Lâm Minh nghĩ thế, ánh mắt rét lạnh mang theo kiên quyết.
Đúng lúc này, thân thể Hoang hồn bắt đầu khởi động, trong mắt của nó đầy thống khổ, những miệng vết thương bị ma phương chặt đứt đột nhiên tỏa ra ma vụ um tmf, những cánh tay mới mọc ra.
Mà lúc này, màu sắc thân thể Hoang hồn đã nhạt đi nhiều.
Nó đang chữa trị thân thể của mình.
Thấy một màn này, Lâm Minh không có nói nhảm cái gì, trực tiếp thiêu đốt máu huyết sau đó ném ma phương đi.
Hắn tự nhiên không cho Hoang hồn bất cứ cơ hội khôi phục nào.
Ma phương có huyết mạch tương liên với Lâm Minh, dùng thực lực Lâm Minh hiện tại thúc dục nó, đã có thể sai khiến nó rồi.
Trong tích tắc ma phương mang theo vòng xoáy linh hồn phong bạo, lực lượng đáng sợ này còn mạnh hơn công kích vừa rồi của Thương Thiên Cổ Ấn không biết bao nhiêu lần.
Công kích như thế làm cho Hoang hồn điên cuồng.
Thân thể nó chưa được chữa trị, hiện tại gặp phải nguy cơ sinh tử.
Nhưng mà Hoang hồn đã chinh chiến tứ phương mấy tỷ năm trước, cường giả chí tôn chết trong tay của nó nhiều không biết bao nhiêu, những máu tươi cường giả chí tôn này đúc thành thân thể không ai bì nổi, cũng mang theo tín niệm không chịu thua.
Hô!
Trên người Hoang hồn mang theo hỏa diễm màu đen, cho dù võ giả Hồn tộc có tinh thần lực vô cùng cường đại, thiêu đốt hồn lực bổn nguyên cũng lập tức mất mạng, nhưng mà Hoang hồn lại thừa nhận được, đây quả thật là khó tưởng tượng nổi.
Lâm Minh sửng sốt, nó muốn tự sát sao?
- Cẩn thận, Hoang hồn thôn phệ không biế bao nhiêu cường giả chí tôn, nó đang luyện hóa những tinh hoa linh hồn của các cường giả này, phong tỏa trong người của nó, hiện tại nó thiêu đốt không phải hồn lực bổn nguyên của nó, mà là tinh hoa linh hồn nó tồn trữ, nó muốn liều mạng với ngươi.
Khí linh Thương Thiên Cổ Ấn nhanh chóng nói ra.
Lâm Minh nhanh chóng tỉnh ngộ, trách không được Hoang hồn khó chết như thế, bị trấn áp ba tỷ sáu trăm triệu năm vẫn còn lực lượng như thế, thì ra năm đó nó thôn phệ rất nhiều Thiên Tôn tuyệt đỉnh, kể cả linh hồn Chân Thần cũng bị nó phong ấn lại, chậm rãi tiêu hao lực lượng linh hồn của bọn họ, dưới tình huống này, nó đương nhiên có thể chịu đựng được, nó vẫn có thể nhịn tới mức khí linh Thương Thiên Cổ Ấn tiêu tan mất, sau đó phá phongmaf ra
Trong lúc này, trên đỉnh đầu Hoang hồn xuât hiện con mắt, con mắt này huyết nhục rõ ràng, cùng loại với con mắt trên tay của nó, nhưng có màu đỏ hoàn toàn.
Đây là con mắt thứ một ngàn lẻ một của Hoang, con mắt này có hàng tỉ đường vân màu đen, vào lúc này bắn ra hắc quang thần bí.
Hắc quang này giống như cát sa mạc, giống như phù văn nặng nề đang huyền phù.
Tuy con mắt này không lô ra dị thường gì đó, nhưng mà chỉ nhìn một cái, Lâm Minh cảm giác được nó vô cùng cường đại, trong nội tâm hiện ra một tia quỷ dị.
Một đạo hắc quang bắn ra từ trong mắt đen kịt của nó, mang theo đạo vận mờ ảo thần bí.
Xoát!
Hắc quang còn nhanh hơn cả tia chớp, không ngừng bắn ra ma pháp vào trong hư không, một kích này nhìn thì bình thản nhưng lại ngưng tụ linh hồn Chân Thần mà nó thôn phệ vài tỷ năm trước.
Tiếng nổ ầm ầm sinh ra, hắc quang và ma phương va chạm kịch liệt, sóng xung kích khủng bố tỏa ra các nơi.
Ma phương phóng ra lực lượng tinh thần cuồn cuộn, ma phương bị hồn lực Chân Thần sau khi chết nổ bay đi.
Nhưng mà Hoang cũng không dễ chịu gì, thân thể của nó chấn động, hào quang trên người ảm đạm đi nhiều.
Nhưng thời điểm này Hoang căn bản mặc kệ thương thế trên người của nó, con mắt một ngàn lẻ một của nó đỏ hơn cả máu.
Hàn trăm ngàn đạo thần quang màu đen bắn ra khỏi thân thể Hoang hồn, những thần quang này chính là hồn lực cường giả Thiên Tôn mà nó thôn phệ vài tỷ năm trước, so với hồn lực Chân Thần thì hồn lực Thiên Tôn chẳng xem vào đâu, nhưng mà hàn trăm hàng ngàn hồn lực cường giả Thiên Tôn lao tới lại vô cùng khủng bố.
Những hồn lực này bao phủ ma phương, Hoang hồn liều mạng cái giá lớn bị trọng thương, át chủ bài ra hết cũng phỉa ngăn cản ma phương.
Hiện tại nó đương nhiên không có khả năng luyện hóa ma phương, nhưng mà dùng hồn lực Thiên Tôn tạo thành lực trường vây quanh ma phương, cho dù chỉ một hô hấp ngắn ngủi cũng có thể khiến Lâm Minh không thu hồi ma phương được, như thế nó sẽ thắng.
- Chấm dứt! Ngươi có thể chết đi, vĩnh hằng chi thạch sẽ là của ta!
Hoang gầm thét dữ tợn, trán của nó bắn ra cự thuẫn che phủ cả bầu trời, che đậy thân thể của nó.
Vào thời khắc cuối cùng này, nó không có dựa vào đánh lén Lâm Minh, mà là chuyển bại thành thắng.
Linh hồn Hoang hông ngừng run lên kịch liệt, một xúc tu như hắc long không ngừng đung đưa, hàng trăm ngàn huyết sắc trường mâu bẩn ngoài, hóa thành hỏa diễm nóng rực, hàn băng không ngừng tỏa ra, cuồng phong gào thét, âm dương nghịch chuyển...
Đạo pháp Tam Thập Tam Thiên không ngừng xuất hiện.
- Đây là đại đạo chi lực mà nó thôn phệ!
Khí linh Thương Thiên Cổ Ấn lại nhắc nhở Lâm Minh.
Năng lực cường đại nhất của Hoang chính là thôn phệ, hiện tại Hoang thi triển đạo pháp chính là thứ năm đó nó đánh bại rất nhiều cường giả chí tôn, thôn phệ máu huyết và thần hồn của bọn họ, cũng nắm giữ đạo pháp của những cường giả này, hôm nay thi triển ra, nó muốn diệt sát Lâm Minh.
Đây là năng lực đáng sợ, thôn phệ lực lượng của người khác bổ sung cho mình sử dụng.
Lâm Minh không chú do dự, thân ảnh lui ra phía sau.
Thương Thiên Cổ Ấn lại nện xuống lần nữa, nhưng mà Hoang hồn đã liều chết đánh cược một lần, nó chỉ dùng một phần năm đạo pháp trực tiếp đánh bay Thương Thiên Cổ Ấn.
Thương Thiên Cổ Ấn không ngừng rung động mạnh, hiển nhiên đã tới cực hạn.
Mà thời thời điểm này Hoang căn bản mặc kệ Thương Thiên Cổ Ấn, mục tiêu của nó là Lâm Minh.
Lâm Minh là chưởng khống giả ma phương, nó tuyệt đối không vì đánh chết Thương Thiên Cổ Ấn để Lâm Minh có cơ hội đoạt lại ma phương.
Tạch tạch tạch!
Hoang hồn khống chế Tam Thập Tam Thiên đại đạo, chém nát hư không.
Thân thể Lâm Minh lui lại lui, đã lui tới biên giới trận pháp, trực diện Tam Thập Tam Thiên đại đạo vây công!
Nhưng mà Hoang hồn muốn nhất cổ tác khí đánh chết Lâm Minh, đột nhiên sau lưng vang lên tiếng xé gió.
Vốn ma phương bị hồn lực Thiên Tôn vây quanh nên tạm thời mất liên hệ với Lâm Minh, đột nhiên nó phóng xuất ra tinh thần phong bạo kinh hồn.
Lực lượng tinh thần phong bạo này thậm chí còn mạnh hơn tinh thần phong bạo mà Lâm Minh khống chế ma phương công kích gấp vài lần.
Đùng đùng...
Hồn lực Thiên Tôn vây quanh ma phương bị tinh thần phong bạo này đánh nát dễ dàng, giống như vô số loan đao chém nát tất cả.
Lâm Minh vốn tạm thời mất đi liên hệ với ma phương, ma phương đột nhiên nổi giận phát động công kích của mình.