• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc Lục Hoài Chuẩn nhìn Lục Lâm Vãn đến đây đã cảm thấy ánh mắt này của cô có chút không đúng lắm, không giống như ánh mắt bình thường, hơn nữa như là mang theo chút cảm giác muốn trả thù.

Lục Hoài Chuẩn vừa định nói gì đó với cô thì đã bị cô đẩy ngã ngồi xuống ghế.

Lục Hoài Chuẩn còn chưa kịp nói gì thì đã bị cô trực tiếp cởi quần ra.

Lục Hoài Chuẩn bị hành động to gan gợi tình này của Lục Lâm Vãn làm cho sợ đến mức hít hà một hơi, bắt lấy tay cô: "Lục Lâm Vãn, em làm gì vậy, giờ anh phải đi chơi bóng rổ, nếu em muốn thì chờ anh về lại nói, không phải hôm nay em đến tháng à, em đến tháng sao lại thèm thuồng như vậy? Em ham muốn cũng vô ích, anh cũng không thể tiến vào. Đợi anh thi đấu xong rồi lại liếm ngực cho em."

Nghe xem đây là tiếng người à? Đây là lời con người nói sao? Nói nghiêm túc như vậy hả?

Lục Lâm Vãn ghét dáng vẻ khiến người ta tức chết này của anh.

Vậy nên kiểu gì cũng phải báo thù mới được, sau khi cởi quần anh ra, cô bèn sờ thẳng lên quần lót của anh, sờ một vòng bên ngoài, sờ cứng thứ bên trong của anh.

Vốn dĩ chính là con trai tuổi trẻ sung sức, vậy nên sau khi bị sờ soạng một lát thì nháy mắt đã xuất hiện phản ứng.

Lục Lâm Vãn cũng mặc kệ anh có đồng ý hay không, lúc này động tác vô cùng cứng rắn, cởi quần lót của anh ra, sờ lên thứ kia của anh.

Lục Hoài Chuẩn vốn muốn đẩy cô ra, nhưng trong khoảnh khắc bị sờ, cả cơ thể đều run rẩy một trận, đây là cô kích thích thật, muốn giải quyết cho anh trong phòng học, vậy giải quyết xong rồi nói.

Lục Lâm Vãn mang theo ý đồ xấu xa nói chuyện với cậu nhỏ của anh, làm cho nó lớn hơn nữa, đột nhiên cười hỏi anh: "Lục Hoài Chuẩn, nếu buộc một cái dây buộc tóc vào cậu nhỏ của anh, anh có đau không?"

Lục Hoài Chuẩn nghe thấy câu này, cau mày, cảm thấy có hơi không đúng lắm. Anh vừa phản ứng lại muốn kéo quần lên, kết quả cô bèn lấy dây buộc tóc của mình buộc hai vòng lên gậy thịt của anh, còn là kiểu hình xoắn ốc.

Dây chun này lỏng hơn nhiều so với loại co giãn, hơn nữa Lục Lâm Vãn đã dùng khá lâu nên rất lỏng. Sau khi buộc vài vòng lên trên cậu bé của anh thì chỉ có một chút tác dụng thít lại, hơn nữa vô cùng kích thích về mặt thị giác, rõ ràng gậy thịt đã lớn hơn không ít.

Lục Lâm Vãn nhìn thấy hình ảnh này thì vô cùng vui vẻ, lại búng vài cái, nói: "Thật đáng yêu."

Lục Hoài Chuẩn: "..."

Lục Hoài Chuẩn cảm thấy quả thực là làm liều, đợi lát nữa anh còn phải thi đấu đó, buộc thứ này lên cậu bé, tý nữa còn thi thố thế nào, vậy nên anh định tháo thứ này xuống.

Lục Lâm Vãn không cho, giữ lấy tay anh, nói: "Lục Hoài Chuẩn, anh không cảm thấy anh quá đáng à? Để em nhét trứng rung chạy bộ trong giờ thể dục, thế lúc anh thi đấu sao lại không thể buộc dây buộc tóc của em? Dù sao em nói với anh, lát nữa thi đấu anh buộc dây buộc tóc mà thi cho em."



Lục Hoài Chuẩn: "......"

Lục Lâm Vãn nhìn dáng vẻ nghẹn lại không dám nói lời nào của anh thì vô cùng vui vẻ, còn đặc biệt tâm lý mặc quần lót vào giúp anh, kéo quần lên giúp anh, cuối cùng còn vỗ mông anh một cái, vui vẻ nói: "Được rồi, anh có thể đi thi, cố lên nha, anh là giỏi nhất."

Lục Hoài Chuẩn: "......"

Anh tức đến mức nuốt một ngụm nước miếng, nhìn xuống phía dưới, cái gậy này của anh ấy mà, phản ứng đúng là kịch liệt, đặc biệt là sau khi được Lục Lâm Vãn sờ soạng một lượt.

Hơn nữa bên trên còn buộc một cái dây chun, hơi thít chặt, còn có cảm giác hơi sướng, không nhận rõ cũng không nói nên lời được, có điều bây giờ cây gậy này vô cùng cứng rắn, chống lên quần thể dục, nếu lúc này anh đi ra ngoài thì kiểu gì cũng bị nhìn thấy.

Lục Hoài Chuẩn vẫn trì hoãn ở trong phòng rất lâu, chờ đến sau đó, khi cậu nhỏ đã mềm xuống, lúc này mới đến sân bóng rổ bên kia. Thời gian đã quá muộn, gần như là một khắc cuối cùng mới đến, làm cho đồng đội của anh đều sắp tức chết rồi, còn tưởng rằng có phải anh đi vệ sinh rơi vào hầm cầu rồi không, nếu không thì sao cứ không liên lạc được?

Trước kia Lục Lâm Vãn hoàn toàn không có hứng thú với việc anh chơi bóng rổ, nhưng hôm nay nói gì thì nói cũng là dáng vẻ xấu mặt của anh nên cô vô cùng cảm thấy hứng thú, cũng không ngồi học ở ký túc xá mà trực tiếp đến sân thể dục bên kia xem, quả nhiên là vua của sự nổi tiếng, người đi đến sân thể dục bên kia toàn là con gái, không còn chỗ ngồi.

E rằng tất cả đều là vì ngắm Lục Hoài Chuẩn.

Lục Lâm Vãn tìm chỗ ngồi như ý một hồi lâu, kết quả không có chỗ, chỉ có thể đến chỗ đối diện.

Cô không có hứng thú đối với chuyện này, cho nên không hiểu điều cơ bản là vị trí hai bên tương đương với người ủng hộ hai bên.

Cô chỉ thấy khu vực lớp mình không có chỗ, cho nên đến lớp đối diện, kết quả bạn cùng bàn của Lục Hoài Chuẩn nhìn thấy cảnh này, vui chết rồi, nói với Lục Hoài Chuẩn: "Lục Hoài Chuẩn, ôi mẹ ơi, Lục Lâm Vãn thật sự có thù hận bằng trời với cậu nha, hận không thể giết cậu, cậu xem bây giờ cậu ấy lại ngồi ở chỗ đối diện! Đây là chỗ đối thủ của chúng ta nha, cậu ấy đi cổ vũ cho người ta, rất rõ ràng là cậu thi đấu ở chỗ này nên người ta cũng không muốn ủng hộ cậu."

"Có điều đây cũng là bình thường, vì lớp thi đấu với lớp mình là A6, tớ nghe nói Lục Lâm Vãn vẫn luôn yêu thầm lớp trưởng lớp A6 đó, lớp trưởng kia cũng thi đấu vào hôm nay, đúng là người đối diện với bọn mình, đeo kính kia kìa, Lục Lâm Vãn nói cậu ấy thích kiểu đàn ông hào hoa phong nhã này, không ngờ cậu ta cũng giỏi thể thao như vậy."

"Móa ơi, đây là thật hay giả thế? Tên bốn mắt này nhìn có vẻ cũng khó coi mà, sao lại coi trọng cậu ta chứ? Lục Lâm Vãn trông khá xinh, nhìn trúng một tên bốn mắt như vậy quả thực là thiên nga coi trọng con cóc."

"Cậu không hiểu, khẩu vị của học bá, khó có thể hiểu được."

Ban nãy Lục Hoài Chuẩn còn cảm thấy hơi thít chặt, ngay lúc định vận động một chút thì nghe thấy những lời này, nhìn về phía khán đài bên kia.

Lục Lâm Vãn vốn định nhìn trộm, kết quả sau khi bị anh nhìn thoáng qua thì rất xấu hổ, hơn nữa ánh mắt của anh còn rất dọa người.



Không phải là oán hận cô chứ?

Lục Lâm Vãn vốn cho rằng xem anh thi đấu có thể nhìn thấy anh xấu mặt, kết quả, bản thân mình lại nhìn thấy anh chém giết bốn phía. Lục Hoài Chuẩn nhìn qua giống như có thù oán với cái sân bóng rổ này, vẫn luôn tra tấn người, Lục Lâm Vãn cũng chưa xem được mấy trận bóng nhưng hôm nay vừa xem như vậy, cảm thấy sát khí rất nồng đậm.

Hơn nữa, Lục Hoài Chuẩn và lớp đối diện của người ta có thù oán đi... Kia đúng là đánh đến chết mà.

Hơn nữa, rõ ràng trên cậu nhỏ của Lục Hoài Chuẩn có một sợi dây buộc tóc nhỏ nhưng lại không có bất cứ điều gì không thích hợp, Lục Hoài Chuẩn này cũng quá... Bình thường mà.

Lục Lâm Vãn không thấy được dáng vẻ mất mặt của anh nên rất tiếc nuối.

Lục Lâm Vãn xem xong trận thi đấu của anh, màn thắng này quả thực là quá máu mê, ngay lúc chuẩn bị rời đi thì Lục Hoài Chuẩn gửi tin nhắn bằng giọng nói cho cô, bảo cô tan học đừng đi, gặp nhau ở sân thể dục.

Lục Lâm Vãn nhìn thấy tin nhắn này, lập tức lộ ra biểu cảm của icon người già đi tàu điện ngầm nhìn điện thoại.

Anh đây là chuẩn bị đánh lộn à?

Lục Lâm Vãn cũng không biết anh có chuyện gì, vẫn cứ đợi mãi.

Cô phát hiện, Lục Hoài Chuẩn rất có sức hút, nhiều bạn nữ đưa nước cho anh như vậy, thi đấu xong đều là đưa nước cho anh.

Đây lac lần đầu tiên Lục Lâm Vãn cảm thấy, Lục Hoài Chuẩn thật đúng là... hotboy à??

Đôn nổi tiếng này.

Thực ra thì, nếu nói thật, Lục Hoài Chuẩn thật đúng là mặt đẹp, cũng là một người tốt, sao lại có một cái miệng...

......

Lục Lâm Vãn vẫn luôn chờ Lục Hoài Chuẩn ở sân bóng rổ, lúc mặt trời chiều sắp ngả về tây, tất cả mọi người gần như đã về hết.

Lúc này Lục Hoài Chuẩn mới đi về phía Lục Lâm Vãn, Lục Lâm Vãn vừa định nói gì đó với anh, kết quả anh rất biến thái cởi quần mình ra, lộ ra cậu nhỏ, lấy dây chun ra, ấn miệng Lục Lâm Vãn, tức giận nói: "Ăn dương vật cho anh."

Lục Lâm Vãn: "????"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK