Hai cánh tay khác dùng sức kéo nó lại, ngăn động tác của nó lại. Quỷ Vương đem ngón tay Bách Bách mở ra từng ngón một, đem thanh kiếm nguy hiểm ra lấy xuống; Ma Vương vừa dùng sức lại vừa không dám dùng sức, đem tay phải của Bách Bách rời khỏi kinh mạch.
Bách Bách mở mắt ra, nhìn thấy hai người Quỷ Vương và Ma Vương y phục rách rưới, mặt mày xám xịt, miệng vết thương còn đang lan tỏa. Sau đó, môi Quỷ Vương ép tới, bá đạo mang theo chút thâm tình.
“Bách Bách, ngươi thực dụ dỗ ta…”
Ma Vương từ sau ôm lấy thắt lưng Bách Bách, tay đưa vào trong y phục, sờ lên da thịt trơn bóng mềm mại, tay còn lại cởi sa y của Bách Bách ra, để làn da phấn nộn của nó lộ ra ngoài.
Những nơi bị vuốt ve như bị lửa cháy, nụ hôn của Quỷ Vương khiến Bách Bách gần như không thể thở nổi. Ma Vương cùng Quỷ Vương thấy Bách Bách bị hôn đến chật vật, nước bọt tự chảy xuống khóe miệng, cũng không nuốt vào. Hắn cởi quần trong của Bách Bách ra, nâng lên bờ mông trắng mềm mại, nhẹ nhàng cắn xuống.
“Ngao…”
Rên rỉ phát ra, thân thể Bách Bách co lại một chút, Ma Vương đang thong thả liếm láp đầu v* của nó, đầu lưỡi thô ráp quét qua, rồi sau đó tiếp tục cày cấy ở cổ Bách Bách, lưu lại một vết đỏ. Bách Bách giống như một viên đường vừa trắng vừa thơm ngọt, cảm xúc vô cùng tốt, Quỷ Vương cùng Ma Vương cứ như vậy âm thầm phân cao thấp, muốn đem Bách Bách nuốt vào bụng.
Ma Vương quỳ trên mặt đất, hai tay tách bờ mông đáng yêu kia ra, liếc mắt nhìn thấy cúc hoa, liền đưa lưỡi lại gần liếm.
“A!”
Bách Bách sợ hãi kêu lên, thân thể run rẩy, càng làm cho vật thể lành lạnh kia tiến sâu vào trong cơ thể. Hai mắt nó hoảng hốt, nước mắt trào ra từ đôi mắt to đen láy như cầu xin nhìn về phía Quỷ Vương, nhưng Quỷ Vương chỉ nhìn một cái, liền đem bàn tay Bách Bách đưa tới dưới bụng của mình, để lên trên nơi đang nóng như lửa đốt.
Cách y phục đụng trúng vật nóng kia, Bách Bách liền mắng.
“Không biết xấu hổ!”
…
Một hồi tĩnh lặng, sắc mặt Quỷ Vương càng thêm âm trầm, nhìn thẳng vào Bách Bách, sau đó vươn tay nắm lấy ngọc hành của Bách Bách, thô lỗ xoa bóp.
“Không cần!”
Quỷ Vương giữ chặt thắt lưng Bách Bách, không cho nó né ra, tay càng ra sức xoa nắn. Khoái cảm trước sau giáp công khiến toàn thân Bách Bách run rẩy, thân thể vặn vẹo giãy dụa, lắc đầu khóc ré.
“Ô… Không cần… Không cần thế này… A…”
Ngón tay của Ma Vương lúc này đã tiến vào khai thác chỗ bí mật của Bách Bách, nơi vừa ẩm vừa nóng kia liền nhanh chóng bao vây y. Ma Vương thở ồ ồ, ngón tay vẫn kiên nhẫn khuếch trương, y không muốn Bách Bách đau một chút nào cho nên nhất định phải chuẩn bị kỹ lưỡng.
Tóc bay tán loạn, buông thả trên bờ vai, Bách Bách một tay bám lấy Quỷ Vương, ngửa đầu rên rỉ, ở giữa hai người thế này một chút pháp thuật cũng không dùng được.
“A a!”
Cảm giác mãnh liệt từ từ đi xuống dưới thân, sau huyệt co rút lại kẹp chặt đầu ngón tay của Ma Vương, Bách Bách lần đầu tiên tiết ra dục vọng trong tay Quỷ Vương.
Ma Vương từ phía sau chống, Quỷ Vương từ phía trước ôm, khiến Bách Bách bởi vì thân thể mềm nhũn muốn ngã sấp xuống nhưng lại giằng co thành tình thế quỷ dị.
“Ai trước?” Quỷ Vương nghiến răng nghiến lợi hỏi. Tuy rằng nguyên thần của Yêu vương đã gần như bị diệt đi tám phần, nhưng chờ chút nữa hắn nhất định sẽ đem nguyên thần của tên Yêu vương chết tiệt kia băm thành nhỏ vụn.
“Quỷ Vương đại nhân hình như còn thiếu ta một phần tình nha?” Ma Vương ôn nhu tươi cười kín đáo.
“Các ngươi bẩn quá, buông!” Bách Bách tuy rằng trở nên thông minh, nhưng ở phương diện này vẫn có chút ngu ngốc, không biết hai tên kia đang nói cái gì, hoặc là nói, đây là đặc tính của huyết mạch hồ thần sau khi thức tỉnh. Nó giờ phút này người dính đầy máu của hai tên này, biến thành toàn thân trở nên dơ bẩn.
Ma Vương cùng Quỷ Vương hai mắt lóe qua hàn quang. Bách Bách ngơ ngác vừa ngoan ngoãn vừa đáng yêu lại biến thành Bách Bách thông minh hư hỏng khóc lóc om sòm, ngoan ngoãn sẽ được thưởng, còn về phần hư hỏng… Vậy phải làm gì?
“Ngươi trước đi, động tác nhanh lên!”
Ma Vương vui vẻ cười, lấy ra vật cứng của mình, để trên miệng huyệt của Bách Bách. Quỷ Vương giữ chặt lấy Bách Bách, trong lòng nghĩ, “Bách Bách, ta rất xin lỗi ngươi”, liền hôn lên môi nó. Ma Vương động thân, đem thứ của mình chôn vào thật sâu.
Bách Bách kịch liệt giãy dụa, linh lực trong cơ thể xao động, hai mắt nó lần thứ hai nhiễm lấy huyết sắc, há miệng cắn môi Quỷ Vương.
“Buông! A a…”
Tay Ma Vương giữ chặt thắt lưng Bách Bách, nam căn bắt đầu trừu sáp, bọn họ đều đang đứng, dựa vào trọng lực khiến Ma Vương đâm vào càng sâu. Cảm giác tê dại dâng trào, năng lực cuồng bạo trong thân thể gần như bắt đầu biến mất, lồng ngực vốn nóng rực dần bình ổn lại, Bách Bách liền thoải mái hừ vài tiếng.
“Ưm… A…”
Quỷ Vương đầu đầy mồ hôi, hận không thể để mình đề thương ra trận, tuy nhiên hắn là Quỷ Vương, cũng không phải cầm thú, đây là lần đầu tiên của Bách Bách, như thế nào chịu được hai cái của bọn họ. Quỷ Vương nâng tay gảy hồng anh trước ngực của Bách Bách, tay kia cởi quần trong, kéo Bách Bách qua, để ngón tay thon dài giữ lấy dục vọng đang đánh trống reo hò của hắn.
Bách Bách giữ lấy phân thân của hắn, chần chờ một hồi, lại từ từ dừng tay, học theo động tác của Quỷ Vương, ra sức xoa nắn. Quỷ Vương thở hổn hển, động tác trên tay không ngừng, miệng giữ chặt đầu vú Bách Bách, bên tai nghe thấy tiếng kêu mãnh liệt của Bách Bách, dương vật dưới thân lại trướng hơn.
“Ưm… A… Không cần…”
“Bách Bách, không ngoan sẽ bị đánh đòn. Ngươi nếu không ngoan, sẽ bị phạt!” Giọng Ma Vương trầm thấp, nói nhỏ bên tai Bách Bách, thắt lưng lại không ngừng đâm lên.
“Ô ô… Ô… A…” Bách Bách khóc kêu, trên tay gần như mất đi khí lực.
Khóe miệng Quỷ Vương run rẩy. Ra vẻ đạo mạo! Ngươi chỉ là tên sắc ma giả bộ trang nghiêm mà thôi! Nhưng lại không thể tưởng tượng, phương pháp nhanh nhất đế quân nói để ‘Trấn áp’, lại là… Là…
“A a… Không cần… Trạng Nguyên đại ca ca… Không cần… Căng quá… Ô… Hừm…”
Bách Bách dừng việc đang làm trên tay, giữ chặt Quỷ Vương, mười ngón cào loạn trên lưng hắn, thắt lưng lại bị kéo về hướng Ma Vương, Ma Vương phía sau cứ từng chút từng chút tiến vào cơ thể nó., nhiều lần chọc vào trúng nơi mẫn cảm sâu bên trong.
“Ô a a a…” Bách Bách cao giọng kêu, bên trong kẹp chặt lấy Ma Vương, Ma Vương đâm vào hoa hạch sâu bên trong, bắn ra dòng tinh dịch nóng hỏi.
Ma Vương vừa mới rút ra, Bách Bách còn chưa kịp nghỉ ngơi, Quỷ Vương đột nhiên giữ chặt mông nó, đưa hai chân lên bả vai mình, đem côn thịt chưa được thỏa mãn tiến vào thât sâu.
“Ô a! Bách Bách từ bỏ! Quỷ Vương đại ca ca… Hừ hừ…”
Quỷ Vương hiện tại đầu đang nóng vốn không thể nghe được tiếng kêu của Bách Bách có bao nhiêu thảm thiết, mà chỉ đem dương vật cương đau của mình đâm vào. Hắn không phát hiện huyết sắc trong mắt của Bách Bách đã gần rút hết, loại yêu mị mê người cũng đã biến mất, đôi mắt to tròn ngập nước mắt tràn đầy ủy khuất cùng không thể tin.
Khi dễ Bách Bách! Quỷ Vương đại ca ca lại khi dễ Bách Bách!
“Ô ô ô… Phụ thân! Cha!”
Quỷ Vương thực khổ quá mà, Bách Bách lại đang ở thời điểm hưng phấn thế này gọi nam nhân khác… Dù, khụ, tuy rằng là người thân của Bách Bách. Quỷ Vương co rúm lại vài cái, qua loa tiết ra, buông Bách Bách ra, Bách Bách ngồi chồm hỗm trên mặt đất bắt đầu khóc lớn.
“Ô ô… Khi dễ Bách Bách! Đại ca ca đều khi dễ Bách Bách!”
Quỷ Vương cùng Ma Vương vội vã thu dọn một chút, ngồi xổm xuống bắt đầu trấn an, liếc nhìn đối phương. Nhìn thế này, có lẽ sức mạnh của Bách Bách đã bị trấn xuống đi, đế quân còn từng nói, chuyện ‘Thức tỉnh’ sẽ không nhớ rõ lắm. Kết quả… Bọn họ thật sự âu yếm Bách Bách khờ dại, ‘Tỉnh’ bị bọn họ khi dễ như thế, khó trách sẽ đau lòng nha!
“Không a! Bách Bách không ngoan, cho nên chúng ta chỉ đánh mông của ngươi mà thôi.” Ma Vương dụ dỗ lừa gạt, Quỷ Vương cũng chỉ có thể cấu kết làm việc xấu thuận theo.
“Bách Bách, ngươi xem xem, vết thương trên người chúng ta, đều là thời điểm ngươi không ngoan làm ra.”
Bách Bách mở mắt ra, thấy Quỷ Vương cùng Ma Vương thật sự thê thảm, máu tươi đầm đìa, đáng thương há miệng, nâng hai tay đặt lên người bọn họ, sử dụng linh lực của mình chữa trị vết thương cho bọn hắn.
“Thực xin lỗi…”
Bách Bách nhỏ giọng nói, Quỷ Vương cùng Ma Vương lại nhìn thân thể trần trụi trắng nõn của Bách Bách, bị bọn họ xoa nắn ra đủ loại vệt đỏ, ngược lại trong lòng áy náy, khi dễ Bách Bách là bọn họ mới đúng!
“Không sao, việc nhỏ.” Ma Vương sờ sờ đầu Bách Bách.
Bách Bách nhìn về phía Quỷ Vương, sợ hãi mở miệng.
“Quỷ Vương đại ca ca… Không bỏ Bách Bách được không?”
“Được được được! Đương nhiên được!” Quỷ Vương liên tục gật đầu.
Bách Bách lộ ra nụ cười đáng yêu, quả nhiên lỗ tai trên đầu đột nhiên xông ra.
“Bách Bách lạnh.” Bách Bách co người, Ma Vương cùng Quỷ Vương lập tức lấy y phục trên mặt đất, gói Bách Bách kỹ lưỡng tận ba lớp.
“Bách Bách không thích màu đen, không cần mặc được không?”
Quỷ Vương cùng Ma Vương thiếu chút nữa chảy nước miếng.
“Bách Bách, về nhà lại thay y phục, ngoan.”
Bách Bách co người lại một chút, không dám mở miệng. Nó sợ mình ‘Không ngoan’, đại ca ca sẽ đánh mông nó. Quỷ Vương cùng Ma Vương vì thế bắt đầu sám hối, bọn họ mới thật sự khi dễ Bách Bách, Bách Bách chính là ấu thú ‘trong mắt bọn họ’ nha…
Quỷ Vương ôm lấy Bách Bách, cả ba liền cùng nhau về Thanh Vân sơn. Mà chờ Quỷ Vương cùng Ma Vương, cũng không phải thử thách đơn giản như vậy.