Cộng thêm thời tiết ngày hôm nay không tốt cho lắm, bầu trời âm u giống như là sắp mưa, biệt thự sau lưng to lớn mà thần bí, bởi vì ánh sáng mờ ảo, trên mặt của mọi người như bị bao phủ bởi màu sắc thái âm trầm.
Vệ sĩ im lặng lùi sang một bên nhường ra một con đường cho Mạc Tư Quân ở phía sau, anh mặc một bộ đồ vest màu đen, đường cong ở cằm căng chặt, có thể nhìn thấy được lúc này anh đang rất phẫn nộ.
Trong lòng của Đường Hoài An có chút khẩn trương, từ đầu đến cuối cô cũng không nghĩ tới là Mạc Tư Quân lại ra mặt.
Đường Hạo Phong ở bên cạnh nhìn thấy là Mạc Tư Quân, sắc mặt cũng hơi thay đổi một chút, ông ta há to miệng, nhưng mà vẫn không dám mở miệng nói trước cái gì.
Mạc Tư Quân đi thẳng đến bên cạnh Đường Hoài An, quay đầu lạnh lùng nhìn cô, ánh mắt đó làm Đường Hoài An cảm thấy khó chịu, giống như là kẻ cầm đầu của cuộc náo loạn ngày hôm nay chính là cô.
Lúc này, Đường Hoài An nhìn hiểu ánh mắt của Mạc Tư Quân, anh đang trách tội cô.
Nhưng mà Mạc Tư Quân không nói gì với cô, mà lại trực tiếp quay đầu nhìn Đường Hạo Phong, lúc người kia tiếp xúc với ánh mắt của Mạc Tư Quân, rõ ràng trong lòng sinh ra một cảm giác e ngại.
“Tôi không quan tâm ngày hôm nay ông đến đây tìm Đường Hoài An là có mục đích gì, đây là địa bàn của Mạc Tư Quân tôi, tôi cho ông một phút biến mất khỏi mắt của tôi, nếu không thì..."
Nói đến đây, đôi mắt của Mạc Tư Quân đột nhiên nheo lại, trong lòng của Đường Hạo Phong sinh ra cảm giác e dè, thật ra thì kể từ giây phút người đàn ông này xuất hiện, ông ta đã rút lui, mục đích ngày hôm nay của ông ta chỉ là muốn cầm được tiền từ Đường Hoài An, chẳng ngờ tới người trong căn biệt thự này lại là Mạc Tư Quân.
Hơn nữa, chẳng phải là lời đồn ở bên ngoài nói rằng mối quan hệ vợ chồng của hai người bọn họ rất tệ à? Tại sao Mạc Tư Quân lại đột nhiên giải vây giúp cho Đường Hoài An?
“Ông vĩnh viễn cũng không cần phải rời khỏi nơi này.”
Sau khi Mạc Tư Quân nói ra nửa vế sau, bầu không khí ở đây trong nháy mắt trở nên đông cứng, Đường Hoài An đứng giữa hai người, khí thế phát ra quanh người Mạc Tư Quân hiển nhiên mang tính áp đảo, căn bản không có người nào dám làm trái lại mệnh lệnh của anh.
Lông mày của Đường Hạo Phong giật giật, chung quy vẫn là thua trận, đứa con trai cả tập đoàn Mạc thị này cũng coi như là cháu trai của mình, thanh danh đã lưu truyền trong giới thương nghiệp từ lâu, không thể nào Đường Hạo Phong chưa từng nghe tới.
Ông ta ôn hòa cười cười nói: “Vậy hôm nay tha thứ cho tôi mạo muội, tôi không biết là hóa ra Mạc tổng cũng có mặt ở đây. Lúc đầu, tôi chỉ định tìm Hoài An xử lý một chút chuyện, không nghĩ tới là lại làm phiền Mạc tổng, nếu đã như vậy, thế thì tôi tạm biệt.”
Sau khi nói xong, Đường Hạo Phong quay đầu nhìn thoáng qua Đường Hoài An, mặc dù là trên mặt của ông ta mang ý cười, nhưng mà trong mắt lại có thâm ý, không tiếp tục ở lại, quay người đi về phía xe của mình.
Sau khi Đường Hạo Phong đi khỏi, những người xung quanh đương nhiên cũng giải tán, chỉ để lại có hai người là Mạc Tư Quân và Đường Hoài An.
“Đường Hoài An, tôi cảnh cáo cô phải nhìn rõ tình thế, nếu như lần sau còn dẫn loại người này đến đây, cô đừng có trách tôi không khách khí.”
Giọng nói của Mạc Tư Quân bất thiện, Đường Hoài An nghe thấy trong lòng rất không thoải mái, vô thức lạnh lùng phản bác: “Tôi cảm thấy cần phải giải thích một chút, Đường Hạo Phong không phải là do tôi cố ý dẫn đến đây, tôi bị ông ta theo..."
“Đủ rồi, không cần giải thích, điều này đối với tôi không quan trọng, bản thân cô biết làm như thế nào là được.”
Mạc Tư Quân trực tiếp đánh gãy lời Đường Hoài An.
Đường Hoài An sửng sốt một hồi, cô không ngờ đến bây giờ sự kiên nhẫn của Mạc Tư Quân đối với cô đã kém đến như vậy.
Nhớ đến hành vi của Đường Hạo Phong, Đường Hoài An biết ông ta tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ, ngày hôm nay đi khỏi cũng là tạm thời mà thôi. Hơn nữa, người sáng suốt có thể nhìn ra được ông ta đã ỷ lại vào mình, lúc nãy hoàn toàn là bởi vì kiêng kị Mạc Tư Quân cho nên mới có thể đi.
Vừa mới nghĩ tới sau này chắc chắn sẽ bị miếng da trâu này dây dưa không ngớt, trong lòng của Đường Hoài An liền sinh ra cảm giác bất lực vô cùng lớn, nhìn bóng lưng đi khỏi của Mạc Tư Quân, rốt cuộc cô cũng lấy dũng khí gọi anh lại.
“Anh có biện pháp nào khống chế Đường Hạo Phong được không?”
Bản lĩnh của người đàn ông này vốn dĩ rất lớn, chắc chắn là anh có biện pháp đối phó với loại người như Đường Hạo Phong, nếu như không phải là Đường Hoài An bị Đường Hạo Phong dây dưa không có cách nào khác, cô cũng sẽ không mở miệng tìm kiếm sự giúp đỡ từ Mạc Tư Quân.
Người phía trước dừng chân, quay đầu nhìn Đường Hoài An.
Thật lâu sau, anh mới mở miệng nói: “Chờ đến lúc nào cô có quyền lực giống như tôi, đương nhiên là loại người như Đường Hạo Phong sẽ sợ cô.”
Sự kiêu ngạo trong lời nói của Mạc Tư Quân được lộ rõ, Đường Hoài An bị nghẹn nói không nên lời, nhưng mà thật ra suy nghĩ lại thì anh nói không sai, loại người tiểu nhân như Đường Hạo Phong chẳng qua chỉ là lấn yếu sợ mạnh mà thôi. Ông ta nhìn đúng điểm mềm lòng của mình, cho dù ông ta có hung hăng càn quấy như thế nào, Đường Hoài An cũng sẽ không nhẫn tâm báo cảnh sát bắt ông ta, cho nên ông ta mới khiêu khích nhiều lần như thế.
Nhưng mà lúc đối mặt với Mạc Tư Quân, Đường Hạo Phong biết đối phương là một người có thủ đoạn máu lạnh như thế nào, cho nên ông ta mới sợ, chỉ với một câu uy hiếp của Mạc Tư Quân mà ông ta đã vội vàng chạy trốn.
Tất cả cũng đều là bởi vì có quyền thế.
Nhìn bóng lưng kiêu ngạo rời đi của Mạc Tư Quân, Đường Hoài An ma xui quỷ khiến lại hỏi một vấn đề mà ngay cả chính cô cũng không nghĩ tới.
“Trong bữa tiệc bốn năm trước ở nhà họ Mạc, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”
“Anh có biện pháp nào khống chế Đường Hạo Phong được không?”
Bản lĩnh của người đàn ông này vốn dĩ rất lớn, chắc chắn là anh có biện pháp đối phó với loại người như Đường Hạo Phong, nếu như không phải là Đường Hoài An bị Đường Hạo Phong dây dưa không có cách nào khác, cô cũng sẽ không mở miệng tìm kiếm sự giúp đỡ từ Mạc Tư Quân.
Người phía trước dừng chân, quay đầu nhìn Đường Hoài An.
Thật lâu sau, anh mới mở miệng nói: “Chờ đến lúc nào cô có quyền lực giống như tôi, đương nhiên là loại người như Đường Hạo Phong sẽ sợ cô.”
Sự kiêu ngạo trong lời nói của Mạc Tư Quân được lộ rõ, Đường Hoài An bị nghẹn nói không nên lời, nhưng mà thật ra suy nghĩ lại thì anh nói không sai, loại người tiểu nhân như Đường Hạo Phong chẳng qua chỉ là lấn yếu sợ mạnh mà thôi. Ông ta nhìn đúng điểm mềm lòng của mình, cho dù ông ta có hung hăng càn quấy như thế nào, Đường Hoài An cũng sẽ không nhẫn tâm báo cảnh sát bắt ông ta, cho nên ông ta mới khiêu khích nhiều lần như thế.
Nhưng mà lúc đối mặt với Mạc Tư Quân, Đường Hạo Phong biết đối phương là một người có thủ đoạn máu lạnh như thế nào, cho nên ông ta mới sợ, chỉ với một câu uy hiếp của Mạc Tư Quân mà ông ta đã vội vàng chạy trốn.
Tất cả cũng đều là bởi vì có quyền thế.
Nhìn bóng lưng kiêu ngạo rời đi của Mạc Tư Quân, Đường Hoài An ma xui quỷ khiến lại hỏi một vấn đề mà ngay cả chính cô cũng không nghĩ tới.
“Trong bữa tiệc bốn năm trước ở nhà họ Mạc, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”