Tô Bảo Vy mơ màng gật đầu "Sướng...aaa...thầy làm em...thầy làm em sướng lắm...aahahh...chết em mất...ư ummmm."
Đỗ Đức Minh nhếch môi cười rồi lên tiếng hỏi "Em sướng chỗ nào hả Bảo Vy?"
"Chỗ đó của em...sướng lắm...aaaahhh."
Đỗ Đức Minh lại cố tình cắt cớ hỏi "Chỗ đó là chỗ nào vậy? Em không nói rõ thì thầy không biết được đâu."
Tô Bảo Vy đỏ mặt không đáp làm sao mà cô thốt lên được câu thầy làm lồn em sướng quá được "Là chỗ đó...thầy biết rồi mà còn hỏi...aaaa."
Đỗ Đức Minh đột nhiên dừng lại không nắc nữa khiến cho Tô Bảo Vy càng khó chịu hơn cứ như có hàng ngàn con kiến đang bò khắp cơ thể, dục vọng đang cháy bên trong cô vẫn chưa nguội lạnh bây giờ không được tiếp thêm khoái cảm cô quả thật thấy trống rỗng.
"Sao đột nhiên thầy dừng lại vậy hả? Đừng dừng lại...tiếp tục đi mà...aaa...em còn muốn nữa...dừng lại đột ngột như vậy em không chịu được...cho em nữa đi mà."
"Thầy hỏi chỗ nào của em sướng hả? Trả lời đi rồi thầy làm tiếp."
Tô Bảo Vy quay mặt nhìn đi chỗ khác mắt cô đỏ bừng lên lí nhí lên tiếng đáp "Dạ là lồn...lồn của em sướng..."
"Thầy chưa nghe rõ em nói chỗ nào của em sướng hả Bảo Vy? Nhìn thầy mà nói này, em nhìn đi đâu vậy hả?"
Đỗ Đức Minh dùng tay giữ cằm của Tô Bảo Vy lại bắt cô phải đối mặt với mình "Nhìn thầy mà nói rõ xem thầy làm chỗ nào của em sướng hả Bảo Vy?"
Tô Bảo Vy có chút tức giận nhìn Đỗ Đức Minh rồi xấu hổ lên tiếng đáp "Dạ...thầy làm lồn em...sướng."
Đỗ Đức Minh tỏ vẻ hài lòng liền tiếp túc nắc vào lồn của Tô Bảo Vy thật nhanh, cảm giác ê ẩm và tê dại đồng thời xuất hiện trong cơ thể cô, khiến cô run rẩy, khiến cô cảm giác mình không còn chút sức lực nào.
Bên trong cơ thể của Tô Bảo Vy co rút một cách kịch liệt khiến Đỗ Đức Minh phải thở gấp, cất giọng khàn khàn "Lồn em kẹp thầy chặt quá! Thả lỏng một chút...thầy vẫn đang đụ em đây mà đừng có hút chặt như vậy chứ."
"Em ...em không có hút chặt thầy mà."
"Em có" Đỗ Đức Minh nói rồi nặng nề cúi người xuống ngậm đầu vú bên trái đang đung đưa của Tô Bảo Vy vào trong miệng lưỡi anh đá xoành xoạch lên đầu núm vú đã cương cứng lên từ đời nào của cô.
"Em bị phạt vì dám hút chặt cặc thầy như thế."
Tô Bảo Vy run rẩy, yếu ớt phản kháng "Không có...a....a...a...đừng mà...aaahh...thầy ơi đừng cắn vú em mà....aaahhh...chết em...thầy ơi tha cho em đi mà...aahahah."
Đỗ Đức Minh dùng hai hàm răn day day đầu núm vú của Tô Bảo Vy hết bên này lại đến bên kia thi thoảng lại cắn nhẹ vào núm vú của cô một cái khiến cô giật nảy cả người không chịu nổi.
Bên dưới con cặc to khủng của Đỗ Đức Minh vẫn liên tục đều đặn cắm vào rút ra bên trong lồn của Tô Bảo Vy đều đặn theo nhịp, chất lỏng hoan ái cũng theo chân của cô chảy ra, cô nhìn thấy, lại cảm giác khuôn mặt mình như bị thiêu cháy, cô lắc đầu, cánh hoa sưng tấy bị anh cọ sát tới mức nóng lên, cơ thể không chịu nổi dòng điện kích thích này khiến cô không ngừng co rút, siết chặt lấy anh.
Mồ hôi ướt đẫm trên lưng Đỗ Đức Minh, cũng ướt đẫm trên khuôn mặt đang kinh ngạc, bởi vì Tô Bảo Vy đạt tới cao triều mà siết chặt tới mức anh không kịp khống chế, anh mạnh mẽ thúc vào mấy cái khiến cô lên đỉnh mà bắn khí tung tóe ướt cả người anh.
Đỗ Đức Minh chưa muốn dừng cuộc chơi tại đây nên khi Tô Bảo Vy bắn khí anh liền nhanh chóng rút cặc mình ra khỏi lồn cô để tránh khoái cảm quá mà bắn hết tinh vào người cô thì không vui nữa.
Đỗ Đức Minh đột ngột rút cặc ra ngay thời điểm Tô Bảo Vy bắn khi nên cô tự động nâng hông cao lên mà bắn khí ra ngoài nước chảy lênh láng ướt cả một mảng ghế sofa mà người của anh.
Sau khi xuất khí xong thì Tô Bảo Vy nằm thở dốc cả người vật vờ không còn chút sức lực nào nữa cả, chân cô vẫn chưa thể khép lại mà vẫn còn dang rộng trước con mắt sói đói của tên thầy giáo háo sắc dâm dục kia.
Đỗ Đức Minh cho Tô Bảo Vy nằm nghỉ một lúc cho đỡ mệt thì nằm áp xuống người cô, trao cho cô một nụ hôn nồng nàn say sưa, hai người đá lưỡi nhau một hồi rất lâu thân thể quẩn quít không một khe hở.
Sau nụ hôn kia, Đỗ Đức Minh ngồi dậy rồi đỡ Tô Bảo Vy lên đặt cô ngồi trên hai đùi anh còn anh thì hơi ngã người ra phía sau dựa vào thành ghế sofa, anh kéo hai chân của cô vòng ra phía sau lưng và quấn chặt vào hông mình.
Đỗ Đức Minh đưa một tay ra sau gáy của Tô Bảo Vy kéo cô lại gần mình rồi hôn lên đôi môi khô ran của cô.
Tô Bảo Vy lúc này đã tỉnh táo hơn cô đẩy ngực của Đỗ Đức Minh "Thầy ơi...tha cho em đi...tối nay như vậy là đủ rồi...sau này em không dám làm trái ý của thầy cũng không dám gọi thầy là anh nữa đâu."
Tô Bảo Vy nghĩ rằng vừa nãy cô tỏ ra ngoan ngoãn nghe theo lời của Đỗ Đức Minh khi anh thỏa mãn sẽ buông tha cho cô nhưng mà cô không hề hay biết từ lúc anh đổi bài kiểm tra của cô giăng ra cái bẫy này thì cô đã là cá trong lưới của anh rồi cả đời này cũng không thể nào chạy thoát được nữa.