Trần Ôn Tửu nhìn tin tức trong nhóm, lại nhìn lì xì anh trai mình gửi tới, thì vui vẻ nở nụ cười.
Vào kỳ nghỉ hè ba mẹ cô khá rảnh rỗi, hai người bọn họ không cần phải dạy thêm vào kỳ nghỉ hè, cho nên hai tháng nghỉ hè bọn họ có không ít thời gian. Lý do tại sao ba mẹ cô không trở lại vào thời điểm này là bởi vì họ đã đi du lịch.
Từ sau khi Trần Ôn Tửu thi đậu đại học, thì đa phần kỳ nghỉ hè hai người đều sẽ đi du lịch một chuyến, đi ra ngoài một tháng giải sầu, thả lỏng tâm tình một chút.
Trần Ôn Tửu và anh trai cô đều không phản đối, ngược lại rất tán thành ba mẹ nhà mình rảnh rỗi đi du lịch giải sầu, làm giáo viên cũng không phải là công việc thoải mái gì, cho nên thừa dịp nghỉ phép đi ra ngoài thư giãn tâm tình một chút thật sự rất cần thiết.
Vốn năm nay là lúc Trần Ôn Tửu tốt nghiệp đại học muốn đi làm, ba mẹ cô đã nghĩ năm nay sẽ không đi du lịch nữa, ở nhà cùng con gái chúc mừng con gái tốt nghiệp.
Nhưng Trần Ôn Tửu vẫn để cho ba mẹ nhà mình đi du lịch giống như những năm trước, hàng năm cũng chỉ có một tháng như vậy có thể ra ngoài giải sầu, cô không hy vọng ba mẹ mình bởi vì mình mà chậm trễ.
Hai vợ chồng Trần Vĩnh Thao và Lý Tứ Nguyệt hiện tại đã chạy đến thành phố Đại Dung, tỉnh Tương du lịch, trong khoảng thời gian này thường xuyên chụp ảnh gửi về cho cô.
Nhìn thấy ba mẹ mình đi du lịch vui vẻ như vậy, Trần Ôn Tửu cũng rất vui vẻ.
Mà anh trai Trần Ôn Tửu, Trần Chước Tửu, lúc trước học hóa sinh, còn chưa tốt nghiệp đã gia nhập phòng thí nghiệm nào đó, về sau tốt nghiệp liền trực tiếp vào viện nghiên cứu đó trở thành nghiên cứu viên chính thức.
Công việc của Trần Chước Tửu mặc dù không phải trong thời gian dài không được liên lạc với bên ngoài, nhưng trên cơ bản anh cũng không có thời gian rảnh rỗi về nhà, cho dù hiện tại Trần Ôn Tửu mở khách sạn, cũng không có thời gian trở về cùng em gái.
Trần Ôn Tửu cũng hiểu điều này, dù sao bên nhà còn có bác cả của cô, còn có chú Ba và mấy chú họ, thậm chí cả thôn dân Mao Dương đều có thể giúp đỡ cô, cô thật sự không cảm thấy lúc mở cửa hàng không có ba mẹ cùng anh trai hỗ trợ rất mất mát gì đó.
【 Em gái Cửu Cửu: Hôm nay mặc dù chỉ có một khách, nhưng con tin sau này kinh doanh sẽ càng ngày càng tốt hơn. 】
【 Em gái Cửu Cửu: cơ sở vật chất khách sạn của em rất tốt, chắc chắn khách hàng sẽ thích khách sạn của chúng ta. 】
【 Anh trai: Đúng vậy, Cửu Cửu cố lên! 】
【 Anh Trai : Vừa có thông báo tăng ca, anh phải đi làm đã. 】
Nói xong Trần Chước Tửu liền không tiếp tục nhắn tin nữa, Trần Ôn Tửu cùng ba mẹ cô với việc như vậy rồi, có lúc công việc của anh cô cũng không bận rộn lắm, nhưng lúc nào bận thì thật sự rất bận rộn.
Cả nhà cũng chỉ có thể cổ vũ anh mà thôi
【 Ba Trần: Cửu Cửu, con ở nhà nhớ ăn cơm ngon đàng hoàng biết chưa? 】
【 Bà Trần: Thôi muộn rồi, con mau đi ngủ đi. 】
【 Mẹ Trần: không được chơi điện thoại di động nữa, nhanh chóng đi ngủ đi đấy. 】
Bị ba mẹ nhà mình đuổi đi ngủ, Trần Ôn Tửu nhu thuận nói chúc ngủ ngon với ba mẹ, liền đặt điện thoại di động ở bên tủ đầu giường, chuẩn bị đi ngủ.
Vào kỳ nghỉ hè ba mẹ cô khá rảnh rỗi, hai người bọn họ không cần phải dạy thêm vào kỳ nghỉ hè, cho nên hai tháng nghỉ hè bọn họ có không ít thời gian. Lý do tại sao ba mẹ cô không trở lại vào thời điểm này là bởi vì họ đã đi du lịch.
Từ sau khi Trần Ôn Tửu thi đậu đại học, thì đa phần kỳ nghỉ hè hai người đều sẽ đi du lịch một chuyến, đi ra ngoài một tháng giải sầu, thả lỏng tâm tình một chút.
Trần Ôn Tửu và anh trai cô đều không phản đối, ngược lại rất tán thành ba mẹ nhà mình rảnh rỗi đi du lịch giải sầu, làm giáo viên cũng không phải là công việc thoải mái gì, cho nên thừa dịp nghỉ phép đi ra ngoài thư giãn tâm tình một chút thật sự rất cần thiết.
Vốn năm nay là lúc Trần Ôn Tửu tốt nghiệp đại học muốn đi làm, ba mẹ cô đã nghĩ năm nay sẽ không đi du lịch nữa, ở nhà cùng con gái chúc mừng con gái tốt nghiệp.
Nhưng Trần Ôn Tửu vẫn để cho ba mẹ nhà mình đi du lịch giống như những năm trước, hàng năm cũng chỉ có một tháng như vậy có thể ra ngoài giải sầu, cô không hy vọng ba mẹ mình bởi vì mình mà chậm trễ.
Hai vợ chồng Trần Vĩnh Thao và Lý Tứ Nguyệt hiện tại đã chạy đến thành phố Đại Dung, tỉnh Tương du lịch, trong khoảng thời gian này thường xuyên chụp ảnh gửi về cho cô.
Nhìn thấy ba mẹ mình đi du lịch vui vẻ như vậy, Trần Ôn Tửu cũng rất vui vẻ.
Mà anh trai Trần Ôn Tửu, Trần Chước Tửu, lúc trước học hóa sinh, còn chưa tốt nghiệp đã gia nhập phòng thí nghiệm nào đó, về sau tốt nghiệp liền trực tiếp vào viện nghiên cứu đó trở thành nghiên cứu viên chính thức.
Công việc của Trần Chước Tửu mặc dù không phải trong thời gian dài không được liên lạc với bên ngoài, nhưng trên cơ bản anh cũng không có thời gian rảnh rỗi về nhà, cho dù hiện tại Trần Ôn Tửu mở khách sạn, cũng không có thời gian trở về cùng em gái.
Trần Ôn Tửu cũng hiểu điều này, dù sao bên nhà còn có bác cả của cô, còn có chú Ba và mấy chú họ, thậm chí cả thôn dân Mao Dương đều có thể giúp đỡ cô, cô thật sự không cảm thấy lúc mở cửa hàng không có ba mẹ cùng anh trai hỗ trợ rất mất mát gì đó.
【 Em gái Cửu Cửu: Hôm nay mặc dù chỉ có một khách, nhưng con tin sau này kinh doanh sẽ càng ngày càng tốt hơn. 】
【 Em gái Cửu Cửu: cơ sở vật chất khách sạn của em rất tốt, chắc chắn khách hàng sẽ thích khách sạn của chúng ta. 】
【 Anh trai: Đúng vậy, Cửu Cửu cố lên! 】
【 Anh Trai : Vừa có thông báo tăng ca, anh phải đi làm đã. 】
Nói xong Trần Chước Tửu liền không tiếp tục nhắn tin nữa, Trần Ôn Tửu cùng ba mẹ cô với việc như vậy rồi, có lúc công việc của anh cô cũng không bận rộn lắm, nhưng lúc nào bận thì thật sự rất bận rộn.
Cả nhà cũng chỉ có thể cổ vũ anh mà thôi
【 Ba Trần: Cửu Cửu, con ở nhà nhớ ăn cơm ngon đàng hoàng biết chưa? 】
【 Bà Trần: Thôi muộn rồi, con mau đi ngủ đi. 】
【 Mẹ Trần: không được chơi điện thoại di động nữa, nhanh chóng đi ngủ đi đấy. 】
Bị ba mẹ nhà mình đuổi đi ngủ, Trần Ôn Tửu nhu thuận nói chúc ngủ ngon với ba mẹ, liền đặt điện thoại di động ở bên tủ đầu giường, chuẩn bị đi ngủ.