Chương 13: Kỷ Lục Trăm Năm
Đến ngày thi tuyển Thiên Khung Phái, Trần Lương cùng Tuyết Hoa lên đường hòa theo dòng người tiến tới chân núi Thiên Khung Sơn.
Lượng người rất đông, phải đến cả vạn người. Được trở thành đệ tử Thiên Khung Phái là vinh hạnh cực kỳ lớn cho mỗi cá nhân, thậm chí có thể giúp cho cả một gia tộc phất lên tại những tòa tiểu thành.
Thiên Khung Phái không hạn chế số người tham dự, chỉ có yêu cầu duy nhất là dưới 25 tuổi. Bởi đây là thời điểm trẻ tuổi, dễ phát triển nhất, và lòng trung thành, hướng về môn phái cũng cao hơn so với người lớn tuổi.
Đầu tiên, đến đăng ký ghi danh chia làm 5 chuyên môn: Võ giả, luyện đan sư, luyện khí sư, linh dược sư, trận pháp sư.
Trần Lương chia tay Tuyết Hoa để nàng sang cửa thi luyện dành cho luyện đan sư.
Trần Lương đứng quan sát những thí sinh trong cửa Võ giả, số lượng lên đến mấy vạn người. Hầu hết là Vạn Nhiên cảnh giới. Tam tinh không ít, nhưng đi thi để gọi là cho biết chứ xác suất vượt qua quá thấp, trừ khi là yêu nghiệt. Tiên Linh cảnh giới số lượng ít hơn Vạn Nhiên nhưng cũng nhiều hơn Tam Tinh.
Giáp Linh thì không có ai. Vì dưới 25 tuổi trở thành võ giả Giáp Linh thì đều là thiên tài của các đại gia tộc. Vì tiểu thế gia không thể có đủ tài nguyên bồi dưỡng một người lên Giáp Linh dưới 25 tuổi, trừ khi có cơ duyên lớn. Hẳn không có đại gia tộc nào nguyện ý để Nhân Bảo của gia tộc đi tham gia môn phái khác. Họ hoàn toàn có đủ năng lực bồi dưỡng nhân bảo của gia tộc mình.
Mà nếu có Giáp Linh tham gia thì hẳn là được thu nhân luôn chứ thi tuyển làm gì
Thiên Khung Phái cũng không quan tâm những người đến có hợp cách hay không, tên tuổi thế nào. Chỉ những người trở thành đệ tử môn phái mới cần khai báo, kiểm tra thông tin.
“Yên lặng” Một người trung niên hét to
“Ta là trưởng lão Thiên Khung Phái, các ngươi phải vượt qua 3 vòng thử thách để trở thành đệ tử chính thức của bổn phái”
“Vòng thi 1, đơn thuần kiểm tra lực công kích của các ngươi”
Vị trưởng lão chỉ vào các tấm bia đá nói “Ở đây có 100 tấm bia đá đo lực công kích. Mỗi người có 3 cơ hội tấn công, thành tích tính cho lần có lực công kích cao nhất. Cao nhất là 100, vượt qua 50 được vào vòng kế tiếp”
“Yêu cầu của vòng 1: Chỉ được dùng nguyên khí và sức mạnh thân thể để tấn công, có thể dùng võ kỹ. Ngoài ra mọi thứ khác đều bị cấm”
100 đệ tử Thiên Khung Phái đứng cạnh các tấm bia lần lượt chỉ vào những người ở đây lên thi tuyển.
Đến lượt Trần Lương, hắn đấm 3 lần đều 70 lực công kích.
Vị đệ tử trông coi tấm bia đá có phần kinh ngạc, thầm tự hỏi “Chỉ là trùng hợp hay tiểu tử này có thể khống chế lực tấn công hoàn hảo đến thế?”
“Tấm đá này hỏng rồi” Một tên cao to đen hôi quát lên “Ta là Vạn Nhiên cảnh giới, có thể nâng 500 cân, lực đấm mạnh vô cùng, sao chỉ số lại là 45 lực tấn công trong khi tên tiểu tử này lên những 70. Chắc chắn bia lỗi rồi” Hắn vừa nói vừa chỉ sang Trần Lương.
“Đồ ngu, cái cơ thể bắp thịt của ngươi thì được mấy sức. Độ mạnh yếu của lực tấn công quan trọng ở khí lực và khả năng điều khiển nguyên khí. Khí lực của tiểu đệ đây ta không rõ nhưng cách cậu ta điều khiển nguyên khí vô cùng tinh chuẩn, tập trung nguyên khí ở cánh tay, tận dụng toàn bộ nguyên khí xuất ra, giúp đạt hiệu quả sát thương cao nhất.
Còn loại trâu nước như ngươi, nguyên khí dàn đều toàn thân, thậm chí còn không có thể điều động toàn bộ nguyên khí từ tam tinh ra ngoài thì sao có lực tấn công mạnh” Vị đệ tử trông coi bia đá của Trần Lương giải thích một mạch.
“Nếu ngươi không phục, ngươi và tiểu đệ đây giao đấu 1 đấm, nếu ngươi thắng, cho ngươi vào vòng 2. Thực ra thì vào vòng 2 ngươi cũng sẽ bị loại thôi” Vị đệ tử kia rất thưởng thức Trần Lương, muốn nhìn thêm 1 chút Trần Lương ra tay.
Hắn nhìn vào Trần Lương nói “Vị tiểu đệ đây có thể giúp ta giảm bớt ồn ào được không?”
Trần Lương gật đầu, quay sang tên cao to đen hôi nói “ngươi lên đấm ta 1 đấm”
“Được lắm tiểu tử” tên cao to đen hôi tiến lên 5 bước đấm về phía Trần Lương, hắn vận dụng toàn lực như đấm tấm bia đá.
Trần Lương cũng vung đấm, hoàn toàn là không hề dùng nguyên khí. Cơ thể hắn được luyện tập từ bé, cộng thêm tu Cửu Nguyệt được linh khí và nguyên khí tẩm bổ, lại thêm hấp thu một số bảo vật, đặc biệt là nội đan Ngưu Xà, hiện giờ lớp da ngoài và cả lục phủ ngũ tạng của hắn đều rất rắn chắc và khí lực cực mạnh
Kết quả so đấm không có gì ngạc nhiên, tên cao to bay ngửa ra sau, gãy xương tay. Vị đệ tử còn tiến tới đá hắn bay ra xa, dọn đường cho mọi người tiếp tục thi tuyển.
“Vị tiểu đệ, mời bước sang đây, sau nửa canh giờ nữa sẽ thi tiếp vòng 2” Vị đệ tử nói.
Sau vòng 1 đã loại bỏ được phân nửa số người tham gia. Tất cả Tam tinh trở xuống đều bị loại. Vạn Nhiên cũng giảm phân nửa. Tiên Linh hầu như qua hết, bị loại chỉ là mấy người vội vã cướp ép tăng lên cảnh giới.
“Vòng thi thứ 2 là thi về nghị lực và sức bền” Vị trưởng lão nói lớn
“Ngọn dốc này đã được bày trận pháp, tạo áp lực lên người leo trên đó, càng lên cao áp lực càng mạnh. Tổng chiều dài là 100 trượng. Áp lực sẽ phân chia theo cảnh giới. Cảnh giới càng cao, áp lực càng mạnh”
Nghe có vẻ rất công bằng, nhưng thực ra người có cảnh giới đại viên mãn sẽ có lợi hơn rất nhiều so với sơ kỳ. Áp lực chỉ phân chia theo cảnh giới lớn, còn cảnh giới nhỏ thì không có.
“Quy tắc vòng 2 này có ba không. Một không dùng pháp bảo, đan dược, trận pháp. Hai không ngăn chặn người khác leo lên. Ba không giới hạn số lần leo. Miễn là trong vòng 2 canh giờ có thể leo qua 50 trượng là đạt”
“Bắt đầu đi” Vị trưởng lão nói xong.
Đoàn người ồ ạt xông lên như thể ai leo trước sẽ được áp lực nhỏ hơn vậy. Trần Lương đứng chờ cho bớt đông rồi mới cất bước tiến lên. Hắn dự định tới 70 bước sẽ dừng lại. Dù sao đi cao hơn cũng có để làm gì.
Chợt nhớ ra 1 điều, vị trưởng lão nói tiếp “Ta bổ sung thêm, ai leo lên được đỉnh dốc sẽ được thưởng 1 vạn điểm cống hiến. Điểm cống hiến chính là tiền trong Thiên Khung Phái, dùng để mua bảo vật, võ kỹ, thuê phòng tu luyện …”
Trưởng lão nói xong, mọi người khẩn trương bước hơn. Trần Lương cũng không rõ 1 vạn điểm cống hiến là bao lớn, nhưng chắc là không ít a. Hắn quyết định giành lấy 1 vạn điểm này.
Thấy các thí sinh xôn xao, các đệ tử của Thiên Khung Phái cười nhìn nhau, vì hơn 100 năm qua chưa từng có người giành được phần thưởng này. Đây cũng là lí do khiến vị trưởng lão quên mất công bố phần thưởng.
Trần Lương bước chân lên dốc. 10 trượng đầu, áp lực với hắn dường như không có. Hắn cũng chưa dùng tới nguyên khí. Sau 20 trượng, áp lực tăng gấp đôi so với trước, hắn đã cảm nhận được áp lực không hề nhẹ lên cả người, đặc biệt là 2 chân. Đã có nhiều người đã phải dừng chân ở khoảng cách từ 20 – 30 trượng.
Trần Lương vẫn duy trì tốc độ chậm không đổi. Lên 30 trượng, hắn đã phải vận dụng nguyên khí, áp lực cơ thể giảm đi rất nhiều. Nếu muốn hắn vẫn có thể chỉ dùng thân thể bước tiếp, nhưng sẽ khiến cơ thể rất mệt mỏi. Phần đông thí sinh tham gia dừng bước tại khoảng cách 30 – 40 trượng.
Nguyên khí của Trần Lương chỉ tập trung vào 2 chân, từ đầu gối trở xuống. Hắn bước đi đến 50 trượng không hề có chút khó khăn. Nhẹ nhàng vượt qua 50 trượng, Trần Lương bước tiếp một mạch tới 70 trượng. Lúc này áp lực đã khá cao, lượng nguyên khí tiêu hao rất nhiều.
Mọi người bắt đầu bàn tán. Hiện giờ chỉ còn lại 30 người tiếp tục leo dốc. Trong đó Trần Lương là trẻ tuổi nhất, cũng là người có tốc độ leo chậm nhất.
Phía trước Trần Lương là 1 người đang ngồi phệt xuống đất bỏ cuộc
“71 trượng, ta đúng là thiên tài của Vạn Cơ Thành. Những người kia chỉ là thời gian sống lâu hơn thôi. Ta chắc chắn sẽ vượt qua họ khi đến tuổi đấy” Hắn nhìn về phía trước đánh giá, tự thấy bản thân là người trẻ tuổi nhất leo được 71 trượng.
Trần Lương bước qua hắn, tiến về phía trước với tốc độ không đổi. Người thanh niên đành im lặng đi xuống.
Trần Lương liên tiếp bỏ qua 22 người đạp chân tới 80 trượng. Bên cạnh hắn đang có 5 người đang gắng sức để nhấc chân lên. Sau một nỗ lực trong tuyệt vọng, 5 người này quay đầu đi xuống, nhận kết quả 80 trượng.
Thực ra leo 50 hay 99 trượng kết quả đều như nhau, vượt qua vòng 2. Leo cao hơn cũng không có ích gì, trừ khi lên được 100 trượng. Có điều leo dốc cũng là 1 lần rèn luyện bản thân, kiểm tra bản thân cố gắng được ở mức nào, nên ai cũng cố gắng đi lên, trừ Trần Lương. Hắn chỉ quan tâm đến thu điểm cống hiến đổi bảo vật.
Cách Trần Lương lên trên 2 trượng là 1 nữ tử che mặt. Người nàng ướt đẫm mồ hôi càng làm lộ ra đường nét khiêu gợi. Chưa rõ mặt mũi như nào nhưng thân thể nàng chắc chắn là cực phẩm. Ít nhất nhìn eo và quả mông săn chắc, căng mọng kia là không thể không nhìn nhiều một điểm.
Cách đó 1 trượng, người đang dẫn đầu là một thân đen toàn bộ quần áo, nước da cũng ngăm ngăm đen, sau lưng là 1 thanh đao. Vỏ đao khắc hình một long quấn quanh 1 tượng, khuôn mặt cực kỳ dữ tợn như muốn ăn tươi nuốt sống kẻ địch.
Cơ thể Trần Lương lúc này cũng đã rất mệt, người đầy mồ hôi. Hắn đã phải vận chuyển toàn bộ nguyên khí từ Phôi Tinh Linh để tiến lên từng bước. Nếu không phải nguyên khí của hắn cực kỳ đậm đặc thì lên 90 trượng sẽ hoàn toàn khô kiệt nguyên khí.
Trần Lương sử ra tinh thần lực bao quanh toàn thân. Tinh thần lực rất yếu so với nguyên khí, vì vậy khả năng bảo vệ bản thân hầu như không có. Vì vậy những kẻ tham gia đều không dùng đến tinh thần lực.
Chỉ duy có Trần Lương sở hữu tinh thần lực vượt xa so với cấp độ kiểm tra nên tinh thần lực mới có tác dụng một hai, giúp hắn giảm bớt đi một chút áp lực
Tinh thần lực chủ yếu được sử dụng trong các nghề nghiệp.
Đan sư sử dụng tinh thần lực điều khiển dược liệu và hỏa diễm để luyện đan, ngoài ra cũng không thể dùng mắt nhìn vào trong đan lô được, luyện đan sư phải dùng tinh thần lực để cảm ứng mọi diễn biến trong đó để phối hợp dược liệu.
Luyện khí sư dùng tinh thần lực để khống hỏa, phối kết hợp vật liệu để luyện khí
Linh dược sư dùng tinh thần lực để kiểm tra đất đai và các yếu tố ảnh hưởng đến linh dược, thực vật. Ngoài ra còn dùng tinh thần lực kết hợp với bảo dược khác để chữa trị, thậm chí hồi sinh thực vật.
Trận pháp sư dùng tinh thần lực để điều khiển linh khí dung nhập trong đồ vật và vận chuyển theo nguyên tắc nhất định tạo nên sự kết hợp giữa các sự vật tạo thành trận pháp.
Nhờ có thêm tinh thần lực, Trần Lương nhanh chóng vượt qua nữ nhân trên hắn ở 87 trượng, bắt đầu đuổi kịp hắc y nhân.
Mọi mắt nhìn đã tập trung vào 2 người Trần Lương và hắc y nhân, tự hỏi 2 thiên tài này là ai.
“Ta nhận ra hắc y nhân kia, hắn tên Vũ Như Cương, mới 18 tuổi, là thiên tài của một tiểu gia tộc tại Lương Bàng Thành. Ám thuộc tính, chất lượng 11 điểm. Được Kinh Lịch Phái thu làm đệ tử. Chỉ sau 3 năm thể hiện ra thiên phú kinh người, được thu làm đệ tử thân truyền của trưởng môn. 2 năm trước hắn tu thành Vạn Nhiên cảnh giới.
Với tốc độ này thì chắc chắn sẽ được làm trưởng môn đời tiếp theo của Kinh Lịch Phái. Nhưng chắc điều đó quá thấp so với tầm mắt của hắn nên giờ hắn tham gia vào Thiên Khung Phái” Người thanh niên trẻ tuổi tóm tắt tiểu sử của hắc y nhân.
“Vậy ngươi có biết người bên cạnh đang theo sát hắn không?” Có người hỏi
“Ta không biết” Thanh niên trẻ tuổi cười.
Nữ tử che mặt bước đến 90 trượng rồi bỏ cuộc.
Thấy mọi người trao đổi sôi nổi, một thanh niên cũng góp vui:
“Ta biết vị cô nương này. Nàng là công chúa Nhữ Yên của Hỏa Diệm Quốc. Từ bé nàng đã thể hiện thiên phú vượt trội hơn cả các sư huynh nên được đức vua dốc lòng bồi dưỡng. Năm nay nàng 17 tuổi.
6 năm trước Hỏa Diệm Quốc của nàng xảy ra biến cố khi xâm lược Vân Di Quốc, gần như toàn quân bị diệt. Thực lực quân sự nước nàng giảm đi gần một nửa, phải rút quân từ các nước chiếm đóng về.
Thông qua tình báo, Hỏa Diệm Quốc biết được kẻ thù thực sự đã diệt toàn quân nàng là một trận pháp sư trẻ tuổi. Họa sư đã dựng lại chân dung hắn. Hỏa Diệm Quốc treo thưởng 1000 tinh thạch cấp 1 cho tính mạng tên này. Công chúa Nhữ Yên cũng bắt đầu treo mạng che mặt từ đó.
Nàng tuyên bố chỉ những người đánh thắng được nàng ở cùng cảnh giới mới được nhìn thấy mặt. Còn ai giết được trận pháp sư trẻ tuổi kia sẽ lấy được nàng. Thông báo này đã lan truyền toàn bộ Hỏa Diệm Quốc, làm sôi sục trái tim rất nhiều thanh niên trai tráng.
“Ngươi có chân dung tên trận pháp sư kia không?” Một người hỏi
“Ta không có, nhưng công chúa chắc chắn có, thậm chí nàng có thể vẽ lại” Thanh niên trả lời.
“Ta biết mặt hắn, khá phổ thông, nếu không để ý sẽ không nhận ra” một người khác lên tiếng.
Danh tiếng và nhân diện Trần Lương đã lan khắp Hỏa Diễm Quốc. Thậm chí lan sang một vài nước khác. Trong các thí sinh cũng có mấy người đã nhìn thấy chân dung hắn trên lệnh truy nã. Có điều vừa rồi mọi người tập trung thi nên không ai nhận ra. Giờ thì chỉ nhìn thấy sau lưng.
Vị trưởng lão nhìn vào 3 người trẻ tuổi, tán thưởng “Rất nhiều năm chưa từng có cùng 1 lúc 3 người leo qua 90 trượng. Thiên tài đợt này nhiều thật nha”
Trần Lương và hắc y nhân đã leo lên 92 trượng. Mỗi bước chân bọn hắn đều như mang trên mình 3000 cân. Cả 2 đều ướt đẫm mồ hôi, im lặng tiến lên
95 trượng, hắc y nhân thả ra ngoan thoại “Khá lắm tiểu tử, ta sẽ hạ gục ngươi trong vòng sau”. Hắn quay lưng đi xuống. Ở lại trên này một khắc là bị tra tấn 1 khắc.
Trần Lương đã vận dụng toàn bộ nguyên khí và tinh thần lực cấp 8. Bước sang 96 trượng, hắn cũng đã tới giới hạn rồi. Nhưng hắn cần 1 vạn điểm cống hiến kia. Để bước vào Tiên Linh, hắn cần đồ vật rất trân quý. Hắn cần nắm bắt các cơ hội để có được bảo vật. Nếu muốn từ bỏ, hắn đã từ bỏ từ 70 trượng. Hiện giờ chỉ có thể liều mạng tiến lên.
Trong đan điền, Phôi Tinh Linh xoay chuyển cấp tốc thả ra nguyên khí cực lớn khiến nó trở nên gần khô hạn. Trần Lương triển khai Vạn Ám Quy Nguyên tăng lên cực hạn hấp thu trọn vẹn nội đan của Ngưu Xà. Lượng nguyên khí có thể hấp thu trong hơn 2 tháng đã được Phôi Tinh Linh ăn sạch, mang lại sức lực tăng mạnh cho Trần Lương.
Hắn liên tiếp bước đi thêm 3 trượng, còn 3 bước cuối. Mọi người dường như nín thở theo từng bước chân của hắn.
Còn 2 bước. Dường như 2 bước này xa vô hạn, không thể nào bước tới.
“Biện pháp cuối cùng, Ngạo Thiên giúp ta” Trần Lương truyền cảm ứng cho Ngạo Thiên.
Trong Không Thú, Ngạo Thiên biết được tình cảnh của Trần Lương. Nó nhắm nghiền mắt, thông qua hạt giống linh hồn, chuyển giao một phần năng lượng của nó cho Trần Lương.
Nhận được năng lượng gia tăng, Trần Lương bước lên 2 bước cuối, giẫm chân lên đỉnh núi, vượt ta ngoài phạm vi trận pháp, mọi áp lực liền biến mất. Hắn ngồi bệt xuống thở hổn hển.
“Vượt qua rồi!”
Bên dưới rất nhiều người hò reo, vỗ tay hoan hô, bao gồm cả đệ tử và trưởng lão. Lẫn trong những hâm mộ là một vài cặp mắt si tình của các nữ nhân hâm mộ cường giả. Nhưng cũng có không ít người ánh mắt thù địch nhìn về phía Trần Lương.
“Trông hắn trẻ quá, không biết cảnh giới gì”
“Ta chọn tiểu đệ này rồi, các ngươi đừng tranh với ta”
“Trông hắn có thể là trẻ tuổi nhất ở đây, không biết là bao nhiêu”
“Chỉ là con rùa non sức dai thôi” một tên Tiên Linh nãy bước đến 52 trượng lẩm bẩm.
“Khá lắm tiểu tử, 100 năm rồi mới lại thấy có người trèo lên 100 trượng. Ngươi được đặc cách không phải thi vòng 3, chính thức là đệ tử của Thiên Khung Phái. Nhưng nếu ngươi muốn vẫn có thể thi vòng 3, giải nhất được thưởng 1000 điểm cống hiến. Ngươi bao nhiêu tuổi?”
“Vãn bối 15 tuổi, mong muốn thi tiếp vòng 3” Trần Lương không suy nghĩ, trực tiếp trả lời.
Sau câu trả lời của Trần Lương là 1 loạt tiếng hô ngạc nhiên bên dưới
“Ha ha tốt lắm. Quả là tuổi trẻ tài cao” Trưởng lão ngợi khen. Lão chưa từng thấy có người trẻ tuổi như này dự thi vào Thiên Khung Phái
Vị trưởng lão quay qua đám đông nói vọng “Các ngươi có 1 canh giờ hồi phục thể lực. Sau đó tiếp tục thi vòng 3”
Trong lúc ngồi nghỉ, Trần Lương kiểm tra cơ thể. Lúc nãy hắn liều mạng hấp thu nội đan của Ngưu Xà, không biết hoang tính trong nội đan có tồn tại trong phôi tinh linh không.
Hấp thu nội đan của yêu thú thường rất tốn thời gian, lí do là bởi cần phải loại trừ hoang tính của nội đan. Nếu mạnh mẽ hấp thu nội đan mà không giải trừ hoang tính trong đó sẽ dễ bị tẩu hỏa nhập ma hoặc nhẹ thì trở nên cáu gắt, dễ nổi nóng, mất lí trí.
Nội đan của yêu thú cấp cao sẽ có hoang tính càng mạnh. Hoang tính giống như một dạng tạp chất tồn tại trong nội đan. Vì vậy một năm rưỡi qua, Trần Lương chỉ dám hấp thu từ từ và loại trừ hoang tính của Ngưu Xà.
Sang đến Vạn Nhiên cảnh giới, Trần Lương đổi sang tu luyện công pháp Vạn Ám Quy Nguyên. Tốc độ hấp thu linh khí của công pháp này không nhanh như Cửu Nguyệt, nhưng ưu điểm nổi bật, lí do khiến đây là công pháp thiên cấp thượng đẳng, là nó có thể giúp đan điền hoàn toàn hấp thu vạn vật.
Vạn Ám Quy Nguyên là Cung Thừa Hy học được khi hắn đã trở thành Thiên võ sư nên chính hắn cũng chưa từng trải nghiệm qua công pháp này, không chắc chắn về hiệu quả cụ thể của công pháp. Trần Lương không biết liệu nó có hấp thu được hoang tính trong nội đan không. Vì vậy lúc trước chưa dám sử dụng để cấp tốc hấp thu nội đan.
Vừa rồi nội đan của Ngưu Xà chỉ còn rất ít, nên hoang tính còn lại không đáng kể, vì vậy Trần Lương quyết định mạnh mẽ vận chuyển Vạn Ám Quy Nguyên hấp thu toàn bộ phần nội đan còn lại.
Lúc này kiểm tra, Trần Lương phát hiện không có chút hoang tính nào bám dính trên phôi tinh linh.
“Vậy là về sau ta có thể luyện hóa nội đan nhanh gấp 10 lần” Trần Lương mừng rỡ.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK