Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 13: Xà Tôn Giả

– Mơ tưởng!

Một tiếng gào tức giận mà lạnh lùng vang lên. Nhược Lâm ngoảnh đầu sang một bên, không nhìn Lý Dật thêm lần nào nữa.

Lý Dật lộ ra nụ cười khiến cho bất cứ kẻ nào cũng không thể bắt bẻ được, nhẹ giọng nói:

Bây giở ngươi nghĩ thế, thế nhưng vài ngày nữa sẽ thế nào, vậy thì ta cũng không biết. Con người của ta không có bản lĩnh gì đặc biệt, thế nhưng muốn moi thông tin từ người khác, tuyệt đối không phải là việc khó khăn gì

Nhược Lâm lần này trực tiếp nhắm mắt lại, ngay cả nhìn hắn một cái cũng không thèm.

Lý Dật hơi lắc đầu, hắn tuy rằng muốn moi ra Đấu kỹ mà Nhược Lâm đã từng sử dụng, nhung mà chuyện này cũng không thể nóng vội, bậy giở mình có rất nhiều thời gian để cùng nàng thi gan.

Nghĩ đến đây, Lý Dật liền cầm tay Nhược Lâm đưa về phía sau rồi dùng dây thừng trói lại, cuối cùng thuận lợi bôi một ít thuốc trị thương lên vết thương của nàng. Hắn đưa tay vỗ vỗ lên đầu Nhược Lâm, thản nhiên nói:

– Ngươi không cần lo lắng, nếu như ngươi đồng ý đem Đấu kỹ mình sử dụng dạy cho ta, như vậy có lẽ ta sẽ thả ngươi. Nếu như ngươi không muốn, vậy thì giết ngươi cũng không khó khăn gì, điều này hẳn là ngươi còn rõ ràng hơn ta.

Nhược Lâm vẫn như cũ không đáp.

Lý Dật cũng không quan tâm, ha hả cười, xoay người nhìn những binh khí nằm chồng chất trên mặt đất. Khí Huyết sát từ trên binh khí toát ra nồng nặc, khiến cho nguyên khí trong cơ thể hắn bắt đầu vận hành.

Hắn chẩn chở một lát, rồi đem những binh khí này chuyển đến cái ao mà hắn vẫn thường tu luyện. Bỗng nhiên hắn vung tay, ném những binh khí này xuống ao. Một lát sau, cỗ khí tức Huyết sát chậm rãi từ dưới nước tản mát ra xung quanh, mơ hồ đem tất cả nguyên khí trong thiên địa đều dung hòa.

Lý Dật không quản gì nữa, hắn vội nhảy lên tảng đá ở giữa ao, khoanh chân ngồi xuống, tùy ý để Thiên Ma Cửu Biến trong cơ thể vận hành theo Công pháp. Khí Huyết sát xung quanh liền cuồn cuộn hướng về phía hắn.

Không biết trải qua bao lâu, Lý Dật mới thở dài một hơi, chậm rãi mở mắt, hắn có thể cảm thấy nguyên khí trong cơ thể của mình so với lúc dồi dào nhất còn hơn mấy lần. Tuy rằng chỉ mới tu luyện lần đầu, thế nhưng hiệu quả dường như so với trước kia còn mạnh hơn nhiều.

Mà chuyện tu hành trì trệ không tiến triển tựa hồ cũng theo việc nguyên khí tăng trưởng mà tiến bộ rất nhiều. Chỉ có điều dù sao Lý Dật cũng không có nhiều kinh nghiệm, cho nên lúc này hắn cũng không có cách nào kiểm chứng xem hiện tại nguyên khí của mình rốt cuộc đã đạt đến mấy tinh.

Một cổ nguyên khí nồng đặc đến cực điểm chậm rãi xuất hiện trên đầu ngón tay Lý Dật. Bắt quá nguyên khí ban đầu vốn màu đen đã mơ hồ ẩn hiện vài tia huyết khí, tuy rằng không rõ ràng lắm, thế nhưng quả thật tồn tại. Truyện “Đấu Thần ”

Lý Dật nhìn chằm chằm tia nguyên khí này chốc lát mới lắc đầu thấp giọng lẩm bẩm:

– Thiên Ma Cửu Biến thật kỳ quái, hấp thu khí Huyết sát mặc dù có thể khiến tu vi tăng tiến, thế nhưng nguyên khí lại có vài phần tạp nham hỗn loạn hơn trước. Xem ra phương pháp này mặc dù tiến bộ nhanh, thế nhưng đối với căn cơ lại không tốt lắm. Nếu thỉnh thoảng, thì có thể dùng để tăng cường tu vi, thế nhưng nếu sử dụng lâu dài thì… E rằng sẽ ảnh hường đến thành tựu sau này cũng không chừng…

– Hừ, nhãi con không hiểu lại làm ra vẻ tinh tướng. Phương pháp tăng cường tu vi các loại đấu khí đều rắt đặc sắc, không biết tiền nhân phải mày mò bao nhiêu lâu mới có thể nghiên cứu ra. Nếu mà ảnh hưởng đến thành tựu sau này thì đã sớm bị người ta loại bỏ, nguyên khí của ngươi có huyết khí nhàn nhạt là bởi vì Công pháp tu luyện của ngươi đặc biệt mới có hiệu ứng như thế. Ngươi bây giờ còn chưa nhìn ra được điều gì, ngàv sau lúc ngưng kết thành Đấu Khí Toàn, chỉ cần một trong những tia đấu khí có một tia hóa thành huyết khí, như vậy thì tu vi của ngươi liền tăng trưởng một bậc. Loại chỗ tốt như vậy chẳng lẽ ngươi lại cho rằng sẽ ảnh hường đến căn cơ sau này ư? Truyện “Đấu Thần ”

Ngav lúc Lý Dật còn đang thì thào tự nói thì bỗng nhiên một tiếng cười lạnh lùng vang lên bên tai. Tiếng cười có vẻ rất già nua, thế nhưng trong tiếng cười lại hàm chứa vị đạo gì đó rất khó có thể hình dung, khiến cho thân thể không tự chủ được dâng lên từng cơn ớn lạnh.

– Người nào!

Lý Dật vừa quát một tiếng đã nhanh chóng đứng lên, ánh mắt như điện xẹt qua bốn phía xung quanh dò xét một lần, thế nhưng đã khiến hắn thất vọng rồi, xung quanh ngay cả một người cũng không có.

Thế nhung Lý Dật rất rõ ràng, vừa rồi bản thân tuyệt đối không nghe lầm, thanh âm cổ quái như vậy, khi nói chỉ xuất ra một phần âm thanh, tuyệt đối không phải người thường…

– Hà hà. ngươi không cần tìm nữa, ta đang ở bên trong ngươi.

Một trần cười nhàn nhạt vang lẻn lần thứ hai, thế nhung lần này Lý Dật nghe rất rõ, quả thực thanh âm truyền đến từ trong người hắn.

Sắc mặt Lý Dật biến đổi mấy lần, rốt cuộc đưa tay móc ra cái nhẫn trong ngực lúc trước cướp từ chỗ Nhược Lâm, nhìn nó chằm chằm hỏi:

– Là ngươi đang nói chuyện ư?

Trong giới chỉ truyền đến tiếng cười trầm thấp:

– Không sai, phản ứng nhanh như vậy, cũng không chút sợ hãi. Xem ra tiểu tử ngươi quả thật có vài phần khả năng thành tài

Lý Dật hơi nhíu mày, với tâm tính của hắn tuyệt đối sẽ không dễ dàng tin loại chuyện như vậy. Thế nhưng từ trước đến nay vẫn luôn bình tĩnh, cũng sẽ không nhất thời đánh mất chừng mực, cũng không quản vì sao chiếc nhẫn có thể nói chuyện, trái lại nhíu mày trầm giọng quát:

– Chính vì ngươi cho nên Nhược Lâm kia mới bị người ta truy sát đúng không? Xem ra, ngươi quả nhiên không phải chiếc nhẫn bình thường

– Rất thông minh.

Tiếng cười khẽ vang lên:

– Thế nhung ta cũng không phải chỉ là chiếc nhẫn, chiếc nhẫn chỉ là nơi dung thân hiện tại của ta mà thôi ……

Đang lúc nói chuyện, chỉ thấy chiếc nhẫn phong cách cỗ xưa từ trong lòng bàn tay Lý Dật chậm rãi lơ lửng bay lên. Một đám quang mang huyết sắc từ bên trong bắn ra rất nhanh đoàn ánh sáng đã tụ lại thành hình, biến thành một lão giả một thân mặc huyết sắc trường bào gần như trong suốt.

Khuôn mặt lào giả toát lên vẻ tang thương không thể hình dung, phảng phất như một lão già bình thường tới cực điểm. Bất quá, nhãn thần ông ta sắc bén lợi hại như chim ưng, dáng cười nhàn nhã nhưng có vài phần nghiêm nghị, ẩn tàng sát khí bên trong. Lão ta mặc dù lơ lửng giữa không trung, thế nhưng lại khiến trong lòng người khác dâng lên một cổ cảm giác kích động muốn quỳ xuống triều bái

Nhưng Lý Dật chỉ mới nhìn một màn quỷ dị này xảy ra trong chốc lát, cơ mặt liền có chút co giật, một lát sau mới mang theo một tia do dự xen lẫn kỳ quái nói:

– Linh hồn thể?

– Ha ha ha. quả nhiên là tiểu tử thú vị.

Lão giả cười to nói:

– Không ngở Xà Tôn Giả ta ngủ say vừa tỉnh lại thì đã gặp một tên thú vị như vậy. Xem ra lần này ra ngoài cũng không tệ, so với trốn bên này tránh bên kia còn tốt hơn.

– Xà Tôn Giả?

Lý Dật cau mày, con mắt hơi khép lại, ánh mắt kỳ dị đánh giá Xà Tôn Giả một lượt, chợt nói:

– Nếu đã nhu vậy, xin hỏi lão nhân gia ngươi ra ngoài có chuyện gì? Lẽ nào trách ta đoạt chiếc nhẫn từ tay Nhược Lâm? Như vậy ta trả lại cho nàng là được.

– Nhược Lâm? Nói thế tiểu nữ oa kia là người đã trộm chiếc nhẫn kia ra sao?

Xà Tôn Giả dường như có chút nhếch miệng nói:

– Tiểu nữ oa không biết trời cao đất dày đó có thể có quan hệ gì với Bản Tôn đây? Chỉ có điều dù sao lần này nàng cũng đã đem Bản Tôn từ địa phưong kia ra ngoài. Bản Tôn cũng chịu cái ân tình này của nàng. Cho nên… tiểu tử giảo hoạt kia, ngươi muốn bức nàng lấy ra bộ Đấu kỹ Chu Tước Trung cấp đó thì Bản Tôn mặc kệ, thế nhưng ngươi muốn giết người diệt khẩu, như vậy thì đừng trách Bản Tôn không khách khí!

Lý Dật thẳm trợn mắt một cái, đối với lão đầu kiêu ngạo như vậy, hắn một chút hảo cảm cũng không có, về phần có sợ lão ta hay không, hắn một chút cùng không có, mà nhiều hơn là vài phần hiếu kỳ. Chỉ có điều tạm thời bỏ qua không đề cập đến, lúc này trong mắt Lý Dật chỉ còn một tia lửa nóng, gấp gấp nói:

– Đấu kỹ nàng sử dụng là Đấu kỹ Chu Tước Trung cấp sao?

– Bắt quá cũng chỉ là một Chu Tước Trung cấp mà thôi, chẳng lẽ Bản Tôn có nhìn nhầm được sao?

Xà Tôn Giả thản nhiên nói:

– Được lắm.

Lý Dật gật đầu đáp:

– Nếu như vậy ta càng phải có được nó, bất quá ta sẽ không hại đến tính mạng của nàng là được.

Xà Tôn Giả khẽ gật đầu, thế nhưng ánh mắt quỷ dị lại tập trung trên người Lý Dật, trong mắt hắn giống như bốc lên một cỗ huyết sắc hỏa diễm, một lát sau mới lạnh lùng nói:

– Bộ Thiên Ma Cửu Biến trên người ngươi… Là kẻ nào dạy cho ngươi?

Những lời này vừa nói ra, bỗng nhiên một cổ áp lực vô hình từ đâu áp đến, tập trung lên người Lý Dật. Lý Dật chỉ cảm thấy cả người khó chịu, hô hấp trở nên nặng nề. Giờ khắc này, từ đáy lòng Lý Dật bông nhiên dàng lên một tia suy nghĩ đó là không có cách nào chống lại được lão già quỷ dị này. Phải biết rằng, Lý Dật kiếp trước xưng hùng ở thế giới ngầm, tâm trí kiên định biết bao nhiêu? Phát sinh loại tình huống này trên người hắn, hắn ngay cả chuẩn bị cùng không kịp. Truyện “Đấu Thần ”

– Là mẫu thân ta lưu lại.

Sau khi nuốt một ngụm nước bọt. Lý Dật mới chậm rãi nói:

– Mẫu thân của ngươi?

Khí thế của Xà Tòn Giả chậm rãi thu hồi. Hắn chỉ trầm mặc trong chốc lát, cùng không biết là đang suy nghĩ cái gì, cuối cùng nhẹ nhàng cười:

– Mà thôi, ngươi đã có cơ duyên tu luyện Thiên Ma Cửu Biến, thì đó cũng là vận khí của ngươi. Bản Tôn truy cứu để làm gì chứ?

Lý Dật ngẩn người, trong lòng đột nhiên nghĩ đến một chuyện khó có khả năng xảy ra, hắn hơi chần chở một chút, chầm chậm nói:

– Lẽ nào… Thiên Ma Cửu Biến, và ông…

– Tiểu tử, biết được càng nhiều thì sẽ chết càng sớm. Ta nghĩ đạo lý này, ngươi không thể không biết chứ?

Xà Tôn Giả đột nhiên nở nụ cười u ám nói.

Trong lòng Lý Dật thầm cười khổ, từ trước đến nay vẫn là hắn uy hiếp người khác, có khi nào đã từng bị ăn quả đắng như vậy bây giờ chứ?

Bất quá, bản năng sát thủ nói cho hắn biết, lão già trước mắt này mặc dù chỉ là linh hồn thể, thế nhưng nếu muốn bóp chết hắn, phỏng chừng so với bóp chết một con kiến cũng giống nhau. Trên Đại Lục Đấu Thần này, cường giả nhiều vô số, Xà Tôn Giả này khẳng định cũng là một trong số những vị cường giả đó. Còn vì sao hắn chỉ còn lại một linh hồn thể, đồng thời lại ẩn giấu trong chiếc giới chỉ kia, cùng bản thân mình không có quan hệ gì.

– Tiểu tử, ta thấy ngươi cũng là người thông minh, lại tu luyện Thiên Ma Cửu Biến hiếm có, cùng xem như Bản Tôn và ngươi có duyên… Cho nên, ta muốn hỏi ngươi một chút, ngươi có hứng thú làm một cuộc giao dịch với Bản Tôn hay không?

Trong lòng Lý Dật lúc này đang suy nghĩ mông lung, âm thanh Xà Tôn Giả lần thứ hai lại vang lên.

======

Chương 14: Vũ khí phân thành chín cấp

Vũ khí phân thành chín cấp – Giao dịch?

Lý Dật vuốt vuốt mũi, cúi đầu cười, thì thào lẩm bẩm:

– Quả thực là mọi chuyện đảo lộn, vừa rồi ta còn muốn cùng Nhược Lâm kia làm một cái sinh ý, không ngờ bây giờ lại… Lão nhân gia, ngươi không ngại thì nói một chút xem, rốt cuộc giao dịch cái gì?.

– Là Tôn giả, không phải lão nhân gia.

Xà Tôn Giả hừ một tiếng, thân thể bán trong suốt tựa hồ hơi lay động một chút:

– Tiểu tử ngươi đã nhìn ra Bản Tôn là linh hồn thể, như vậy chắc ngươi cũng biết, tình huống quỷ dị của Bản Tôn lúc này. Bất quá tại sao lại biến thành như vậy, tiểu tử ngươi không cần phải biết. Ngươi chỉ cần biết một điều, đó chính là. Thiên Ma Cửu Biến mà ngươi tu luyện cùng Bản Tôn có quan hệ rất lớn. Đấu khí mà Thiên Ma Cửu Biến tu luyện thành đối với Bản Tôn mà nói rất có lợi, cho nên nếu nguyện ý dùng đấu khí mà ngươi tu luyện bồi bổ cho Bản tôn. Bản Tôn sẽ dạy dỗ ngươi thành cường giả. Bằng không với niên kỷ này mới bắt đầu nguyên khí tẩy tủy, như vậy sợ rằng thành tựu sau này cùng rất có hạn!

Lý Dật chần chờ trong chốc lát, mới lắc đầu nói:

– Không cần!

– Ngươi nói cái gì!

Theo tiếng quát trầm thấp, một cổ khí tức cường liệt bộc phát ra, toàn thân Lý Dật bị cổ khí tức ép tới. “Bộp” một tiếng liền phi thân lên, từ mặt ao phóng lên vách núi trơn tuột hơi nghiêng.

Thân hình quỷ dị của Xà Tôn Giả chậm rãi bay đến trước mặt Lý Dật, bàn tay bán trong suốt bóp chặt vết hầu Lý Dật, nói gằn từng chữ:

– Ngươi muốn đồng ý thì đồng ý, không đồng ý cùng phải đồng ý. Yêu cầu của Bản Tôn, đến lúc nào mới đến lượt ngươi quyết định?

Sắc mặt Lý Dật trong nháy mắt trở thành tái nhợt, khí lực hắn hao cạn gần hết mới dùng thanh âm khàn khàn nói:

– Nếu như ta đoán không sai, vừa rồi không phải ta tu luyện Thiên Ma Cửu Biến bị ngươi cảm ứng được, ngày hôm nay ngươi căn bản là không thể ra ngoài được! Cái gì mà dạy dỗ ta thành cường giả chứ? Sau đó muốn ta dùng đấu khí bồi bổ ngươi ư? Đều là lời rắm chó… Con đường trở thành cường giả có vô số, ta hà tất cùng ngươi làm loại chuyện giao dịch này? Nếu nhu không có ta tu luyện Thiên Ma Cửu Biến rồi sau đó bồi bổ ngươi, sẽ xảy hậu quả gì trong lòng ngươi rõ ràng nhất… Cho nên, ngươi muốn cùng ta giao dịch không bằng trước hết cầu xin ta!

Sắc mặt Xà Tôn Giả trong nháy mắt biến đổi liên tục, ánh mắt âm lạnh nhìn kỹ Lý Dật, thế nhưng Lý Dật cùng không lùi bước chút nào mà vẫn cùng hắn đối mặt.

Cuối cùng, Xà Tôn Giả rốt cuộc cùng thả Lý Dật ra, ngửa đẩu cười ha ha nói:

– Được! Tốt! Tiểu tử ngươi quả nhiên có chút thông minh, cũng có vài phần khí phách! Nếu như vừa rồi ngươi khuất phục ta như vậy ta liền một chưởng đánh chết ngươi! Bản Tôn không muốn truyền thụ bản lĩnh cho người chỉ biết khom lưng uốn gối!

Lý Dật ở trên vách núi ho khan vài tiếng, lại bóp bóp vết hầu đau nhức, nói với giọng khàn khàn:

– Lão già này, muốn giết cứ giết, không cần nhiều lời vô ích! Xà Tôn Giả cười một tiếng âm hiểm nói:

– Ai nói ta muốn giết ngươi chứ? Ta thương ngươi còn không kịp nữa a!

Cái chữ ‘thương’ này do một lào đầu tùy ý phát ra thật khiến người ta rét run, trong lòng Lý Dật thầm nổi lên một tia sợ hãi hiếm có… Loại lão già biến thái như vậy, không phải là loại có ham muốn đặc biệt chứ… Truyện “Đấu Thần ”

Xà Tôn Giả tất nhiên không nhìn thấu suy nghĩ của Lý Dật lúc này. Hắn chỉ nhẹ nhàng vung tay lên. Lý Dật liền rơi xuống trên bãi đá, còn hắn vẫn lơ lửng giữa không trung thấp giọng nói:

– Tiểu tử, ta bây giờ cho ngươi một cơ hội, quỳ xuồng bái ta làm sư phụ, như vậy một thân bản lĩnh của ta sẽ truyền cho người, thế nào?

Con mắt Lý Dật nheo lại thành một đường thẳng, tuy rằng trong lòng hắn biết vị Xà Tôn Giả này một thân bản lĩnh khẳng định không tầm thường, bản thân hắn cũng khó lòng gặp được cơ duyên như vậy. Thế nhưng thân là một nam nhân, trong lòng Lý Dật ít nhiều cũng có một vài phần ngạo khí, hắn lạnh lùng cười, thản nhiên nói: Truyện “Đấu Thần ”

– Không bái, ngươi đi tìm người khác đi.

Xà Tôn Giả sửng sốt, một lát sau mới âm trầm nói:

– Tiểu tử, ngươi có tin rằng bây giờ ta sẽ giết ngươi hay không?

Lý Dật hừ một tiếng nói:

– Ngươi dám giết sao? Ngươi có chắc sau khi giết ta sẽ tìm ra người khác có luyện Thiên Ma Cửu Biến ư?

Đến lúc này, Xà Tôn Giả nhắt thời cùng không có biện pháp gì với Lý Dật. Với người từng trải như hắn sao có thể không nhìn ra tên tiểu hỗn đản trước mặt này đang muốn bày trò bắt chẹt.

– Như vậy ngươi nói thử xem, ngươi muốn thế nào?

Con mắt Lý Dật hơi khép lại, nhìn chằm chằm Xà Tôn Giả giữa không trung, một lát sau mới thản nhiên nói:

– Giao dịch, vẫn là giao dịch như cũ. Ngươi đã nói Thiên Ma Cửu Biến và ngươi có quan hệ rất lớn, như vậy ngươi ắt có biện pháp khiến ta tu luyện nhanh hơn. Hơn nữa, ta còn muốn Đấu kỹ nữa, nhung không phải là loại Đấu kỹ cấp thấp, ít nhất cũng phải như Đấu kỹ Chu Tước Trung cấp của Nhược Lâm kia. Cuối cùng, việc sử dụng đấu khí để tẩm bổ ngươi, là lúc ta đã tu luyện thành đấu khí. Chỉ khi nào ta đồng ý thì ta mới dùng đấu khí tẩm bổ ngươi, nếu như ta không muốn, ngươi cũng đừng mống sử dụng. Những điều kiện này, ngươi hãy cân nhắc cẩn thận xem đáp ứng hay không đáp ứng. Đương nhiên, nếu muốn hoàn thành cái giao dịch này thì ngươi phải làm một việc, đó là giúp ta trong vòng hai tháng trở thành một Đấu Giả! Bằng không, đừng bao giờ nghĩ đến chuyện giao dịch!

– Được… Hảo tiểu tử… Ngươi được lắm…

Xà Tôn Giả nghiến răng nghiến lợi nói:

– Nhớ năm xưa Xà Tôn Giả ta tung hoành Đại Lục Đấu Thần, loại tiểu tử như ngươi muốn bái ta làm sư phụ nhiều không đếm xuể, ta ngay cả liếc mắt cũng không thèm! Không ngờ rằng hỏm nay nảy lòng muốn thu đồ đệ, ngươi lại còn dám yêu cầu nhiều như vậy…

– Nghe rõ rồi chứ, ta nói là giao dịch, không phải là bái sư. Lý Dật ngắt lời Xà Tôn Giả, thản nhiên nói:

Xà Tôn Giả lại chăm chú nhìn Lý Dật trong chốc lát, đột nhiên ha hả cười:

– Được! Tiểu tử, ta đáp ứng với yêu cầu của ngươi. Bất quá ta tin rằng một ngày nào đó, ngươi sẽ phải khóc lóc cầu xin ta thu nhận ngươi làm đồ đệ!

Lý Dật bĩu môi nói:

– Đợi đến lúc đó, chúng ta hãy bàn cũng không muộn… Còn hiện tại, trước hết làm chính sự quan trọng hơn, ngươi đã đáp ứng vêu cầu của tạ như vậy tính chuyện thứ nhất đi. Trong hai tháng khiến ta trờ thành một Đấu Giả, nếu như ngươi lợi hại như vậy, ắt hẳn việc này cùng không khó.

Xà Tôn Giả cười nhạt một tiếng nói:

– Tiểu tử ngươi quả là một người thực tế, xem ra ta nếu không xuất ra chút bản lĩnh, ngươi còn không tin… Như vậy đi, ta hỏi ngươi… ngươi có biết “Ma” là cái gì không?

Lý Dật chậm rãi lắc đấu nói:

– Ta nếu biết, còn phải hỏi ngươi sao?

Xà Tôn Giả nhìn hắn một cái rồi nói:

Cái gọi là Ma đơn giản chính là hại người lợi ta. Cũng là điều then chốt của tu luyện Thiên Ma Cửu Biến. Phương phép tu luyện Thiên Ma Cửu Biến lúc đầu chia làm hai đường. Cách thứ nhất là theo trinh tự từng bước chậm rãi tu luyện. Đương nhiên, ngươi cũng có thể dùng loại biện pháp hấp thụ một chút khí Huyết sát, như vậy sẽ nhanh hon một chút… Thế nhưng biện phép này có nhanh như thế nào thì cùng chẳng nhanh được bao nhiêu, về phần biện pháp thứ hai, chính là pháp môn tu hành Thiên Ma Cửu Biến nhanh nhất, cùng chính là pháp môn an toàn nhất… Chỉ có điều…

– Chỉ có điều gì?

Xà Tôn Giả cười hắc hắc, đột nhiên nói sang chuyện khác:

– Tiểu tử, ngươi thấy việc giết người như thế nào?

Lý Dật trọn mắt nói:

– Còn phải xem đó là ai. Nếu như là người uy hiếp đổi với ta thì phải giết, còn nếu không quan hệ gì với ta, ta giết hắn để làm gì chứ? Chẳng lẽ sợ rảnh rỗi quá sao? Truyện “Đấu Thần ”

– Ngươi quả nhiên rất thú vị. Xà Tôn Giả thản nhiên nói:

– Ngươi nếu đã không ngại việc giết người, thì bây giờ ta sẽ chỉ dẫn ngươi cách để khiến thực lực tăng nhanh… Ngươi hãy qua bên kia giết tiểu cô nương kia đi.

Lý Dật nhíu chặt hai hàng lông mày nói:

– Giết nàng? Giết nàng thì có chỗ tốt gì? Xà Tôn Giả cười lạnh lùng:

– Giết nàng, sau đó dùng Thiên Ma Cửu Biến thôn phê linh hồn của nàng, như vậy là ngươi sẽ nhận được một phần mầm mống đấu khí tu luyện cả đời của nàng ta. Chỉ cần ngươi có thể luyện hóa được mầm mống đấu khí trong cơ thể, như vậy việc muốn ngưng kết thành Đấu Khí Toàn, bất quá cũng chỉ là chuyện trong chớp mắt. sao nào? Có muốn thử hay không?

– Luyện hóa linh hồn người khác ư? Ngươi cho rằng ta bị biên thái à!

Lý Dật hừ một tiếng nói tiếp:

– Huống hồ, không phải vừa rồi ngươi muốn bảo vệ nàng sao? Như thế nào chỉ trong chớp mắt đã vong ân phụ nghĩa rồi?

Xà Tôn Giả cười lạnh lùng, nói một cách thâm độc:

– Bản Tôn nếu đã đáp ứng giao dịch với ngươi, tất nhiên phải sớm hoàn thành một chút, về phần người khác xảy ra chuyện, thì liên quan gì đến Bản Tôn chứ?

Lý Dật nhướn mày, thản nhiên nói:

– Ta mặc kệ, ngươi hãy đổi biện pháp khác đi… Huống hồ trên người nữ nhân kia có Đấu kỹ ta muốn đoạt lấy, giết nàng không phải đáng tiếc quá hay sao?

Xà Tôn Giả cười hắc hắc nói:

– Tiểu tử, ngươi quả nhiên có vài phần phong phạm của Bản Tôn năm đó, tham hoa háo sắc không kém gì Bản Tôn, ngươi đã không muốn, như vậy chúng ta sẽ đổi cách khác… vẫn như cũ là dựa vào khí Huyết sát để nâng cao tốc độ tu luyện của ngươi vậy.

Nói xong, chỉ thấy tay của Xà Tôn Giả hơi rung động, những binh khí trong ao liền phóng lên, dừng lại giữa khoảng không.

Ánh mắt Xà Tôn Giả liếc qua một cái, liền bặt cười, tùy ý ném binh khí lại vào trong ao, mới thản nhiên nói:

– Tiểu tử, mấy thứ ngươi kiếm được mặc dù có vài phần khí Huyết sát, thế nhưng quá yếu ót, ngươi muốn dùng mấy thứ đó để nâng cao tốc độ tu luyện sao? Đừng chọc cười chết Bản Tôn chứ… Với cấp bậc vũ khí thấp như vậy cùng đem ra, không phải là quá mất mặt hay sao? Một đống đồ này, so ra còn kém hơn so với thanh loan đao cấp bốn trong tay tiểu nha đầu kia!

Lý Dật nhíu mày nói:

– Nghĩa là sao?

Xà Tôn Giả nhìn Lý Dật khinh thường, cúi đầu cười:

– Xem ra ngươi quả thật không hiểu, tiểu tử à. Ta nói cho ngươi biết, binh khí trên thế gian này được phân thành chín cấp, trên chín cấp thì gọi là Thần khí… cấp bậc binh khí càng cao, như vậy nhìn thấy máu càng nhiều, khí Huyết sát càng nặng! Nếu như ngươi có thể có luyện hóa được khí Huyết sát của Thần khí trên Thần Binh Bảng thì tốc độ tu luyện ít nhất sẽ tăng nhanh hơn so với bây giờ gấp mười lần!!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK