Tạ Khả Nhi bước vào phòng, nằm ngay xuống giường, cảm giác đau ở đầu vẫn còn, giọt nước mắt cô rơi xuống tấm chăn.
Khi còn nhỏ hai chị em cô rất thân thiết và yêu thương nhau, nhưng càng lớn tính cách của cô và chị cô lại càng ngày càng trái ngược nhau.
Cô thì nhẹ nhàng, ham học, không hay đi chơi, cũng không thích khoe mẽ. còn chị cô thì hay bỏ học, luôn lấy gia thế để bắt nạt người khác, thay bồ như thay áo, mỗi lần không có gì vừa ý thì lại làm ầm lên, hại cả người giúp việc lẫn quản gia sợ khiếp vía.
Nhưng khổ nỗi, cô vẫn thương chị cô, đối với cô dù gì đó cũng là chị ruột cô, hiện tại cô cũng biết Tạ Khả Linh đang có người yêu, chắc chắn chị ấy không đồng ý cuộc hôn nhân này.
Cốc cốc cốc...
"Khả Nhi, là mẹ đây con." Văn Khả Yến đứng bên ngoài gõ cửa.
Tạ Khả Nhi ngồi bật dậy sau đó mở cửa ra cho Văn Khả Yến.
"Con gái, con còn đau không? Lại đây mẹ xoa dầu cho con." Văn Khả Yến vừa nói vừa kéo cô lên giường sau đó mở nắp chai dầu rồi xoa cho cô.
"Con không sao, con hết đau rồi mẹ ạ." Tạ Khả Nhi quay sang nhìn Văn Khả Yến cười tươi.
"Khả Nhi, những lời chị con nói lúc nãy, con đừng buồn nhé, chị con chỉ là giận ba nên mới vậy." Văn Khả Yến xoa xoa đầu cô con gái rồi nói nhỏ nhẹ.
"Con hiểu mà mẹ, con thương chị lắm, con không buồn gì cả."
Chị là chị cô, cô sẽ không vì như vậy mà ghét chị cô đâu.
Văn Khả Yến cười cười gật đầu.
"Tốt, con gái con mau nghỉ ngơi sớm, cũng đã tối rồi."
"Vâng ạ, mẹ cũng về phòng nghỉ ngơi đi ạ."
Văn Khả Yến cười với cô sau đó cũng đi về phòng ngủ, cô cũng nằm xuống thiu thiu rồi chìm vào giấc mộng.
Trong giấc mơ, cô thấy có một người đàn ông, người đó rất đẹp trai, dáng người vạm vỡ, tóc hai mái bồng bềnh, bên tai có đeo khuyên. Anh ta mặc vest đen nhìn như chú rể.
Sau đó anh ta dơ tay lên với cô rồi nói với cô bằng giọng trầm ấm:"Khả Nhi... anh yêu em."
...
Sáng sớm mở mắt dậy, Tạ Khả Nhi liền nhớ lại giấc mơ hôm qua, người đàn ông đó là ai? Sao lại xuất hiện trong giấc mơ của cô.
Cô cũng không nghĩ nhiều nữa, chắc chỉ là một giấc mơ bình thường thôi.
Tạ Khả Nhi bước xuống giường sau đó bước vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt rồi thay đồ tắm rửa gọn gàng, xong xuôi Tạ Khả Nhi sang phòng làm việc của Tạ Hải Khánh.
Cô biết ba cô đang ở đây vì ngày nào 7 giờ sáng ông cũng có công việc cần giải quyết, bây giờ là 8 giờ chắc ông vẫn còn bên trong.
Cốc cốc... Tạ Khả Nhi gõ hai cái rồi nói vọng vào.
"Ba ơi, con là Khả Nhi, con muốn nói chuyện với ba, ba đỡ bận hơn chưa ạ?"
Tạ Hải Khánh đang ngồi dựa vào ghế, hai tay đang xoa thái dương, nghe thấy giọng con gái liền chỉnh lại trạng thái tươi tỉnh nói ra.
"Con vào đi."
Cạch... tiếng mở cửa vang lên.
"Con có làm phiền ba không ạ?" Tạ Khả Nhi đứng ngoài cửa ngó vào.
Nhìn thấy cảnh này Tạ Hải Khánh nhớ lại lúc xưa khi Tạ Khả Linh và Tạ Khả Nhi còn nhỏ cả hai đều hay đứng ở cửa ngó ngó vào nhìn ông làm việc, lúc đó cả hai đứa con của ông đều yêu thương nhau.
Ông không biết tại sao Tạ Khả Linh lại thay đổi tính nết, ông nghĩ nếu như Tạ Khả Linh tính tình được như Tạ Khả Nhi có lẽ ông đã đỡ u sầu và lo lắng phần nào.
"Sao lại có thể phiền chứ, con gái tìm ba có việc gì sao?" Tạ Hải Khánh tươi cười nhìn con gái.
Tạ Khả Nhi lại gần.
"Thưa ba, chuyện của chị Khả Linh..."
"Con không cần lo đâu ba sẽ làm cho nó đồng ý hôn sự này." Chưa để cô nói xong ba cô đã nói vào.
"Ba, hay là để con đi thay chị ấy được không ạ? Dù gì hiện tại chị Khả Linh đã có người yêu rồi, bắt ép như vậy cũng không nên ạ."
Tạ Hải Khánh nghe xong mà sốc, Khả Nhi của ông còn nhỏ cũng chưa từng yêu ai tính tình thì liền lành chắc chắn sẽ thiệt thòi. Ông đã tính rồi mặc dù để Khả Linh đi với tính cách của nó thì sẽ khó ai bắt nạt được nó nhất là bà vợ hai của ông Vũ Vĩ Đại.
Bà ta rất nham hiểm có ai mà không biết chỉ sợ để Khả Nhi về đó làm dâu sẽ thiệt thòi hơn rất nhiều.
Tạ Khả Nhi như hiểu được ý nghĩ của ông, cô biết bà vợ hai của ông Vũ Vĩ Đại rất tàn nhẫn, chỉ cần giúp việc làm sai một việc gì bà ta sẽ nhốt vào nhà kín sau đó sai người làm đánh đập mỗi ngày.
Có tin đồn rò rỉ rằng bà ta luôn kiếm cách hại chính thất để là bà chủ của tập đoàn Đại Kiệt Anh Minh Huy Hoàng nhưng có vẻ vẫn chưa có cơ hội ra tay.
"Ba, ba biết rõ là con thông minh từ bé rồi, sẽ không ai làm gì được con đâu, ba gả con đi thay chị đi, mọi chuyện sẽ ổn, công ty nhà chúng ta cũng không phải lo nữa." Tạ Khả Nhi nắm tay Tạ Hải Khánh năn nỉ.
Tạ Hải Khánh phân vân một lúc, với đứa bướng bỉnh như Tạ Khả Linh sẽ rất khó ép nó kết hôn, mặc dù tính tình khó ai đụng vào nhưng nó lại không được thông minh để xử lí những tình huống khó xử.
Tạ Hải Khánh thở dài.
"Được rồi, nhưng mà ba vẫn cho con thêm thời gian suy nghĩ, nếu chắc chắn hãy nói lại ba, không thì vẫn cứ để Khả Linh kết hôn đi."
"Không cần đâu ba, hôm qua con đã suy nghĩ rồi ạ, ba đồng ý để con gả đi thay chị nhé, con không muốn chị em tụi con lại bị mích lòng vì chuyện này." Tạ Khả Nhi tỏ ra nũng nịu lay lay cánh tay của ba cô.
"Được rồi được rồi, haiz nếu Tạ Khả Linh cũng hiểu chuyện và nghĩ cho gia đình ta như con thì ba cũng không phải đau đầu tới vậy."