Mục lục
Truyện Cục Cưng Có Chiêu: Diệp Thiếu Sủng Vợ Tận Trời (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1122

 

“Ừm, vẫn ổn, cả đời phụ nữ không phải đều phải trải qua một lần ư? em đi khám rồi, bác sĩ nói là thai đơn, em ít nhiều cũng có chút thất vọng.”

 

Tử là con gái của Diệp Tri Thu, nhà họ Diệp có gen sinh đôi, bình thường cô ta nhìn thấy mấy đứa Diệp Minh Triết và Diệp Nghê Nghê một trai một gái rất là tốt, hơn nữa sinh một lần hai đứa, cũng bớt phải mang thai lần nữa.

 

Nhưng không ngờ mình lại không được di truyền gen của nhà họ Diệp, chỉ có một em bé thôi.

 

Thẩm Hạ Lan cười nói: “Chỉ cần em bé khoẻ mạnh là được rồi.”

 

“Cũng phải.”

 

Tử lập tức cười lên.

 

Triệu Ninh kéo lấy Tử, thấp giọng nói: “Chị dâu mới về, em để chị dâu nghỉ ngơi một lát, sau này có thời gian rồi trò chuyện tiếp.”

 

Dù sao bây giờ cũng là thời kỳ phi thường, Thẩm Hạ Lan quay về cũng là vì Diệp Ân Tuấn, Tử không biết phân biệt nặng nhẹ, nhưng Triệu Ninh không thể không biết.

 

Tử lúc này mới phản ứng lại, vội vàng nói: “Chị dâu, chị xem em kìa, hễ vui mừng lên là chả quan tâm gì nữa, chị mau lên nghỉ ngơi đi. Phóng viên ở bên ngoài cũng không biết khi nào sẽ giải tán? Sau này còn không biết sẽ còn gây ra chuyện gì nữa, anh không có ở đây, cái nhà này vẫn phải nhờ chị gánh.”

 

“Không sao, yên tâm đi, chị lên nghỉ ngơi một lát, sau nay trò chuyện tiếp.”

 

Vết thương trên người Thẩm Hạ Lan rất đau, khó lắm mới kiên trì được đến bây giờ, thật sự có chút không kiên trì được nữa.

 

“Được.”

 

Tử vội vàng nhường đường.

 

Thẩm Hạ Lan mỉm cười lên phòng ngủ trên lầu.

 

Khi cô định cởi quần áo thì bên ngoài truyền đến giọng của Tử.

 

“Chị dâu, Tử Thất và một bác sĩ họ Tiêu đến rồi.”

 

“Bảo bọn họ vào đi.”

 

Khi Thẩm Hạ Lan đang rầu không biết cởi quần áo thế nào đây thì bọn người Tiêu Niệm Vi đến rồi, cô lập tức cảm thấy rất đáng tin cậy.

 

Khi Lam Tử Thất đưa Tiêu Niệm Vi đi vào, Thẩm Hạ Lan đúng lúc đang cởi áo khoác ngoài ra.

 

Hôm nay cô mặc áo khoác màu đen, cho nên người khác không nhìn ra gì cả, nhưng sau khi cởi áo khoác ra, áo sơ mi bên trong đã sớm bị máu làm ướt đẫm rồi, hơn nữa đã nổi vảy rồi.

 

“Trời ơi, Thẩm Hạ Lan cậu không phải người sao? Cậu không cảm thấy đau ư? Như vậy mà cậu còn đi cục cảnh sát gặp Diệp Ân Tuấn?”

 

Sắc mặt Lam Tử Thất lập tức thay đổi.

 

Thẩm Hạ Lan đương nhiên là đau, nhưng hiện tại vẫn cười hi hi mà nói: “Sao cậu biết tớ đến cục cảnh sát?”

 

“Tô Nam nói.”

 

Tiêu Niệm Vi vừa nói câu này ra, Thẩm Hạ Lan lập tức sững sờ.

 

“Các cậu đến nhà Tô Nam à?”

 

“Không có, lúc về thì đúng lúc gặp Tô Nam đi máy bay, thuận miệng nói một câu.”

 

Tiêu Niệm Vi nhàn nhạt nói, nhưng trong lòng Thẩm Hạ Lan khẽ thịch một cái.

 

“Tô Nam ngồi máy bay đi đâu?”

 

“Thành phố B.”

 

Tiêu Niệm Vi nhìn Thẩm Hạ Lan, cười như không cười.

 

Thẩm Hạ Lan đột nhiên cảm thấy trái tim đập vô cùng dữ dội.

 

“Ân Tuấn xảy ra chuyện rồi?”

 

Đây là lý do duy nhất mà cô nghĩ đến.

 

Bạch Tử Đồng bây giờ mang thai rồi, Tô Nam sẽ không thể dễ dàng rời khỏi Hải Thành, càng sẽ không dễ dàng rời khỏi Bạch Tử Đồng, bây giờ anh ta vội vàng rời khỏi Hải Thành, còn là đi thành phố B nữa, Thẩm Hạ Lan nghĩ thế nào thì cũng là có liên quan đến Diệp Ân Tuấn hết.

 

Lam Tử Thất trừng Tiêu Niệm Vi một cái, vội vàng nói: “Ai da, cậu đừng lo lắng nữa, Diệp Ân Tuấn nhà cậu có thể có chuyện gì chứ? Tô Nam đi qua đó là vì có một hội thảo nghiên cứu y học phải tham gia, tình cờ thôi.”

 

“Thật sao?”

 

Thẩm Hạ Lan không có nhìn Lam Tử Thất.

 

Lam Tử Thất có tính khí gì thì Thẩm Hạ Lan là người rõ nhất, cô ta mong mình không biết gì hết mà ngoan ngoãn nằm trên giường dưỡng thương, cho nên ánh mắt của Thẩm Hạ Lan là đang nhìn Tiêu Niệm Vi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK