Mộc Hạ cũng chẳng mảy may quan tâm lắm, cậu vẫn chăm chỉ kiếm tiền. Rảnh thì cậu vẽ tranh để bán, không thì là cùng các vị sư phụ nghiên cứu cả ngày trong phòng thí nghiệm.
Bây giờ mới thấy thầy nào thì trò nấy, đam mê mãnh liệt thật đấy. Mà cũng nhờ như vậy, dưới sự giúp đỡ của Mộc Hạ Viện Quốc gia đã nghiên cứu thành công thuốc chữa ung thư trong vòng 1 tháng này.
Nhưng loại thuốc này chưa được tung ra thị trường, nó vẫn đang trong giai đoạn thử nghiệm. Để chắc chắn, quốc gia baba đã tìm người tình nguyện điều trị. May thay thuốc đã thành công và Viên quốc gia đã lập được công lớn.
Vậy nên Quốc gia baba đã thưởng cho họ rất nhiều tiền và nhiều đặt ân thú vị, thế nên Mộc Hạ vừa có tiền trong ví vừa được làm điều mình muốn.
Chẳng là từ lúc trước cậu thấy hứng thú với việc trở thành lính đặc chủng và FBI nên muốn theo đuổi một chút. Nhân cơ hội này cậu thành công được thoả mãn nguyện vọng. Thế nên Tháng 9 này cậu sẽ tập huấn hết tháng sau đó mới vô học.
Mộc Hạ báo tin này cho mọi người trong nhà, họ vừa mừng vừa lo. Cậu chỉ nói mình đi thi vẽ tranh 1 tháng nên sẽ không có mặt ở nhà, thế mà mọi người tin thật.
Mộc Hạ thành công chót lọt, cứ thế thời gian trôi. Khoá huấn luyện một tháng gian khổ mà rất vui của cậu kết thúc, Mộc Hạ cũng quen được rất nhiều người có máu mặt ở trong này. Mọi thông tin về cậu được bảo mật quốc gia che giấu hoàn toàn.
Hiện tại cậu không chỉ là học trò cưng của Diệt Hưu ở Viện Bảo Tàng Nghệ thuật nổi tiếng mà còn là học trò cưng của các đại lão trong Viện Quốc gia, lại thêm cái danh xưng em út đáng yêu, ngầu lòi của nhóm tinh nhuệ đặc trưng và FBI.
Thế này thì ai nhắm làm lại cậu nữa đây, sau khi về nhà vẫn như cũ Mộc Hạ chẳng thay đổi tẹo nào. Vì là cuối tuần nên cậu nghỉ ngơi nguyên ngày, dạo gần đây công ty đang quá tải lượng đặt hàng nên ba người kia phải tăng ca đến muộn.
Mộc Hạ cũng vì quá mệt nên ngủ nguyên ngày, sáng mai cậu chính thức nhập học, đó cũng là lúc thanh xuân cậu chưa từng trải nghiệm sẽ mở ra.
Mộc Hạ buổi sáng hôm sau liền dậy từ sớm chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà, chuẩn bị xong xuôi cậu gõ cửa từng phòng kêu moik người xuống dùng bữa.
Dùng bữa xong cậu phụ dọn dẹp, sau đó lên thay đồng phục rồi đi học. Hải Đường hôn má chào tạm biệt bốn người xong thì cũng đi vô nhà.
Bắc Hải lái xe chở Mộc Hạ đi học trước rồi mới cùng Thảo Anh và Trí khanh tới công ty. Nhưng Mộc Hạ chỉ kêu họ chở mình tới chạm xe bus là được.
Vì không muốn làm phật lòng Mộc Hạ nên Bắc Hải đành ngậm ngùi làm theo, chắc cậu lại sợ vì mình mà ba người bỏ lỡ công việc quan trọng đây mà.
Mộc Hạ vẫy tay chào tạm biệt ba người, ba người cũng dặn dò Mộc Hạ đủ thứ rồi mới rời đi.
"Con đi học vui vẻ"-Bắc Hải
"Học tốt nhé Hạ Hạ"-Trí Khanh
"Ở trường kẻ nào dám bắt nạt em thì nói với chị, chị sẽ lên dạy dỗ bọn nó"-Thảo Anh
"Vâng, con/em biết rồi. Mọi người đi làm vui vẻ"
Mộc Hạ nhìn xe của ba người rời đi, sau đó một lúc lại ngồi đợi xe bus đến. Một lúc sau xe bus cũng đến chạm, Mộc Hạ nhanh chóng quẹt thẻ rồi lên xe. Cậu yên vị ở chỗ ngồi.
Một lúc sau xe bus lại cập bến, Mộc Hạ bước xuống xe và đi bộ một đoạn nữa mới tới trường Nhất Đại.