Tô Bảo Vy sợ hãi cô lên tiếng "Thầy à, chúng ta đang ở trường đó, nếu thầy dám làm bậy em sẽ la lên để mọi người biết bộ mặt thật của thầy đấy."
Đỗ Đức Minh nghe Tô Bảo Vy hăm dọa thì liền nhếch môi mỉm cười đầy chăm chọc rồi cúi người sát xuống thì thầm vào tai của Tô Bảo Vy "Em có giỏi thì la to lên một chút để cả trường này đều biết em bị tôi cưỡng hiếp làm nhục đi, nếu em không sợ lớp trưởng Gia Bảo của em biết tôi đã cắm cặc vào người em mà đụ thì em cứ việc lo to lên đi."
Nước mắt của Tô Bảo Vy chảy xuống khỏi khóe mi, cô ngây thơ nghĩ rằng có thể hù dọa Đỗ Đức Minh không xâm phạm mình nhưng cô không hề biết anh vốn nắm rõ tâm lý cô không dám để người khác biết bản thân đã bị thầy giáo làm nhục nên mới được nước làm tới.
"Sao hả? Sao em không la lên đi Bảo Vy?"
Tô Bảo Vy im lặng cổ họng nghẹn đắng không nói nên lời, Đỗ Đức Minh nhìn vẻ mặt bất lực của cô thì cảm thấy rất thích thú, anh dùng hai tay nắm chặt hai cổ tay của cô giữ lại trên giường rồi cúi người xuống hôn lên đôi môi non mềm của cô.
Đỗ Đức Minh đưa đầu lưỡi của mình liếm lên đôi môi mọng đỏ của Tô Bảo Vy, cô chống đối bằng cách cắn chặt răng lại không có anh được như ý nguyện.
Đỗ Đức Minh nhìn biểu cảm chống đối của Tô Bảo Vy thì cảm thấy không hài lòng, tay anh lần mò xuống vuốt ve bắp đùi trắng trẽo mịn mạng của cô, tay anh hướng dần lên phía trên vén phần váy ngắn của cô lên trên.
Tô Bảo Vy bị kích thích bởi những cái vuốt ve như có ma lực từ bàn tay của Đỗ Đức Minh, cô nhăn mày mở miệng lên tiếng "Thầy ơi đừng mà...đừng mà."
Đỗ Đức Minh nhân cơ hội Tô Bảo Vy mở miệng ra liền đưa đầu lưỡi của mình đến đôi môi đỏ cô rồi dễ dàng tách đôi môi của cô ra chui vào trong khoảng miệng của cô rồi tìm cái lưỡi của cô quấn quít nó hồi lâu.
Tô Bảo Vy khẽ rên lên "Ưm...ưm...ưm."
Đỗ Đức Minh dùng đầu lưỡi nóng hổi của mình quấn lấy đầu lưỡi thơm tho của Tô Bảo Vy mà nút lấy nút để, anh hôn rồi lại nút lưỡi cô rất lâu cho đến lúc không khí trong miệng cô hết hoàn toàn thì mới quyến luyến rời khỏi môi cô.
Lúc Đỗ Đức Minh dời khỏi đôi môi của Tô Bảo Vy thì cả hai người được nối với nhau bằng một sợi chỉ bạc nhìn rất kích thích.
Tô Bảo Vy nhìn Đỗ Đức Minh bằng đôi mắt long lanh ngấn nước, cô chống hai tay lên ngực của anh lên tiếng cầu xin "Thầy...cầu xin thầy đừng như vậy nữa mà...xin thầy tha cho em đi mà..."
"Thầy đã nói rồi thầy đang trừng phạt em vì em dám trốn tiết, em phải nhận sự trừng phạt này của thầy để sau này không tái phạm nữa."
Tô Bảo Vy lắc đầu "Em xin thầy mà, sau này em sẽ nghe lời thầy không dám trốn tiết nữa...xin thầy dừng lại đi mà."
Đỗ Đức Minh mỉm cười đầy dâm tà "Không được rồi Bảo Vy à, lúc này em kích thích vật đàn ông của thầy bây giờ nó cứng lắm rồi không làm là thầy không chịu nổi đâu."
Nói rồi Đỗ Đức Minh liền xốc áo sơ mi trắng trong váy của Tô Bảo Vy ra, anh cởi từng chiếc nút của áo của cô ra bắt đầu là nút gần cổ.
Tô Bảo Vy liền đưa tay lên ngăn cản Đỗ Đức Minh "Đừng mà thầy ơi...em cầu xin thầy dừng lại đi mà."
Đỗ Đức Minh chỉ cởi ba nút áo sơ mi đầu tiên của Tô Bảo Vy thôi đã lộ ra áo ngực màu trắng bằng ren che chắn khuôn ngực đầy đặn vô cùng quyến rũ của cô rồi.
"Đừng nhìn mà thầy ơi."
Đỗ Đức Minh liếm môi "Cả cơ thể của em còn chỗ nào mà thầy chưa nhìn qua đâu, người của em thầy cũng vào rồi mà còn gì phải ngại nữa chứ, hãy thể hiện sự dâm đãng của em ra cho thầy thấy như lần trước đi."
Tô Bảo Vy lắc đầu khóc lóc lên tiếng "Không...em không muốn...em xin thầy mà."
Đỗ Đức Minh trượt một tay vào trong áo ngực của Tô Bảo Vy ôm lấy bầu ngực đầy đặn trắng mịn của cô mà xoa nắn rồi cảm thán lên tiếng "Ngực em tuyệt thật rất vừa tay của thầy đó Bảo Vy à, vừa to mà vừa mịn nữa thích thật."
Đỗ Đức Minh bẻ cúp áo ngực của Tô Bảo Vy xuống dùng tay đẩy hai bầu vú to tròn đẩy đà của cô ra ngoài, hai bầu vú nằm ra ngoài áo ngực bị ép lại vô cùng kích thích, anh nhìn hai đầu núm vú màu hồng phấn đang nhô lên cao thì liền nuốt nước bọt khiến yết hầu lăn lộn mấy cái.
Tô Bảo Vy dùng hai tay che chắn trước ngực mình đồng thời lên tiếng "Thầy ơi em xin thầy dừng lại đi mà.."