"Ngáp."
Một âm thanh lười biếng vang lên.
Dương Xuân Minh đã tỉnh dậy, hắn bắt đầu vặn vẹo cái lưng của mình làm dáng vẻ khởi động buổi sáng.
Vệ sinh cá nhân, ăn bữa sáng cuối cùng là mở cửa hàng.
"Hai cái đứa này."
Khi mở cửa ra, trên bầu trời là những người dân của khu phố đang vội vã cưỡi thảm bay đi làm.
Hắn biết là Nobita và Doraemon đã dùng Tủ Điện Thoại Yêu Cầu để biến thế giới nơi vật lý làm chủ đạo trở thành nơi pháp thuật làm chủ đạo.
"Để xem nào."
Dương Xuân Minh bắt đầu dùng ý chí của mình phân tích toàn bộ thế giới Doraemon.
"Mọi vật chất, hiện tượng tự nhiên, tất cả đều được tạo lên từ pháp thuật, vật lý bị coi là mê tín dị đoan."
Dương Xuân Minh không ngừng phân tích.
Mà cho dù thế giới có trở nên như thế nào đi nữa cũng không ảnh hưởng tới hắn.
Đơn giản thôi, hắn vô địch.
Tủ Điện Thoại Yêu Cầu, chỉ cần đi vào bên trong, nhấc ống nghe và nói to mong muốn của mình. Thế giới sẽ biến đổi theo đúng ý người sử dụng mà không khiến những người khác cảm thấy thắc mắc hay hoảng hốt, họ sẽ mặc nhiên chấp nhận các thay đổi này cũng như quên hết những sự việc đã có trước khi bị biến đổi. Chỉ có người đứng trong buồng điện thoại và người đã biết trước thì sẽ không bị ảnh hưởng.
Còn lý do vì sao Dương Xuân Minh không bị ảnh hưởng thì đơn giản là Tủ Điện Thoại Yêu Cầu không thể tác động đến hắn. Nói đùa gì thế, nếu mà thứ đồ chơi này có thể thay đổi nhận thức của hắn thì trực tiếp đập đầu vào tường được rồi, phí công tu tiên.
"Thế giới pháp thuật này cũng quá kém rồi, không tồn tại ma lực, hết thảy đều dựa vào tâm trí của người sử dụng."
Hắn nhớ trước đây từng xem bản tập dài số năm, cả quá trình đó không thấy nhóm Nobita mệt mỏi khi sử dụng pháp thuật.
Theo Dương Xuân Minh, pháp thuật ở thế giới này chủ yếu dựa vào tâm trí, càng giống việc sử dụng siêu năng lực hơn là pháp thuật.
Hắn từng xem vài bộ Anime, thấy rằng siêu năng lực chủ yếu là dựa vào khai phá não bộ mà xuất hiện năng lực phi thường.
Khi Nobita mới đến thế giới pháp thuật, lúc đó cậu bé căn bản không thể dùng được pháp thuật, muốn nâng một viên đá nhỏ còn khó, nhưng khi muốn tốc váy Shizuka lên thì hắn tự nhiên làm được.
Lần đầu tốc váy thì có lẽ là vô tình, khi đấy tâm trí của Nobita đã được khai phá đến mức nhất định, đã có thể nâng vật thể lên chẳng qua là độ chính xác còn không chuẩn, không nâng viên đá ngược lại tốc con nhà người ta.
Lần thứ hai ngay sau đó thì hắn thực sự tập trung vào việc muốn tốc váy của Shizuka cho lên đã thành công. Lần thứ ba, khi Jaien và Suneo gặp nạn thì tên nhóc này không thể nâng hai người họ, lần nữa tốc váy Shizuka, khả năng lúc đó chưa thành thạo lên độ chính xác khi nhắm vào vật thể không chuẩn.
* * *
Đợi đến buổi chiều.
Khi trường tiểu học tan học, Nobita buồn bã bước vào trong cửa tiệm của hắn.
"Ở trường lại bị thầy giáo la sao Nobita?"
Dương Xuân Minh đưa cho Nobita một cốc nước cam.
"Nay cháu không thể sử dụng pháp thuật làm viên phấn di chuyển được. Cháu còn bị tên Suneo kia bêu xấu trước cả lớp nữa."
Cậu bé buồn bã uống cốc nước cam, có chút oán hận Suneo mà nói.
Hơn nữa Dương Xuân Minh cảm giác được sự thất vọng xung quanh Nobita.
Cũng phải thôi, Nobita dùng Tủ Điện Thoại Yêu Cầu với mong muốn có thể đi đến thế giới pháp thuật để dùng được nó. Nhưng mà lại quên mất rằng bản thân vốn là một học sinh kém ở thế giới cũ, sang thế giới này thì sẽ kém ở pháp thuật.
"Này Nobita, muốn học pháp thuật chân chính không?"
Thấy thằng nhóc rất buồn, Dương Xuân Minh liền muốn dạy cho nó một chút pháp thuật.
Dĩ nhiên không phải pháp thuật trong tu tiên rồi, dùng loại pháp thuật đó thì thế giới này hủy diệt mất. Dù sao thì cấp độ thế giới của hắn cao hơn thế giới Doraemon, cho nên một loại pháp thuật nhỏ rơi xuống cũng có khả năng gây ra đại tai nạn.
"Pháp thuật chân chính? Như thế nào là pháp thuật chân chính vậy bác Hikari?"
Nobita tò mò hỏi.
Theo thằng nhóc cảm thấy pháp thuật không phải là cưỡi thảm bay, nâng vật thể, tạo ra tia sét, lửa, nước sao.
"Nghe này, người muốn dùng được pháp thuật thì phải có ma lực. Ma lực được sinh ra từ việc cảm xúc, tinh thần và sức mạnh thể chất qua quá trình được rèn luyện. Pháp thuật, nó là thứ hiện thực hóa mong muốn của chúng ta đối với thế giới, nó có thể là bất cứ thứ gì chúng ta nghĩ đến."
"Những pháp thuật mà cháu thấy mọi người thường dùng thì theo ta nó càng giống với siêu năng lực chứ không phải pháp thuật. Nó dựa vào tâm trí, khả năng khai phát não bộ đến một mức nhất định nào đó, hơn nữa dùng nó hoàn toàn không mệt mỏi nhưng uy lực lại yếu hơn pháp thuật rất nhiều."
Dương Xuân Minh nghĩ là bộ manga Doraemon thì cũng hướng đến các đối tượng là thiếu nhi, cho nên tác giả cũng chỉ qua loa chứ không xây dựng phức tạp các loại như ma lực, hay là dùng nhiều sẽ mỏi. Hơn nữa các tập phim chủ yếu dựa vào bảo bối của Doraemon làm chủ đạo trong việc giải quyết vấn đề lên căn bản pháp thuật cũng không quá quan trọng.
Điều để Dương Xuân Minh lưu ý đến đó chính là Ma Vương trong thế giới này, tuy nói pháp thuật càng giống siêu năng lực nhưng thế giới này bản chất vẫn là pháp thuật. Mà Ma Vương, một tồn tại bất tử bất diệt, sự bất tử của hắn phụ thuộc vào ngôi sao Alpha thuộc chòm sao Demon trong thế giới này.
Chỉ cần ngôi sao không bị phá hủy thì hắn vẫn sẽ bất tử.
"Hê, vậy sao."
Nobita bất ngờ một tiếng.
"Cháu muốn học, làm ơn dạy cháu đi bác."
Cậu bé lập tức vui vẻ trở lại.
Dương Xuân Minh liền ném cho thằng nhóc một quyển sách.
"Cơ bản về pháp thuật. Làm sao nhiều chữ như vậy? Cháu.."
Nobita bắt được, tò mò đọc.
Cậu bé chưa kịp nói xong đã bị Dương Xuân Minh đá ra khỏi tiệm.
"Trời sắp tối rồi, cháu mau về nhà đi. Nếu muốn dùng được pháp thuật thì nhớ đọc kĩ và đọc hết cuốn sách đấy trong một ngày nhé, không là ta không dạy đâu."
Cạch!
Nói rồi hắn liền đóng cửa quán lại, không cho Nobita cơ hội trả lời.
"Quyển sách dày như vậy thì làm sao mình đọc xong trong một ngày được."
Nobita lại buồn tủi đi về nhà.