Đem đồ ăn bỏ vào khay, Hạ Túy trực tiếp đem khay đặt vào trong bụng Viên Nhất Viên, để cho nó mang thức ăn.
Bụng của người máy là một không gian rất tốt và an toàn, có thể đảm bảo rằng các bữa ăn từ nhà bếp đến khách để đảm bảo nhiệt độ và an toàn thực phẩm.
"Oa, đồ ăn rất thơm nha." Nhìn Viên Nhất Viên từ trong bụng lấy ra đồ ăn mình gọi ra, Dương Hi Nguyệt ngửi thấy mùi thơm ngào ngạt nói.
" Sườn kho tương và cánh gà mật ong rất thơm, trứng xào cà chua cũng rất ngon miệng." Dương Hi Nguyệt nhịn không được nuốt nước bọt nói: "Em ăn trước đây ”
Chu Thính Triều gật gật đầu, cũng nhanh chóng bưng chén cơm lên ăn, anh ta ăn thử chân gà rút xương trước, vị chua chua cay cay, lạnh lạnh dễ ăn, bởi vì mùa hè nóng bức la đi xe hơn nửa ngày có chút mệt mỏi không muốn ăn nhưng hiện tại lại cực kỳ thèm ăn.
Chân gà đã rút xương chỉ để lại một ít xương giòn, răng của Chu Thính Triều khá tốt nên rất thích nhai mấy loại xương giòn này, chân gà rút xương sau khi ướp trong tủ lạnh vừa ngon lại lạnh lạnh ăn trong mùa hè vô cùng hợp khẩu vị.
Chu Thính Triều ăn xong một cái chân gà rút xương thì gắp cho Dương Hi Nguyệt một cái nói, "Nguyệt Nguyệt, em cũng nếm thử chân gà này xem, rất ngon. ”
Chân gà rút xương vốn đã ăn ngon rồi, bình thường ở bên ngoài cũng khiến nhiều người thích, mà đầu bếp Hạ Túy của nhà hàng Ôn Tửu lại càng làm cho món ăn này phát huy ra mười hai vạn phần mỹ vị, Chu Thính Triều là người tự xưng ăn qua không ít đồ ăn ngon hiên tại cũng vô vùng yêu thích.
"Ừ ừ ừm, ngon quá." Dương Hi Nguyệt vừa ăn rau diếp sốt dầu vừa gật đầu nói, rau diếp này cũng quá ngon, giòn tan ngọt ngào cộng thêm mùi thơm của dầu hào, thật sự là quá ngon.
"Chu Thính Triều anh cũng ăn đi." Dương Hi Nguyệt gắp cho Chu Thính Triều một đũa rau diếp, vừa bỏ vào trong bát của anh ta vừa nói.
"Ngon quá." Chu Thính Triều vừa đưa cơm kẹp với rau diếp vào miệng, một bên gật đầu nói, "Rau diếp này cũng rất ngon. ”
Dương Hi Nguyệt hiện tại cũng không rảnh để ý tới Chu Thính Triều, sau khi cô ăn một cái chân gà rút xương thì càng mê mẩn, liên tiếp ăn mấy cái mới nhớ tới nếm thử cánh gà mật ong và sườn heo kho tương.
Cánh gà mật ong là cánh gà nướng bằng mật ong, cánh gà mềm bên ngoài cộng thêm vị ngọt thơm của mật ong, Dương Hi Nguyệt nhịn không được liên tiếp ăn ba bốn cánh gà. Sau khi ăn xong ba bốn cánh gà, lúc này nàng mới tiếp tục ăn chân gà rút xương.
Chu Thính Triều cũng không rảnh nói gì với Dương Hi Nguyệt, hai người đều mải mê ăn cơm, còn tranh cướp đồ ăn trên bàn ai không biết còn nghĩ họ là kẻ thù chứ không phải là người yêu của nhau.
Khẩu phần thức ăn trong nhà hàng khách sạn rất lớn, nhưng Dương Hi Nguyệt và Chu Thính Triều lại cảm thấy ăn không đủ, hai người bọn họ ăn xong cánh gà, lại ăn hết chân gà rút xương, rau diếp sốt dầu hào cũng là sạch bóng, sườn heo kho tương cũng chỉ còn lại một miếng.
Cuối cùng vẫn là Dương Hi Nguyệt đoạt được miếng sườn cuối cùng này, mà Chu Thính Triều chỉ có thể cầm cà chua xào trứng trộn cơm ăn, nhưng hắn cũng không có gì không hài lòng, cà chua xào trứng gà trộn với cơm thật sự là quá ngon.
"Nguyệt Nguyệt, em ăn thử cà chua xào trứng trôn cơm đi, cũng ngon lắm" Chu Thính Triều vừa múc cơm vừa nói với bạn gái nhà mình.
" Thật sao? Cho em thử một chút xem nào"Dương Hi Nguyệt đem sườn kho tương ăn hết thì cũng thử cà chua xào trứng trộn, quả nhiên phi thường mỹ vị.
Chờ hai người ăn xong, đĩa trên bàn đều trống rỗng, nước canh đều bị hai người bọn họ trộn cơm ăn xong. Hai người này, lúc này đang dựa ghế xoa bụng, rất hiển nhiên bọn họ ăn rất no.
"Nhà hàng này thật không tệ, giá cả đắt một chút nhưng rất ngon." Chu Thính Triều nói.
" Đúng thế, rất ngon." Dương Hi Nguyệt rất đồng ý, theo lý thuyết cô coi như là người đã ăn qua không ít mỹ thực, nhưng cho tới bây giờ chưa từng ăn qua nhà hàng này ngon như vậy, giá hỏi chát một tý nhưng mà cực kỳ đáng giá.
Bụng của người máy là một không gian rất tốt và an toàn, có thể đảm bảo rằng các bữa ăn từ nhà bếp đến khách để đảm bảo nhiệt độ và an toàn thực phẩm.
"Oa, đồ ăn rất thơm nha." Nhìn Viên Nhất Viên từ trong bụng lấy ra đồ ăn mình gọi ra, Dương Hi Nguyệt ngửi thấy mùi thơm ngào ngạt nói.
" Sườn kho tương và cánh gà mật ong rất thơm, trứng xào cà chua cũng rất ngon miệng." Dương Hi Nguyệt nhịn không được nuốt nước bọt nói: "Em ăn trước đây ”
Chu Thính Triều gật gật đầu, cũng nhanh chóng bưng chén cơm lên ăn, anh ta ăn thử chân gà rút xương trước, vị chua chua cay cay, lạnh lạnh dễ ăn, bởi vì mùa hè nóng bức la đi xe hơn nửa ngày có chút mệt mỏi không muốn ăn nhưng hiện tại lại cực kỳ thèm ăn.
Chân gà đã rút xương chỉ để lại một ít xương giòn, răng của Chu Thính Triều khá tốt nên rất thích nhai mấy loại xương giòn này, chân gà rút xương sau khi ướp trong tủ lạnh vừa ngon lại lạnh lạnh ăn trong mùa hè vô cùng hợp khẩu vị.
Chu Thính Triều ăn xong một cái chân gà rút xương thì gắp cho Dương Hi Nguyệt một cái nói, "Nguyệt Nguyệt, em cũng nếm thử chân gà này xem, rất ngon. ”
Chân gà rút xương vốn đã ăn ngon rồi, bình thường ở bên ngoài cũng khiến nhiều người thích, mà đầu bếp Hạ Túy của nhà hàng Ôn Tửu lại càng làm cho món ăn này phát huy ra mười hai vạn phần mỹ vị, Chu Thính Triều là người tự xưng ăn qua không ít đồ ăn ngon hiên tại cũng vô vùng yêu thích.
"Ừ ừ ừm, ngon quá." Dương Hi Nguyệt vừa ăn rau diếp sốt dầu vừa gật đầu nói, rau diếp này cũng quá ngon, giòn tan ngọt ngào cộng thêm mùi thơm của dầu hào, thật sự là quá ngon.
"Chu Thính Triều anh cũng ăn đi." Dương Hi Nguyệt gắp cho Chu Thính Triều một đũa rau diếp, vừa bỏ vào trong bát của anh ta vừa nói.
"Ngon quá." Chu Thính Triều vừa đưa cơm kẹp với rau diếp vào miệng, một bên gật đầu nói, "Rau diếp này cũng rất ngon. ”
Dương Hi Nguyệt hiện tại cũng không rảnh để ý tới Chu Thính Triều, sau khi cô ăn một cái chân gà rút xương thì càng mê mẩn, liên tiếp ăn mấy cái mới nhớ tới nếm thử cánh gà mật ong và sườn heo kho tương.
Cánh gà mật ong là cánh gà nướng bằng mật ong, cánh gà mềm bên ngoài cộng thêm vị ngọt thơm của mật ong, Dương Hi Nguyệt nhịn không được liên tiếp ăn ba bốn cánh gà. Sau khi ăn xong ba bốn cánh gà, lúc này nàng mới tiếp tục ăn chân gà rút xương.
Chu Thính Triều cũng không rảnh nói gì với Dương Hi Nguyệt, hai người đều mải mê ăn cơm, còn tranh cướp đồ ăn trên bàn ai không biết còn nghĩ họ là kẻ thù chứ không phải là người yêu của nhau.
Khẩu phần thức ăn trong nhà hàng khách sạn rất lớn, nhưng Dương Hi Nguyệt và Chu Thính Triều lại cảm thấy ăn không đủ, hai người bọn họ ăn xong cánh gà, lại ăn hết chân gà rút xương, rau diếp sốt dầu hào cũng là sạch bóng, sườn heo kho tương cũng chỉ còn lại một miếng.
Cuối cùng vẫn là Dương Hi Nguyệt đoạt được miếng sườn cuối cùng này, mà Chu Thính Triều chỉ có thể cầm cà chua xào trứng trộn cơm ăn, nhưng hắn cũng không có gì không hài lòng, cà chua xào trứng gà trộn với cơm thật sự là quá ngon.
"Nguyệt Nguyệt, em ăn thử cà chua xào trứng trôn cơm đi, cũng ngon lắm" Chu Thính Triều vừa múc cơm vừa nói với bạn gái nhà mình.
" Thật sao? Cho em thử một chút xem nào"Dương Hi Nguyệt đem sườn kho tương ăn hết thì cũng thử cà chua xào trứng trộn, quả nhiên phi thường mỹ vị.
Chờ hai người ăn xong, đĩa trên bàn đều trống rỗng, nước canh đều bị hai người bọn họ trộn cơm ăn xong. Hai người này, lúc này đang dựa ghế xoa bụng, rất hiển nhiên bọn họ ăn rất no.
"Nhà hàng này thật không tệ, giá cả đắt một chút nhưng rất ngon." Chu Thính Triều nói.
" Đúng thế, rất ngon." Dương Hi Nguyệt rất đồng ý, theo lý thuyết cô coi như là người đã ăn qua không ít mỹ thực, nhưng cho tới bây giờ chưa từng ăn qua nhà hàng này ngon như vậy, giá hỏi chát một tý nhưng mà cực kỳ đáng giá.