trong số họ vốn là nhóm có ý tưởng tập trung ở đây liền bước ra thay mặt tất cả hỏi:
- Xin hỏi vị đây là phụ trách trung tâm Tấm Lòng Việt sao?
Mặc Nghiên nhẹ cười:
- Xin tự giới thiệu, tôi tên Tần Mặc Nghiên, là phó tổng hỗ trợ Hiểu Linh quản lý trung tâm này và cũng là bạn trai cô ấy.
Hội fanclub xôn xao:
- Trời đất.. sao chuẩn vậy nè.. vừa nhìn thấy người này tôi liền nghĩ: ấy…anh này hợp với Hiểu Linh nhà mình này.. không ngờ đúng là bạn trai tỷ ấy luôn…
- Đúng.. đúng… xém chút nữa tôi cũng hỏi anh ấy có đồng ý làm người yêu Linh tỷ rồi. Trời ạ.. đúng là duyên phận…
- Chậc chậc... nhan sắc này.. khí chất này.. xứng đáng với Hiểu Linh nhà ta nha...
Mặc Nghiên chờ mọi người bàn tán đủ mới nói:
- Nước, đồ ăn, quạt và ô chúng tôi cung cấp, mọi người dùng đủ không? Nếu cần thêm cứ nói với tôi, không cần ngại. Hiểu Linh một lát sẽ qua đây thôi. Mọi người ráng đợi thêm một chút. Thật xin lỗi, mọi người tới đông quá, chúng tôi không thể sắp xếp vào trong sảnh của Trung tâm được.
Người đại diện kia nghe Hiểu Linh sẽ tới, ánh mắt vụt sáng vui vẻ nhưng rồi cũng xua tay:
- Không không… mọi thứ đều đủ rồi. Là chúng tôi tự ý tụ tập tới đây làm phiền mọi người làm việc.
Mặc Nghiên khẽ gật đầu:
- Đủ là được rồi. Mọi người cũng rất có tổ chức, không làm phiền gì chúng tôi cả. Hiểu Linh có người hâm mộ như các bạn thật quá tốt.
Vừa dứt lời, một dàn xe con gồm ba chiếc màu đen từ từ tiến đến. Mặc Nghiên có chút nhíu mày, nhưng khi nhìn thấy chiếc thứ hai là biển số xe Hiểu Linh thường đi thì cố gắng nín cười. Cô ấy rốt cuộc định làm gì đây.
Đám fanclub đột nhiên im lặng như tờ, nhưng đôi mắt vẫn không tránh khỏi tò mò nhìn đoàn xe kia đi vào. Là đoàn khách nào tới thăm trung tâm sao? Toàn xe xịn nữa. Bọn họ không thể làm mất mặt Hiểu Linh được. Họ là những người hâm mộ có văn hóa.
Đoàn xe dừng lại. Chiếc xe đầu tiên và thứ ba, bốn cánh cửa đều mở ra gần như cùng lúc. Tám người trong bộ suit đen, đeo kính và sẵn sàng tai nghe bluetooth quan sát bốn phía. Chừng nửa phút sau, một người trong số đó mới tiến tới chiếc thứ hai mở cửa sau. Một cô gái trong bộ suit trắng bước ra. Mái tóc đen nhánh thả dài sau lưng… Đôi mắt tự tin cùng nụ cười nửa miệng xinh đẹp ấy diệt sát toàn bộ những người đang có mặt ở đây. Tất cả chỉ biết ngây ngẩn nhìn theo phong thái rực rỡ lóa mắt hơn cả mặt trời đó.1
Hiểu Linh tiến đến gần Mặc Nghiên cười nhẹ:
- Anh thấy em thế nào?
Mặc Nghiên cười hiền, chỉ khẽ giơ ngón cái lên khen ngợi:
- Xinh đẹp.
Cô cầm lấy chiếc mic từ tay anh, khẽ hất tóc rồi nhẹ hỏi:
- Mọi người không nhận ra tôi sao?
Đám đông lúc này mới hoàn hồn:
- Là Hiểu Linh.. trời ạ.. là cô ấy… Soái ngây người..
- A…a… tôi cong… tôi chính thức cong…. Linh tỷ.. em gả cho chị..
- Đừng ai tranh với tôi.. chồng của em… Linh tỷ… em gả…em gả…
- Cái này thì còn lo gì nữa.. tin tức vớ vẩn… tỷ ấy vẫn tuyệt vời như thế này cơ mà..
- Ơn trời… thật tốt…
Hiểu Linh chờ mọi người nói đủ mới đáp:
- Thật xin lỗi và cũng thật cảm ơn khi mọi người lo lắng cho tôi như vậy. Công việc gấp cần xử lý quá nhiều nên tôi không phân thân ra được. Tôi rất cảm động khi mọi người có mặt ở đây để ủng hộ Linh. Giờ mọi người có thể yên tâm khi thấy tôi hoàn toàn ổn rồi, có phải hay không?
Đám đông hồ hởi đồng thanh:
- Phải…
- Hiểu Linh… em yêu chị..
- Hiểu Linh nhất soái…
- Chồng em…
Hiểu Linh lúc này mới cười rồi hóm hỉnh nói:
- Mấy bạn trai của Linh lại sắp mệt rồi nha… lo tình địch là nam đã đủ bận, giờ còn phải đề phòng nữ giới nữa…
Mặc Nghiên gương mặt bất đắc dĩ ghé vào mic nói:
- Thật mệt… nhưng cay đắng vậy cũng ráng phải chịu.. Ai kêu bọn anh yêu người là Cố Hiểu Linh đây.
Nói xong, hắn khẽ hôn lên má Hiểu Linh một chút tuyên bố chủ quyền. Những người hâm mộ bên dưới vừa giải tỏa được tâm lý lo lắng cho thần tượng lại bị ăn cơm chó ngập mặt chỉ biết đường hú hét vui vẻ… Biết sao giờ… yêu đấy… thương đấy nhưng không thể tranh nổi.