Lâm Minh chú ý tới động tác của những người này, cho dù thực lực hắn có mạnh hơn nữa, muốn ở dưới tình huống những người này phân tán như thế, hơn nữa làm tốt chuẩn bị chạy trốn toàn bộ giết bọn hắn, cũng là một việc hoàn toàn không thể nào.
Mà giết chết mấy cái, đối với Lâm Minh mà nói căn bản là như muối bỏ biển.
Hắn muốn là 10 ức chiến công!
- Không ai xuất thủ sao?
Lâm Minh trong miệng lẩm bẩm, khẽ nhíu mày, như vậy chiến công trị giá của hắn còn tăng trưởng thế nào? Nếu như mình tìm kiếm khắp nơi, chủ động giết người mà nói, vậy thì hiệu suất quá thấp.
Trong lòng khẽ trầm ngâm, đột nhiên ở trong lòng Lâm Minh mặc niệm.
- Hồng y tiểu cô nương. . . Ta biết ngươi đang ở bên cạnh ta, ta lợi dụng một chút Kỳ Lân bảo dược, ngươi không phản đối chứ?
Thanh âm đột nhiên của Lâm Minh, để cho năng lượng lưu chung quanh hắn thoáng cái rối loạn, một giọng nữ hơi có vẻ kinh hoảng truyền đến.
- Ngươi ngươi ngươi ngươi. . . muốn làm cái gì?
Nàng mười phần kinh hoảng, một khi kinh hoảng, nàng nói chuyện sẽ càng bất lợi.
Phải biết rằng Kỳ Lân bảo dược, còn đang ở trên tay Lâm Minh, ở trước khi bắt được bảo tàng theo như lời Hồng y thiếu nữ, Lâm Minh tự nhiên sẽ không dễ dàng giao ra Kỳ Lân quả, đối với tiểu cô nương thần bí cổ quái này, Lâm Minh phải có đề phòng, bởi vì đối phương thật sự quá thần bí .
Hồng y thiếu nữ sợ Lâm Minh muốn dùng Kỳ Lân bảo dược vội vàng nói:
- Ngươi . . . Ăn nó, ngươi ngươi ngươi không kịp tiêu tiêu tiêu hóa!
Hồng y thiếu nữ muốn nhắc nhở Lâm Minh, ở trường hợp này ăn Kỳ Lân bảo dược, năng lượng trong cơ thể sẽ hỗn loạn, tương đương với tự sát.
Lâm Minh nhếch miệng mỉm cười, hắn không nghĩ tới Hồng y thiếu nữ khẩn trương như thế.
- Ta chỉ là lấy ra dùng một chút mà thôi, cũng không đả thương nó.
Lâm Minh nói như vậy, lật tay tìm tòi Tu di giới, đem gốc Kỳ Lân bảo dược lấy đi ra ngoài.
Kỳ Lân bảo dược đột nhiên hiện ra, Kỳ Lân bảo dược trong lúc nhất thời không có hiểu tình huống, mắt thấy nhiều người trợn mắt hốc mồm nhìn mình như vậy, nhất thời khẩn trương lên, nó "chiêm chiếp" gọi không ngừng.
Kỳ Lân bảo dược này, hiển nhiên cũng có trí khôn, nó rất rõ ràng giá trị bản thân đối với võ giả, tuyệt đối là thần dược để cho Thiên Tôn cũng muốn xuất thủ tranh đoạt, đối với bọn họ mà nói là một đại cơ duyên.
Hiện tại nó đột nhiên bị nhiều người tham lam nhìn chăm chú vào như vậy, nó cảm giác mình giống như là một tuyệt thế mỹ nữ bị cỡi hết, ném ở bên trong đám cuồng sắc ma.
Kế tiếp sẽ phát sinh tình hình gì, có thể nghĩ!
Nhiều người như vậy, đây không phải là muốn kéo lên một cuộc giết chóc điên cuồng sao?
Song để cho Kỳ Lân bảo dược ngoài ý muốn chính là, chung quanh hơn vạn võ giả trợn mắt hốc mồm nhìn chằm chằm nó, có ít người ngay cả con ngươi cũng đỏ, nuốt nước miếng, nhưng không ai xuất thủ!
Bọn họ từng cái từng cái hầu kết co rúm, nóng lòng muốn thử, tựa hồ nghĩ muốn xuất thủ, nhưng mà vừa nghĩ đến chuyện tình đáng sợ gì, rối rít co cổ lại.
Nói giỡn, Lâm Minh trước mắt kia, ngay cả đại giới Giới Vương cũng có thể thành tấm giết chết, người nào muốn ra tay, nhiều thi thể nằm trên mặt đất chính là tấm gương!
- Trong truyền thuyết thần dược bị Lâm Minh cướp được, chính là gốc cây này!
Có người muốt nước miếng, linh hồn bổn nguyên nồng nặc kia, để cho hắn hận không thể mồm to hút khí, muốn hấp thu cho dù một chút xíu linh khí.
Mặc dù bọn họ chưa từng thấy gốc thần dược này, nhưng mà loại hơi thở này, tuyệt đối sẽ không giả bộ .
- Trái cây là bộ dáng Kỳ Lân, cơ hồ biến hóa! Thần dược bực này, giá trị không thể đo lường, năm đó Chân Thần cấp cường giả cũng đặt chân qua Linh Hồn Động Quật, chính là vì thăm dò thần dược cùng Khấp Huyết Thần Tuyền nơi đó, sau Khấp Huyết Thần Tuyền hư không tiêu thất, Thiên Tôn, Chân Thần không hề đặt chân Linh Hồn Động Quật nữa, không nghĩ tới lại xuất hiện một buội Kỳ Lân quả, nó là làm sao tới?
Rất nhiều võ giả đỏ mắt, những người có thực lực Giới Vương kia lại càng tròng mắt đỏ hoe.
Nguyên Mộng không gian hết sức kỳ quái, bọn họ ở chỗ này mặc dù là tinh thần thể, nhưng nếu như nhận được Kỳ Lân quả ăn vào mà nói, như cũ có thể trực tiếp tác dụng đến bổn tôn, để cho bổn tôn cũng nhận được tăng lên.
Thậm chí Kỳ Lân quả này, còn có thể mang ra Nguyên Mộng không gian.
Này đúng như lời của một chút Hồn tộc Thiên Tôn, cảnh trong mơ tức là thực tế, thực tế tức là cảnh trong mơ, hết thảy đều lấy Tinh Thần Bản Nguyên làm căn cơ mà tồn tại.
- Nhân tộc tiểu tử này quá kiêu ngạo ! Hắn đây là cảm giác không ai ra tay với hắn, cố ý lấy ra Kỳ Lân quả, kích thích mọi người, này bằng với tuyên bố, Kỳ Lân bảo dược ở bên cạnh hắn, chỉ cần giết hắn, là có thể nhận được!
- Hắn muốn hấp dẫn một chút người không sợ chết xuất thủ, sau đó phản giết bọn hắn, cầm trị giá chiến công!
Rất nhiều người nghĩ tới ý đồ của Lâm Minh, cách làm kiêu ngạo như vậy, quả thực là coi rẻ anh hùng thiên hạ, nhưng hiện tại hết lần này tới lần khác, đối mặt Lâm Minh, căn bản không người dám xuất thủ!
Lâm Minh cứ như vậy khoanh chân ngồi ở trong hư không, trên đỉnh đầu hắn, Kỳ Lân bảo dược chậm rãi lơ lững, đầu tiểu Kỳ Lân này gọi không ngừng, hiển nhiên mười phần kinh hoảng.
Mà ở bên cạnh Kỳ Lân bảo dược, còn có một lệnh bài màu đỏ như máu, đây chính là lệnh bài của Lâm Minh tiến vào Nguyên Mộng không gian, trong đó hàm chứa đại lượng trị giá chiến công, giết chết Lâm Minh, là có thể nhận được những chiến công này.
Mà chiến công lệnh bài, chỉ có lấy thực lực chân chính, chính diện giết chết Lâm Minh nhận được mới có thể có hiệu quả, nếu như cướp đoạt, tặng, trộm đạo,… đều sẽ bị pháp tắc của Nguyên Mộng không gian coi là không có hiệu quả.
Cứ như vậy, trên đầu Lâm Minh lơ lững Kỳ Lân quả cùng lệnh bài màu đỏ, ở dưới chân hắn, thì chất đống thi thể tuyệt thế cường giả, phảng phất Tu La địa ngục, máu chảy thành sông!
Thần kỳ linh vật, trận trận thụy quang, cùng màu đỏ tươi ở dưới kết hợp chung một chỗ, tạo thành lực trùng kích thị giác cường đại, làm cho tâm thần người rung động!
Mà Lâm Minh ở vào giữa, không nghi ngờ chút nào là tuyệt thế chiến thần, làm cho người ta căn bản không có dũng khí chống lại.
Cho dù hấp dẫn lớn hơn nữa, cũng không ai dám xuất thủ.
Nếu như đối phó người bình thường, còn có thể dùng chiến thuật biển người tiêu ma thể lực đối phương, nhưng mà cái quái thai Lâm Minh này, tựa hồ thể lực vô cùng vô tận, làm cho người ta không sinh ra nửa điểm lòng phản kháng!
Song những người này không dám ra tay, không có nghĩa là tất cả mọi người không dám ra tay.
Khi Lâm Minh ở chỗ này tĩnh tọa nửa canh giờ, trong lúc bất chợt, đỉnh đầu là bầu trời bao la đột nhiên âm u xuống. . .
Tảng lớn tảng lớn mây đen hội tụ, trong mỗi một tấm mây đen đều có quỷ ảnh chìm nổi, thống khổ gào khóc.