Vừa nói, Cầm Du vừa liếc mắt nhìn sang Diệp Lục Bắc. Hắn không phản bác, gật nhẹ đầu nhìn về phía mẹ Cầm.
Chỉ biết mẹ Cầm hừ lạnh một cái. Ra hiệu cho Cầm Du đi vào trong nhà ngay lập tức. Sau đó, bà vỗ vỗ lên vai của Diệp Lục Bắc mà căn dặn.
- Không còn sớm nữa, cậu cũng mau về nghỉ ngơi đi.
- Vâng. Vậy cháu chào hai bác.
- Bác gì chứ. Sau này cứ gọi là ba mẹ là được.
Nghe được câu nói này của mẹ, Cầm Du như muốn tức điên lên. Mẹ cô đúng là thiên vị. Rõ ràng cả ba và mẹ cô đã bị cái nhan sắc của Diệp Lục Bắc kia mua chuộc rồi mà.
Tên khốn đó dám lừa cô, khiến cô mang thai. Giờ lại còn độc chiếm luôn sự sủng hạnh của ba mẹ cô. Nghĩ đến đây, Cầm Du tức đến nỗi dường như tiêu hoá hết thức ăn trong bụng.
Lúc này, ba Cầm mới tiến lên đi bên cạnh cô mà thở dài một cái.
- Tiểu Du, cái cậu họ Diệp đó ba thấy cũng rất khá. Con nên giữ ý tứ một chút. Đừng bắt nạt người ta quá.
- Ba cũng đứng về phe của anh ta?
- Con không thấy sao? Cậu Diệp đó rất đẹp trai, lại còn rất lễ phép. Dù ba không công nhận thì chắc chắn mẹ con cũng phải công nhận thôi.
Nhắc đến chuyện này cũng đúng. Trước đây, Giang Niên cũng đã từng cùng cô về ra mắt ba mẹ. Lúc ấy, anh ta có thái độ vô cùng lạnh nhạt khiến cho ba mẹ cô rất nhiều lần gượng gạo, khó xử. Nếu không phải vì anh ta là con trai bạn thân của ba mẹ cô thì chắc chắn anh ta cũng chẳng có cửa để bước chân vào đây.
Chắc cũng chính vì lý do này nên khi gặp được Diệp Lục Bắc hiểu chuyện. Ba mẹ cô lại rất có cảm tình với hắn.
***
Do có việc đột xuất nên mấy hôm sau, Diệp Lục Bắc mới có thể thu xếp đến đón Cầm Du đi gặp mặt ông nội và mẹ mình.
Ngồi trên xe, Cầm Du hồi hộp đến nỗi chân tay lạnh ngắt. Thật không ngờ, Diệp Lục Bắc lại để ý đến từng cử chỉ nhất động của cô. Hắn vừa lái xe, vừa vươn tay ra nắm lấy bàn tay của cô mà trấn an.
- Mẹ tôi em đã gặp một lần rồi. Bà ấy không phải kiểu người khó tính nên em không phải lo.
- Thì biết vậy... Nhưng... Lát tôi biết nói sao với mẹ anh chuyện tôi mang thai đây? Chẳng lẽ lại bảo tôi và anh lên giường với nhau trước rồi cưới chạy hả?
- Em không cần làm gì cả. Mọi chuyện cứ để tôi nói là được.
Tuy Diệp Lục Bắc đã lên tiếng chắc chắn mọi chuyện nhưng Cầm Du vẫn không sao mà yên tâm cho nổi.
Trước khi đến đây, cô đã tìm hiểu qua về gia thế cũng như thân phận của Diệp Lục Bắc. Nhà họ Diệp không phải một gia tộc bình thường mà là gia tộc trong các đại gia tộc lớn. Tuy nhiên, cả đại gia tộc lớn thì chỉ có những con cháu của trưởng họ mới có quyền được ở nhà chính.
Diệp Lục Bắc tuy là con riêng bên ngoài nhưng suy cho cùng, hắn vẫn là cháu trai được Diệp lão gia chọn là một trong những ứng cử viên đáng giá của vị trí người thừa kế.
Cầm Du không tưởng tượng nổi Diệp Gia rốt cuộc lớn đến như thế nào cho tới khi cô bước chân vào cái dinh thự nguy nga kia.
Nơi này vừa cổ kính vừa lộng lẫy, còn gấp trăm lần cái ngôi biệt thự của Giang Niên.
Diệp Lục Bắc xuống xe trước rồi mở cửa cho Cầm Du bước xuống.
Quản gia và người giúp việc vội đi đến. Phân công mỗi người một việc mang xe của Diệp Lục Bắc vào bãi đỗ. Còn quản gia vui vẻ đưa hai người đến phòng khách.
- Cậu Lục Bắc, mọi người đang đợi cậu ở phòng khách.
Diệp Lục Bắc chỉ ừ một câu. Ánh mắt hắn chợt quét qua một chiếc xe đen đang dừng lại ở phía góc sân lớn. Dừng một lúc, hắn hỏi quản gia.
- Diệp Hải Lâm về rồi à?
- Vâng, cậu Hải Lâm vừa mới trở về. Tôi thấy cậu ấy còn dẫn theo một cô gái đang mang bầu bụng khá to.
Có vẻ như Cầm Du hơi bị kích động mỗi khi ai đó nhắc đến bụng bầu. Chính vì thế mà bất giác cô đưa tay sờ xuống bụng mình.
Diệp Lục Bắc thấy vậy liền nắm lấy tay của Cầm Du kéo cô sát lại người mình nhằm che chắn cho cô.
Người ta nói đã xui thì dù cho cho gặp ai cũng thấy rất chướng mắt.
Thế nào khi Cầm Du và Diệp Lục Bắc vừa bước vào cửa lớn. Đột nhiên, đụng phải Diệp Hải Lâm cùng một người phụ nữ đi ra.
Ánh mắt của Cầm Du lập tức va phải cái người phụ nữ kia. Đúng là oan gia mà, thế nào lại là Lý Tiểu Mân?1
Đến cả Lý Tiểu Mân cũng bất ngờ trước sự có mặt của Cầm Du. Cô ta cứ tưởng sau khi bị Giang Niên phát giác thì sẽ mất trắng. Ai ngờ, cô ta bỗng vô tình tìm thấy được người đàn ông đã cùng mình qua đêm hôm đó. Vậy mà lại chính là Diệp Hải Lâm, cháu trai của nhà họ Diệp.
Mọi chuyện cứ tưởng suôn sẻ, ai ngờ đột nhiên cô ta lại chạm mặt với Cầm Du ở đây.
- Lâu rồi không gặp. Hôm nay anh trai cũng dẫn cô gái nào về ra mắt ông nội sao?
Sắc mặt của Diệp Lục Bắc bỗng trở lên khó coi. Hắn không nói gì cả.
Lý Tiểu Mân cứ tưởng bản thân giờ đã trở thành con dâu nhà họ Diệp. Cô ta muốn chế giễu Cầm Du một vố vì trước đây cô ta bị cô chơi xỏ rất nhiều.
- Cầm Du, thật không ngờ mới ly hôn với Giang Niên lại có thể tìm được đối tượng mới nhanh như vậy. Cô cũng thật biết nắm bắt thời cơ.
Cầm Du chỉ bật cười, rồi đáp lại.
- Đúng là tôi rất biết nắm bắt thời cơ. Nhưng đâu có giống cô. Hết đu bám được Giang Niên rồi, giờ lại chuyển sang người mới à? Bụng to thế kia, sau khi đẻ xong lại đi xét nghiệm chứ nhỉ? Không khéo... Lại là con của người khác thì lại khổ cho em chồng tôi!