Mục lục
Truyện Cục Cưng Có Chiêu: Diệp Thiếu Sủng Vợ Tận Trời (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1194

Diệp Ân Tuấn cười cười không nói, vỗ vỗ bờ vai rời đi.

Anh không về nhà, mà trực tiếp đến quân khu.

Lúc Trạm Dực nhận được cuộc gọi, chuông báo thức vẫn chưa vang lên.

Trạm Dực mặc quần áo vào bước ra ngoài.

Diệp Ân Tuấn đứng bên ngoài quân khu, nhìn nơi quen thuộc này, trong lòng tràn đầy cảm xúc.

Nếu không có Thẩm Hạ Lan, anh sẽ không ngại trở về đại gia đình này, nhưng bây giờ bảo anh bỏ vợ con mà quay lại, anh cảm thấy mình không làm được.

Nói không hối tiếc là giả.

Nhưng trên đời này có bao nhiêu chuyện nuối tiếc, cũng không hơn được một Thẩm Hạ Lan.

Lúc Trạm Dực bước ra, nhìn thấy Diệp Ân Tuấn đang ngẩn người nhìn quốc huy.

Đó là sự tôn trọng và bảo vệ tổ quốc cao nhất của người lính.

“Muốn trở về?”

Giọng Trạm Dực vang lên.

Sau đó Diệp Ân Tuấn xoay người, chỉnh sửa quần áo, hai chân khép lại, chào Trạm Dực một cái chào tiêu chuẩn quân nhân.

“Báo cáo thủ trưởng, tôi tới đây để đưa đồ.”

“Đồ gì?”

Trạm Dực đáp lại anh bằng một cái chào kiểu quân nhân, sau đó cầm lấy USB trên tay.

“Đây là bằng chứng và danh sách nhân viên được tìm thấy từ nội bộ tập đoàn Ngọc Phong do Tống Đình mạo hiểm mạng sống tìm được. Dù Tống Đình có trở về hay không, tôi cũng sẽ xin ghi công cho cậu ấy.”

Câu này của Diệp Ân Tuấn khiến Trạm Dực lập tức hiểu rõ.

“Vậy tai nạn xe là giả vờ sao?”

“Không phải giả vờ, Vu Phong thật sự bảo Huy tìm người đụng Tống Đình, nhưng cậu ấy tránh được, chỉ bị một vết thương nhỏ mà thôi.”

Diệp Ân Tuấn giải thích.

Trạm Dực trầm giọng hỏi: “Vậy tài xế là hàng xóm của bạn gái anh ta thì sao?”

“Huy đã tìm người mua chuộc anh ta. Sau tai nạn hắn ta vô cùng hoảng sợ. Sau đó, Tống Đình đã tìm được và bảo vệ hắn. Vì lý do bí mật hắn chưa từng nói với bất kỳ ai, nên vợ con hắn ta cũng không biết.

Bây giờ nếu chứng cứ trong đó chính xác, Tống Đình có thể thả hắn về nhà, cũng có thể coi như là hợp tác với quân đội.”

Diệp Ân Tuấn giải thích chi tiết.

“Vốn dĩ không biết người đụng là người của Huy, cứ tưởng là Vu Phong nên định lần theo dấu vết rồi phát hiện ra tất cả, không ngờ lại bắt được nhiều cá lớn như vậy. Một trong số họ còn là cao tầng của quân khu.”

Cho dù là lúc nào cũng sẽ có kẻ tham ô, nhận hối lộ để bảo kê tội phạm, lần này cũng coi như là hoạt động bí mật được quân khu thực hiện nhằm loại bỏ những kẻ cặn bã trong quân đội.

Diệp Ân Tuấn và Tống Đình có quân hàm, vốn dĩ năm đó đổi công việc là vì bí mật làm việc cho quân đội, nên chuyện này đương nhiên giao cho Diệp Ân Tuấn và Tống Đình.

Bây giờ hoạt động kết thúc, Diệp Ân Tuấn trở về giao lại nhiệm vụ, quân đội đương nhiên sẽ xử lý phần còn lại.

Chỉ cần người liên quan đến vụ án sẽ phải chịu quy định kép, bị giám sát, mà bên Vu Phong anh đương nhiên có cách đối phó với hắn.

Trạm Dực cảm thấy USB trong tay có chút nặng nề.

“Vì những tên cặn bã này, cậu cùng Tống Đình rời khỏi quân khu, ẩn nhẫn trong xã hội nhiều năm như vậy, bây giờ tôi cũng không biết các cậu có còn nguyện ý trở lại không.”

“Anh cả, tôi…..”

“Khoan đừng nói, cậu về nghĩ kỹ đi. Bây giờ tôi nói cậu cũng không nghe. Về nghỉ ngơi trước đi. Ngày mốt chúng ta sẽ cùng gặp mặt.”

“Được.”

Diệp Ân Tuấn cũng không từ chối, sau khi chào Trạm Dực liền lái xe trở về nhà tổ nhà họ Diệp.

Thẩm Hạ Lan còn đang ngủ, Diệp Nghê Nghê tâm trạng vô cùng tốt.

Diệp Ân Tuấn đột nhiên phát hiện khoảng thời gian này thật sự rất yên bình.

Để có một khoảng thời gian như vậy, anh sẵn sàng đánh đổi mọi thứ.

Diệp Ân Tuấn tắm sạch khí lạnh, trở về nằm xuống bên cạnh Thẩm Hạ Lan.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK